Đánh giá: 8.6/10
từ 13222
lượt
Trích đoạn:
Hạo Minh..
Ngươi vì một nữ nhân Võ giả tầm thường này bỏ mặc gia tộc, bỏ mặc hết thảy vinh quang mà ngươi nên có..
Đáng sao?
- Đáng hay không thì cũng không dám phiền đến sư muội.
– Hạo Minh lạnh lẽo đáp lời.
- Được, không phiền đến ta! Vậy sư huynh, sư phụ thì sao? Diệp gia tính thế nào? Sư huynh, Sư phụ nhớ huynh lắm, cả Diệp lão gia nữa, tất cả mọi người đều nhớ huynh.
Huynh theo ta về đi, sáu năm rồi, chẳng lẽ chưa đủ để huynh nhận rõ thế sự sao? – Nữ tử khó hiểu nhìn thẳng vào mắt của Hạo Minh.
- Phải, ta có lỗi với Phụ thân, còn gia tộc, ta cũng không màng tới, với sư môn, ta đã tận nghĩa.
Là sư phụ trục xuất ta, ta lấy tư cách gì trở về đây..
- Hạo Minh cười tự giễu.
- Sư huynh yên tâm, sư phụ luôn xem trọng huynh, huynh nhìn một chút, khắp Tiên Lục Môn, còn có người nào sánh bằng thiên phú của huynh.
Chỉ cần thêm mười năm nữa, huynh đương nhiên có thể vượt qua đại tướng Hạ Hầu Minh Tích năm xưa.
Tại sao lại từ bỏ mọi thứ, từ bỏ tu luyện để phiêu dật cùng nữ tử ngoại lai này.