Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 148: Trở về sớm một chút




“Có người chụp được hình đám mây vừa rồi, đăng lên trên mạng.” Sau khi đoàn người từ trên núi Vấn Đỉnh đi xuống, Ân Na lấy điện thoại di động ra lướt lướt, liền thấy đầu trang weibo có người đăng ảnh long phượng trình tường cầu phù hộ, thậm chí còn có người thề son thề sắt tỏ vẻ, vừa rồi share tấm ảnh này xong, mẹ hắn liền cho tiền tiêu vặt.
Cha mẹ cho con tiền tiêu vặt không phải là rất bình thường sao? Có quan hệ gì với tâm ảnh này đâu, quả thực chẳng hiểu ra sao.
“Cái gì trên mạng?” Hướng Cường nghi hoặc mở di động, nhìn thấy cái weibo đã có lượt share vượt qua ba nghìn kia, lập tức không còn lời gì để nói, “Hiện tại mấy cái người này, thật sự là không kiêng kỵ gì.”
“Đúng là rất không kiêng kỵ gì, ” Kỳ Yến ngồi ở bên cạnh hắn xem xong cái weibo này, gật đầu nói, “Về sau mọi người cũng đừng nên tùy ý đăng loại weibo này.”
“Vì sao?” Hướng Cường tò mò hỏi, “Bởi vì có khả nghi tuyên truyền phong kiến mê tín sao?”
“Không, ” Kỳ Yến lắc đầu, “Lời nói ra ngoài, giống như là lập lời thề. Anh muốn gia tăng lượng share, liền nói share cái này sẽ mang đến vận may cho người ta, trên thực tế mấy hình ảnh đó căn bản không có hiệu quả như vậy, cái này sẽ sinh ra ảnh hưởng với vận thế của anh.”
“A?” Hướng Cường mờ mịt mở to hai mắt, “Sẽ sinh ra ảnh hưởng sao?”
“Đúng, nếu có người thật sự tin tưởng đi share, trùng hợp chính là nguyện vọng còn trở thành sự thật, nói rõ người đó thật sự mượn được vận khí, ” Kỳ Yến chỉ chỉ cái weibo trên màn hình di động, “Vậy anh nói vận khí này, là ai cho người đó mượn?”
“Chủ của cái weibo hả?” Hướng Cường lắp bắp nói, “Rất dọa người.”
“Có điều bình thường cũng sẽ không thực sự có người mượn được vận khí, ” Kỳ Yến cười, “Bởi vì bô chủ đang đùa giỡn, người share cũng là đùa giỡn, cũng sẽ không có cái gọi là vận khí lưu chuyển.”
Hướng Cường sờ sờ trán: “Nghe vào vẫn rất dọa người.”
“Cho nên việc này nói cho chúng ta biết một đạo lý, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Đàn ông đừng dễ dàng hứa hẹn, làm không được thì hậu quả sẽ tương đối nghiêm trọng.”
Hướng Cường sâu sắc chấp nhận mà gật đầu.
“Xem ra tiểu Kỳ là một người đàn ông tốt nói chuyện giữ lời, ” bởi vì mọi người đều ngồi ở trên xe, cho nên ai nói gì, mọi người đều nghe thấy. Hách Mỹ Lệ lấy từ trong giỏ ra mấy túi thịt bò khô, để mọi người cùng nhau chia ăn, “Khó trách lần trước còn có người hỏi thăm ta xem cậu có bạn gái chưa.”
Kỳ Yến vội vàng xua tay: “Hoa thơm đã có chủ, xin miễn thứ cho kẻ bất tài.”
Tất cả mọi người trên xe đều biết Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc là một đôi, hiện giờ thấy dáng vẻ của cậu, đều cùng nở nụ cười: “Người khác là vợ quản nghiêm, Kỳ đại sư đây là chồng quản nghiêm.”
Kỳ Yến bị mọi người giễu cợt cũng không tức giận, ngược lại cười tủm tỉm nói: “Cảm xúc của người mình yêu, luôn phải quan tâm tới mà.”
Mọi người nói giỡn thì nói giỡn, nhưng mà vẫn rất tán thành với cái nhìn về tình yêu của Kỳ Yến, ngay cả Hách Mỹ Lệ lúc chia khô bò, cũng cho cậu nhiều nhất, thịt khô cũng lớn nhất.
“Sau khi tế thiên thành công, có phải chúng ta nên suy xét khải trận dẫn kết giới hay không?” Ăn xong thịt bò khô, Hách Mỹ Lệ nhắc tới đề tài mà mọi người muốn nhắc nhưng cũng không muốn nhắc, “Lúc bày trận, năm người chúng ta phải phân biệt chọn địa phương, còn phải mang theo hộ pháp, hiện tại chúng ta thương lượng một chút, người nào chịu trách nhiệm chỗ nào.”
Vốn dĩ bọn họ tính toán lấy phương vị năm sông bốn biển để tiến hành kết trận, sau lại suy xét đến vấn đề nhân thủ không đủ, liền sửa thành năm vị trí ở đông tây nam bắc trung tâm, nhưng mà như vậy lại là một khảo nghiệm thật lớn với linh lực bọn họ.
“Xin các vị thiên sư yên tâm, bên chúng tôi đã liên hệ nhiều đại sư nổi danh trong nước, bọn họ đều đồng ý đến hỗ trợ, ” Triệu Chí Thành nhìn Kỳ Yến, “Có vài đại sư trong đó đều quen biết Kỳ đại sư.”
Lỡ như mấy thiên sư này không tin hắn, ít nhất còn tin tưởng Kỳ đại sư.
Hách Mỹ Lệ gật gật đầu, sau đó nói vói Kỳ Yến: “Tiểu Kỳ, cậu trẻ tuổi nhất, cậu chọn trước.”
Kỳ Yến chỉ vào chính giữa bản đồ, “Liền nơi này đi.”
“Cậu thật sự muốn chọn nơi này ư?” Ánh mắt Hách Mỹ Lệ nhìn chăm chú, Kỳ Yến nghênh đón ánh mắt bà cười nói, “Đúng, là nơi này.”
“Bà Hách, cái này…”Lão Lý còn chưa nói xong, liền bị Hách Mỹ Lệ cắt ngang.
“Được, vậy liền nơi này.” Hách Mỹ Lệ vẽ một vòng tròn trên chỗ Kỳ Yến chỉ, sau đó lại vẽ một vòng tròn ở phía tây, “Tôi ngay ở nơi này, ba hướng khác mấy người tự phân đi.”
Những người khác trong xe thấy các vị thiên sư đang “chia địa bàn”, không dám tiến lên đáp lời, chỉ có thể yên lặng ngồi ở bên cạnh dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn bọn họ.
Chỉ chốc lát sau, năm người chia phương hướng xong, lão Lý nhìn Kỳ Yến muốn nói lại thôi, có điều vẫn không nói gì.
“Về đế đô ở vài ngày trước, ” Hách Mỹ Lệ dù sao cũng lớn tuổi, dù tinh thần có tốt nữa, hao phí nhiều linh lực như vậy, cũng có chút buồn ngủ, “Mấy ngày nay không thích hợp.”
“Vậy phải chờ lúc nào?” Triệu Chí Thành hỏi, “Chúng ta còn cần chuẩn bị gì không?”
“Thứ chúng tôi cần, mấy anh không chuẩn bị được, ” Kỳ Yến thấy Hách Mỹ Lệ đúng là mệt mỏi, liền trả lời, “Chúng ta phải đợi lúc nhân khí thịnh nhất.”
“Nhân khí thịnh nhất?” Triệu Chí Thành sửng sốt một chút, “Ý cậu nói… giao thừa ư?”
“Đúng, ” Kỳ Yến gật đầu, “Giao thừa vốn có hàm nghĩa trừ cái cũ đón cái mới, cả nước đoàn viên vui sướng, cùng với hy vọng về năm sau, không còn ngày nào có nhân khí thịnh hơn giao thừa cả.”
“Vậy năm nay không phải mọi người không thể ở nhà đón giao thừa sao?”
“Chúng ta không đón giao thừa, nhưng còn có ngàn nhà vạn hộ đón giao thừa êm đẹp mà, ” Kỳ Yến ngáp một cái, “Cứ định như vậy đi.”
Triệu Chí Thành: …
Hắn còn có thể nói cái gì?
Sau khi tế thiên thành công, vài vị thiên sư rốt cuộc thực hiện được nguyện vọng của bọn họ, chính là du lịch, ăn uống bằng tiền của nhà nước. Dọc theo đường đi Kỳ Yến đảm đương thợ camera, người xách giỏ, cùng với nhân viên tìm đường của họ, để mấy ông bà cụ chơi vô cùng vui vẻ.
Chờ mọi người ngồi trên máy bay về đế đô, tất cả họ đã xem cậu thân như con cháu.
Sầm Bách Hạc ở bên ngoài sân bay đợi thật lâu, rốt cuộc nghe được phát thanh nói chuyến bay Kỳ Yến ngồi đã hạ cánh, hắn lại đợi một hồi, mới nhìn thấy Kỳ Yến với vài ông lão bà lão nói nói cười cười đi ra, hắn đi đến bên cạnh Kỳ Yến còn chưa kịp nói chuyện, họ đã khen ngợi hắn một trận mãnh liệt.
“Ngũ quan đoan chính, thân đủ chính khí, phúc khí quấn thân, ” lão Lý gật gật đầu với Kỳ Yến, “Đối tượng của cháu rất tốt.”
“Thế mà còn có tướng đế vương, ” Vương lão đầu cũng sán tới nhìn vài lần, có chút đáng tiếc lắc đầu, “Đáng tiếc sinh sai thời đại, thái bình thịnh thế ngộ kiêu hùng, cũng không biết là may mắn hay là bất hạnh.”
“Chú Vương, mấy cái đó khỏi cần nói.” Kỳ Yến lôi Sầm Bách Hạc từ trong vòng vây ra, giới thiệu với hắn về thân phận các vị đại sư.
Chờ hai bên giới thiệu thân phận nhau xong, Kỳ Yến cười tủm tỉm nhìn các vị đại sư: “Bách Hạc nhà chúng cháu dù gì cũng là vãn bối, đúng không?”
“Không phải là muốn quà gặp mặt thôi sao?” Lão Lý moi đến moi đi trong túi, lấy ra một cái thẻ bài lớn bằng ngón cái, “Nhóc Sầm, đứa nhỏ tiểu Kỳ này bình thường thực khiến cậu đau đầu đi, đây là quà gặp mặt chú cho cậu, đừng ghét bỏ.”
“Cám ơn ạ, ” Sầm Bách Hạc tiếp nhận mộc bài, cười nói, “Tiền Tiền rất tốt.”
Không biết mộc bài này là gỗ gì chế thành, nhưng mà cầm ở trong tay vô cùng trơn mịn, giống như có người nhẹ nhàng vuốt ve tâm linh, thoải mái vô cùng.
“Phúc bài làm bằng gỗ trầm hương, ” Vương lão nhìn thẻ bài trong tay Sầm Bách Hạc, “Lão Lý coi như là hào phóng với cậu.”
Sầm Bách Hạc không biết rõ tác dụng thứ này, liền quay đầu nhìn Kỳ Yến, Kỳ Yến cầm tay hắn, ý bảo lễ vật chỉ cần nhận, không thành vấn đề. Điều này làm cho Sầm Bách Hạc đột nhiên có một loại ảo giác đến nhà bạn trai, được quà gặp mặt từ gia trưởng.
Sau đó hắn lại nhận mấy phần quà gặp mặt, chờ tài xế và xe an bài tới tiễn bước hết các vị thiên sư, Kỳ Yến mới nói với hắn, “Mấy cái đó là đồ tốt có tiền cũng không cầu được, đừng làm mất.”
“Đi ra ngoài chơi vui vẻ không?” Sầm Bách Hạc nắm tay cậu đi vào trong xe.
“Cũng được, chỉ là thể lực của mấy ông bà quá tốt, em leo núi không lại họ, ” nói đến đây, Kỳ Yến có chút nhụt chí, cậu tựa vào trên người Sầm Bách Hạc, “Thêm nữa chính là nhớ anh.”
“Anh cũng nhớ em, ” Sầm Bách Hạc hôn hôn trên môi cậu, “Trở về tắm rửa một cái, nghỉ ngơi cho tốt.”
Sầm Bách Hạc biết rõ, Kỳ Yến đi ra ngoài tuyệt đối không chỉ đơn giản là đi chơi, nghĩ đến thái độ mấy ông bà vừa rồi nói chuyện, trong lòng hắn mơ hồ rõ ràng, mấy ông bà đó có khả năng khác với những đại sư trước đây Tiền Tiền quen biết, không thì cậu cũng sẽ không cố ý cường điệu đồ họ đưa cho là đồ tốt có tiền cũng cầu không được.
Bình thường thì thứ mà Sầm gia mua không được, Tiền Tiền cũng có thể cho hắn, nếu ngay cả Tiền Tiền cũng cảm thấy là thứ tốt, như vậy có thể thấy mấy thứ này Tiền Tiền cũng không nhất định có thể làm ra.
“Còn mười ngày liền tới năm mới, chúng ta phải chuẩn bị đồ tết.”
Ý cười trên mặt Kỳ Yến mang theo áy náy: “Bách Hạc, xin lỗi, giao thừa năm nay có khả năng em không thể ở cùng anh rồi.”
Giao thừa đầu tiên hai người ở bên nhau đã không thể cùng trải qua, Kỳ Yến nghĩ như thế nào cũng cảm thấy có lỗi với Sầm Bách Hạc, cậu vươn tay ôm lấy cổ Sầm Bách Hạc, “Xin lỗi.”
Hưng phấn trong lòng Sầm Bách Hạc bị nước lạnh dập tắt, có điều trong lòng tuy rằng mất mát, trên mặt vẫn lộ ra tươi cười: “Không có việc gì, anh ở nhà chờ em về.”
Kỳ Yến đem đầu đặt ở ngực Sầm Bách Hạc, nghe tiếng tim đập từ trong ngực Sầm Bách Hạc truyền ra, cậu gắt gao ôm lấy thắt lưng Sầm Bách Hạc, không để lại một chút khe hở.
Thời gian mười ngày giây lát liền qua, Kỳ Yến nhận lấy áo khoác từ trong tay Sầm Bách Hạc, cười nói với hắn: “Được rồi, em nên đi đây.”
“Anh tiễn em, ” Sầm Bách Hạc không khỏi phân trần, “Anh đưa em đến sân bay.”
“Người của tiểu tổ đặc biệt đến nhà đón em, ” Kỳ Yến hôn một cái trên gương mặt hắn, “Bên ngoài lạnh, đừng đi ra.”
Sầm Bách Hạc miễn cưỡng cười cười, nắm tay Kỳ Yến đi xuống dưới lầu, sau đó liền thấy được Hướng Cường đứng ở trong phòng khách, ngoài cửa còn có vài đặc công mặc thường phục.
“Sầm tiên sinh.” Hướng Cường nhìn bầu không khí tết âm lịch nồng đậm trong nhà, không biết sao, luôn cảm thấy có chút không dám nhìn thẳng ánh mắt Sầm tiên sinh.
“Chào buổi sáng Hướng tiên sinh, ” Sầm Bách Hạc giúp Kỳ Yến chỉnh chỉnh áo, “Ăn sáng chưa?”
“Cái đó trên xe đã chuẩn bị, xin Sầm tiên sinh yên tâm.” Hướng Cường xem hiểu hàm nghĩa của ánh mắt này, chính là vướng bận và lo lắng.
“Tốt rồi.” Sầm Bách Hạc và Kỳ Yến đi ra cửa, đến khi cậu sắp bước vào trong xe, Sầm Bách Hạc bỗng nhiên bắt lấy tay cậu.
“Tiền Tiền.”
Kỳ Yến quay đầu lại nhìn hắn.
“Trở về sớm một chút, ” Sầm Bách Hạc cười hôn lên trán cậu.
Kỳ Yến nhìn thấy, từng đám từng đám mây tía thật lớn tràn vào thân thể cậu, trong mắt cậu đã tím rực một mảnh.
“Được.”
Hết chương 148

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.