Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 121: Tôi không phải là thánh nhân




Mặc dù Kỳ Yến không có hứng thú với giới giải trí, lại có ấn tượng khắc sâu với Lỗ Quốc Gia. Bởi vì hiện tại phim nhảm rất nhiều, phim mà cậu có thể xem ít đến đáng thương, trong đó có tác phẩm Lỗ Quốc Gia tham diễn. Người đàn ông phong độ nhẹ nhàng, khí thế bất phàm trong tv, hiện giờ quần áo không chỉnh, tóc tai tán loạn lăn lộn trên đất, Kỳ Yến nhìn Quách Khả tiến lên ôm lấy Lỗ Quốc Gia, chậm rãi hít một hơi.
Cậu nhớ rõ lúc còn rất nhỏ, trong sách giáo khoa ngữ văn có một bài văn viết về lễ vật, một đôi vợ chồng nghèo ân ái, vì đồ vật đối phương trân ái mà bán đi vật tâm ái của mình, kết quả chờ hai người trở về muốn cho đối phương sự ngạc nhiên, mới phát hiện đối phương vì mua lễ vật cho mình, mà đã bán đi vật tâm ái.
*Câu chuyện trên là về 2 vợ chồng nghèo cùng muốn mua quà cho đối phương, người vợ bán đi mái tóc yêu quý nhất của mình mua sợi dây treo đồng hồ để phối với chiếc đồng hồ của chồng, người chồng thì bán đi chiếc đồng hồ yêu quý nhất để mua kẹp tóc xứng đôi với mái tóc của vợ.
Quách Khả cũng không nói năm đó đến tột cùng vì sao cô đổi vận, vốn dĩ lấy tướng mạo Lỗ Quốc Gia là không có khả năng cực hot, nhưng mà hắn hiện tại lại thành ảnh đế có danh có tiếng trong giới. Quỹ đạo sinh mệnh mâu thuẫn như vậy, Kỳ Yến không cần đoán cũng biết, Quách Khả đem vận thế của mình cho ai.
Mượn vận vốn là chuyện nghịch thiên mà đi, cho nên lúc Quách Khả quyết định đem vận khí của mình đưa cho Lỗ Quốc Gia, liền có nghĩa là cô trung niên bất hạnh, nhẹ thì bệnh nặng quấn thân, nặng thì ngoài ý muốn bỏ mình.
Nhưng mà… phát sinh ngoài ý muốn lại là Lỗ Quốc Gia.
Lỗ Quốc Gia vốn dĩ đang ồn đang quậy, sau khi Quách Khả ôm lấy hắn, cả người thế mà yên tĩnh trở lại. Thế giới tinh thần của hắn có lẽ đã hỗn loạn, nhưng mà thân thể lại có thân cận bản năng với Quách Khả.
Sau khi người chăm sóc thấy Lỗ Quốc Gia an tĩnh lại, đều nhẹ nhàng thở ra, lúc chuẩn bị mang Lỗ Quốc Gia đi, Quách Khả ôm lấy thắt lưng hắn nói, “Khiến mọi người hao tâm tổn trí, tôi ở với hắn lát đã.”
Hai người chăm sóc thấy Quách Khả đã mở miệng, còn có hai người đàn ông ở đây, liệu định dù Lỗ Quốc Gia nổi điên, cũng có thể có người khống chế hắn, liền tạm thời rời khỏi nơi này. Chỗ này của họ không phải là bệnh viện, mà là trại an dưỡng, bình thường bọn họ chỉ chăm sóc người bệnh, những thứ khác bọn họ không nên để ý tới.
Quách Khả lấy từ trong túi xách ra một cái lược, thay Lỗ Quốc Gia chải lại tóc, sau đó lại đi chỉnh lý quần áo có hơi nhiều nếp nhăn trên người hắn. Lỗ Quốc Gia ngoan ngoãn ngồi một câu cũng không nói, đương nhiên cũng không có nhìn Kỳ Yến và người đại diện thêm một cái.
Người đại diện ánh mắt đau xót, người đàn ông hơn ba mươi tuổi thiếu chút nữa rớt cả nước mắt. Hắn xoay đầu sang một bên, nhìn về phía Kỳ Yến đứng bên cạnh, “Kỳ đại sư, ngài xem có biện pháp nào giải quyết không…”
Kỳ Yến không đáp hỏi ngược lại: “Ngài là người đại diện của Lỗ tiên sinh, vậy ngài nhất định biết, có ai ở trong lòng hận Lỗ tiên sinh không?”
“Kỳ đại sư, ngài nói lời này là có ý gì?” Người đại diện nửa tin nửa ngờ nhìn Kỳ Yến, từ lý trí mà nói, chàng trai còn trẻ như vậy, không giống như là đại sư lợi hại, nhưng mà từ cảm tính mà nói, hắn lại hy vọng người thanh niên này thật sự là đại sư.
“Bởi vì Lỗ tiên sinh ngoại trừ chuyển vận khí của mình ra ngoài, còn bị người ta nguyền rủa, cũng chính là đâm hình nhân trong truyền thuyết, ” Kỳ Yến đi đến sô pha tròn bên cạnh ngồi xuống, “Nếu không phải là vì như vậy, lấy sự nghiệp từ thiện mà Lỗ tiên sinh và Quách nữ sĩ làm mấy năm nay, kết quả vốn không nên nghiêm trọng như thế.”
“Chuyển vận khí, “ người đại diện không hiểu ra sao hỏi, “Anh Lỗ đang yên lành, sao lại đem vận khí của mình cho mượn?”
Hắn chợt nhớ tới tháng trước lúc theo anh Lỗ đi quay ngoại cảnh, anh Lỗ đi gặp một bà cốt rất có tiếng ở địa phương, lúc ấy còn bị truyền thông chụp được, hắn bỏ một khoản tiền không nhỏ mới mua lại được tin tức.
Kỳ Yến không trả lời vấn đề này, người đại diện bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Quách Khả, giống như cái gì cũng đều đã rõ. Trong nháy mắt này, phản ứng đầu tiên của hắn là oán chị Quách hại anh Lỗ thảm như vậy, nhưng mà sau đó lại nghĩ tới lời Kỳ đại sư vừa nói, chị Quách đã từng đem vận khí cho người khác mượn.
Người khác đó là ai?
Hắn hướng ánh mắt về phía Lỗ Quốc Gia si ngốc ngơ ngác, há miệng một chữ cũng nói không nên lời.
“Năm đó, tôi luyến tiếc nhìn giấc mộng của hắn tan biến, ” Quách Khả dùng khăn tay nhẹ nhàng lau mặt Lỗ Quốc Gia, giọng điệu dịu dàng như dòng suối nước nóng, “Hắn diễn xuất tốt, dung mạo tốt, có cố gắng, lại bởi vì không có chỗ dựa, vận khí không tốt không gặp được quý nhân, lại không nguyện ý bị quy tắc ngầm, liền chỉ có thể đóng vai phụ, diễn tiểu nhân vật không được ba năm câu lời thoại.”
“Ngày đó khi hắn nói mình lấy được một nam số ba, ánh mắt sáng như vậy, tươi cười rực rỡ như vậy, ” Quách Khả sờ sờ hai má không còn trẻ tuổi của Lỗ Quốc Gia, “Chỉ là ngày thứ ba, đoàn phim liền gọi điện báo, nhân vật hắn đóng muốn đổi người.”
“Nhìn hai mắt hắn mờ mịt, trái tim tôi như là bị dao đào móc, đau đến thở không nổi, ” Quách Khả nói đến đây, hai mắt đã sưng đỏ lần thứ hai chảy ra nước mắt, “Tôi không có gì có thể giúp hắn, thứ duy nhất có thể cho, chính là vận may của tôi.”
“Chị Quách…” Người đại diện kinh ngạc nhìn Quách Khả, vẻ mặt chấn kinh. Những năm gần đây, anh Lỗ nhận kịch bản chất lượng đều vô cùng không tồi, kịch bản cũng đều rất đáng tin, trong giới không ít người nhắc tới anh Lỗ, đều là vừa kính vừa ao ước, thân là người đại diện, hắn cũng bởi vậy mà đắc ý dào dạt.
Hóa ra mấy năm nay vận may của anh Lỗ không phải là bởi vì có quý nhân, mà là chị Quách đem vận thế bản thân cho anh Lỗ?
Người đại diện từ nhỏ bị khoa học hun đúc lớn lên có chút phát mộng, nhưng mà đa phần không phải hoài nghi, mà là một loại cảm động và phiền muộn khôn kể.
“Kỳ đại sư, ” Quách Khả chăm chú nhìn chồng một cái thật sâu, quay đầu nhìn về phía Kỳ Yến, “Năm đó làm ra quyết định chính là tôi, hẳn người thừa nhận hậu quả cũng là tôi, Quốc Gia cái gì cũng không biết, cũng không nên thay tôi gánh chịu.”
“Chị Quách, chị đừng xúc động!”
“Kỳ đại sư, đem vận khí Quốc Gia đưa cho tôi trả lại hắn đi, ” Quách Khả cười nhạt nói, “Tôi đã sai một lần, không muốn lại sai lần thứ hai.”
Cô vì hắn trả giá thâm tình, hắn với cô cũng trước sau như một, không quản bần cùng hay là phú quý. Hắn làm được lời thề trên hôn lễ, cô cũng có thể làm được.
“Quách nữ sĩ, vận thế không phải như cục tẩy hoặc cây bút máy, có thể tùy ý mượn đến mượn đi, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Ngại ngùng, loại chuyện này tôi làm không được.”
Quách Khả ngơ ngẩn, cô quay đầu nhìn chồng thần trí không rõ, run rẩy đưa tay vuốt cái cằm mang theo râu cứng của hắn, “Chẳng lẽ về sau hắn vẫn luôn như vậy sao?”
Kỳ Yến rũ mí mắt xuống, nhìn bàn chân bọc vải dày mềm mại, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.
Trong phòng an tĩnh hồi lâu, ngay khi Kỳ Yến cho rằng cảm xúc Quách Khả rốt cuộc không chịu được, Quách Khả lau đi nước mắt trên mặt: “Xin lỗi, là tôi cưỡng cầu.”
Hai người các con nguyện ý kết làm vợ chồng không? Bất luận bần cùng hay là phú quý, bất luận tật bệnh hay là khỏe mạnh?
Vâng, con nguyện ý.
“Dù hiện tại hắn mất đi lý trí, nhưng tôi với hắn mà nói, vẫn là khác biệt, ” Quách Khả bỗng nhiên cười, “Tôi chờ hắn khỏe lại, sau đó cùng hắn đi nhìn núi cao biển rộng.”
Năm đó lúc bọn họ vẫn là học trò nghèo, đã từng mặc sức tưởng tượng đến chỗ nào du lịch, chỉ là lúc bọn họ có thời gian thì không có tiền, lúc có tiền lại không có thời gian.
Lúc này đây, bọn họ rốt cuộc có thể buông xuống hết thảy, làm được những chuyện năm đó muốn làm nhưng không có làm được.
“Khả Khả…”
Người đàn ông vốn dĩ si ngốc ngơ ngác bỗng nhiên ôm mặt cô, âm thanh có chút mơ hồ không rõ, “Khả Khả.”
Quách Khả cười rưng rưng gật đầu: “Em ở đây.”
“Khả Khả.”
“Em ở đây.”
Kỳ Yến nhìn bọn họ, bỗng nhiên nói: “Vợ chồng thật lòng yêu nhau, vốn là một thể. Tuy rằng tôi không thể vi phạm thiên đạo đi mượn vận, nhưng mà lại có thể cho hai người cùng chung số mệnh.”
Người đại diện nghe Kỳ Yến nới những lời này, đã sớm đem cái gì hoài nghi, do dự vứt đến chân trời: “Kỳ đại sư, ngài có biện pháp ư?”
Kỳ Yến lắc lắc đầu: “Không phải là tôi có biện pháp, mà là trong lòng bọn họ có lẫn nhau, mới có thể có kết quả này. Có điều chuyện hiện tại mọi người nên quan tâm không phải là cùng chung số mệnh, mà là người ở sau lưng trộm nguyền rủa Lỗ tiên sinh.”
“Chúng tôi phải làm gì, ngài muốn viết bùa hóa nước cho anh Lỗ uống sao?” Người đại diện vén tay áo lên, “Có chỗ nào cần tôi hỗ trợ hay không?”
“Ai bảo anh uống nước bùa?” Kỳ Yến nhíu mày, “Tôi còn không có bản lĩnh viết bùa hóa nước đâu, người đại diện tiên sinh nếu muốn nếm thử lại không sợ tiêu chảy, có thể mời cao nhân khác.”
Người đại diện xấu hổ sờ sờ mũi, lui về phía sau một bước: “Xin lỗi, tôi lỡ lời.”
Quách Khả sửng sốt nửa ngày, mới kịp phản ứng Kỳ Yến nói cái gì, cô vừa khóc vừa cười liên tục gật đầu nói: “Nguyện ý, nguyện ý, chỉ cần Quốc Gia có thể khỏe, bảo tôi làm như thế nào cũng nguyện ý.”
“Quách nữ sĩ, bình thường thì loại chuyện này tôi sẽ không nguyện ý nhúng tay, ” Kỳ Yến thản nhiên nói, “Tình yêu của hai người có cảm động nữa, cũng là chuyện của hai người, làm ra lựa chọn gì, thì phải trả cái giá đó.”
Quách Khả liên tục gật đầu, cũng không có biện giải.
“Vợ chồng hai người mấy năm nay, vẫn luôn yên lặng quyên trợ nhi đồng tàn tật, cũng không có lấy đi lăng xê trước mặt truyền thông, ” Kỳ Yến ngưng mắt nhìn hai người, “Hy vọng vợ chồng hai người về sau làm nhiều việc thiện, không quên bản tâm.”
Cậu nhìn khí tràng trên người Quách Khả và Lỗ Quốc Gia, vươn tay chậm rãi đặt lên đỉnh đầu Lỗ Quốc Gia, nơi đó có một đám khí âm sát nguyền rủa, chính bởi vì đám khí này, mới khiến cho Lỗ Quốc Gia mất đi lý trí, trở thành người bệnh tâm thần điên điên khùng khùng.
“Xì.”
Người đại diện nghe trên đỉnh đầu anh Lỗ phát ra tiếng xì xì quái dị, nhưng thứ hắn có thể nhìn thấy chỉ có tay Kỳ đại sư không ngừng xoa xoa, trong tay Kỳ đại sư trống rỗng cái gì cũng không có.
Dường như cũng chỉ mấy chục giây, người đại diện nhìn thấy Kỳ đại sư thu tay về, quay đầu nói: “Lấy cho tôi cái chai rỗng.”
“Cái gì cũng được à?” người đại diện nhìn anh Lỗ bỗng nhiên ngủ thiếp đi, trong lòng kính ngưỡng Kỳ Yến càng sâu, nghe Kỳ Yến phân phó hắn làm việc, không nói hai lời liền đồng ý.
Kỳ Yến gật gật đầu.
Người đại diện tìm một vòng xung quanh, ở trong góc tìm được một cái cốc trà bụng tròn bằng inox kháng quăng kháng rớt.
Kỳ Yến tiếp nhận cốc trà, nhét đám khí nguyền rủa trong tay vào trong cốc trà, “Quách nữ sĩ, chị muốn tôi đơn giản thanh trừ nguyền rủa, hay muốn sau khi tôi thanh trừ nguyền rủa, thuận tiện khiến nguyền rủa phản phệ?”
Quách Khả nhìn người chồng té xỉu trên vai mình, cô nói: “Kỳ đại sư, tôi không phải là thánh nhân.”
“Được, tôi hiểu.” Kỳ Yến đem một lá bùa ném vào trong cốc, theo một tiếng bùm nổ mạnh, cốc trà đột nhiên toát ra một ngọn lửa màu lam, mùi vị tóc bị đốt trọi truyền ra.
Người đại diện mắt mở trừng trừng nhìn inox vô cùng kháng chấn bị rạn nứt, dưới chân mềm nhũn, đỡ cái bàn mới miễn cưỡng đứng vững.
“Được rồi.”
Không, đừng dùng loại giọng điệu bình tĩnh này để hình dung loại hiện tượng phi khoa học kinh thế hãi tục như thế.
Người đại diện ôm đầu, cả người cũng muốn qua đời luôn.
Xoảng.
Viên Bằng nhìn tình nhân đột nhiên sắc mặt trắng bệch, đánh nghiêng cà phê, lo lắng hỏi: “Thiến Thiến, em làm sao vậy?!”
Cô gái được gọi là “Thiến Thiến” không trả lời hắn, chỉ phun ra một ngụm máu tươi, dẫn tới người ở bàn bên cạnh hét rầm lên.
Hết chương 121

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.