Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 103: Thật sự là quá buồn cười




Triệu Lực cảm thấy giữa ngũ thiếu và Kỳ đại sư quái quái, nói bọn họ cãi nhau lại không giống, nói bọn họ tình cảm tốt lên, nhìn lại có chút không được tự nhiên, dù sao chính là có loại không được tự nhiên nói không nên lời, mãi đến khi hai người cơm nước xong, bắt đầu làm thủ tục xuất viện, Triệu Lực mới cảm thấy không khí giữa hai người tự tại một chút.
“Tiền Tiền, hiện tại chúng ta trở về nhà à?”
“Không, về chỗ em trước, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Anh theo em cùng đi thắp nén hương cho lão gia tử.”
Sầm Bách Hạc suy nghĩ, đây xem như gián tiếp gặp gia trưởng sao?
Kỳ Yến có một đoạn thời gian không ở nhà, lại thêm cậu không có thói quen mời người làm công theo thời gian, cho nên trong nhà đã tích một lớp bụi mỏng manh. Đẩy ra cửa phòng thuộc về lão gia tử, Kỳ Yến nói với Sầm Bách Hạc, “Vào đi.”
Sầm Bách Hạc đi theo sau Kỳ Yến vào cửa phòng, nhìn thấy trên tường treo một tấm ảnh chụp, trên ảnh chụp là một ông cụ mặc thanh bào, khuôn mặt ông cụ hiền hoà, hơi gầy, năm tháng để lại rất nhiều nếp nhăn trên mặt ông, thậm chí khiến người ta đoán không ra tuổi tác ông.
“Đây là sư phụ em, ” Kỳ Yến cúi đầu lấy từ trong ngăn kéo ra một cặp hương nến đốt lên cắm vào, lại lấy ra một bó hương, phân một nửa cho Sầm Bách Hạc, châm hương xong cậu chắp tay ba lượt với bài vị sư phụ, đem hương chưa đốt hết cắm vào trong lư hương, “Anh cắm hương cho ông ấy đi.”
Sau khi nói xong, Kỳ Yến nhớ tới công lược mình xem qua, lại thêm hai chữ ở phía sau, “Thân ái.”
Sầm Bách Hạc tiếp nhận hương, sau khi châm cung kính làm ba đại lễ với bài vị: “Sư phụ trên cao, vãn bối Sầm Bách Hạc, xin nhận vãn bối cúi đầu.” Nói xong, hắn cắm hương vào trong lư hương, xoay người quỳ trên mặt đất, mạnh mẽ dập đầu ba lượt.
“Bách Hạc?” Kỳ Yến kinh ngạc nhìn Sầm Bách Hạc, ngay cả cái «công lược yêu đương» gì đó cũng quên mất.
“Ông ấy cứu em, nuôi em, dạy em, mới để cho anh có cơ hội gặp được em, ” Sầm Bách Hạc từ dưới đất đứng lên, nhìn ông cụ trên ảnh chụp, “Hành đại lễ cho ông ấy là đúng.”
Kỳ Yến nghe vậy liền cười, nắm tay Sầm Bách Hạc ở trước bài vị sư phụ: “Lão gia tử, đây là bạn trai của đồ đệ người, có xe có nhà có tiền gửi, săn sóc ôn nhu lại có phong phạm, bằng cấp cao, ngoại trừ giới tính là nam, gần như phải gọi là thập toàn thập mỹ.”
Sầm Bách Hạc cúi đầu nhìn tay hai người giao nhau cùng một chỗ, nhịn không được ngẩng đầu nhìn ông cụ trong ảnh chụp, khóe miệng ông mang cười, vô cùng từ ái nhìn hắn.
Trở tay cầm thật chặt tay Kỳ Yến, Sầm Bách Hạc nói: “Xin ngài yên tâm, cháu nhất định sẽ chăm sóc Tiền Tiền thật tốt, sẽ không để cho em ấy chịu uất ức.”
Kỳ Yến cười nhìn hắn không nói gì, Sầm Bách Hạc trả cho cậu một ánh mắt ôn nhu.
Không khí Sầm gia lúc này có chút kỳ quái, người một nhà ngoại trừ con nít, tất cả những người khác đều ngồi ở trong phòng khách, thương lượng chuyện về em trai và bạn trai của em trai.
“Phòng thì vẫn không nên động tới, hai người bây giờ còn là quan hệ người yêu, hiện tại để cho bọn họ ở chung chỗ cũng không thích hợp, ” Sầm nhị tỷ tính cách tương đối gấp gáp trước hết mở miệng, cướp được quyền chủ động lời nói, “Về phần sau này tình cảm hai người bọn họ sâu sắc, muốn ở cùng chỗ, chúng ta cũng phải xem như không nhìn thấy.”
“Lời này con nói cũng có đạo lý, ” Sầm Thu Sinh gật đầu nói, “Lúc trước các con thành gia, ta đều đưa một căn biệt thự, lần này Bách Hạc tuy rằng tìm một người đồng tính, nhưng ta cũng phải đối xử bình đẳng, căn biệt thự hoa viên kia đưa cho Bách Hạc, các con không có ý kiến đi?”
Mấy anh em đồng loạt lắc đầu, bọn họ đều là người có uy tín danh dự không thiếu tiền xài, biệt thự hoa viên đối với người thường mà nói, đúng là quý đến thái quá, nhưng mà đối với bọn họ mà nói, còn thật sự không đáng nhắc tới. Lại nói bát nước trong tay lão gia tử luôn giữ thăng bằng, mấy người làm anh chị bọn họ, lúc trước cũng đều được một căn.
“Có chuyện con thiếu chút nữa quên nói, ” Sầm nhị tỷ nói, “Con có một người bạn làm ở cục quốc an, cô ấy nói với con, lần này tiểu Yến được đưa vào bệnh viện, là bởi vì Bách Hạc.”
“Đây đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?” Sầm Thu Sinh nhìn Sầm nhị tỷ, muốn làm rõ ràng nguyên nhân hậu quả.
“Người bạn của con đêm qua trực ở văn phòng, nghe tầng cao nhất có động tĩnh, chạy lên nhìn thoáng qua. Nào biết vừa thấy liền rất ghê gớm, tầng cao nhất đang cát bay đá chạy, hổ gầm rồng ngâm, ” Sầm nhị tỷ uống một miệng trà, thấy người một nhà đều hai mắt sáng quắc nhìn mình chằm chằm, vì thế tiếp tục giảng giải, “Sau đó cô ấy nghe ngóng mới biết được, là tiểu tổ đặc biệt mời đến một vị đại sư đang khai đàn làm phép, còn là cầu phúc cho chuyến bay mà Bách Hạc ngồi. Cô ấy tận mắt nhìn thấy lá bùa hóa rồng, sau khi rồng bay lên trời hóa thành tro tàn biến mất không thấy, đến bây giờ còn sợ hãi không thôi.”
Có vài người biết sự tồn tại của tiểu tổ đặc biệt, nhưng mà cũng không có bao nhiêu người tận mắt nhìn thấy đại sư làm phép, cho nên trong đầu không có một ấn tượng chân thật, hiện tại sau khi nhìn thấy bản hiện trường, những người khác của cục quốc an cũng nhịn không được kính sợ thành viên của tiểu tổ đặc biệt hơn rất nhiều.
Trước đây bọn họ vẫn luôn không xem tiểu tổ đặc biệt ra thế nào, chỉ tưởng bọn họ là bộ ngành chạy hậu cần, xử lý lời đồn quái lực loạn thần, thật không ngờ bộ ngành này còn cao lớn đến thế.
Khó trách mấy năm nay tiểu tổ đặc biệt trực tiếp được cấp trên quản hạt, nội dung công tác cũng không móc nối với những tiểu tổ khác, hóa ra nội dung công tác giữa bọn họ, căn bản đã không liên quan.
Sau khi Sầm nhị tỷ đem nguyên nhân hậu quả nói với người trong nhà xong, người Sầm gia đều im lặng.
“Nếu dựa theo quy củ cổ đại, ngũ đệ nhất định phải lấy thân báo đáp mới có thể trả lại ân tình, ” Sầm đại ca nói, “Còn là cái loại tự mang theo đồ cưới nữa.”
Trong đầu những người Sầm gia khác nhanh chóng hiện lên vô số câu chuyện yêu tinh báo ân, nháy mắt cảm thấy, diện mạo em trai nhà bọn họ, thật là có tiền đồ làm yêu tinh, bằng không sao tiểu Yến lại coi trọng người lớn hơn mình tám tuổi?
Càng nghĩ càng cảm thấy, ngũ đệ nhà mình đây là chiếm tiện nghi lớn.
Nếu như loại suy nghĩ này của người Sầm gia bị những người khác biết, không biết có bao nhiêu người sẽ bị kinh ngạc rớt cằm. Sầm Bách Hạc ở đế đô này, chính là kim cương vương lão ngũ xếp trong top 3, hiện tại thân thể khỏi hẳn, xếp hạng liền lên tới đứng đầu bảng. Kỳ Yến có lợi hại nữa, thì trong mắt mấy đại nhân vật đó, cũng chỉ là một thầy phong thủy bàng môn tả đạo, chung quy không phải là nghề nghiệp thượng lưu gì, khi so sánh với quyền thế tài lực Sầm gia, thật sự là không đáng nhắc tới.
Người có thế lực chỉ nhìn thấy quyền thế tài phú, người hiểu lý thì lại nhìn nhân tâm, lấy chân tâm đổi chân tâm, đối với loại gia đình như bọn họ mà nói, thật sự là chuyện rất khó được.
“Ngũ thiếu, Kỳ tiên sinh, ” giọng của quản gia từ cửa truyền đến, âm lượng lớn hơn bình thường là đang nhắc nhở bọn họ, chính chủ trở lại.
Mọi người Sầm gia đồng loạt không lên tiếng, trong nháy mắt Kỳ Yến đi vào, trên mặt Sầm Thu Sinh lộ ra tươi cười ôn hòa, mấy người con cái Sầm gia khác cũng không ngoại lệ, chỉ thiếu vẻ mặt kích động vọt tới trước mặt Kỳ Yến, nắm chặt hai tay cậu nói: “Đồng chí, cậu vất vả.”
“Tiểu Yến, mau tới đây ngồi, ” Sầm đại tẩu đứng lên, lôi kéo Kỳ Yến ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó đem hết đồ ăn bày trước mặt Kỳ Yến, “Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này, ngắn ngủn hai ba tháng, em liền vào bệnh viện ba lượt, dù em là người trẻ tuổi thân thể tốt, cũng không thể gây sức ép như vậy, bị thương căn cơ, chờ em già rồi, cho em chịu đủ đó.”
“Còn không phải sao, ” Sầm nhị tỷ gọi người hầu tới, hỏi canh táo đỏ gà ác trong phòng bếp nấu thế nào rồi, nếu xong liền bưng cho Kỳ Yến một bát, “Người trẻ tuổi chỉ có điểm đó là không được, ỷ vào thân thể tốt gây sức ép lung tung.”
“Bách Hạc, về sau em phải trông tiểu Yến cho tốt, ” Tào Tĩnh Nghiên nhìn hai má Kỳ Yến không có huyết sắc, đau lòng không chịu được, “Chị nhờ bạn mang mấy củ sâm núi về hầm canh uống, nghe nói cái này bổ khí huyết dưỡng thần, đối với người trẻ tuổi rất có lợi.”
Kỳ Yến bị nhóm nương tử quân Sầm gia vờn quanh thống khổ ôm đầu, cuối cùng chỉ có thể đem ánh mắt cầu cứu quăng tới chỗ Sầm Bách Hạc, nếu còn bị mấy bà chị lải nhải nhắc nhở như vậy tiếp, cậu hoài nghi mỗi ngày mình đều phải ăn gà đen phượng hoàng trắng, cứ bổ như vậy, có thể bổ thành một cái Big Mac mập mạp hay không? Làm nghề của bọn họ, vẫn là người gầy tương đối có cảm giác tiên phong đạo cốt, quá béo bất lợi với việc giả ngầu.
“Đại tẩu, nhị tỷ, tam tẩu, ” Sầm Bách Hạc thấy Kỳ Yến bị mấy bà chị nói đến choáng đầu, vội chen đến bên cạnh Kỳ Yến ngồi xuống, “Các chị yên tâm, em nhất định sẽ chăm sóc Tiền Tiền thật tốt, phương diện ăn uống em khẳng định sẽ nhìn chằm chằm em ấy.”
Thấy Sầm Bách Hạc cũng đã mở miệng, cuối cùng nhóm nương tử quân Sầm gia cho hắn mặt mũi, mọi người nhích qua bên cạnh, cho đôi người yêu mới ra lò này đầy đủ không gian.
“Sắp đến giữa trưa, chuẩn bị dùng cơm trưa đi.” Sầm Thu Sinh từ trên sô pha đứng lên, ho khan vài tiếng ý bảo nhóm vãn bối đừng ầm ĩ quá mức, để tránh hai người da mặt mỏng, ngược lại không thả lỏng được tay chân, “Tiểu Yến mới từ bệnh viện đi ra, thân thể không tốt, các con đừng ầm ĩ cậu ấy.”
Kỳ Yến lộ ra một nụ cười xán lạn với Sầm Thu Sinh, bộ dạng như vậy rất khiến người lớn thích, ít nhất Sầm Thu Sinh đã bị nụ cười của cậu bắt lấy.
“Thân ái, anh nhớ rõ em thích ăn cái này, mau nếm thử.”
“Cám ơn, anh cũng nếm thử cái này, ăn ngon không?”
“Chỉ cần là em chọn, khẳng định đều ăn ngon.”
“Anh thích là được.”
Sầm đại ca: …
Trăm triệu lần không nghĩ tới, ngũ đệ và tiểu Yến yêu đương, không khí lại quỷ dị như thế, anh vừa trộm nhìn hai người, vừa ăn cơm, đũa thiếu chút nữa chọt vào trong mũi anh.
“Ăn cơm đàng hoàng!” Sầm đại tẩu trộm nhéo anh một phen, nhỏ giọng nói, “Đừng ngó.”
“Bà xã, sao anh cảm thấy giữa Bách Hạc và tiểu Yến không đúng lắm nhỉ?” Sầm đại ca bị bà xã nhéo một cái cũng không thèm để ý, sờ sờ chỗ bị nhéo đau, “Em xem giữa bọn họ, có phải giống như đang quay phim thần tượng yêu đương không?”
“Năm đó lúc anh mới vừa theo đuổi em, so với hai người họ còn ngốc hơn, ” Sầm đại tẩu thấy nhưng không thể trách nói, “Là ai trộm ngâm nga cái gì mà đạo lý nam nữ ở chung, mười tám chiêu lấy lòng bạn gái linh tinh? Năm đó anh bị ngốc, em cũng không tiện nói anh.”
Sầm đại ca không còn lời gì để nói: “Chúng ta đây không phải là đang nói về Bách Hạc sao, sao đang êm đẹp liền kéo lên trên người anh?”
“Đàn ông Sầm gia các anh đó, ” Sầm đại tẩu lắc lắc đầu, “Chính là đầu gỗ không hiểu phong tình.” Nhưng mà là đầu gỗ tốt si tình chuyên nhất, bọn họ dùng phương thức ngốc vụng bọn họ tự cho là đúng, lấy lòng người mình thích, chăm sóc người mình thích.
Mặc dù có lúc thoạt nhìn rất ngốc rất ngu, nhưng mà phần tình cảm này so với lời ngon tiếng ngọt gì cũng đều lãng mạn hơn.
Bữa cơm đầu tiên khi Sầm Bách Hạc và Kỳ Yến trở về nhà, vượt qua trong thời gian em gắp cho anh một đũa đồ ăn, anh gắp cho em một đũa đồ ăn, chờ sau khi hai người bọn họ lên lầu, bốn anh em Sầm gia đồng loạt thở phào một hơi.
Sau đó đồng loạt cười ra tiếng.
Nhìn em trai bán ngốc, so với phim ảnh gì cũng đều hay hơn.
Chỉ là không nghĩ đến, hóa ra Kỳ đại sư ở phương diện này cũng không thông minh đến đâu.
Thật sự là quá buồn cười.
Ha ha ha ha!
Hết chương 103

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.