Lôi Quân

Chương 93: Tử Mẫu Cổ






Ban đầu, Tử Lân Ưng đích thật là mất trí nhớ!
Nó tu luyện công pháp bên trong có một môn thần thông tên là Hoàn Hồn, chỉ cần bản thân gặp nguy kịch tính mạng lúc, thi triển môn này thần thông sẽ tạo thành một vách ngăn độc lập sâu bên trong Thức Hải, sau đó nó sẽ kéo một phần nguyên thần vào bên trong bảo vệ.
Như vậy cho dù nó thể xác chết đi, nguyên thần vẫn có thể tồn tại rất lâu, đủ để chờ đợi một cơ hội đoạt xá thân xác mới.
Mà ban nãy Dương Tuấn một chiêu Vạn Quân kia uy lực quả thực rất mạnh, cơ hồ đủ nghiền ép Tử Lân Ưng ưng thành tro, thế nhưng để nó không ngờ đến chính là Dương Tuấn lại hạ thủ lưu tình.
Không những vậy, Thú Huyết Thảo dược dụng cũng quá thần kỳ, nháy máy mắt liền không phục nó thương thế.
Tất cả đều quá đột ngột làm cho đầy đủ nguyên thần không kịp nhập thể, cho nên mới gây ra mất trí nhớ tạm thời như vậy sự tình.
Bất quá lúc sau Tử Lân Ưng mặc dù đã sớm khôi phục trí nhớ, thế nhưng nó không có lập tức lộ tẩy mà tiếp tục giả vờ quan sát tình hình, tùy cơ ứng biến.
Xong người tính không bằng trời tính, trước mặt nhân tộc tiểu tử này quá buồn nôn.
Vậy mà trực tiếp mặt dày nhận làm nó bạn tốt, không những vậy còn biểu lộ ra quan tâm, bi thương các loại cảm xúc… đặc biệt còn đòi cho nó báo thù.
Bà nội nó, hung thủ thế nhưng cũng chính là ngươi!
-" Quá vô liêm sỉ! "
.
.
Lúc này, nhận thấy không cần tiếp tục phải diễn, Dương Tuấn cũng đem các loại cảm cảm xúc thu liễm lại, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn lấy Tử Lân Ưng nói:
-" Làm sao, không tiếp tục diễn? "
Tuy nhiên đứng trước tại Dương Tuấn câu hỏi, Tử Lân Ưng không có trả lời mà chỉ đứng đó khinh bỉ nhìn lấy hắn.

Dương Tuấn thấy vậy cũng không có tức giận mà khóe miệng nhếch lên cười tiếp tục nói: -" Cơ hội ta cũng chỉ cho ngươi một lần, kết quả tốt hay xấu thế nào đều phải xem ngươi lựa chọn có đúng hay không.
Ta cũng nhắc nhở ngươi một chút, nếu như đồng ý làm ta thú cưỡi, ngươi không chỉ ăn mặc không lo, mà mỗi tháng còn được cung cấp thứ này… "
Dứt lời, huyết quang lóe lên, một gốc ngàn năm Thú Huyết Thảo đã bị Dương Tuấn nắm trong tay.
Chứng kiến cảnh này Tử Lân Ưng hai mắt trừng lớn, có chút khó tin vào mắt mình.
— QUẢNG CÁO —
Event
Lấy nó nhiều năm kiến thức như vậy, đương nhiên nhìn ra gốc này thảo dược, thậm chí ngay cả niên kỷ cũng sơ bộ đã đoán ra.
Ngàn năm Thú Huyết Thảo!
Thú Huyết Thảo loại này đồ tốt đối với Tử Lân Ưng có thể nói là vô cùng quen thuộc, bản thân cũng được nếm thử qua mấy lần, tuy nhiên niên kỷ cũng chỉ có vài chục đến vài trăm năm mà thôi, giống như trước mặt loại mày ngàn năm thú huyết thảo, đây là lần đâu nó nhìn thấy.
Nó vậy diệu dụng không cần nói cũng biết.
Nhắc đến, hạ giới phần lớn yêu thú mộng tưởng đều là phản tổ quy tông, lột xác trở thành chân chính cao cao tại thượng chân linh, Tử Lân Ưng cũng là như vậy.
Nó tự nhận bản thân thiên phú không tệ, chân linh tinh huyết cũng coi như là nồng đậm, tuy nhiên nếu muốn để tinh huyết nồng đậm tới tình trạng lột xác trở thành chân linh thì khoảng cách vẫn còn rất xa.
Chỉ dựa vào bản thân tu luyện? Quả thật là có chút mơ mộng hão huyền.
Nhưng nếu có Thú Huyết Thảo hỗ trợ lại khác, mặc dù thứ này có chút hiếm thấy, thế nhưng so với việc chỉ nằm yên một chỗ bế quan nỗ lực trong vô vọng thì dễ hơn nhiều.
Hơn nữa xét đến Tử Lân Ưng hiện tại tình cảnh, ngoại trừ gật đầu đồng ý bên ngoài thì không còn con đường nào khác.
Chạy trốn? Nói đùa, không thấy đối phương tốc độ sao, thế nhưng như là ông nội gặp cháu trai đây.
Còn ở lại liều mạng, cơ hội sống sót lại càng thêm mỏng manh, cơ hồ gần như bằng không.
Hiện tại nếu không muốn chết, nó lựa chọn duy nhất chính là cúi đầu nhận hàng, khuất phục làm nô.
“ Bất quá không phải không được, tên này ra cái giá thật sự là quá mê người, ngàn năm Thú Huyết Thảo, nếu như có thể thời gian dài phục dụng, phản tổ quy tông trở thành chân linh cũng không phải mộng tưởng.
Ta đây cũng coi như là làm công đi, mỗi tháng một gốc Thú Huyết Thảo, quả thực không tệ, tuy nhiên chỉ là nhất thời mà thôi, một khi có cơ hội thì… hắc hắc hắc “ Đầu óc luân chuyển một hồi, Tử Lân Ưng trong lòng thầm cười một tiếng gian xảo.
Thế nhưng là một kẻ sống lâu thành lão Cổ tinh Tử Lân Ưng không những không biểu hiện ra chút sơ hở gì, ngược lại còn tỏ ra trầm tư, tựa như đang cực độ phân vân.
Một lát trôi qua, Tử Lân Ưng rốt cuộc mở miệng nói chuyện: -” Cho ngươi làm ngự thú cũng được, nhưng ta có hai điều kiện, nếu ngươi đồng ý thì ta lập tức đi theo ngươi.

-” Điều kiện gì? “ Dương Tuấn hứng thú hỏi.
-” Thứ nhất, không được ép buộc ta làm việc bản thân chán ghét, tiêu biểu chính là ăn rau xanh như bọn đáng ghét thỏ tộc… thứ hai chính là khi gặp nguy hiểm thì đừng mong lão tử liều mạng, người nào có của người đấy giữ, thân ai có mạng người đấy lo.

— QUẢNG CÁO —
Event
-” Hahaha! “ Nghe xong những lời này Dương Tuấn không nhịn được cười lớn một tiếng.
Hai điện kiện này quả thực quá mức đơn giản, nhất là điều kiện thứ hai, hắn cũng cho là điều đương nhiên, muốn bắt người khác cho ngươi liều mạng quả thực rất khó.
-" Không vấn đề gì! " Dương Tuấn sảng khoái đáp ứng.
-" Tốt, một lời nói ra bốn con ngựa đuổi gãy chân đều không đuổi kịp.
" Tử Lân Ưng cũng đồng dạng vui vẻ cười nói.
Nhìn qua thì có vẻ là hai bên cùng có lợi, thế nhưng suy nghĩ kỹ lại thì kẻ có lợi lớn nhất vẫn là Tử Lân Ưng, bất quá Dương Tuấn không quan tâm, đối với hắn chuyện này chỉ là như muối bỏ biển mà thôi, không đáng để bụng.

.
.
Một đêm rất nhanh trôi qua, sáng hôm sau Dương Tuấn hai người liền bắt đầu xuất phát, bọn hắn lần này mục tiêu cũng chính là Đại Việt Đế Quốc Đế Đô phương hướng.
Ngồi tại Tử Lân Ưng trên lưng, Dương Tuấn tâm tình rất tốt, cảm giác chỉ nằm yên một chỗ chờ đợi mà không phải tự thân vận động quả thực thoải mái.
Nhất là Tử Lân Ưng còn là am hiểu tốc độ Kim Đan đại yêu, đi đường so với hắn bình thường còn nhanh hơn rất nhiều.
Tranh thủ lúc này, Dương Tuấn lật mở hệ thống thông báo:
< Chúc mừng kí chủ thành công thu phục thú cưỡi Tử Lân Ưng, thành công mở khóa thành tựu " Tọa Kỵ ", thu hoạch được ban thưởng ×1 lượt rút thưởng >
Đây chính là tại Dương Tuấn thành công thu phục Tử Lân Ưng sau đó hệ thống phát thông báo, bất quá lúc đó Dương Tuấn cũng không lưu tâm nhiều nên chưa vội vã mở xem.
Hiện tại lật ra, phần thưởng cũng coi như là không tệ.
-" Một lượt rút thưởng, vậy thì chơi cái đỏ đen đi, dù sao hiện tại cũng đang rảnh rỗi.
"
Tích! Tích! Tích!
Bàn quay âm thanh quen thuộc vang lên, hỗn tạp màu sắc đang không ngừng chuyển động.
Đột nhiên màu vàng quang mang đại phát, tiếp sau đó bảng hệ thống bảng thông báo chớp mắt hiện lên trước mặt:
< Đinh! Rút thưởng thành công, chúc mừng kí chủ quay vào màu lục ô, thu hoạch được Tử Mẫu Cổ >
Tử Mẫu Cổ
— QUẢNG CÁO —
Event
Phẩm giai: Nhị Phẩm

Giới thiệu: Vu Thuật một trong cổ độc, chỉ cần nuốt tử cổ liền sẽ bị mẫu cổ khống chế, cách xa ngàn dặm đều khó mà trốn thoát.
( Chú ý: Cấp thấp Tử Mẫu Cổ, giới hạn Trúc Cơ cảnh giới trở xuống mới có tác dụng.
)
Nói đến Vu Thuật, Dương Tuấn cũng đã tại Xích Nhật Môn đọc qua một chút.
Trong đó Cổ, chính là tam đại Vu Thuật một trong.
Loại thuật này lấy nhiều rắn cùng côn trùng độc vật, ở đoan ngọ ngày, bỏ vào phong bế đàn trung, để cho chúng nó tự cắn giết lẫn nhau, cuối cùng một con duy nhất còn sống sót lưu lại chính là cổ.
Mà cổ có thể lớn có thể nhỏ, thật khó giết chết, hơn nữa còn có rất nhiều loại, ly cổ, rắn cổ, nhện cổ, ve sầu cổ các loại, không thấp hơn mấy trăm số lượng.
Dương Tuấn từ hệ thống lấy được cổ mặc dù không phải là loại gì cao cấp cổ nhưng cũng là không thường gặp một loại Tử Mẫu Cổ, tử cổ gửi bên trong cơ thể, lấy máu làm thức ăn, coi như cách xa mấy ngàn dặm, tử cổ vẫn như cũ hoàn toàn bị mẫu cổ khống chế.
Bình thường tử cổ thật khó phát hiện, một khi phát tác chính là xuyên tâm cắt thịt đau, không thuốc nào cứu được.
-" Không tệ phần thưởng, quả thật là niềm vui ngoài ý muốn.
"
Trong lòng vui vẻ, Dương Tuấn không chút nghĩ ngợi lập tức nhận lấy Tử Mẫu Cổ.
Chớp mắt, hai chiếc bình ngọc đã xuất hiện tại hắn trong lòng bàn tay, một đen một trắng, nhìn qua không mấy nổi bật.
Đem từng cái nắp bình mở ra, thần thức khẽ đảo qua một lượt.
-" Đây chính là cổ? "
Tử mẫu Cổ mặc dù gọi là cổ nhưng bọn chúng lại có hình tròn, nhìn qua không khác đan dược là mấy, trong đó Mẫu cổ có màu trắng còn tử cổ là màu đen.
Xong để hắn càm thêm kinh ngạc chính là bình trắng bên trong mẫu cổ chỉ có một nhưng tử cổ bình đen bên trong lại có những năm số lượng.
-" Như vậy càng tốt, có thứ này ta kế hoạch lại càng thêm dễ dàng hoàn thành! "



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.