Lôi Quân

Chương 129: Ngọc Thanh Điện Hỗn Chiến





Mở ra Cực Nhật Bá Thế, Lê Huyền tu vi trong nháy mắt đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Một phủ bổ ra, kèm theo đó còn có Thái Dương hỏa khí, không gian trong phút chốc đều bị đốt đên vặn vẹo.
- " Thập đại thể chất một trong Cực nhật bá thể! " Nhìn đến một màn này, Bạt Ma con mắt híp lại thầm nói.
Nó niên kỷ cơ hồ không biết đã sống qua bao nhiêu tuế nguyệt, mặc dù vừa mới từ ngủ say tỉnh lại, xong đối với nhân tộc thể chất đặc biệt cũng không quá xa lạ, nhất là cái này Cực Nhật Bá Thể, trước đó gặp qua quả thực để lại cho nó ấn tượng không nhỏ.
Lúc này gặp lại, nó trong lòng không tự chủ dâng lên một cỗ phấn khích.
- " Để bản ma tướng cùng ngươi chơi đùa một lát đi.
"
Hai mắt hắc quang lóe lên, Bạt Ma ngón tay xiết chặt, đen kịt quyền đầu hướng về phủ quang đánh tới.
Bất quá đối mặt đáng sợ phủ quang, hơn nữa còn có Thái Dương hỏa khí gia trì, Bạt Ma quyền đầu nháy mắt liền bị chặt đứt, sau đó đốt cháy làm tro tàn.
Thế nhưng đối Bạt Ma, một chút thương thế như vậy cơ bản là không xi nhê, đứt đi cánh tay trong chớp mắt liền mọc lại.
- " Không tệ.
"
Thuận miệng khích lệ một tiếng, Bạt Ma sau đó lại công kích đến.
Nó mười ngón tay đột nhiên biến dài, sau đó hóa thành mười đầu mãng xà hướng về Lê Huyền cắn tới.
- " Nộ Long Chưởng! "
Đứng trước mười đầu đáng sợ hắc xà, Lê Huyền tay trái vung lên, hỏa quang theo đó phun trào, một đầu hỏa Long ngưng tụ há miệng lớn trực tiếp cùng mười đầu hắc xà cắn xé.
Không có ngừng lại, Lê Huyền tay phải Ngọc Kim Phủ lại bổ ra một bổ, ý đồ đem Bạt Ma tách ra làm đôi.

Thế nhưng nào có dễ dàng như vậy, chỉ thấy Bạt Ma sau lưng lúc này đột nhiên mọc ra hai đầu cánh tay, mỗi một cánh tay phân biệt nắm một thanh đen kịt trường mâu hướng phủ quang về đánh tới.
Bành!
Đinh tai tiếng va chạm vang lên, phủ quang cùng song mâu đồng thời vỡ nát.
- " Tiểu tử, đến lượt bản ma tướng rồi.
"
Dứt lời, Bạt Ma bốn đầu cánh tay đồng thời hướng lên trời tạo thế, một viên to lớn màu đen quang cầu chậm rãi ngưng tụ.
Quang cầu ở giữa tràn ngập hủy diệt lực lượng, xung quanh không gian tựa như bị nó hút vào vang lên từng tiếng " ken két " chói tai.
Mà nhìn thấy một màn này Lê Huyền sắc mặt biến đổi.
Trong lòng không dám khinh thường, hai tay nắm chặt Ngọc Kim Phủ khẽ xiết, Thái Dương hỏa khí điên cuồng tại trên lưỡi phủ tụ tập.
— QUẢNG CÁO —
- " Chết! "
...
Một bên, Lê Ứng Long bốn người chiến đấu cũng đã đi đến cao trào.
Thế nhưng từ đầu đến cuối đều là Lê Tuyệt Thiên một người chiếm ưu thế, bởi cơ bản thực lực thực sự cách biết quá lớn.
Lê Tuyệt Thiên mặc dù trọng thương, thế những đạt được Tổ Ma Tâm cải biến, thực lực thể chất không chỉ đã khôi phục đến Kim Đan mà còn được tăng cường.
Bất quá dường như đã không còn là nhân tộc nguyên nhân, các loại công pháp, võ kỹ hắn một cái đều không thể sử dụng.
Đây cũng là nguyên nhân Lê Ứng Long ba người có thể trụ tới lúc này.
Bành!
Dù là như vậy, Lê Tuyệt Thiên hiện tại thể chất cũng không thể kinh thường, Lê Tuyệt Thiên tay phải đánh ra một chưởng, không kịp đón đỡ Lê Thiên Hùng nháy mắt miệng phun máu tươi bay rớt ra ngoài.
Bên cạnh, còn lại Lê Ứng Long cùng Lê Xuân minh lúc này cũng đồng thời đánh tới.
Lê Ứng Long tay phải duỗi ra, từng tầng giống như sóng nước khuếch tán mà ra.
Ào ào!
Tiếng sóng nước vang lên càng lúc càng lớn, đồng thời lòng bàn tay cũng xuất hiện dòng nước màu xanh ngưng tụ, rất nhanh liền đã hình thành một cái ngọc ấn.
Ngao!
Ngọc ấn xung quanh có giao long uốn lượn, lúc này đột nhiên rống lên.
Cùng lúc Lê Ứng Long bàn tay hướng về phía trước nhấn tới, ngọc ấn ngay lập tức trùng trùng điệp điệp đè về Lê Tuyệt Thiên đỉnh đầu trấn áp.
So vơi hắn, Lê Xuân Minh tu vi mặc dù thua kém, thế nhưng danh xưng võ đạo thiên tài cũng không phải hư danh.
Hai ngón tay chắp lại khẽ điểm, một đạo màu trắng chưởng chỉ bắn ra.
Đạo này chưởng chỉ nhìn qua thì thường thường không có gì lạ, thế nhưng bên trong lại ẩn chứa cực độ sắc bén, tựa như như là một thanh tuyệt thế lưỡi kiếm có thể trảm phá mọi thứ.
- " Hừ! Vô ích, châu chấu đá xe mà thôi.
" Đối mặt với hai đạo đáng sợ công kích, Lê Tuyệt Thiên hừ lạnh một tiếng.
Tiếp sau đó chỉ thấy hắn khẽ gồng lên, bao xung quanh người áo bào vỡ nát, để lộ ra từng khối tràn đầy lực lượng sắt thép cơ bắp.
Đồng thời khuỷu tay cũng tay khẽ gập, mọc tại khuỷu tay gai nhọn vươn ra, bên trên lóe lên sắc bén hàn mang.
Cái này mọc tại khuỷu tay gai nhọn cũng không phải để trang trí, bọn chúng cơ hồ chính là một thanh sắc bén lưỡi đao, cũng là Nguyệt Dực Tà Ma lợi khí.
— QUẢNG CÁO —
- " Chết! " Lê Tuyệt Thiên khẽ gầm một tiếng, hai bên khuỷa tay gai nhọn song song chém ra.
Oành! Bành!
Nhất thời một tiếng nổ lớn vang lên, cả Ngọc Thanh Điện cũng theo đó mà rung chuyển.
Đợi khói mù tán đi, nhìn lại chỉ thấy đứng tại trung tâm Lê Tuyệt Thiên vẫn như cũ vững như bàn thạch, bất quá trên thân cũng xuất hiện không ít lớn nhỏ vết thương, đen ngòm dòng máu theo đó chậm rãi chảy ra.
Mà Lê Ứng Long cùng Lê Xuân Minh trạng thái so sánh càng thêm thảm liệt.
Cả hai trước ngực lúc này nhiều hơn một đạo kéo dài từ bả vai tới eo vết chém, cơ hồ có thể nhìn rõ xương cốt cùng nội tạng.
May mắn Trúc Cơ tu sĩ cùng Tiên Thiên võ giả sinh mệnh ngoan cố, bọn hắn lúc này mặc dù bị thương nặng như vậy nhưng cũng không có chết.
Thế nhưng cũng chỉ là là kéo dài hơi tàn, thoi thóp mà thôi.
Có thể nói trở thành dê cá trên thớt mặc người làm thịt!
Xong tại máu tươi từ trên người Lê Ứng Long, Lê Xuân Minh, Lê Thiên Hùng kết hợp với Lê Duẩn cùng Lê Văn mấy vị khác hoàng tử không ngừng chảy xuống.
Lúc này tất cả đều bị huyết sắc trận pháp dẫn dắt về phía trận pháp trung tâm.
Tại chỗ đó ngủ say mặt quỷ sắc cũng bắt đầu thay đổi, nó đang dần dần chuyển sang màu huyết sắc.
Lê Tuyệt Thiên dường như bị cái này mặt quỷ thu hút, cũng không có trực tiếp giết chết chết Lê Ứng Long mấy người mà đi về phía mặt quỷ.
Phía xa, đang tại cùng Bạt Ma chiến đấu Lê Huyền thấy vậy liền muốn xông đến ngăn cản.
Xong Bạt Ma làm sao có thể cho hắn toại nguyện, mười đầu hắc xà phun ra, đem Lê Huyền mọi phương hướng khóa chặt.
- " Hắc Hắc! Tiểu tử ngươi định đi đâu, ở đây cùng bản ma tướng chơi đùa đi.
"
Nhất thời không thể thoát khốn, Lê Huyền sắc mặt hiện lên giận giữ.
Mặc dù không biết Lê Tuyệt Thiên một khi đi vào mặt quỷ chỗ sẽ xẩy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn là phải chuyện gì tốt.
Hiện tại hắn phải đánh nhanh thắng nhanh, bằng không đợi Lê Tuyệt Thiên tới đây, dưới hai người bọn hắn vây công, Lê Huyền cơ hồ phải chết!
Lê Huyền hút vào một ngụm khí, hai tay nắm chặt lấy Ngọc Kim Phủ đồng thời nâng qua quá đầu.
Nội thể linh nguyên điên cuồng vận chuyển, sau lưng vòng kia thái dương cũng bắt đầu không ngừng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Linh nguyên, thái dương hỏa khí giờ phút này tất cả đều hướng về Ngọc Kim Phủ tụ tập, một đầu khủng bố hỏa long theo đó nháy mắt ngưng tụ.
— QUẢNG CÁO —
" Phách Long Trảm! "
Trên trán, cánh tay các loại gân xanh nổi lên, Lê Huyền không do dự hạ xuống một búa.
Nhất thời long ngâm vang trời, hỏa long giương nanh múa vuốt phi thiên mà lên.
Chứng Kiến một màn này Bạt Ma ánh mắt ngưng trọng, xong trước mắt chiêu thức mặc dù khủng bố nhưng không đến mức nó không đón đỡ nổi.
Bất quá đang tại lúc hắn muốn làm ra đón đỡ lúc thì đột nhiên dị biến phát sinh.
Trong một giây toàn bộ cơ thế bất ngờ sững lại.
- " Chết tiệt, có kẻ muốn phá bản ma tướng kế hoạch! " Bạt Ma trong lòng gầm thét.
Xong mặc dù chỉ có một giây, thế nhưng tại trong chiến đấu đã có thể phân ra thắng bại, đương nhiên, trong nháy mắt này " Phách Long Trảm " cũng đã đi tới nó trước mặt.
- " Không! "
Bạt Ma chỉ kịp hét thảm một tiếng, toàn bộ cơ thể liền đã bị hỏa long nuốt chửng, Thái Dương hỏa kho cơ hồ chính là nó khắc tinh, chỉ vừa chạm vào đã đem thân thể đốt làm tro tàn.
Bịch!
Cùng lúc Lê Huyền cũng ngã gục xuống, một chân chống đỡ, một chân quỳ trên mặt đất.
Phách Long Trảm mặc dù mạnh mẽ xong lại tiêu hao linh lực cùng Thái Dương hỏa khí quá mức khổng lồ, lúc này Lê Huyền trong cơ thể chỉ còn lại cái thùng rỗng như vậy.
Cơ hồ đã không còn sức lực chiến đấu!
Đến đây, mặc dù thành công tiêu diệt Bạt Ma, xong Lê Huyền cũng không dám buông lỏng, bởi Bạt Ma thế nhưng có thể đoạn chi trùng sinh năng lực, ai mà biết được đối phương có thể hay khôi phục lại.
Mặc dù bị đốt thành tro tàn sau đó, tỉ lệ này gần như bằng không.
Đợi một hồi không có phát hiện Bạt Ma tái tạo lại thân thể, Lê Huyền trong lòng mới có một chút thả lỏng.
Xong không đợi hắn thả lỏng được bao lâu, dị biến lại phát sinh.
Phía xa Lê Tuyệt Thiên đã bước vào mặt quỷ trung tâm, một cỗ kinh thiên tà khí xông thẳng lên trời, toàn bộ Ngọc Thanh Điện đều đang điên cuồng run rẩy..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.