Lôi Quân

Chương 127: Tổ Ma Tâm





Một bên khác, Lê Ứng Long, Lê Triều Nguyên, Lê Xuân Minh mấy người cũng riêng phần mình bị đưa đến cùng Lê Huyền không gian giống y như đúc.
Đối mặt với chính mình hoàn hảo bản sao, từng cái liền ứng phó vô cùng chật vật.
May mắn cái này bản sao thực lực chỉ cùng bọn hắn tương tự, cho nên dù là bất nhập lưu võ giả như Lê Duẩn cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Thế nhưng thời gian trôi qua càng lâu, bọn hắn càng lúc càng trở nên yếu thế.
Bởi mấy cái này bản sao là gần như không biết mệt, ngược lại càng đánh lại càng xung, càng đáng sợ.
Ngay cả Trúc Cơ trung kỳ Lê Ứng Long cũng có chút nuốt không tiêu.
Oành! Bành!
Một chưởng lại một chưởng, cơ hồ chính liên miên bất tận, Lê Ưng Long sắc mặt âm trầm nhìn xem trước mặt bản sao.
Tại thực lực ngang nhau phía dưới, liều mạng đánh nhau chính là đang tìm chết.
Nhưng là đối phương không có cho hắn cơ hội nghỉ ngơi, có hồ vẫn luôn luôn tại theo sát, điên cuồng xuất thủ.
Lê Ứng Long có chút không ngờ tới, đến Táng Lăng Điện lần này lại là một cái bẫy lớn như vậy.
Bất quá, hoàng vị dụ hoặc thật sự quá lớn, cho dù là hắn bình thường, đầu óc vẫn luôn luôn tỉnh táo suy nghĩ cẩn thận đi nữa, biết được đây là cạm bẫy cũng sẽ vẫn như cũ đi tới.
Đây có hồ chính là bắt buộc!
- " Phụ hoàng a phụ hoàng, ngươi vẫn là như vậy âm hiểm, quả thực để nhi tử phải ngạc nhiên! " Lê Ứng Long dữ tợn cười một tiếng.
Thế nhưng chuyện đã đến nước này, hối hận đều đã muộn.
Bất quá, trước mặt tế trận mặc dù quỷ dị, xong Lê Ứng Long không phải không có cách nào ứng phó, chẳng qua là chưa đến bước đường cùng, hắn sẽ không sử dụng tới con bài ẩn này mà thôi.
...
Cùng lúc, Ngọc Thanh Điện đại sảnh.
Lê Tuyệt Thiên ngồi tại chủ vị, hai mắt híp lại nhìn xem phía dưới Cửu Huyết Trùng Sinh Tế.

— QUẢNG CÁO —
Chỉ thấy lúc này, trận pháp bên trong chín cánh bông hoa đã phân biệt đứng lấy chín vị hoàng tử, mỗi một người sắc mặt đang không ngừng biến hóa, có tức giận, có điên cuồng cũng có hoảng sợ.
- " Ngươi cái này Cửu Tế Trùng Sinh Trận thật sự là phiền phức, còn cần tâm quỷ cái gì chiếm đoạt thể xác, để ta trực tiếp ra tay có phải nhanh gọn hơn hay không.
" Lê Tuyệt Thiên lạnh lùng nói.
- " Hahaha! Ngươi có thể trực tiếp ra tay cũng được, bất bản ma tướng nhắc nhở ngươi một chút, Cửu Tế Trùng Sinh Trận chính là dùng hiến tế cho Nguyên Thủy Thiên Ma.
Ngươi chín cái này đứa con mặc dù cùng ngươi đồng huyết, xong tu vi quá yếu không đồng nhất, trực tiếp hiến tế máu huyết khó có thể để ngươi khôi phục tu vi.
Nhưng là để cửu tâm quỷ hợp trận, đem Nguyên Thủy Thiên Ma vui sướng phản hồi, ngươi không chỉ tu vi hoàn toàn khôi phục mà còn có thể đột phá Nguyên anh.
" Bạt Ma hắc hắc cười nói.
Bạt Ma lời nói tràn ngập dụ hoặc, tuy nhiên, Lê Tuyệt Thiên nghe đến đột phá Nguyên Anh lúc lại khẽ nhíu mày.
Đột phá nguyên anh, đây chính là phương thiên địa này tu sĩ chấp niệm, hắn cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên, Lê Tuyệt Thiên cũng hiểu được, chuyện này gần như không có khả năng, bởi phương thiên địa này pháp tắc cơ hồ cấm mọi tồn tại thực lực vượt quá Kim Đan xuất hiện.
Từ xưa đến nay, không biết bao nhiêu đời tuyệt thế thiên tài nếm thử đột phá, xong kết quả đều không tránh được thân tử đạo tiêu.
Lê Tuyệt Thiên nếu như lúc này đột phá, vậy chẳng khác nào là đang tìm chết?
- " Hắc Hắc! Ngươi đang sợ cái này phương thiên địa vô thức tiểu thiên đạo? " Dường như nhìn ra được Lê Tuyệt Thiên nghi hoặc, Bạt Ma lúc này nhe răng nói: -" Yến tâm, bản ma tướng đã dám để cho ngươi đột phá Nguyên Anh thì chắc chắn sẽ có cách bảo toàn ngươi tính mạng.
"
Dứt lời, Bạt Ma khẽ xòe tay, bên trên không biết từ lúc nào xuất hiện một thứ có hình giống như trái tim người, bất quá nó đã khô quắt, có màu đỏ đen như vậy.
- " Tổ Ma Tâm, ngươi chỉ cần nuốt vào liền có thể tránh được thiên đạo dò xét, cho dù ngươi đột phá Nguyên Anh cũng sẽ không bị phát hiện.
"
Nhìn chằm chằm lấy cái gọi là Tổ Ma Tâm, Lê Tuyệt Thiên khẽ nhíu mày, hắn đương nhiên sẽ không hoàn toàn tin lời Bạt Ma, bởi Tổ Ma Tâm thứ này nhìn qua liền không giống như là tốt lành đồ vật.
Mà cho dù là bảo vật đi nữa, lấy con mày Bạt Ma tính các nào có dễ dàng như vậy đưa ra.
Cũng không có nhiều lời, Lê Tuyệt Thiên chỉ là mở miệng hỏi một câu: -" Nói đi, điều kiện là gì? "
- " Hahaha! Lê Tuyệt Thiên ngươi vẫn như vậy thẳng thắng, nhưng là bản ma tướng thích.
Bất quá lần này là ngươi hiểu lầm, Tổ Ma Tâm thứ là là bản ma tướng tặng ngươi, không có cái gì điều kiện.
Chẳng quả thứ này là có một chút tác dụng phụ mà thôi.
"
- " Tác dụng phụ? Hừ! Đừng có úp úp mở mở, nói rõ ràng đi.
"
- " Chính là ngươi một khi nuốt vào sẽ không còn là nhân tộc nữa, mà trở thành chúng ta cao quý Tà Ma Nhất tộc.

"
— QUẢNG CÁO —
Nghe đến đây, Lê Tuyệt Thiên sắc mặt liền trở nên khó coi, bất quá rất nhanh liền đã khôi phục bình thường.
Xong hắn cũng không có tiếp tục mở miệng nói chuyện mà ngược lại mà rơi vào trầm tư.
Biến thành tà ma, hậu quả cơ hồ không cần nói cũng rõ, chính là sẽ trở thành các tộc thiên địch, đi tới đâu đều sẽ bị hô đánh hô giết như chuột chạy qua đường.
Thế nhưng thực lực dụ hoặc thật sự quá lớn, để người ta phải mất lí trí.
Nhất là một kẻ đứng trước cái chết giống như Lê Tuyệt Thiên, chỉ cần có thể sống sót, chỉ cần có thực lực, những thứ khác chẳng là cái thá gì.
Hừ!
Khẽ hừ lạnh, Lê Tuyệt Thiên sắc mặt phút chốc liền trở nên dữ tợn, hai con mắt hiện ra điên cuồng.
Không nói, không rằng trực giằng lấy Bạt Ma trên tay Tổ Ma Tâm mà ăn ngấu nghiến.
Thấy vậy, Bạt Ma không có ngăn cản, chỉ là yên lặng bên cạnh quan sát, ánh mắt lấp lóe ma quang.
Mà tại sau khi Lê Tuyệt Thiên đem Tổ Ma Tâm toàn bộ nuốt xuống, sắc mặt đột nhiên biểu lộ ra đau đớn, gân xanh tuân như con giun chạy dài từ trên chán xuống khắp cơ thể nổi lên.
- " Gào! "
Cực độ đau đớn khiến Lê Tuyệt Thiên không nhịn được mà gầm lên một tiếng.
Tiếp sau đó chỉ thấy hắn cơ thể bắt đầu biến đổi, đầu tiên là hai mắt, phút chốc liền trở nên đen láy, tiếp sau đó là khuỷu tay, khuỷu chân không ngừng có gai nhọn mọc ra.
Đến đây chưa có dùng lại, Lê Tuyệt Thiên lúc này sau lưng áo bào vỡ ra, một đôi tựa như cánh rơi phá vỡ mà ra.
Năm phút, mười phút, mười lăm phút trôi qua…
Trải qua một hồi đau đớn, Lê Tuyệt Thiên Tuyệt biến đổi cuối cùng cũng đã ngừng lại, hắn hình dáng lúc này cơ hồ đã không phải là nhân tộc nên có.
Sắc bén răng nanh, tựa như đao kiếm móng tay, móng chân, khuỷu tay, khuỷu chân mọc ra gai nhọn, nhất là cặp kia sau lưng đôi cánh, càng làm cho hắn trở nên khác biệt.
Khẽ mở miệng thở một hơi, một luồng khói đen phun ra.
Lê Tuyệt Thiên hai tay nắm chặt, cảm nhận được từng thớ cơ truyền đến lực lượng khổng lồ, hắn sắc mặt phút chốc liền trở nên cực độ hưng phấn.
— QUẢNG CÁO —
Mặc dù lúc này trạng thái không thể so với hắn lúc toàn thịnh, thế nhưng cũng không kém quá nhiều.

- " Hahaha! Đợi trẫm khôi phục thương thế, phương thiên địa này Trẫm chính là vô địch.
" Lê Tuyệt Thiên không nhịn được mà cười dài một tiếng.
Bên cạnh, Bạt Ma lúc này cũng vô cùng ngạc nhiên.
Nó không nghĩ tới Lê Tuyệt Thiên chỉ là lần đầu tiên biến đổi đã hoàn hảo như vậy, cơ hồ đã cùng Nguyệt Dực Tà Ma nhất tộc rất giống.
Nếu như có thể biến đổi lần hai mà nói, chắc chắn sẽ trở thành Nguyệt Dực Tà Ma.
- " Xem ra, bản ma tướng ánh mắt lần này không sai, quả nhiên là một cái hạt giống tốt.
" Bạt Ma trong lòng tự đắc.
- " Aaaa! "
Xong ngay tại lúc này, Ngọc Thanh Điện địa sảnh đột nhiên vang lên tiếng hét thảm.
Nhìn lại chỉ thấy cánh giới thấp nhất mập mạp Lê Duẩn lúc này hai tay bo đầu, sắc mặt tái xanh, mắt, mũi, miệng, hai tai không ngừng có máu tươi chảy ra cực kỳ thê thảm.
Nối tiếp hắn liền là Lục hoàng tử cùng Cửu hoàng tử hai người, từng cái thảm trạng so với Lê Duẩn không khác là mấy.
Mà tại ba người bọn hắn máu tưới trên thân chảy xuống một khắc, dưới chân huyết sắc trận pháp lóe lên, tiếp dẫn máu tươi chảy về phía trận pháp trung tâm.
Chỗ đó không biết lúc nào xuống hiện một tôn mặt quỷ hư ảnh, bất quá hai mắt nhắm nghiền tựa như đang ngủ say.
- " Không sai, thời gian tới rồi, người tiến vào trận nhãn đi.
" Bạt Ma khẽ gật đầu nó.
Nghe vậy, Lê Tuyệt Thiên từ xe lăn đứng dậy, chậm rãi từng bước đi tới trận pháp trung tâm, sắc mặt bên trên khó mà giấu được hưng phấn.
Bất quá ngay tại Lê Tuyệt Thiên sắp đi tới trận nhãn một khắc, đột nhiên một đạo cao mười mét phủ quang léo lên, trực tiếp ập xuống hắn đỉnh đầu.
- " Lưỡng Địa! ".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.