Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3541: Hài cốt hình người 2




Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn qua phiến không gian này không có vật gì, nhưng lại có hỏa diễm đỏ thẫm tồn tại.
Cẩn thận quan sát, Lục Thiếu Du lúc này mới khiếp sợ phát hiện, chỉ thấy phía trước hỏa diễm đỏ thẫm này là một hài cốt hình người, hài cốt khoanh chân ngồi, bảo trì tu luyện tư thế.
Trên hài cốt này có hỏa diễm đỏ thẫm nhảy nhót, cả hài cốt bị hỏa diễm đỏ thẫm bao phủ, nhìn từ xa chỉ thấy nó giống như một đám hỏa diễm mà thôi.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, tới gần một ít,lúc này phát hiện hỏa diễm đỏ thẫm ở đây hoàn toàn khác với hỏa diễm bên ngoai, toàn thân đỏ thẫm trong suốt, thậm chí có cảm giác long lanh.
Tuy không gian này rất nóng, nhưng quan sát hỏa diễm đỏ thẫm này lại không thấy sóng nhiệt chấn động, cực kỳ bình tĩnh, óng ánh như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Xùy!
Thời điểm Lục Thiếu Du dò xét, trên đầu lâu hài cốt có hỏa diễm đỏ thẫm bộc phát, trong lúc mơ hồ ngưng tụ thành một con mãng xà, con mãng xà có đầu lớn như đầu trẻ con, hai mắt đỏ thẫm, ai nhìn thấy liền cảm thấy linh hồn bị phỏng.
Hí!
Khi ngưng tụ ra đầu mãng xà này, nó lập tức há mồm phun ra một đạo hỏa diễm, hỏa diễm trên hài cốt run lên, trong ánh mắt ngạc nhiên của Lục Thiếu Du, hỏa diễm này ngưng tụ thành một đầu mãng xà khác tương liên với đầu mãng xà kia.
Trên hài cốt này có khí tức bổn nguyên chấn động.
- Linh hồn bổn nguyên, đây là linh hồn bổn nguyên linh vật trời sinh.
Lục Thiếu Du nhận ra lai lịch của linh vật trời sinh này, dung hợp thái cổ U Minh Viêm đã giúp Lục Thiếu Du hiểu không ít về linh vật trời sinh, mãng xà đang chiếm giữ hài cốt chính là một loại linh hồn bổn nguyên, hỏa loại linh vật trời sinh linh hồn bổn nguyên.
Tê tê!
Trong cùng thời gian, ánh mắt hỏa xà đỏ thẫm tập trung lên người Lục Thiếu Du, cái lưỡi phun ra nuốt vào, trong giây lát nó uốn éo thân thể trên hài cốt.
Thân thể mãng xà đỏ thẫm lơ lừng trên không trung, nó dài hai ba mươi mét, đầu lớn như trẻ con, toàn thân đỏ rực, nhưng không gian chung quanh thân thể không ngừng chấn động.
Hí!
Mãng xà không chậm thêm chút nào nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, ánh mắt đỏ thẫm cuồng bạo, trong miệng sinh ra tiếng tê tê quái dị, khí tức nóng bỏng từ từ tỏa ra, bỗng nhiên thân thể lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Khí tức nóng bỏng này lan tràn qua, Lục Thiếu Du lập tức bố trí Thanh Linh Khải Giáp, nhưng thân thể hắn vẫn cảm thấy bị phỏng không nói nên lời, mãng xà trong giây lát đã tới trước mặt hắn, trong lúc mơ hồ khí thế của nó làm tim và tâm thần Lục Thiếu Du chấn động mãnh liệt, hô hấp dồn dập, tóc gáy toàn thân dựng đứng, làn da bị bỏng, nội tâm sợ hãi.
Có thể làm cho mình có cảm giác này, Lục Thiếu Du rất khẳng định, thực lực mãng xà vô cùng đáng sợ.
Tốc độ quá nhanh, Lục Thiếu Du không thể trốn thoát, mãng xà có thể xuyên thấu hư không, ánh mắt phát lạnh, Lục Thiếu Du không có lựa chọn nào khác, đành phải nhanh chóng phất tay đánh ra một đạo nguyên lực, trực tiếp đánh thẳng vào mãng xà đang lơ lửng.
Phanh!
Đánh một đấm vào mãng xà, thân thể mãng xà uốn éo, cái đuôi óng ánh của nó lập tức đánh thẳng vào một đấm của Lục Thiếu Du.
Lúc tiếp xúc với đuôi mãng xà, nhiệt độ khủng bố bao phủ các nơi, Lục Thiếu Du dùng Thanh Linh Khải Giáp bảo vệ nắm đấm, nhiệt độ nóng rực nhanh chóng làm nắm đấm bị hòa tan, thân thể lập tức cứng ngắc, nguyên lực trong người ngừng lại.
PHỤT.
Một giây sau, thân thể Lục Thiếu Du bay đi như diều đứt dây, miệng phun máu tươi, thân thể bị đánh bay xa vài trăm mét.
Miễn cưỡng ổn định thân thể, ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng trọng, nhiệt độ xuyên qua nắm đấm quá khủng khiếp, trực tiếp tiến vào trong cơ thể mình, không kiêng nể gì phóng thích nhiệt độ khủng khiếp phá hủy sinh cơ, giống như muốn trong nháy mắt phá hủy huyết nhục, gân cốt và lục phủ ngũ tạng của hắn.
Ánh mắt đầy kinh hãi, Lục Thiếu Du hít khí lạnh, nếu không phải mình đã sớm dùng thái cổ U Minh Viêm rèn thể qua, một kích vừa rồi đã làm hắn tan thành mây khói, linh hồn bổn nguyên linh vật trời sinh quả thật quá cường hãn.
Hí!
Mãng xà dài hai ba mươi mét lập tức lao thẳng về phía Lục Thiếu Du, khí thế vô hình trấn áp Lục Thiếu Du.
Hừ!
Tiếng hừ lạnh truyền ra, cùng một thời gian, linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm lập tức ngăn cản trước mặt bản thể Lục Thiếu Du, ánh mắt lóe lên, thủ ấn biến hóa, thân thể hắn biến mất không thấy gì nữa.
Hí!
Nhìn thấy linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm của Lục Thiếu Du, toàn thân mãng xà run lên, hai mắt cuồng bạo mang theo một tia sợ hãi khó hiểu.
Vù vù!
Linh hồn phân thân thái cổ U Minh Viêm cũng biến mất không thấy đâu, trong không gian này sinh ra hào quang màu xanh da trời, sau đó hỏa diễm màu xanh da trời trút xuống.
Tê tê!
Mãng xà đỏ thẫm càng lúc càng sợ hãi, nó nhanh chóng lui ra phía sau.
Tê tê!
Hỏa mãng vô cùng sợ hãi, nó nhanh chóng lui ra phía sau.
Lúc này hỏa mãng biến mất không thấy, trong không gian ngàn mét chung quanh chỉ có hỏa diễm màu xanh, hỏa diễm đỏ thẫm nhanh chóng co rút lại.
Tê tê!
Trong hỏa diễm màu xanh này, hỏa mãng đỏ thẫm bị nhốt lại, toàn thân của nó run rẩy, cái lưỡi hỏa diễm phun ra nuốt vào, ánh mắt bối rối, muốn tránh thoát hỏa diễm màu xanh này bao phủ, nhưng khí tức của nó bị ngăn chặn, không dám tới gần hỏa diễm màu xanh, rất kiêng kị hỏa diễm màu xanh này.
Ngao ngao!
Thời điểm hỏa xà không ngừng kinh hoàng, trong phiến không gian này có tiếng long ngâm truyền tới, sau đó trong không gian xuất hiện hỏa long hai đầu màu xanh da trời.
Hỏa long hai đầu này xanh thẫm như ngọc phỉ thúy, hai đầu lộ ra khí chất bá đạo bá tuyệt thiên hạ, đối mặt với khí tức nóng bỏng như thế, khí tức yêu dị nhanh chóng bao trùm nơi đây.
Hỏa long hai đầu vừa xuất hiện, hỏa mãng càng ngày càng run rẩy dữ dội, đối mặt với hỏa long này, hỏa mãng không ngừng lui ra phía sau, đôi mắt đỏ rực cuồng bạo của nó mang theo thần thái hoảng sợ.
Ngao ngao!
Lúc này hỏa long hai đầu gào thét, long mục nhìn chằm chằm vào, tiếng long ngâm vang dội không gian, hỏa mãng lúc này thừa nhận uy áp kinh người, thân hình run rẩy bất định.
Lúc này hỏa mãng nhanh chóng bỏ chạy, ánh sáng đỏ thẫm bao phủ thân thể, nó đụng thẳng vào không gian hỏa diễm xanh dương đang bao phủ lấy mình.
Xùy!
Vách hỏa diễm màu xanh dương run lên, vết rạn nứt không ngừng lan tràn ra chung quanh, cả không gian vào lúc này sinh ra nhiệt độ kinh người, đây chính là thời điểm hai loại linh vật trời sinh bao phủ hư không.
Xuy xuy!
Cùng một thời gian, hỏa long hai đầu há miệng phun ra một đám hỏa diễm màu xanh da trời, hỏa diễm nhanh chóng bao trùm hỏa mãng vào bên trong.
Tê tê!
Hỏa long hai đầu không ngừng bị hỏa diễm thiêu đốt, hỏa mãng đỏ thẫm không ngừng gào thét thảm thiết, vô cùng sợ hãi.
Thân thể hỏa mãng run rẩy, muốn tránh thoát hỏa diễm bao phủ nhưng không thể làm nên chuyện gì, thân hình giãy dụa kịch liệt, phá hủy không gian chung quanh, vết nứt không gian không ngừng bao phủ các nơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.