Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1268: Gặp lại Lăng Thanh (1)




Thanh âm của đại hán mặc hoàng bào quanh quẩn trong không gian, đủ để tất cả đám người dự thi nghe rõ.
- Hiểu rõ.
Tất cả mọi người đáp, quy tắc trong lúc thi đấu dường như mọi người đã sớm biết rõ. Một khi mất mạng thì tự chịu, thế nhưng cũng khiến cho không ít người can tâm mạo hiểm một phen.
Trên đài cao, một tiếng chuông trầm thấp vang lên trong quảng trường. Nghe thấy tiếng chuông này ánh mắt của tất cả những người dự thi nhanh chóng biến đổi, chân khí, linh lực trên người nhanh chóng tuôn ra.
- Nếu như tất cả đã hiểu rõ. Vậy thì lần thi đấu lần này chính thức bắt đầu.
Thanh âm của đại hán mặc hoàng bào vừa dứt, cánh tay hắn chậm rãi giơ lên, bàn tay lập tức đánh xuống.
Đông.
Tiếng chuông trầm thấp kia lại một lần nữa vang lên, thanh âm quanh quẩn trong không gian. Lúc này trên quảng trường cực lớn kia từng cỗ linh lực, chân khí nhanh chóng tràn ra. Từng cỗ khí thế xuất hiện, trong đó có không ít Linh Suất cùng Vũ Suất, cỗ khí thế này cũng không phải quá mạnh mẽ. Bất quá lúc này có mấy ngàn cỗ khí thế nhanh chóng hội tụ, tràng diện đồ sộ như vậy khiến cho nhiệt huyết đám người vây xem chung quanh sôi trào. Cỗ khí tức này cũng khiến cho đám cường giả trong các thế lực lớn cũng không khỏi động dung. Có thể hội tụ nhiều cường giả trẻ tuổi như vậy cũng chỉ có hội thi đấu do Thiên Địa các tổ chức mà thôi.
Đại hán mặc hoàng bào tuyên bố thi đấu bắt đầu. Từng cỗ khí thế tràn ra. Bốn phía lúc này bắt đầu hoàn toàn yên tĩnh. Đám người trong quảng trường bắt đầu kéo giãn khoảng cách với những người ở gần, ánh mắt mang theo sự cảnh giác, đề phòng tất cả những người bên cạnh. Bởi vì quy tắc thi đấu là ai cũng có thể ra tay với mình.
Lúc này chưa có ai động thủ trước, tất cả đều đang đề phòng đối phương. Tất cả mọi người cũng chưa quen thuộc đối phương, có thể tới đây dự thi đều không phải là kẻ yếu. Ít nhất cũng có thực lực Vũ Tướng. Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực Vũ Tướng, loại thiên phú này cũng coi như không tệ. Cho nên lúc này tất cả mọi người đều không dám tùy tiện ra tay, đều đang đợi cơ hội. Bất quá có thể kết luận, một khi có người ra tay thì những người chung quanh cũng sẽ lập tức ra tay. Đến lúc đó mới chính là long tranh hổ đấu bắt đầu.
Ánh mắt Lục Thiếu Du không có chút thay đổi, tâm thần nhanh chóng tỏa ra xem xét chung quanh. Quy tắc của thi đấu này Lục Thiếu Du cũng vừa vặn mới biết, từ tin tức trong ngọc giản mà Hoàng gia nhận được cũng không có quy tắc của thi đấu.
Cái quy tắc thi đấu này khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc. Không ngờ lại mất mạng tự chịu. Bên trong mấy ngày người này, có lẽ tới ngày cuối cùng sẽ có không ít người chết. Chỉ có mười người cuối cùng mới nhận được Linh khí Huyền cấp. Không ngờ lại khiến cho nhiều cường giả trẻ tuổi nguyện mạo hiểm như vậy.
Lục Thiếu Du khẽ thở dài. Hắn không phải cũng như vậy sao? Nhớ ngày đó hắn vừa mới tu luyện trong sơn mạch Vụ Đô, trình độ mạo hiểm khi đó so với lần thi đấu này còn nhiều hơn. Không mạo hiểm thì làm sao có thể trở nên nổi bật. Đặc biệt là những tán tu cùng người trong các tiểu thế lực. Chỉ có con đường duy nhất chính là mạo hiểm. Vạn nhất có thể tiến vào top mười, vậy thì tiền đồ sau này hoàn toàn không giống khi trước. Sau lưng bọn họ không có chỗ dựa vững chắc như đại môn đại phái, cho nên tiền đồ của bọn hắn vốn đã không bằng những đệ tử đại môn đại phái, không được bồi dưỡng tử nhỏ.
Lục Thiếu Du cảm thán. Lúc này hắn cũng không khỏi suy xét, nếu như muốn tiến vào top mười, nhất định phải ra tay, cuối cùng dùng ngọc giản phân định thắng bại. Không thể không nói quy tắc thi đấu này cực kỳ công bằng. Đương nhiên dù thế nào cũng cần dựa vào một ít vận khí.
Trong này, ngoại trừ một ít người không tồi ra. Vốn có thực lực tiến vào top năm mươi thế nhưng vận khí kém, trực tiếp đụng phải người có thực lực top mười, nói không chừng ngay ngày đầu tiên đã bị đào thải. Vận khí a, không ai biết được chính xác, đương nhiên, người thực lực mạnh mẽ cũng biết, không nên tìm đối thủ mạnh mẽ ngay từ đầu. Thời gian thi đấu là bảy ngày, ai cũng không muốn tiêu hao quá nhiều, coi như là người thực lực mạnh mẽ đến đâu cũng không chịu nổi tiêu hao, thời điểm tiêu hao hầu như không còn chính là lúc hắn xong đời.
- Không vội.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng. Thời gian bảy ngày a, hắn cũng không phải gấp. Dù sao khi đó đánh bại đối thủ là có thể nhận được không ít ngọc giản trên người đối thủ. Cũng coi như là ngọc giản của mình, chuyện này đơn giản hơn nhiều, tiêu hao cũng ít hơn.
Bất quá Lục Thiếu Du nghĩ như vậy thế nhưng có người lại không nghĩ như vậy. Những người tự biết thực lực mình không phải quá mạnh mẽ, bọn hắn chỉ có thể lựa chọn mạo hiểm. Đánh bại một đối thủ nhận được ngọc giản, cuối cùng tiến vào top mười. Người không có thực lực tuyệt đối, sao dám đợi đến phút cuối cùng mới đi đoạt ngọc giản?
Lục Thiếu Du cũng thật không ngờ, nơi động thủ đầu tiên trong quảng trường chính là bên cạnh hắn, mà mục tiêu người nọ chọn chính là Lục Thiếu Du.
Đây là một thanh niên Vũ Tướng bát trọng, tuổi chừng hai mươi, không ngờ không có một chút do dự nào, trực tiếp dùng một thanh kiếm trong tay hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du. Vì điểm tích lũy cho nên thủ đoạn người này không thể không độc ác. Lục Thiếu Du không có khí tức quá mạnh mẽ, cho nên hắn mới lựa chọn ra tay với Lục Thiếu Du.
Người này động thủ, một cỗ chân khí chấn động, lập tức giống như một ngòi nổ khiến cho cả quảng trường đột nhiên run rẩy. Đây giống như là một tín hiệu cho đám người xung quanh, nếu không động thủ với người khác thì người ta cũng sẽ động tới ngươi. Cho nên đã có không ít người lựa chọn ra tay.
Thanh kiếm của thanh niên công kích Lục Thiếu Du nhanh như thiểm điện mang theo một cỗ kiếm qunag không thể khinh thường, nhanh chóng bổ ra gợn sóng trong không gian, cỗ khí thế này quả thực cũng được coi là mạnh mẽ.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt kiếm quang của thanh niên kia đánh xuống. Ngay khi ánh mắt của hắn đang vô cùng khẩn trường thì đạo thân ảnh hắn công kích đột nhiên biến mất không thấy gì nữa. Một kiếm của hắn bổ vào mặt đất, mặt đất lập tức rạn nứt.
- Đánh lén cũng phải mở to mắt ra mà chọn cho kỹ, ngươi muốn chết sao.
Ngay khi đạo kiếm quang đánh xuống đất, một thanh âm lạnh lẽo vang lên bên tai người thanh niên này. Lập tức có một đạo thân ảnh hiện lên, thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới biến mất trực tiếp xuất hiện trước người hắn, nhanh chóng vỗ một chưởng vào ngực người này.
Phốc.
Một ngụm máu tươi được phun ra, người thanh niên căn bản chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, còn chưa khôi phục tinh thần thì đan điền đã bị chấn nát. Cả người lập tức mất đi sinh cơ. Đến thời điểm chết đi người thanh niên này cũng không biết người hắn vừa mới đánh lén là một Linh Vương nhất trọng không thể trêu vào.
Sưu.
Cơ hồ cùng một lúc, sau lưng Lục Thiếu Du có một đạo đao mang bổ tới. Một thanh niên có tu vi Vũ Tướng thất trọng muốn thừa cơ đánh lén Lục Thiếu Du.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.