Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1111: Đoạn hồn khoái kiếm (2)




Lúc này Lục Thiếu Du lại biến hoá thủ ấn lần nữa, một đạo quang mang màu đỏ đột lập tức bắn ra từ trong lòng bàn tay.
- Ngao...
Một tiếng thú kêu mơ hồ đột nhiên phát ra từ trong lòng bàn tay của của Lục Thiếu Du, trong lòng bàn tay phải của hắn xuất hiện một cỗ huyết hồn ấn giống rồng mà chẳng phải rồng, như hổ mà không phải hổ lao ra, một cỗ uy áp bắt đầu khuếch tán ra từ trên người nó.
Vung huyết hồn ấn trên tay ra, tiếng thú kêu tựa long phượng sư hổ mang theo thanh âm ầm ầm, lập tức hoá thành một đạo quang mang màu đỏ cực nhỏ, trực tiếp bao phủ cơ thể của con Thị Huyết Linh Phong kia.
Thị Huyết Linh Phong nhất giai mà thôi, lần này Lục Thiếu Du bố trí hồn ấn cơ hồ không có bất kỳ khó khăn nào, ánh mắt của con Thị Huyết Linh Phong lập tức dại ra.
Theo thủ ấn do Lục Thiếu Du kết xuất ra trong nháy mắt, một đạo quang mang thần dị cực nhỏ liền trực tiếp chui vào trong mi tâm của con Thị Huyết Linh Phong kia. Trong đôi mắt kép hình cầu của con Thị Huyết Linh Phong này lúc này, bị khống thú thuật khống chế, mặc dù Linh trí chẳng được bao nhiêu, nhưng trong mơ hồ, Linh hồn bên trong não hải của nó đã tuyệt đối phục tùng và thuần phục dưới Lục Thiếu Du, vĩnh viễn cũng sẽ không phản bội.
- Đi!
Khẽ quát một tiếng, Lục Thiếu Du phân phó cho con Thị Huyết Linh Phong này bay về phía trước, theo như tài liệu ghi lại trên thiên Linh lục, Lục Thiếu Du cũng coi như biết được không ít thứ về Thị Huyết Linh Phong, giữa Thị Huyết Linh Phong và đồng loại có một cách tìm kiếm nhau rất riêng, trong một khoảng cách nhất định là chúng có thể dễ dàng tìm được đồng loại.
Mà Thị Huyết Linh Phong còn một điểm biến thái nhất chính là một khi một con Thị Huyết Linh Phong chích một kim lên người của đối thủ rồi, thì cho dù kẻ này có chạy đến chân trời góc biển cũng sẽ bị cả đàn Thị Huyết Linh Phong tìm được, cho nên, những người biết rõ về Thị Huyết Linh Phong, cho dù là gặp một con Thị Huyết Linh Phong đơn độc thì cũng sẽ không muốn trêu vào, vạn nhất bị nó đâm cho một châm, vậy thì sẽ bị cả đàn Thị Huyết Linh Phong đuổi giết, có trốn xa cách mấy cũng vô dụng, bởi vì cũng sẽ bị chúng nó men theo khí tức mà tìm được.
Trong hạp cốc, con Thị Huyết Linh Phong nhất giai bay ở phía trước, mơ hồ không rõ lộ tuyến cụ thể, chỉ bay loanh quanh bên trong hạp cốc, tốc độ cũng không nhanh lắm.
Lục Thiếu Du và Bạch Linh bay theo ở phía sau, trong một mảnh hạp cốc dài hẹp thế này, khắp nơi đều khiến người ta có cảm giác không có đường nào để đi, cứ quanh qua ngoảnh lại trên con đường của hạp cốc, hai bên đều là vách núi thẳng tắp chạm mây, ít ai lui tới, thi thoảng có tiếng yêu thú và dã thú kêu lên, khiến cho cả hạp cốc lại có thêm chút sinh cơ, nhưng người bình thường mà đi vào thì chắc là sẽ cảm thấy rợn gáy.
Lục Thiếu Du lúc này dù nói là không có mục tiêu gì, nhưng cũng đã hỏi qua Hoàng Hân, tìm kiếm theo lộ tuyến do Hoàng Hân kể lại, bằng không, trong cái Vạn Hạp Quật lớn cỡ này, muốn tìm hết một lượt tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng gì.
Bên trong cả cái Vạn Hạp Quật này có diện tích rất lớn, một đường đi tới chỉ toàn kỳ phong quái thạch, vách núi dựng đứng, rừng cây um tùm. Trên đường đi Lục Thiếu Du đã gặp không dưới cả trăm cột đá có hình dạng như măng tre, đều cao tới tận trời, với đủ hình thái khác nhau.
Đúng vào lúc này, một chỗ bên trong hạp cốc, cũng có mười mấy đạo thân ảnh lăng không đứng giữa không trung, tổng cộng có mười hai đạo thân ảnh, trong mười hai người này không có bất kỳ ai thi triển Vũ kỹ phi hành hết, đại biểu cho tu vi của mười hai người này ít nhất cũng đều đạt tới Vũ Suất.
Mà theo khí tức nhìn lại thì bên trong mười hai người này cư nhiên lại có một Linh Vương nhất trọng, một Vũ Vương nhị trọng, còn có thêm mười Vũ Suất, hơn phân nửa đều có thực lực Vũ Suất thất trọng và Vũ Suất bát trọng, hai Vũ Suất lục trọng, và hai Vũ Suất cửu trọng. Thực lực cỡ này, nếu như để người ngoài nhìn thấy thì nhất định sẽ giật mình cả kinh, loại thực lực cỡ này, không hề thấp hơn mấy thế lực nhất lưu ở Cổ Vực là mấy, mà một đám cường giả cỡ này lại xuất hiện bên trong Vạn Hạp Quật.
- Đoạn Hồn Vương, lần này ngươi ra tay, có nắm chắc hay không?
Trong đám người, Vũ Vương nhị trọng hỏi lại Linh Vương nhất trọng, người này nhìn chừng năm mươi tuổi, một bộ trường sam, tay áo rộng dài, bên hông thì quấn một cái đai lưng màu ngân bạch, trán rộng mặt to, cả người lộ ra một cỗ khí tức hùng hậu.
Linh Vương nhất trọng một bộ hoa phục, nhưng không quá loè loẹt, dáng người cao gầy, trong mắt cũng lộ ra một cỗ khí âm trầm nhàn nhạt, sát khí tiết ra ngoài, có thể thấy được người này cũng chẳng phải hạng người hay nhân từ nương tay.
- Lưu Kiếm huynh, lần này có ngươi ra tay, cộng thêm mấy vị Vọng Giang song hùng, Lạc Sơn tứ anh trợ giúp, ta đã nắm chắc hơn chín phần rồi.
Vị Linh Vương nhất tọng kia đưa mắt qua nhìn, mỉm cười nói.
- Vậy thì phải chúc mừng Đoạn Hồn Vương trước rồi, nếu như có thể thu phục thành công con Mẫu Hoàng Phong của bầy Thị Huyết Linh Phong kia thì thực lực của Đoạn Hồn Vương nhất định sẽ tăng thêm rất nhiều.
Một vị Vũ Suất cửu trọng vận trường bảo lập tức nói.
- Xin các vị cứ yên tâm đi, lần này đợi sau khi ta chiếm được Thị Huyết Linh Phong, đan dược mà ta đã hứa với mọi người nhất định sẽ không thiếu một viên nào.
Đoạn Hồn Vương nói.
- Bọn ta đương nhiên là tin Đoạn Hồn Vương rồi, hợp tác lâu như vậy, sao có thể không tin được chứ.
Một Vũ Suất bát trọng lập tức cười nói.
- Đoạn Hồn Vương, ngươi xác định lúc này con Mẫu Hoàng Phong kia đang đột phá sao, nếu đợi nó đột phá xong, chúng ta muốn đối phó nó sẽ khó hơn rất nhiều.
Vị Vũ Vương nhị trọng được gọi là Lưu Kiếm có chút lo lắng, Linh thú khủng bố cỡ như Thị Huyết Linh Phong, hắn cũng biết được đôi chút.
- Ta đã xem xét gần ba tháng nay, gần đây một đám trứng do Mẫu Hoàng Phong ấp vừa mới nở ra, đây chính là dấu hiệu nó sắp đột phá, chờ tới lúc quan trọng nhất khi nó đột phá thì sẽ dễ dàng đối phó hơn nhiều, sau khi thành công thu phục và chiếm được con Mẫu Hoàng Phong Thị Huyết Linh Phong đó thì đan dược ta đã hứa với các vị sẽ tăng thêm một viên nữa.
Ánh mắt của Đoạn Hồn Vương loé lên, nói với cả đám người.
- Đa tạ Đoạn Hồn Vương.
Mọi người lập tức cảm thấy cao hứng không thôi, phỏng chừng cấp bậc đan dược mà tên Đoạn Hồn Vương này đã hứa sẽ cho bọn họ cũng không thấp chút nào.
Trong hạp cốc bao la, một chỗ nào đó, có một cái nham động hạp cốc khổng lồ xuất hiện, cái cửa vào hang này chỉ lớn chừng một mét, thậm chí còn bị dây mây chằng chịt che kín.
- Thủ tịch trưởng lão, nơi này có chút kỳ quái.
Bên ngoài hang, lúc này có bốn đạo thân ảnh đang đứng, nếu như Lục Thiếu Du có mặt ở đây thì sẽ nhận ra được, bốn người này chính là bốn Linh Suất của Vạn Tượng Môn.
- Đúng là có chút quái dị, chúng ta vào xem thử đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.