Ký Sự Truy Đuổi Tình Yêu Ba Mươi Nghìn Feet

Chương 77:




Sau đó Tô Hướng Vãn ngủ quên mất, Nam Hướng Bắc vẫn ôm nàng ngồi ở phòng khách, nhè nhẹ vỗ về như là dỗ dành nàng đi vào giấc ngủ, cho tới khi cô cũng bắt đầu thấy mệt, cứ thế ngã người ngủ luôn trên sopha.


Qua giờ cơm trưa thì Tô Hướng Vãn mới tỉnh giấc, phát hiện kẻ ngốc kia đang ngửa đầu ngủ say, vậy mà tay vẫn nắm chặt tay nàng không buông.


Tô Hướng Vãn hết sức nhẹ nhàng trượt xuống khỏi người Nam Hướng Bắc, tay nàng vẫn đặt trong tay cô để tránh làm cô tỉnh giấc, rồi lại cẩn thận nằm kề sát bên, mỉm cười yêu thương nhìn bộ dáng cô ngủ say.


Nàng căn bản không nghĩ tới Nam Hướng Bắc bất ngờ trở về, đáng lẽ em ấy đang ở trên chuyến bay đến London không phải sao?


Đây là Từ Tâm của nàng a, đồ ngốc luôn có thể khiến nàng thoải mái thả lỏng tâm tình, một Nam Cung Từ Tâm lúc nào cũng mang đến vui vẻ cho nàng.


Nằm thêm một hồi đến khi nàng rút tay ra, Nam Hướng Bắc vẫn bị động tĩnh mà cựa mình tỉnh dậy. Mở mắt ra, đầu tiên nhìn đến trần nhà phòng khách, Nam Hướng Bắc nhất thời còn mơ mơ màng màng, ngơ người vài giây mới ý thức được tình huống, điều tiếp theo nhìn đến chính là ánh mắt áy náy của Tô Hướng Vãn.


"Sorry, làm em thức dậy rồi".


Nam Hướng Bắc xoa cần cổ nhức mỏi, từ từ mới tỉnh hẳn, rồi như sực nhớ cái gì, cô kéo nàng vào lòng mình cọ cọ đầu vào cổ nàng, "Đại sư tỷ".


"Em đang làm nũng chị à Tiểu Từ Tâm". Tô Hướng Vãn cúi đầu cười, vòng tay ôm lại Nam Hướng Bắc, cơ thể cũng thả lỏng dựa vào người cô.


Thời điểm nàng sợ hãi người này luôn bảo vệ nàng, mỗi khi nàng bất an thì luôn làm cho nàng yên tâm, lúc nàng không vui thì biết cách chọc nàng cười, còn những lúc nàng kiên cường, người này lại như đứa con nít thích làm nũng, ngoài ra còn biết lái máy bay, nấu ăn ngon...Người yêu thế này thật sự quá hoàn mỹ như trong mơ a...


Nam Hướng Bắc ngượng ngùng cười, quay đầu nhìn đồng hồ rồi chuyển chủ đề, "Quá giờ cơm trưa đã lâu chắc chị đói bụng lắm ha, để em đi nấu cơm". May là trong tủ lạnh còn rau cải và một ít thịt cá mà các nàng mua ở siêu thị hôm trước.


"Thôi, mình gọi đồ ăn bên ngoài đi". Tô Hướng Vãn vùi mặt vào bả vai cô, thấp giọng nói, "Tiểu Từ Tâm, em mà cứ thế này thì chắc chị xấu hổ chết mất thôi".


Làm người yêu, nàng không quan tâm săn sóc Nam Hướng Bắc bằng Nam Hướng Bắc đối với nàng. Làm mẹ, nàng cũng không cưng chiều Tô Vị Tích được đến trình độ như Nam Hướng Bắc, mà làm một người con....nghĩ tới mình cùng ba mẹ mới ầm ĩ một trận đến mức "đoạn tuyệt quan hệ", trong khi Nam gia một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, ánh mắt Tô Hướng Vãn tức thì trở nên ảm đạm.


Nam Hướng Bắc không có nhìn đến chuyển biến của nàng, còn tưởng là nàng buồn bực vì khả năng nấu nướng không bằng mình, cô cười cười ôm nàng, "Ba em nói nấu ăn giỏi mới trói chặt được con tim của người mình thương, có thể coi như em chịu khó học hỏi được tới trình nấu ăn này là vì chị đó nha".


Vì một câu nói đơn giản mà ánh mắt bớt đi u ám, Tô Hướng Vãn đứng dậy, mỉm cười véo hai má Nam Hướng Bắc, "Chị đây không giỏi nấu nướng, vậy là không buộc được tim em sao?".


"Ai nói tay nghề nấu ăn của chị không tốt đâu chứ!" Nam Hướng Bắc phản bác, quơ tay cầm lấy điện thoại, vừa mở xem thông tin mấy hàng quán gần nhà vừa nói, "Con tim em đã bị đại sư tỷ trói chặt rồi a". Mặt không tự chủ được đỏ lên, dù sao cô vốn không có thói quen nói mấy lời ngon ngọt kiểu như vậy.


Tô Hướng Vãn không tiếp tục đề tài này, nàng xoa hai má cô, "Em gọi đặt đồ ăn bên ngoài đi, chị về phòng tắm cái đã".


Nam Hướng Bắc hơi ngớ ra nhưng cũng gật đầu, "Có chuyện gì cứ gọi em".


"Ngốc, đi tắm thôi thì có thể có chuyện gì chứ". Tô Hướng Vãn như trước vẫn cong miệng cười, ánh mắt thản nhiên nhìn không ra nửa điểm âu sầu của lúc trước.


Tô Hướng Vãn đi vào trong rồi mà Nam Hướng Bắc vẫn còn ngồi đó thẫn thờ. Đến khi nghe tiếng cửa phòng tắm đóng, cô mới hồi phục tinh thần, cúi thấp đầu xả ra nụ cười nhưng là nụ cười của sự khổ tâm.


Một khi thanh tỉnh, nàng lại như cũ giấu hết cảm xúc vào bên trong, đại sư tỷ của cô đến tột cùng là quá mức mạnh mẽ hay là vì nàng không thích cô nhiều như cô nghĩ a.


Đúng vậy, từ cô dùng là thích, chứ không phải yêu.


Thở dài một tiếng, Nam Hướng Bắc cầm điện thoại di động tìm đại một quán ăn không tệ rồi gọi điện đặt hai phần cơm cùng vài món Tô Hướng Vãn thích ăn. Cúp điện thoại, cô lần nữa dựa vào sopha ngửa đầu, nhắm mắt đưa tay vỗ trán như muốn xua đi mấy cảm xúc tiêu cực.


Ăn cơm xong nhìn đồng hồ cũng chỉ hơn hai giờ, nếu là bình thường khi hai người không đi làm thì giờ này hẳn là đang ngủ trưa. Có điều vừa rồi cả hai đã ngủ một giấc khá lâu ở phòng khách nên làm gì còn buồn ngủ nữa.


Lúc ăn Nam Hướng Bắc vài lần bắt gặp dáng vẻ xuất thần của Tô Hướng Vãn, tuy sắc mặt nàng trông vẫn rất bình thường, nhưng cô biết nàng chắc chắn còn khổ sở vì chuyện ba mẹ, mà cô thì không biết nên an ủi nàng thế nào, do dự một hồi cô khoác lấy tay nàng, "Không bằng tụi mình ra ngoài một chút, đi xem phim ha?".


Tô Hướng Vãn nghe hỏi mới thoát khỏi suy tư, ánh mắt chân thành đầy quan tâm của Nam Hướng Bắc khiến lòng nàng thật sự ấm áp. Biết đồ ngốc này là vì lo cho mình, nàng nhẹ lắc đầu, "Chị không muốn ra ngoài".


"Hay là ngủ tiếp một lát?" Nam Hướng Bắc đổi đề nghị, "Em ngủ với chị".


"Ngủ nhiều quá đến tối sẽ không ngủ được đó".


"Vậy...." Ý tưởng nào cũng bị từ chối, Nam Hướng Bắc vắt óc nghĩ, tầm mắt chuyển đến máy tính liền trở nên sáng ngời, "Đi phụ bản thì thế nào?".


"Huh?" Tô Hướng Vãn thoáng ngẩn ra nhưng không muốn để ai kia quá mức lo lắng nên nàng gật đầu, "Ừ, đúng là lâu rồi không có vào chơi".


Thấy nàng đồng ý, Nam Hướng Bắc thở phào, cô đứng dậy đến trước bàn mở ra hai cái máy tính, rồi quay qua ngây ngô cười với Tô Hướng Vãn.


Kết quả hai người vừa online thì nhận ra không khí trong bang có chút khác thường.


[ bang hội ] Liễu Phi Miên: Cầm sư đâu, cầm sư sao không hồi máu mà đi đâu vậy?
[ bang hội ] Tần Ly: Xin lỗi, ta vừa bị công kích, giờ ta đánh đàn lại nè.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: A Ly nhanh qua bên phía ta, trốn lên nóc nhà mà đánh đàn.
......
Nam Hướng Bắc trao ánh mắt khó hiểu cùng Tô Hướng Vãn, rồi đưa tay gõ một câu vào kênh bang hội.


[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: Xảy ra chuyện gì vậy?
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Tiểu Túng! Mau! Vào kênh giọng nói đi!
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: WTF, Đại sư tỷ cũng có mặt a, Đại sư tỷ mau mau tới cứu mạng a!!!


Giây tiếp theo, Nam Hướng Bắc và Tô Hướng Vãn đồng thời nhận được thỉnh cầu tổ đội, cả hai nhấp chọn đồng ý rồi chuyển sang kênh giọng nói, nghe một đống thanh âm hỗn loạn trong đó.


"Trời ơi, ta lại bị lag".
"Hồi nội lực hồi nội lực, mẹ nó một cầm sư không đủ a!".
"Có người nào phụ ta đuổi kẻ địch được không hả! Nhanh lên thêm điểm phòng ngự coi!"
"Mẹ nó, lại lag!".


Nhìn danh sách thành viên, phát hiện Phó Quân Quân không ở đây, Tô Hướng Vãn lắc đầu, mở voice: "Các ngươi ở nơi nào? Mà chuyện gì đang diễn ra ở đây?".


"vl, A Tào, mau mời Đại sư tỷ cùng Tiểu Túng dịch chuyển đến đây!" Trong lúc rối ren có người quát lên một câu, kế tiếp màn hình hai người xuất hiện lời mời, sau khi chấp nhận hình ảnh liền biến đổi, cả hai được đưa đến một ngọn núi, trên núi có mấy toà đại điện hùng vĩ, liếc mắt một cái trông thấy bọn người trong bang đang bị một đám NPC đuổi đánh.


"Tốt quá, hiện giờ đã có Đại sư tỷ và Tiểu Túng ở đây, Phi Miên ngươi đi tìm một góc đánh đàn đi, tăng thêm nội lực cho toàn đội, ta đi đuổi kẻ địch". Còn chưa rõ ất giáp gì thì thanh âm Âu Dương Vô Khuyết truyền đến, "Đại sư tỷ, Tiểu Túng, các ngươi giúp bọn ta chống đỡ một chút a, ta vừa đánh vừa kể sự tình cho các ngươi nghe".


"Uh". Không đợi hắn nhiều lời, Tô Hướng Vãn cùng Nam Hướng Bắc đã sớm rút kiếm trên người công kích NPC, mặc dù đã không chơi một thời gian ngắn nhưng cũng may game không cập nhật thêm nhiều kỹ năng mới, cho nên động tác né đòn ra chiêu vẫn coi như linh hoạt, vài người hợp lực liền giết xong một tên boss.


"Nói cho các ngươi biết, chuyện quái quỷ này là do A Tào hết đó, chút nữa đánh xong chúng ta phải cùng nhau đẩy ngã A Tào bạo cúc hoa* mới được!".
<*tự tìm hiểu, thuật ngữ đam mỹ xx>


"Hah.." Đang biểu diễn kỹ năng mà không nhịn được cười, Nam Hướng Bắc nghiêng đầu nhìn phản ứng của Tô Hướng Vãn, thấy trên gương mặt nàng cũng lộ ra chút ý cười, ánh mắt cô liền đầy ắp tình yêu. Có thể làm cho nàng vui vẻ được chút nào hay chút ấy không phải sao?


"Đang chơi ngon lành bên Tiêu Dao không chịu, tự dưng lại mở thêm tài khoản nhập phái Nga Mi!". Nam Hướng Bắc tiếp tục tập trung đánh quái, Âu Dương Vô Khuyết vẫn huyên thuyên giảng giải vụ tai họa bất ngờ, "Chơi phái Nga Mi không nói, đàng này còn chọn nhân vật nam phẫn nữ trang lưu lạc giang hồ, sau đó làm quen toàn sư muội phái Nga Mi!!!!!".


"Biến thái nhất là bọn NPC trò này! Lúc đầu A Tào trà trộn vào Nga Mi cả gan chạy tới tặng đồ cho mấy má NPC Nga Mi tạo thiện cảm, hôm nay bỗng nhiên lại xảy ra tình huống như vầy nè, bọn sư tỷ NPC coi trọng tiểu sư muội vừa mới nhập môn A Tào, nghĩ có thể cùng nàng làm nên chuyện tình bách hợp, kết quả cù cưa co kéo thế nào hắn bại lộ thân phận nam tử! Sau đó hắn thảm lắm, bị truyền tống đến cảnh này, rồi còn bị một đám NPC bên Nga Mi đuổi giết hắn, nói hắn dâm loạn Nga Mi......".


"Haha" Nam Hướng Bắc phụt cười, tay trái điều khiển bàn phím, tay phải đập đập lên bàn, "Dâm loạn Nga Mi, hahahah....".


Tâm tình Tô Hướng Vãn vốn không mấy tươi sáng, nhưng nghe giọng kể gay cấn của Âu Dương Vô Khuyết cũng cảm thấy buồn cười, cộng thêm tiếng cười của Nam Hướng Bắc làm nàng bật cười theo, rất sảng khoái rất vui vẻ.


"Hình như ta nghe được tiếng cười của người khác". Đúng lúc này, kênh giọng nói chợt truyền đến một chất giọng mềm mại có vẻ yếu ớt, chính là cái cô Liễu Phi Miên, "Tô Đại sư tỷ, ta nghe được có hai giọng nói bên chỗ ngươi, giọng kia là của Từ Tâm sao?".


Tô Hướng Vãn biến sắc, rõ ràng Liễu Phi Miên là đang cố tình khiêu khích.


Nam Hướng Bắc cũng cau mày trong khi tay không quên điều khiển nhân vật giơ một kiếm giết chết NPC trước mặt. Cô hoàn toàn không biết Liễu Phi Miên, vậy mà không hiểu vì sao kể từ khi cô ta gia nhập bang hội, mỗi lần cô login, thì cô ta đều cố ý tìm cô trò chuyện, đề tài nào cũng phải kéo cô vào cho bằng được.


"Tiếng cười kia rõ ràng là giọng nữ a, không lẽ Từ Tâm là con gái?". Liễu Phi Miên lại tiếp tục nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.