Kinh Phá Thiên Không

Chương 96: Long ngâm phượng khiếu




Sau khi thanh kiếm thượng phẩm được bán ra thì ông lão chủ trì bắt đầu cho đem lên vật phẩm cuối cùng của buối đấu giá hôm nay.
Một tì nữ cầm trên tay một cái hộp gỗ đi ra, hộp gỗ này trông rất là bình thường không có gì đặc biệt, nhưng khi ông lão mở hộp thì từng tiếng long ngâm phát ra làm oanh động toàn phòng đấu giá.
Tiếng long ngâm vừa phát ra làm cho người khác cảm giác được một sự áp bách khó tả, máu huyết trong người bắt đầu bị đè nén mà phải chuyển động chậm lại, một số người đã không chịu nổi nên bắt đầu vận khởi thiên lực để chống lại.
Tiếng long ngâm kéo dài một hồi sau mới dứt, những người ngồi phía dưới khuôn mặt cũng dẫn trở nên tím tái, nhưng bọn họ vẫn nhìn chăm chăm vào cái hộp gỗ phía trên kia, vì họ cảm giác được vật trong hộp bất phàm a. Chỉ một tiếng long ngâm thôi đã chấn nhiếp biết bao nhiêu cao thủ ngồi đây rồi.
Ông lão mở hộp rồi lấy ra một cái ngọc giản: "Đây là một thần kỹ thuộc âm ba kỹ năng, nó tên là Long Ngâm Phượng Khiếu, nhưng ở đây chúng ta chỉ có được một tàn quyển của Long Ngâm mà thôi, vẫn không chân chính có được đầy đủ chiêu thức này, mặc dù vậy nhưng uy lực của nó quý vị cũng không thể xem thường, nếu ai luyện thành chiêu thức Long Ngâm này mà kết hợp với người học được Phượng Khiếu thì uy lực khó gì sánh nổi"
Nghe ông lão giới thiệu xong thì mọi người đều đỏ mắt thèm thuồng nhìn nó, mặc dù thần kỹ Long Ngâm này không đầy đủ nhưng mà uy lực hồi nãy nó phát ra không tệ tí nào cả.
Do tuyệt kỹ này có hai phần là Long Ngâm với Phượng Khiếu, nên khi chúng bị chia ra thì mỗi chiêu thức không thể đạt được tới mức thần kỹ, nhưng không ai dám xem thường tí nào.
Ông lão nói tiếp: "Vật phẩm này sẽ không đấu giá theo cách bình thường, mà ta sẽ ra một nan đề nếu ai làm được thì vật phẩm này sẽ của người đó"
Ông lão lấy ra một cái bình ngọc màu đỏ như lửa, ông ta bóp nát nó thì có một tia khí màu lam bay ra, nhưng khi nhìn kỹ thì tia khí này còn có một màu đen mờ nhạt nữa. Nó tỏa ra hàn khí làm cho cả phòng đấu giá phải rét rung, nhiệt độ giảm xuống cực nhanh.
Ông lão nói tiếp: "Tia khí này chính là lấy từ trên người của Hàn Nguyệt Kiếm Xỉ Hổ, hẳn quý vị cũng biết đây là một đầu hung thú có thể sánh ngang với tứ đại thú tộc, mặc dù nó chỉ là con non thôi nhưng uy lực cũng không nhỏ tí nào, vấn đề ta cần mọi người giải quyết là chỉ cần có ai đó hóa giải được tia khí này sẽ có được tàn quyển của Long Ngâm"
Khi nghe ông lão nói xong thì tất cả mọi người đều bắt đầu xanh mặt mà bàn tán xôn xao. Kinh Thiên ngồi trên lầu ba cũng thoáng giật mình khi nghe nhắc tới con hung thú đó.
Thấy biểu hiện của Kinh Thiên như vậy thì mấy người Nhu Thủy quay sang hỏi: "Chẳng lẽ học đệ nhận thức được con hung thú này"
Kinh Thiên đăm chiêu một hồi rồi nói: "Đúng vậy, con hung thú này cường hãn thuộc loại bậc nhất đấy, nó có thể chống lại cả tứ đại thú tộc, Hàn Nguyệt Kiếm Xỉ Hổ sẽ mạnh nhất là vào ngày trăng tròn, chỉ sợ lúc đó ngay cả tứ đại thú tộc cũng khó đối phó với nó, nhất là hàn khí của nó không dễ chịu tí nào, chỉ cần dính một tia thôi cũng làm máu huyết và thiên lực trong người đông cứng lại, nếu không có hệ nguyên tố ngang cấp và khắc chế nó thì nắm chắc phải chết"
Mấy người Nhu Thủy nghe nói tới đây thì đều hoảng sợ, bọn họ tuy ra ngoài lịch lãm nhiều nhưng chưa lần nào đụng phải hung thú như vậy cả. Nhưng cả đám đều nghi ngờ từ đâu mà Kinh Thiên biết được việc này.
Kinh Thiên nhìn tia hàn khí kia một hồi rồi nói: "Theo đệ thấy thì tia hàn khí đó là lấy lúc Hàn Nguyệt Kiếm Xỉ Hổ yếu nhất, có thể là ngày đó không có trăng a, nếu không thì mọi người ở đây hẳn phải trọng thương rồi"
Hình Phong kinh ngạc nhìn qua Kinh Thiên nói: "Thật sự nó lợi hại như vậy sao, thế thì có loại nguyên tố nào khắc chế được nó đây"
Kinh Thiên suy nghĩ một hồi rồi nói: "Nếu toàn diện khắc chế nó thì chỉ có Liệt Tâm Hỏa mà thôi, ngay cả cường hãn như Lam Lôi cũng phải thua kém nó vài phần, nhưng cũng may đây là tia hàn khí lúc nó yếu nhất nên không đáng lo ngại lắm"
Mấy người Nhu Thủy nghe xong đều trợn mắt, chỉ một tia hàn khí lúc nó yếu nhất mà đã có uy lực như vậy rồi, nếu như lúc nó cực thịnh thì sẽ đáng sợ ra sao.
Ông lão chủ trì nói tiếp: "Có vị nhân sĩ giang hồ nào muốn thử thì mời lên đây, chỉ cần người hóa giải được tia hàn khí này và giúp chúng ta một chuyện thì tàn quyển Long Ngâm sẽ thuộc về người đó"
Nghe thấy ông ta nói thế nhưng vẫn không có ai đánh chủ ý bước lên thử cả, mặc dù tàn quyền Long Ngâm có giá trị không tưởng nhưng mạng của bọn chúng còn quan trọng hơn, lỡ như đang thử mà bị tia hàn khí kia cắn trả thì phải làm sao.
Tung Thanh Thanh đang ngồi trên lầu hai có ý định muốn thử một lần xem sao, chỉ vì hắn không thể mua về Bích Thủy Hàn nên muốn đem về cho cha mình tàn quyền Long Ngâm để chuộc tội, nhưng khi hắn vừa đứng dậy thì vị trưởng lão kế bên lên tiếng: "Thiếu gia chớ nên nóng vội, ta nghĩ người không nên thử a"
Tung Thanh Thanh làm khuôn mặt khó hiểu rồi hỏi: "Tại sao ta không nên thử, chỉ là một tia hàn khí mà thôi"
Trưởng lão chỉ cười khổ một cái rồi giải thích: "Mặc dù chúng ta chỉ biết sơ qua Hàn Nguyệt Kiếm Xỉ Hổ nhưng nhìn uy lực của tia hàn khí kia không thể nào xem thường được, với lại chủ tu của Tung gia ta là hắc khí, mà nó cũng thuộc tính âm hàn, nếu thiếu gia tiếp xúc với tia hàn khí đó thì khác nào nó như cá gặp nước, hậu quả không thể lường được đâu"
Tung Thanh Thanh nghe vậy thì chỉ biết lắc đầu thở dài, hôm nay bản thân hắn không biết dính phải cái thứ gì mà xui không thể tả, cả buổi đấu giá biết bao nhiêu vật phẩm quý hiếm thì đều bị người ta chiếm mất, còn bản thân lại bỏ ra 100 vạn chỉ để mua một quả Tu La về ngắm chơi. Trong lòng hắn đầy oán giận rồi liếc lên lầu ba nhìn: "Tên hỗn đãn Kinh Thiên kia, lần nào gặp được ngươi cũng không may mắn"
Ông lão đợi một hồi vẫn không thấy ai xung phong lên thử thì ông lên tiếng: "Quý vị, chỉ cần quý vị vượt qua bài khảo hạch này, giúp chúng ta một chuyện thì ngoài tàn quyền Long Ngâm chúng ta sẽ cho các ngươi tự chọn một món đồ trong kho của Kiếm Tông nữa"
Vừa nghe tới đây thì đám người phía dưới đều bắt đầu nhao nhao cả lên, có thể nói ông lão đó đưa ra cái giá này thật quá lớn a, Kiếm Tông truyền thừa bao nhiêu năm thì bảo khố của họ phải kinh người đến mức nào. Khi suy nghĩ tới đây thì có người đã phóng lên sàn đấu giá để thử.
Hắn ta vận khởi thiên lực hỏa nguyên tố lên tới đỉnh phong, rồi dùng tay chộp lấy tia hàn khí đó, hắn muốn dùng hỏa hệ để thiêu đốt hóa giải hàn khí đi.
A a a a!
Nhưng được một hồi thì tên đó đã hét lên, chỉ thấy một bàn tay đã bị đóng băng mà rớt xuống. Nhìn thấy cảnh này thì mọi người đều hít một hơi khí lạnh, chỉ vừa chạm vào thôi mà cả bàn tay đã bị băng phong rớt ra khỏi cánh tay rồi, tia hàn khí nãy phải cường hãn tới mức độ nào đây.
Ông lão chủ trì thấy cảnh này thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán, thật sự ông cũng không hi vọng gì nhiều vào đám người này, cả những vị tiền bối tu vi thâm hậu trong Kiếm Tông cũng không có cách nào hóa giải nó, vì muốn hóa giải được tia hàn khí này phải có một loại nguyên tố đặc thù khắc chế được nó, nếu không thì dù tu vi cao đến mấy cũng là vô dụng.
Nhưng mọi người trong Kiếm Tông vẫn ôm hi vọng vào đám nhân sĩ trong giang hồ này, thế giới bao la rông lớn thì sẽ không thiếu những kỳ tài có thể hóa giải được tia hàn khí đó, nên ông mới nhân dịp đấu giá mà thử một phen, nhưng mọi việc lại không như ông mong đợi.
Ông ta thấy tình hình đã vậy thì định thu lại tia hàn khí đó, bỗng dưng Kinh Thiên lên tiếng: "Để ta tới thử xem sao"
Hắn vừa lên tiếng thì mọi người trong phòng đấu giá đều quay lại nhìn, bọn chúng đều cười thầm trong bụng, một tên nhãi như Kinh Thiên thì làm sao mà hóa giải nổi tia hàn khí đó, đúng là tuổi trẻ vô tri.
Nhu Thủy, Hình Phong và Ảnh Tử nhìn sang hắn nhưng lại không có ý định ngăn cản, dù sao ba người họ đều biết Kinh Thiên có Lam Lôi tinh thuần nhất nên chỉ nói một câu: "học đệ phải cẩn thận a"
Kinh Thiên nhìn họ gật đầu một cái rồi phóng xuống sàn đấu giá: "Ta không tin là không trị nổi người"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.