Huyện Đông Hải ở rất xa, Trương Hồng Ba nhận được mệnh lệnh và ấn soái thành lập Vân Huy quân phủ và thông báo thành lập Quy Đức quân. Sau khi Trương Hồng Ba xem xong thì vui mừng cười, lập tức tìm đến hai chủ soái quân đoàn nghị sự. Hai vạn quân lực trực thuộc của y đều là tâm phúc làm thống soái quân, hơn nữa chính là thuôc hạ ban đầu Lục Thất đã cứu.
Hai vị tâm phúc xem xong mệnh lệnh và chức quyền thành lập Vân Huy quân phủ thì đều rất ngạc nhiên và bất ngờ, không ngờ để Trương Hồng Ba có thể điều hành tất cả quân lực Tô Châu, mà trước đó Trung phủ sứ công bố mệnh lệnh, chỉ có Trung phủ sứ mới có quyền điều động quân.
- Không cần bất ngờ! Đây hẳn là chủ thượng của chúng ta, Lục huynh đệ truyền lệnh, hơn nữa, chủ thượng nhất định là đã ở Ngô huyện rồi.
Trương Hồng Ba mỉm cười nói.
- Chắc hẳn là chủ thượng đã ở Ngô huyện rồi, phong cách hành sự thể hiện ra khí phách và sự tự tin. Cách mà những phạm nhân này thành lập quân không phải là cách Trung phủ sứ có thể làm được. Cách của Trung phủ sứ là sách lược bảo thủ về trị quân, Trung phủ sứ cũng tuyệt đối không dám tín nhiệm đại soái như vậy.
Tâm phúc Vương Khải Đông đáp lại.
Trương Hồng Ba gật đầu, vui mừng nói:
- Sớm phải trị quân như vậy rồi, chỉ có điều ta không tiện chủ động đề ra.
Hai tâm phúc gật đầu, Trương Hồng Ba lại nói:
- Gọi các người đến chính là để các người dùng danh nghĩa của mình, viết một phần báo cáo trình lên Quy Đức quân phủ, nội dung là tình hình quân lực, còn Tư mã hành quân cũng cần phải viết một bản trình lên Quy Đức quân phủ. Nội dung là quân nhu, quân chức, quân công, quân hao trong quân. Sau này Tư mã hành quân chỉ phụ trách với Quy Đức quân phủ, quân lệnh của bổn tướng chỉ ra mệnh lệnh với chủ tướng các cấp và trung quân.
- Rõ!
Hai chủ soái tâm phúc đáp lại.
- Bắt đầu từ hôm nay, bổn tướng đã không có cái gọi là quân lực chính thống, quân Tô Châu đều là chính thống của Vân Huy quân phủ. Lệnh điều quân của Vân Huy quân phủ sẽ là hai phần, thống soái và doanh tướng sẽ truyền đạt trực tiếp đến các quân, doanh tướng sau khi tiếp lệnh chỉ cần báo cáo với chủ soái, có thể tự chủ nhổ trại quay về Vân Huy quân phủ nghe lệnh.
Trương Hồng Ba nói.
Hai chủ soái ngẩn ra, Vương Khải Đông kinh ngạc nói:
- Quân lệnh điều động truyền trực tiếp đến doanh tướng đó là cách làm suy yếu quân quyền thống lĩnh của chủ soái, nhưng chủ thượng có cho phép không?
- Chủ thượng sẽ cho phép, sở dĩ chủ thượng thành lập hai đại quân phủ trị quân, mục đích lớn nhất là để tăng cường quân lực và lòng quân của Tô Châu, biến thành khả năng làm suy yếu các quân tướng dùng binh tự kiêu. Chủ thượng chỉ có thể giao quyền tiết chế cho ta, quyền trị quân sẽ là của Quy Đức quân phủ. Quyền điều hành của ta trên thực tế là kiềm chế quân quyền của tướng quan cấp cao. Nếu như doanh tướng có quyền tự chủ điều binh, điều đó sẽ dẫn đến các tướng quan cấp cao không dám có ý tạo phản.
Trương Hồng Ba đáp lại.
Hai chủ soái gật đầu, Trương Hồng Ba lại nói:
- Trước tiên có thể bắt đầu thực hành ở năm vạn quân, ta sẽ lấy mệnh lệnh của Vân Huy quân phủ trực tiếp điều động doanh tướng các quân quay về quân phủ, mỗi phủ quân của mỗi doanh đều có bổn tướng của riêng mình. Ta sẽ điều động ba phần của doanh quân mỗi quân đều thuộc Vân Huy quân phủ. Sau này hai ngươi không cần tự xưng là quân trực thuộc của ta, mà giống như tất cả Tô Châu quân, quy về hai đại quân phủ quản hạt.
- Vâng! Thuộc hạ hiểu rồi!
Hai chủ soái đáp.
*****
Lục Thất rất nhanh đã xem được công văn mà khoái mã đưa tới, là Trương Hồng Ba trình thư lên Quy Đức quân phủ, trực tiếp thỉnh cầu Quy Đức tướng quân chấp thuận một loạt yêu cầu. Lục Thất sau khi xem xong liền cười, Trương Hồng Ba đã hiểu ý của mình, chủ động phối hợp với sách lược trị quân ngầm của hắn, thừa nhận quy thuận Quy Đức tướng quân là thống soái cao nhất của quân Tô Châu. Lục Thất không ký tên hồi âm, mà để Tân Cầm Nhi dùng danh nghĩa của Quy Đức quân phủ, dùng quân ấn để trả lời thỉnh cầu đó.
Một ngày sau, Vương Khải Đông dẫn một vạn đoàn quân đóng tại Ngô huyện, sau khi đến Ngô huyện, chia làm sáu doanh ba nghìn tướng sĩ, sẽ hợp ba nghìn người Quy Đức quân, ba nghìn tướng sĩ Cổ Lãng quân, ba nghìn tướng sĩ Dương Trừng quân. Sau khi hợp quân, áp giải gần ba nghìn phạm nhân đến Đông Hải quân đến báo cho Vân Huy quân phủ, ba nghìn phạm nhân sẽ trực tiếp giao cho Cố tướng quân tuỳ ý xử trí.
Quân lực điều động đến rồi lại đi lập tức tăng cường tính ổn định quân lực của Ngô huyện. Rất nhiều quân lực bất ổn bị điều đến huyện Đông Hải, hơn nữa phạm nhân nguy hiểm bị áp giải đi, khiến lòng quân Ngô huyện rõ ràng thay đổi. Cùng là ba vạn quân đó nhưng lại trở thành đội quân hùng mạnh.
Sau khi bước đầu quân phủ trị quân, ánh mắt Lục Thất chuyển đến Thái Hồ phỉ. Hắn lệnh cho Vương Khải Đông làm chủ công của Thanh Phổ quân, bắt đầu tấn công Động Đình Đông Sơn. Động Đình Đông Sơn là bán đảo xâm phạm vào Thái Hồ, còn Thái Hồ phỉ chiếm cát cứ ở Động Đình Đông Sơn và Động Đình Tây Sơn. Động Đình Tây Sơn là đảo lục lớn nhất trong Thái Hồ, cách sông với Động Đình Đông Sơn.
Trên thực tế, Thái Hồ phỉ sớm đã bị Việt quốc chiêu an, danh là hải tặc, thực chất là thuỷ quân Việt quốc, chỉ có điều phần lớn là hợp thành thuỷ phỉ. Hơn nữa Lục Thất còn biết, sau khi hắn tập kích bất ngờ chiếm Tô Châu, sở dĩ Việt quốc có thể sau một tháng phát hiện không phải là nội bộ tiết lộ.
Bởi vì Tô Châu là địa bàn của Tín Vương lại là thời kỳ chiến sự, vì vậy nam nhi Hồ Châu căn bản không muốn nhập Tô Châu, sợ bị cưỡng ép trưng quân. Sau biến ở Tô Châu, người Hồ Châu thăm thân nhân hoặc đi giao thương đều bị áp giải đến rồi không về được. Có điều thuỷ quân Thái Hồ không thể vào Ngô huyện nhưng người đi không thấy quay lại, dưới tình hình khác thường, từ minh bạch trở nên mật thám, kết quả mới phát hiện Tô Châu đã có chủ.
Bảy nghìn Thanh Phổ quân của Vương Khải Đông tiến công Động Đình Đông Sơn cũng có thế như trẻ tre. Một ngày đã chiếm được Động Đình Đông Sơn, nhưng chiến tích cũng bình thường, chỉ là giết được hơn hai trăm phỉ quân trên bờ thôi. Phỉ quân sớm đã có chuẩn bị, vừa nhìn thấy quân đội tiến công rất nhiều, võ bị cũng tinh nhuệ thì lập tức rút khỏi Động Đình Đông Sơn, đi thuyền đến Động Đình Tây Sơn.
Nhưng đại quân bên bờ Thái Hồ không có lượng thuyền lớn có thể dùng vào thuỷ chiến, chỉ có thể nhìn Động Đình Tây Sơn mà than thở. Sau khi Lục Thất được tin báo, hiểu được không dễ tấn công cấp bách liền lệnh cho Thanh Phổ quân và Cổ Lãng quân canh gác ở bên Thái Hồ, còn Dương Trừng quân của Phạm Hổ lại sớm đã đóng ở Ngô huyện, những tướng sĩ canh gác phạm nhân trước đó đều là thuộc hạ dưới trướng của Phạm Hổ.
Phạm Hổ vốn là Hoả Trưởng Dực Vệ của phủ Công chúa, sau một thời gian hộ tống Trung phủ sứ nhận được sự tín nhiệm của Tân Cầm Nhi. Thanh Phổ quân của Vương Khải Đông vừa đến thì Tân Cầm Nhi liền yêu cầu Phạm Hổ quay về cố thủ thành Ngô huyện , còn Dương Trừng quân hiện giờ chỉ có năm nghìn tướng sĩ. Hai nghìn tướng sĩ của Dương Trừng quân đã trở thành nòng cốt của Quy Đức quân, ba nghìn tướng sĩ được điều thuộc về Vân Huy quân phủ.
Ngày thứ sáu đến Tô Châu, Lục Thất đưa một trăm Hổ Bí vệ xuất hành. Hắn đến thăm dò hai vạn quân đóng tại bên bờ Đại Giang, lần lượt là Thái Thương quân và Hải Ngu quân. Đối với phòng ngự Đại Giang là chiến lược không thể bỏ qua. Chu quốc đối diện với Đại Giang, sau khi biết Tô Châu đã có chủ có lẽ sẽ điều động tập kết đại quân, vượt sông đến tấn công Tô Châu. Chu quốc và Việt quốc vẫn luôn tồn tại mối quan hệ đồng minh, nghe nói sở dĩ Việt quốc tấn công Đường quốc là chịu áp lực của Chu quốc.
Tô Châu hiện giờ tự xưng là mười vạn quân nhưng bố cục biên phòng vẫn thể hiện rõ sự thiếu thốn về quân lực. Để chấn áp quân Việt ập đến, trên nền tảng Thanh Phổ quân và Hoa Đình quân của Trương Hồng Ba thì Tân Cầm Nhi điều động Điến Sơn quân, Côn Thừa quân và Ngô Tùng quân đến huyện Đông Hải làm công, để lại Hải Ngu quân phong toả biên giới Tô Thường, cũng hỗ trợ Thái Thương quân phòng ngự bên bờ Đại Giang. Có thể nói phòng ngự của hai quân là rất mỏng, phòng tuyến quá dài.
Sau khi Lục Thất biết được bố cục quân lực thì rất lo lắng sự phòng ngự của Đại Giang. Tân Cầm Nhi quá nghiêng về phòng ngự Việt quốc nhưng hắn cũng biết Tân Cầm Nhi không còn cách nào khác nên mới lo lắng đến an nguy của Ngô huyện trước và coi việc phòng ngự Việt quân là chính.
Nguyên cớ lớn nhất của quân lực thiếu thốn chính là quân lực có thể dùng được bị quân lực không dùng được khống chế. Hiện giờ đã thành lập được quân phủ trị quân thì có thể làm giảm khả năng phản bội của quân lực. Trước đây Tân Cầm Nhi nắm quyền không dám điều quân lực không thể tin dùng đến tiền tuyến, dường như đều để Ngô huyện biến thành nơi canh gác. Lục Thất hiện giờ không khách khí để Trương Hồng Ba và Cố tướng quân cùng chia sẻ mối nguy hiểm về quân lực.
Trong lúc tiếp nhận kiến nghị của Trương Hồng Ba, Lục Thất cũng công bố quân lực mới, để Điến Sơn quân, Côn Thừa quân và Ngô Tùng quân, sáu nghìn tướng sĩ quay về phòng ngự Đại Giang, đóng tại trung bộ Tô Châu, vùng đông nam của hồ Dương Trừng. Bốn nghìn tướng sĩ của Hải Ngu quân và Thái Thương quân đều xuất phát đến huyện Đông Hải, dùng ba vạn tướng sĩ của năm đoàn quân hình thành hệ thống phòng ngự cho Đại Giang.
Điến Sơn quân, Côn Thừa quân và Ngô tùng quân đều là trụ cột, một khi Thái Thương quân phát hiện được Chu quốc có thuyền qua sông thì phải đốt lửa truyền tin, quân trụ cột được tin có thể ngay lập tức tấn công. Ngược lại, nếu như quân Việt phát động tấn công, bất luận là đường thủy Thái Hồ hay đường bộ phía tây Côn Sơn thì quân lực đóng tại trung bộ Tô Châu đều có thể chi viện.
Trương Hồng Ba đồng ý với cách bố trí của Lục Thất, đề nghị để lòng dân bớt oán hận, Hoa Đình quân cũng có sáu nghìn tướng sĩ đóng tại trung bộ, cũng chính là mỗi đoàn quân đều phân ra, mười vạn quân có bốn vạn quân quy thuộc Vân Huy quân phủ. Trung bộ chuẩn bị quân có thể là bốn đoàn quân, hai vạn bốn nghìn tướng sĩ là số ảo, có đoàn quân không đủ một vạn người.
Lục Thất đồng ý với đề nghị của Trương Hồng Ba, nói cách khác quân lực trực thuộc Vân Huy quân phủ của Trương Hồng Ba, bề ngoài không có quân lực trực thuộc, tình cảm riêng tư của tướng soái lại là một chuyện khác. Sau này Trương Ba điều động quân lực trung bộ chi viện cũng sẽ điều động một phần ở mỗi đoàn quân.
Còn bốn đoàn quân lực ở Ngô huyện, trước khi chưa giải quyết được phỉ Thái Hồ thì Trương Hồng Ba nói y sẽ không điều động nhưng cũng phải hành sự công bằng, điều động tiếp hàng nghìn tướng sĩ đến Vân Huy quân phủ báo cáo. Tất nhiên là Lục Thất ủng hộ, trước khi xuất hành còn hạ lệnh bốn nghìn người đến huyện Đông Hải, hàng nghìn người của Quy Đức quân khi đi có rất nhiều người đã gào khóc, bị quân sĩ dùng bạo lực, đối với những người sống chết cũng không chịu đi thì chỉ còn cách trói vứt lên xe.