Kiếm Vực Vô Địch

Chương 305: Giết Chết 1





Nam tử lông mi dài đi mấy bước, một tên nam tử bên cạnh đột nhiên nói:- Vĩnh Hưng đại ca, hắn là đệ tử Kiếm tông, lần này chúng ta đã đắc tội hắn ác như thế, hắn nhất định ghi hận trong lòng, hiện tại chúng ta nhiều người, hắn nhất định không dám động thủ, thế nhưng ngày sau hắn và những đệ tử Kiếm tông khác tập hợp, ngươi nói hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Còn nữa, hắn là đệ tử Kiếm tông, trên người nhất định có nội đan Huyền thú Vương giai, thậm chí nói không chắc còn có kiếm kỹ và công pháp của Kiếm tông, hiện tại hắn lạc đàn, chúng ta nên…Nói đến đây, trong mắt nam tử này bắn ra sát cơ hung ác.Nghe vậy, nam tử lông mi dài dừng bước, không suy nghĩ bao lâu, trong mắt của hắn bắn ra sát cơ, hắn nghiêng đầu và gật đầu với nam tư rkia, sau đó quát lớn:- Động thủ!Dứt lời, đột nhiên hắn xoay người, thân hình hơi động và lao thẳng về phía Dương Diệp.Kỳ thực hắn lúc trước cũng có ý niệm này, nhưng hắn cũng đè ép ý niệm này xuống, dù sao Kiếm tông không phải là thế lực hắn có thể trêu chọc.
Thế nhưng bây giờ nghe nam tử nói như vậy, hắn quyết định mạo hiểm một lần, việc này gọi là cầu giàu sang từ trong nguy hiểm! Lại nói, vừa rồi đắc tội đối phương hung ác như vậy, hắn nên chém tận giết tuyệt cho thỏa đáng!Nhóm người chung quanh nam tử Vĩnh Hưng đã hiểu ngầm với nhau, vào thời khắc Vĩnh Hưng lên tiếng, mọi người chỉ hơi ngây người, sau đó cả đám phục hồi tinh thần lại, lúc này tất cả mọi người đều rút vũ khí lao thẳng về phía Dương Diệp.Thế đạo hiện tại, có rất nhiều lúc không cần giảng đạo nghĩa và đúng sai, có thực lực, ngươi sai cũng thành đúng, không có thực lực, ngươi đúng cũng thành sai!Vì lẽ đó, tại Nam vực, giết người đoạt bảo là một chuyện phi thường bình thường.Thời điểm thanh niên áo xanh khiêu khích Dương Diệp, Dương Diệp bị người này làm sững sờ, thì ra trên đời thật sự có biện pháp chơi như vậy.
Ngay khi hắn chuẩn bị trực tiếp động thủ, hắn không nghĩ tới mười mấy người trước mắt lại động thủ với hắn trước tiên.Nhìn mười mấy người kia xông tới, Dương Diệp lắc lắc đầu, nói thầm chính mình vẫn quá nhân từ, vừa bắt đầu đã phí lời với đối phương làm cái gì? Trực tiếp động thủ giết là xong rồi?Vung tay phải lên, ba đạo thân ảnh khổng lồ xuất hiện giữa sân, đi ra chính là tiểu Hôi cùng tiểu Ngân, còn có tiểu Hổ bị Tiểu gia hỏa thu phục.Hiện tại, bên phía Dương Diệp có thêm vào Tiểu gia hỏa, cũng đã có bảy con Huyền thú Vương giai, bảy con Huyền thú Vương giai.

.
.
Có bảy con Huyền thú Vương giai này ở đây, cho dù gặp cường giả Linh Giả cảnh, Dương Diệp cũng có lòng tin đánh một trận.Lúc tiểu Hôi và tiểu Ngân xuất hiện trong sân, đám người do Vĩnh Hưng cầm đầu đều biến sắc, trong mắt hiện ra thần thái kinh hãi gần chết.
.
.Lần này Dương Diệp cũng không phí lời, hắn phất tay cho đám Huyền thú Vương giai xông lên tàn sát đối phương, Tử Điêu đã xông lên phía trước một bước, nó vung trảo nhỏ lên, một tia sáng tím không có dấu hiệu báo trước đã xuất hiện trước mặt đám cường giả Tiên Thiên như Vĩnh Hưng, cũng đánh tất cả thành mảnh vỡ.Nhìn thấy Tử Điêu xuất trảo, những Huyền thú kia như đang ăn phải thuốc kích thích, chúng cùng nhau ngửa đầu gào thét, sau đó giống như nổi điên lao vào đám người Vĩnh Hưng.- Vị huynh đệ Kiếm tông này, là hiểu lầm, là hiểu lầm!Vào lúc này, đột nhiên Vĩnh Hưng dừng bước, thất thanh nói:- Là hiểu lầm, ta đồng ý giao ba người Lý gia ra, ta đồng ý.
.
.

.- Hiện tại ta không cần các ngươi đồng ý.
.
.Dương Diệp lắc lắc đầu, sau đó thân hình hắn hơi động và lao theo đám Huyền thú tấn công đối phương.Lúc này Dương Diệp cũng hiểu rõ một đạo lý, trong thế giới này, rất nhiều lúc thật sự không thể nói nhân nghĩa đạo đức, bởi vì ở trước mặt lợi ích, đối thủ sẽ không bao giờ nói thứ này với ngươi làm gì.Trong thế giới cương giả vi tôn, ngươi nên tàng nhẫn một chút mới thỏa đáng!Thấy đàm phán không thích hợp, Vĩnh Hưng lập tức quát to:- Tách ra trốn!Dứt lời, cả đám người bỏ chạy ra mọi hướng.Lúc này mọi người không cần hắn nhắc nhở, bởi vì khi bảy con Huyền thú Vương giai xông tới trước mặt, không chạy, chẳng lẽ muốn chờ chết sao?Lúc này mọi người, bao quát cả Vĩnh Hưng đều không suy nghĩ vì sao ba con Huyền thú lại đột nhiên xuất hiện ở đây, vì cái gì vị đệ tử Kiếm tông này lại có thể chỉ huy Huyền thú, vào thời điểm tính mạng bị uy hiếp như thế, ai có thời gian đi suy nghĩ những vấn đề như thế, so với nghĩ những thứ này, còn không bằng chạy nhanh lên một chút.
.

.Chỉ có một biện pháp là tách ra trốn, đây là biện pháp không tệ, nếu như không có Tiểu gia hỏa ở đây, những người này thật sự có thể chạy một ít, dù sao Dương Diệp không am hiểu nhất chính là tốc độ, mà có Tiểu gia hỏa ở đây.
.
..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.