- Ầm!Một đóa hoa màu lửa đỏ đánh lên lồng ánh sáng tím của Tử Điêu, một tiếng năng lượng nổ vang lên, sau đó những đáo hoa và ánh sáng tím trong nháy mắt tiêu tán trong không trung, nhưng mà phía sau vẫn còn vố số đóa hoa nữa.Tiểu gia hỏa chớp chớp mắt, sau đó móng vuốt nhỏ vung lên thật nhanh, trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi, trên người Dương Diệp liền xuất hiện ít nhất hơn hai mươi lồng ánh sáng màu tím, hơn nữa những lồng ánh sáng này vẫn đang không ngừng gia tăng.Mỗi đóa hoa đều đánh tan một luồng ánh sáng tím, cũng may tốc độ của tiểu gia hỏa cũng rất nhanh, từng lồng ánh sáng màu tím không ngừng xuất hiện trên người Dương Diệp.Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp mừng lắm, hắn không ngờ ánh sáng tím của tiểu gia hỏa cường hãn tới như vậy, ngay cả Huyền kỹ mà cường giả Linh Giả cảnh thi triển cũng có thể ngăn cản được.
Nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt Dương Diệp đã biến mất, sau đó thì nhíu mày.
Bởi vì hắn phát hiện trạng thái hiện tại của Tử Điêu rất không tốt.Có lẽ là vì thi triển ánh sáng tím quá độ, bên trong hai mắt Tử Điêu không ngờ phủ đầy tơ máu, không chỉ như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn màu tím cũng xuất hiện vẻ tái nhợt rõ ràng.Thấy một màn này, Dương Diệp trong lòng cả kinh, sau đó vội vàng ôm tiểu gia hỏa vẫn đang vung vẩy móng vuốt liên tục vào lòng, nói:- Đừng làm nữa, vào bên trong đi.Ngữ khí như chém đinh chặt sắt.Tử Điêu nhìn Dương Diệp, sau đó lại nhìn nhìn ánh sáng tím sắp nổ tung, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.- Đừng lo, ngươi quên nhục thân của ta còn mạnh hơn cả Tiểu Hắc và Tiểu Ngân à, những đóa hoa này không làm thương tổn tới ta được đâu! Mau vào đi, bằng không ta sẽ tức giận đó!Dương Diệp ôn nhu nói.Tử Điêu chớp chớp mắt, sau đó gật gật đầu, lại dùng đầu cọ vào hai má Dương Diệp rồi mới hóa thành một luồng ánh sáng tím chui vào trong cơ thể Dương Diệp.- Ầm!Tử Điêu vừa mới tiến vào trong không gian của tiểu tuyền qua thì một luồng ánh sáng tím cuối cùng trên người Dương Diệp vừa hay bị một đóa hoa làm nổ, sau đó thì một đóa hoa màu lửa đỏ to bằng đầu người tới trước mặt Dương Diệp, Dương Diệp không thể tránh né, đóa hoa này đã tiếp xúc thân mật với phận ngực của Dương Diệp.- Bốp!Thân thể Dương Diệp bay ngược ra sau, trên không trung, sắc mặt đang tái nhợt của Dương Diệp biến thành vô cùng ngưng trọng, chỉ một kích này thôi là hắn biết rằng, với nhục thân của hắn hiện tại không thể chịu được thêm nhiều, bằng không thì hắn chắc chắn sẽ chết.
Bởi vì chỉ với một kích này hắn dã cảm thấy ngực như phủ đầy vết nứt, nếu thêm mấy đóa nữa thì ngực hắn chắc sẽ nổ tung mất!Dương Diệp không dám cố đỡ những đóa hoa khủng bố này, cổ tay khẽ động, hộp kiếm mà Bảo Nhi tặng xuất hiện trên tay hắn, huyền khí ùa vào trong hộp kiếm, chớp mắt, ba mươi sáu thanh huyền kiếm từ trong hộp kiếm bắn ra.Ba mươi sáu thanh huyền kiếm không công kích Phượng Vũ, mà là dưới sự khống chế của Dương Diệp, hợp thành một vòng tròn xoay tít trước mặt hắn.- Ầm!Vô số đóa hoa khủng bố đánh lên thân kiếm của ba mươi sáu thanh huyền kiếm, từng tiếng nổ khủng bố vang lên.
Vô số đóa hoa không ngừng tiêu tán, mà ba mươi sáu thanh huyền kiếm của Dương Diệp thì đang từ từ vỡ vụn!Phượng Vũ được cây mây bao phủ lúc này sắc mặt cực kỳ tái nhợt, một dòng máu đỏ ở khóe miệng lộ ra rất rõ.
Huyền kỹ huyền giai thượng phẩm này nếu là bình thường thi triển, nàng ta tuyệt đối sẽ không như vậy, nhưng nàng ta thi triển dưới tình huống trọng thương, không nghi ngờ gì nữa sẽ khiến nàng ta đã thương càng thêm thương.
Có điều cũng may có thể giải quyết được tên tiểu tạp toái kia rồi!Hiện tại nàng ta đã minh bạch một đạo lý, vĩnh viễn đừng xem thường đối thủ của mình, cho dù đối phương thật sự chỉ là một con kiến.
Nếu ngay từ đầu nàng ta đã động thủ, không nói những lời thừa thãi thì Dương Diệp căn bản không có một chút cơ hội nào, cho dù có thuật phù khủng bố đó thì cũng không có cơ hội, mà chính vì nàng ta lơ là cho nên mới tạo thành tình cảnh hiện tại của nàng ta!Có điều cũng may, hiện tại tất cả đều đã kết thúc.
Tiểu tạp toái ở ngoài kia chắc đã bị phân thây rồi! Phượng Vũ là đang nghĩ như vậy..