Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1059: Vương giả trọng thương (2)




Thừa dịp Trường Sinh Vương không có cách nào Thuấn di được, mũi nhọn Hỗn Độn Thánh Đỉnh lại một lần nữa đại thịnh, lại xuất hiện điện mang xích hỏa, ở trong hư không xoẹt qua một tia sáng lấp lánh, đụng tới Trường Sinh Vương.

Trường Sinh Vương bị Hỗn Độn Thánh Đỉnh phong tỏa không gian, làm hắn không thể Thuấn di, tốc độ đương nhiên cũng chậm lại, nhưng mà, Huyền Thiên khống chế tốc độ của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, cũng không bị chút ảnh hưởng nào, vẫn nhanh đến cực điểm.

Tốc độ song phương, một màn sương kia biến mất, Trường Sinh Vương rất nhanh lại bị Huyền Thiên đuổi theo.

Ngay lúc này, Hỗn Độn Thánh Đỉnh bị Huyền Thiên thu nhỏ lại còn cao có ba thước, thể tuy rằng thu nhỏ lại, nhưng mà sức nặng cũng không có thay đổi, hơn nữa, khí lực cản nhỏ đi, nên tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều.

Ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm, ở dưới sự khống chế của Huyền Thiên, dán chặt ở bên ngoài Hỗn Độn Thánh Đỉnh, giống như phủ thêm một tầng kiếm giáp cho Hỗn Độn Thánh Đỉnh, không chỉ có điện mang xích hỏa mà còn có tia sáng lòe lòe.

Có Bắc Đẩu địa sát kiếm trận vây quanh, linh kiếm kiếm cương cùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh tiến tới, khiến cho Hỗn Độn Thánh Đỉnh thêm lực lượng hùng hậu, thêm vào lực át thương khủng bố cùng lực phá hoại.

Trường Sinh Vương không có cách nào Thuấn di, tốc độ so ra lại kém hơn Hỗn Độn Thánh Đỉnh, tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể liều mạng dùng lực va chạm vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Trong nháy mắt, thân thể của Trường Sinh Vương lại một lần nữa tuôn ra huyết khí, lại một lần nữa xuất ra bàn tay to màu máu.

Nhưng mà, ngay lúc này, bàn tay màu máu đầu tiên là bị kiếm trận kiếm cương đánh trúng, lập tức sinh ra vết nứt, ngay sau đó bị lực lượng Hỗn Độn Thánh Đỉnh đánh trúng, bùm - - một tiếng bạo phát vang lên, bị đập thành nát bấy.

Tuy rằng Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng mạnh mẽ đại chấn, nhưng mà tốc độ cũng không có giảm xuống, có kiếm trận kiếm cương tương trợ, lực phá hoại của Hỗn Độn Thánh Đỉnh quả nhiên mạnh hơn rất nhiều lần.

Bụp bụp bụp - - 

Hộ thể bảo vệ Trường Sinh Vương, bị Hỗn Độn Thánh Đỉnh cùng kiếm trận kiếm cương dán chặt bên ngoài đâm trúng, tầng tầng bị nghiền nát, rất nhanh trên đôi tay không liền bị kiếm trận kiếm cương, lần đầu tiên tiếp xúc thân mật. 

Trận kiếm cương kia không chỉ có đâm trúng bàn tay màu máu, mà còn đâm trúng toàn thân của Trường Sinh Vương, mà Hỗn Độn Thánh Đỉnh vẫn mang theo một loại lực lượng khủng bố tiếp tục xông tới về phía trước.

Trong nháy mắt, máu văng khắp nơi, lực công kích của linh kiếm kiếm cương là vô cùng đáng sợ, ngay cả linh khu nhất phẩm của Trường Sinh Vương, đều bị đâm rách huyết nhục, lập tức bắn ra hơn mười đạo máu tươi, tuy rằng miệng vết thương đều không quá sâu, nhưng mà nhìn thấy cảnh tượng máu tươi bắn tung tóe này, cũng khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi.

Đáng sợ hơn là ở phía sau, chính là lực va chạm của Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Bùm - - !

Thân thể của Trường Sinh Vương, dường như là trong một nháy mắt bị đánh bay ra ngoài 2000m, phun ra từng ngụm máu tươi.

Kiếm trận tuy rằng chỉ khiến cho Trường Sinh Vương bị mấy vết thương nhỏ, nhưng lại phá được phòng ngự của Trường Sinh Vương, không có trạng thái phòng ngự, Trường Sinh Vương bị Hỗn Độn Thánh Đỉnh đánh trúng, có thể nói là sinh ra hậu quả nghiêm trọng đến cỡ nào, lục phủ ngũ tạng của Trường Sinh Vương trong nháy mắt bị chấn động nghiền nát, cho nên, máu tươi không thể nào nhịn được liền phun ra ngoài, chịu trọng thương.

Tuy rằng Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng nhận được lực phản chấn khủng bố, nhưng mà Huyền Thiên ở bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, tiếp nhận lực lượng cũng không lớn lắm, bình yên vô sự.

- Trường Sinh Vương, ta sẽ khiến ngươi trở thành vương giả đầu tiên bị bản thiếu chém chết!

Thanh âm lạnh lùng của Huyền Thiên từ trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh truyền ra ngoài.

Hỗn Độn Thánh Đỉnh dẫn điện mang theo xích hỏa, Bắc Đẩu địa sát kiếm trận dán chặt ở bên ngoài, lại rất nhanh xông về phía Trường Sinh Vương.

Thủ đoạn công kích như vậy, trừ phi thực lực phải vượt qua Huyền Thiên rất nhiều, nếu không thì không có cách nào ngăn cản nổi, né tránh cũng không được, ngoại trừ sử dụng Thuấn di, nhưng mà cũng rất khó, bốn phía bị phong tỏa hư không, Thuấn di cũng không xong, Trường Sinh Vương gặp phải thủ đoạn công kích như thế của Huyền Thiên, thì dường như kết cục là phải chết.

Luận về thực lực mạnh yếu, Huyền Thiên cùng Trường Sinh Vương cũng không có khác nhau bao nhiêu, nhưng mà một trận chiến này, căn bản Trường Sinh Vương không có sức để mà đánh trả lại, phòng ngự của Hỗn Độn Thánh Đỉnh quá cường đại, mạnh mẽ đâm tới, không thể nào ngăn cản, hơn nữa còn có Bắc Đẩu địa sát kiếm trận phụ trợ, muốn phòng ngự liền có phòng ngự, muốn lực công kích liền có lực công kích, quả thật là chiến thuật hoàn mỹ.

Miệng Trường Sinh Vương phun máu tươi, nhìn thấy Hỗn Độn Thánh Đỉnh lại dẫn điện mang theo xích hỏa, cùng kiếm quang lòe lòe xông tới, cuối cùng cũng lộ ra sự sợ hãi.

- Ngô Chi Tiên Huyết, nghe hiệu lệnh của ta - - - - độn - - - - !

Trong lúc đó, Trường Sinh Vương hét lớn một tiếng, một số lượng lớn máu tươi ở trong cơ thể hắn phát ra, đây không phải là huyết khí, mà là máu tươi, trong nháy mắt quấn hắn lại, khiến cho hắn hoàn toàn biến thành một huyết nhân.

Âm thanh ‘Độn’ vừa vang lên, trong lúc đó máu tươi ở xung quang Trường Sinh Vương liền bốc hơi, Huyền Thiên cảm giác được chấn động của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, phong tỏa hư không, lập tức bị nứt ra một cái khe.

Viu - - ! 

Trường Sinh Vương từng bước bước vào vết nứt ở trong không trung, trong nháy mắt xuất hiện ở bên ngoài hơn hai mươi dặm, sắc mặt đã trở nên vô cùng tái nhợt, nguyên khí bị tổn hao rất nhiều.

Đáng ra kết quả hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng Trường Sinh Vương lại thi triển một loại bí thuật huyết độn, phá vỡ không gian phong tỏa của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, dùng Thuấn di né tránh.

Hỗn Độn Thánh Đỉnh đâm vào chỗ trống.

Trường Sinh Vương đứng ở bên ngoài hai mươi dặm nhìn Huyền Thiên một cái, trong ánh mắt lộ ra vẻ oán hận, thân thể của hắn rất nhanh, lại sử dụng Thuấn di biến mất không còn thấy gì nữa.

Nhưng có một giọng nói, từ đằng xa truyền tới:

- Tiểu tử, bổn vương không giết chết được ngươi thì sẽ không thôi, đợi thực lực của bổn vương hoàn toàn khôi phục, thì sẽ đến lấy tính mạng của ngươi, huyết nhục của ngươi, bảo vật đỉnh kia trước tạm để lại trong tay ngươi, trước sau thì nó cũng sẽ là vật của bổn vương - - - - !

Trường Sinh Vương Thuấn di tốc độ cực kỳ nhanh, rất nhanh liền biến mất ở trước tầm mắt của Huyền Thiên.

- Đáng tiếc - - !

Nhìn thấy độn quang của Trường Sinh Vương biến mất, Huyền Thiên than nhẹ một tiếng.

Vương giả quả nhiên khó giết, tuy rằng bị giam cầm trong hư không, nhưng vẫn bị Trường Sinh Vương thi triển ra một loại độn thuật quỷ dị tự tổn thương khí huyết của mình xông ra được.

Thanh âm Kiếm Si vang lên ở trong đầu của Huyền Thiên:

- Tiểu tử, thực lực của ngươi không thể so với hắn mạnh hơn bao nhiêu, nhưng mà mượn Hỗn Độn Thánh Đỉnh, có thể đánh cho hắn không còn sức đánh trả, xem ra ngươi vận dụng Hỗn Độn Thánh Đỉnh rất thành thục, cứ để cho phá vương giả đó đi đi, chỉ cần hắn còn dám lại tới tìm ngươi, tiếp theo nhất định sẽ khiến hắn phải chết không có gì mà nghi ngờ cả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.