Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1018: Không Gian Bảo Khí (1)




XÍU... UU!...

Một đạo Kiếm Cương sáng chói, chợt bạo đâm đến trước mặt Bạch Hải Hiên, cơ hồ là cùng thân thể Bạch Hải Hiên vọt tới như thiểm điện.

Tốc độ thật nhanh --

Tất cả cường giả thần sắc đại chấn, Bạch Hải Hiên càng lập tức hoảng sợ.

Ba --!

Kiếm Cương bỗng xuyên qua lồng ngực Bạch Hải Hiên, trực tiếp mang theo thân thể hắn, keng một tiếng, đính ở trên vách tường đối diện.

- Ra tay với ta sẽ phải trả giá thật nhiều... !

Thẳng đến khi Kiếm Cương biến mất, Sơ Lam Kiếm trở vào bao, lời của Huyền Thiên mới vang lên.

Máu tươi từ trong lồng ngực Bạch Hải Hiên ồ ồ chảy ra, trong cặp mắt của hắn ngập sợ hãi!

Đáng sợ! Thật là đáng sợ!

Hắn dưới một kiếm của Huyền Thiên cơ hồ không có sức hoàn thủ!

Nếu không phải Huyền Thiên ra tay lưu tình, một kiếm vừa rồi đã xuyên thấu trái tim của hắn, bị thương cũng không phải chỉ một chút như vậy.

Ngay cả Chí Cường Giả Thiên giai thập trọng Thiên kiếm trang chủ cũng không phải đối thủ của Bạch Hải Hiên, thực lực của hắn có thể thấy được lốm đốm.

Thế nhưng Huyền Thiên chỉ triển lộ ra tu vị Thiên giai cảnh thất trọng cơ hồ đã có thể khiến hắn một kích mất mạng, thực lực của Huyền Thiên càng khiến người khác rung động.

Sự đáng sợ của một kiếm kia không thua gì một vị Bán Bộ Vương Giả ra tay cả.

Chúng cường giả Thiên giai trong đại sảnh nhìn Huyền Thiên, nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm.

Đã vì tu vị Huyền Thiên nhanh như vậy đã đạt tới Thiên giai cảnh thất trọng mà khiếp sợ, mà còn vì một kiếm đáng sợ kia của Huyền Thiên mà khiếp sợ nữa.

Nhất là những cường giả Thiên giai đi theo sau lưng Huyền Thiên, lúc trước trông thấy thi thể Thiên Kiếm Trang Chủ còn tưởng rằng là Huyền Thiên xúc động lực lượng trong Bất Tử Vương Lăng.

Thế nhưng bây giờ thấy một kiếm này của Huyền Thiên khiến bọn họ rung động thật sâu.

Tuy rằng thời gian Thiên Kiếm Trang Chủ chết chỉ trong một khắc, một kiếm gặp phải so với một kiếm Huyền Thiên lập tức kích thương Bạch Hải Hiên còn đáng sợ hơn nhiều.

Nhưng giờ phút này bọn hắn đã gạt bỏ ý niệm Thiên Kiếm Trang Chủ là bị lực lượng trong Bất Tử Vương Lăng chém giết rồi.

Chỉ sợ -- Huyền Thiên thật sự có thực lực kia.

Vừa rồi một kiếm kia của Huyền Thiên phá đi Thương Cương của Bạch Hải Hiên, sau đó lập tức đâm ngược, bất quá rất hời hợt, rất nhẹ nhõm, hiển nhiên không sử xuất ra toàn lực.

- Tu vi của ngươi, vậy mà đột phá đã đến Thiên giai cảnh thất trọng. . . !

Bạch Hải Hiên khiếp sợ thở dài một tiếng, trong giọng nói có một loại cảm giác không thể tin.

Trước khi tiến vào Bất Tử Vương Lăng, tu vị Huyền Thiên vẫn chỉ là Thiên giai cảnh lục trọng, nếu như ẩn tàng tu vị thì những Bán Bộ Vương Giả kia đã có thể nhìn ra được.

Thế nhưng hiện giờ tu vị Huyền Thiên lại bộc lộ ra tới Thiên giai cảnh thất trọng, cái này nói rõ điều gì. . . Tu vị Huyền Thiên chỉ sợ là đột phá trong khoảng thời gian ngắn ngủi tiến vào Bất Tử Vương Lăng, có thể thấy được Huyền Thiên ở trong Bất Tử Vương Lăng đã có kỳ ngộ gì đó.

Bạch Hải Hiên nhìn Huyền Thiên, tràn đầy kinh hãi và rung động, không còn nửa điểm tâm tư muốn tranh đoạt với Huyền Thiên nữa.

Huyền Thiên cho Bạch Hải Hiên một kiếm, liền không nhìn hắn nữa, tuy rằng Bạch Hải Hiên, Hắc Bạch Thánh Tử cùng hắn đặt song song là Thiên hạ tam đại yêu nghiệt, nhưng Huyền Thiên chưa từng xem hai người là đối thủ.

Thiên tài đều cao ngạo cả, Huyền Thiên cũng không ngoại lệ, nhưng ngạo của hắn khác với người khác, ngạo của hắn liễm ở bên trong, tín niệm vô địch kia không thể dao động, có một thân ngông nghênh, mà không phải ngạo giống thiên tài khác, giương ở bên ngoài, hung hăng càn quấy cuồng vọng, ngạo khí trùng thiên.

Ngông nghênh và ngạo khí, tuy rằng cùng là ngạo, nhưng tính chất lại hoàn toàn khác nhau.

Trong ánh mắt chúng cường giả, Huyền Thiên đi tới trước màn hào quang bao phủ đài cao kia.

BOANG... --! Sơ Lam Kiếm ra khỏi vỏ.

Tu vị Huyền Thiên vẫn chỉ triển lộ ra ở Thiên giai cảnh thất trọng, toàn thân hiện ra kim quang, hai tay thành màu vàng, Sơ Lam Kiếm bỗng cương mang đại thịnh.

Hai tay của hắn cầm Sơ Lam Kiếm, giơ lên cao, mãnh liệt chém xuống.

Ba --------!

Kiếm Cương kinh khủng kia chém lên trên màn hào quang, lập tức phát ra thanh âm nghiền nát, màn hào quang bao phủ đài cao lập tức bị Kiếm Cương trảm phá một cái khe, từ trên đỉnh một mực lan tràn đến mặt đất.

Màn hào quang bị đánh thành hai nửa, vặn vẹo một hồi, rất nhanh liền tiêu tán trong vô hình.

Màn hào quang Bạch Hải Hiên công kích mấy mươi lần, cũng không thể công phá, lại bị Huyền Thiên một kiếm phá vỡ, lực công kích hai người chênh lệch đều được hiện rõ.

Đối với lực công kích khủng bố của Huyền Thiên, chúng cường giả không ai không cảm thấy sợ, Kiếm Cương như vậy thật là đáng sợ, bọn hắn cảm giác thân thể của mình trước trước mặt Kiếm Cương kia cơ hồ như một tờ giấy mỏng vậy.

Màn hào quang phá vỡ, Huyền Thiên đạp vào cửu trọng bậc thang, đi tới trước mặt bàn đá trên đài cao.

Bàn tay duỗi ra, liền cầm túi da kia vào tay.

Túi da này dài chừng một xích, bề rộng chừng ba thốn, cầm vào cực kỳ mềm mại, nhưng lại có chút trầm trọng.

Màn hào quang kia phá vỡ, khí tức của túi da càng thêm mãnh liệt, vượt qua bất luận một kiện Bảo Khí Thiên cấp nào, có thể xác định là Bảo Khí Vương cấp không sai.

Chỉ là Huyền Thiên không biết, cái túi da này có tác dụng gì.

Bởi vì, hắn đặt trong tay, tựa hồ cũng không có cảm giác thực lực tăng lên.

Nếu như là một kiện Bảo Khí công kích, có lẽ sẽ tăng lên lực công kích cho người cầm mới đúng, ví dụ như Kim Cương Kiếm, Huyền Thiên cầm trong tay, thực lực rất có khả năng sẽ tăng gấp bội.

Trong đại sảnh, tất cả cường giả đều không chuyển mắt nhìn Huyền Thiên, muốn biết túi da kia đến tột cùng có hiệu quả gì, Bảo Khí Vương cấp, không có khả năng không có tác dụng.

Đang lúc Huyền Thiên cầm túi da trong tay, cảm thấy nghi hoặc thì thanh âm của Kiếm Si lại vang lên trong đầu Huyền Thiên:

- Đừng xem, đây là một kiện Không Gian Bảo Khí.

- Không Gian Bảo Khí?

Huyền Thiên trong nội tâm khẽ động:

- Như không gian giới chỉ sao?

- Không kiến thức. . . !

Thanh âm Kiếm Si vang lên:

- Không gian giới chỉ chẳng qua là cái không gian gửi vật phẩm mà thôi, hơn nữa còn chỉ có thể gửi vật phẩm không có tánh mạng .

Huyền Thiên hai mắt khẽ động, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ trong túi da này cũng là một không gian, có thể dùng để cất vào vật còn sống?

Không gian giới chỉ có thể chứa đồ vật, nhưng không thể chứa người, không thể tchưa bất luận đồ vật có sinh mệnh nào, đây là thưởng thức.

Nếu như túi da này ngay cả người cũng có thể chưa, vậy thì đích thật rất khác với không giang giới chỉ rồi.

Thanh âm Kiếm Si vang lên:

- Đương nhiên có thể chứa vật còn sống, ngươi chứa toàn bộ người của Thiên Kiếm Tông vào trong cũng không có vấn đề.

- Lớn như vậy sao?

Huyền Thiên trong nội tâm vui vẻ, Thiên Kiếm Tông hiện giờ nhân số hơn vạn, cái túi da này cũng có thể thu vào, vậy phải cần bao nhiêu không gian đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.