Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 941: Tranh đoạt




Tuổi trẻ, tướng mạo cũng không kém, khí chất phi phàm, hơn nữa thực lực lại kinh người. Đây đều là lợi khí tuyệt hảo để hấp dẫn mỹ nữ.
Đáng tiếc toàn bộ tâm thần của Sở Mộ đều bị Nhiếp Không hoa hấp dẫn, căn bản không có nhìn các nàng.
Một tia khí tức huyền diệu từ trong Nhiếp Không hoa này tản ra, huyền diệu tới mức khó có thể hình dung.
- Ha ha ha, không ngờ lại có loại bảo vật như Nhiếp Không hoa này.
Trong một căn phòng khách quý truyền ra tiếng cười to, thanh âm mang theo vài phần sắc bén và tục tằng, trung khí mười phần, tuyền khắp toàn trường:
- Nhiếp Không hoa, Trác Bất Minh ta muốn.
- Trác Bất Minh.
- Vô Huyết Kiếm Tôn Trác Bất Minh.
- Không ngờ lại là hung đồ này, không phải hắn mai danh ẩn tích ba năm rồi sao?
Trong tầng thứ nhất liên tục vang lên tiếng kinh hô. Hiển nhiên thanh danh của Trác Bất Minh này rất vang dội. Có thể đứng trong một trăm khách quý nhận được thiệp mời cũng đủ nói rõ thân phận người này không tầm thường, hoặc là thực lực cường đại.
- Trác Bất Minh, Nhiếp Không hoa này Luyện Thanh Sơn ta cũng vừa ý.
Một đạo thanh âm thô to vang lên, mọi người lập tức cảm giác được trên đầu như có một ngọn núi đè nặng xuống.
- Hừ, vậy thì dùng bổn sự của mình tranh đoạt đi.
Trác Bất Minh lạnh lùng quát.
- Dương mỗ ta đối với Nhiếp Không hoa cũng có phần hứng thú, không bằng hai vị buông tha đi.
Một đạo thanh âm ôn hòa vang lên, mặc dù không nhìn thấy người, nhưng mà chỉ cần nghe thấy thanh âm cũng khiến cho trong đầu người ta tự động sinh ra hình tượng về một Kiếm giả bộ dáng như thư sinh.
- Nói láo, Dương Khai Hữu ngươi có tư cách gì chứ?
Trác Bất Minh lạnh lùng quát.
Những người nói chuyện đều là người trong phòng khách quý, cũng đồng nghĩa với việc từ giờ trở đi, đám khách quý luôn bất động chuẩn bị ra tay.
- Dương mỗ có tư cách hay không không phải ngươi nói là được.
Thanh âm kia vẫn ôn hòa như trước.
- Được, muốn cạnh tranh đúng không? Lấy bổn sự của mình ra đi.
Một đạo thanh âm vang lên, mang theo vài phần uy nghiêm, lập tức ngăn chặn những người khác. Sở Mộ nhận ra, là Tô Hạo Sa.
Một trong hai đại Phó thống lĩnh của Thánh Kiếm vệ, uy nghiêm mười phần, không ai dám khiêu khích.
Đổng trưởng lão tuyên bố bắt đầu cạnh tranh Nhiếp Không hoa, giá khởi điểm là ba trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn.
Nhiếp Không hoa, đây chính là bảo vật khiến cho người ta có thể lĩnh ngộ Không chi ý cảnh nha.
Không chi ý cảnh là gì? Là một trong những ý cảnh chí cao, chỉ thua kém một điểm so với Thời chi ý cảnh. Áp đảo trên những ý cảnh khác, là vương giả trong ý cảnh, trở thành áo nghĩa sẽ là áo nghĩa vương giả, là tồn tại cường đại lực áp các loại ý cảnh, áo nghĩa khác.
Hơn nữa sau khi lĩnh ngộ Không chi ý cảnh, hiệu quả khi thoát thân cũng tăng lên rõ ràng.
Có thể nói bất luận một Kiếm giả nào có kiến thức đều khát vọng lĩnh ngộ Không chi ý ảnh, Không chi áo nghĩa. Một khi lĩnh ngộ được, thực lực bọn hắn sẽ tăng lên một cách rõ ràng.
Nhưng, Không Chi ý cảnh muốn lĩnh ngộ vô cùng khó khăn, không chỉ cần có ngộ tính siêu cao, cũng cần cơ duyên thích hợp, nếu không sẽ vô duyên với nó.
Nhiếp Không hoa, đây chính là bảo vật có thể khiến cho người ta lĩnh ngộ Không chi ý cảnh, chỉ cần không phải là heo là có thể thông qua phục dụng Nhiếp Không hoa lĩnh ngộ Không Chi ý cảnh, đương nhiên muốn tăng lên thì phải nhìn vào bản thân.
- Năm trăm vạn, nó là của ta.
Thanh âm mạnh mẽ mà tục tằn của Trác Bất Minh vang vọng toàn trường.
- Sáu trăm vạn.
Luyện Thanh Sơn cũng báo giá.
- Tám trăm vạn.
Thanh âm ôn hòa của Dương Khai truyền tới.
- Một ngàn vạn.
Một đạo thanh âm lạ lẫm vang lên, cái giá kia lập tức làm cho mọi người chấn động.
- Một ngàn lẻ năm mươi vạn.
Trác Bất Minh thầm hận, hắn mai danh ẩn tích mấy năm này là bởi vì toàn âm toàn ý bế quan, tìm hiểu Không chi ý cảnh. Hôm nay dưới sự cố gắng của bản thân và một chút cơ duyên, hắn rốt cuộc cũng tăng Không chi ý cảnh tên tới sáu thành chín. Chỉ là tới đây lại chậm chạp khó có thể đột phá tới đại thành.
Tham gia đấu giá hội này cũng là bởi vì trong lòng chợt nghĩ, hi vọng có thể tìm được bảo vật hữu dụng với mình. Không ngờ hắn lại gặp được Nhiếp Không hoa.
Trác Bất Minh tin rằng một khi mình thu được Nhiếp Không hoa này, sau khi phục dụng không những đem Không Chi ý cảnh tăng lên tới bảy thành, thậm chí còn có khả năng tăng lên tới tám thành, chín thành, thậm chí là viên mãn.
Đến lúc đó năng lực sinh tồn của hắn tất sẽ tăng lên rất sâu, thực lực cũng tăng lên theo.
- Một ngàn một trăm vạn.
Luyện Thanh Sơn nói.
- Một ngàn ba trăm vạn.
Dương Khai kia dường như cũng nhất định phải có được Nhiếp Không hoa.
- Một ngàn năm trăm vạn.
Đạo thanh âm xa lạ kia lại lần nữa vang lên.
Đám Kiếm giả dưới tầng thứ nhất trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ trong chớp mắt giá cả Nhiếp Không hoa tăng vọt tới một ngàn năm trăm vạn.
Giá tiền này cao sao?
Rất cao.
Đáng giá sao?
Đối với những người không hi vọng xa vời kia mà nói, không đáng, nhưng mà đối với người hi vọng xa vời mà nói, đáng giá.
Sở Mộ không có ra giá, bởi vì thời điểm chưa tới.
Trác Bất Minh tức giận, khí tức khủng bố từ trong cơ thể phát tán ra, tràn ngập phòng khách quý, hận không thể rút kiếm giết người.
- Một ngàn sáu trăm vạn.
Trác Bất Linh nghiên răng nghiến lợi nói.
- Không theo nổi thì đừng có theo.
Dương Khai không mặn không nhạt nói một câu:
- Một ngàn bảy trăm vạn.
- Hai ngàn vạn, đây là cái giá cao nhất của ta, có người ra giá cao hơn ta sẽ không tăng giá nữa.
Thanh âm của Luyện Thanh Sơn truyền tới, suy nghĩ của hắn rất đơn giản. Có thể có được Nhiếp Không hoa là tốt nhất, mượn nó lĩnh ngộ Không chi ý cảnh, nếu như không thu mua được cũng không sao. Dù sao coi như lĩnh ngộ Không chi ý cảnh, về sau muốn tăng lên nhất định phải tốn một lượng lớn thời gian và tinh lực, có khả năng sẽ làm giảm tốc độ tu luyện của bản thân hiện tại.
Hai ngàn vạn tuyệt đối là một cái giá cao, thoáng cái chấn trụ những người khác, trong ba tức không có ai ra gia.s
- hai ngàn vạn lần thứ nhất.
Đổng trưởng lão hét lớn một tiếng, như đang nhắc nhở mọi người.
- Hai ngàn một trăm vạn.
Đạo thanh âm xa lạ kia trở nên có chút trầm thấp, giá tiền này dường như bắt đầu khiêu chiến năng lực thừa nhận của hắn.
Trên cơ bản là bốn người cạnh tranh, những người khác không có ra tay, Nhiếp Không hoa tuy rằng trân quý, nhưng mà bọn hắn vô cùng rõ ràng. Lĩnh ngộ thêm Không chi ý cảnh sẽ tốn thêm một lượng lớn thời gian, tâm thần của bọn họ. Có lợi cũng có hại, không cần cưỡng cầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.