Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 903: Cự thú Liệt Địa cấp (Thượng)




Rất nhanh những Kiếm giả tham dự khảo hạch Kiếm thú lục tục rời đi. Đều chọn riêng cho mình một phương hướng. Trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Dương Liên Phong lạnh lùng quét mắt nhìn Sở Mộ:
- Hi vọng ngươi còn có thể sống sót rời khỏi khảo hạch.
Sở Mộ khẽ cau mày, không để ý tới đối phương mà lựa chọn một phương hướng rời đi.
Nơi này là khu vực khảo hạch Kiếm thú, ở trong Man Hoang cổ vực là nơi cường giả Kiếm thú phủ ngăn cách ra, có cảm giác như tự thành một lãnh địa vậy.
Trong khối khu vực này, chỉ có Man Hoang cự thú Toái Cương cấp và Liệt Địa cấp. Về phần Phá Sơn cấp và Hám Tinh cấp, những Man Hoang cự thú này không xuất hiện ở đây.
Bằng không nếu như một Kiếm giả nào đó gặp phải Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp hoặc là Hám Tinh cấp mà nói, chỉ có một con đường chết. Làm không tốt còn có thể toàn quân bị diệt.
Phiến khu vực này rộng lớn bao nhiêu Sở Mộ cũng không rõ ràng cho lắm. Những Kiếm giả tham dự khác cũng không rõ ràng cho lắm, có lẽ chỉ có cường giả quy hoạch ra phiến khu vực này mới rõ ràng.
Ít nhất cũng rất lớn, bởi vì Sở Mộ đã phi hành một phút đồng hồ vẫn không có cảm giác thấy tận cùng, coi như không thể phi hành, chạy cũng đủ kinh người.
- Chẳng lẽ Man Hoang cự thú ở nơi này rất ít?
Sở Mộ chạy được một lát, không có nhìn thấy bất luận một đầu Man Hoang cự thú nào. Trong lòng hắn không khỏi có chút nghi hoặc, nhưng mà cũng không có nghĩ nhiều, chỉ tiếp tục chạy đi, chậm rãi tìm kiếm.
...
Đổng trưởng lão, hóa ra lần này ngươi phụ trách trấn thủ khảo hạch Kiếm thú.
Trong Kiếm Thú phủ, một Kiếm giả trung niên nhìn lão giả mặc áo bào trắng từ trong phòng đi ra, lập tức chào hỏi.
- Đúng vậy.
Lão giả mặc áo bào trắng gật đầu.
- Lần trước khảo hạch Kiếm thú chỉ có hai người thông qua, sống sót cũng chỉ có hơn chục. Không biết lần này có mấy người có thể thông qua, còn bao nhiêu người sống sót.
Kiếm giả trung niên tiếp tục nói.
- Còn bao nhiêu người sống khó mà nói được. Nhưng mà lần này nhân số vượt qua khảo hạch Kiếm thú nhiều hơn lần trước rất nhiều. Tối thiểu cũng gấp đôi.
Lão giả mặc áo bào trắng gọi là Đổng trưởng lão cười nói.
- Ồ? Vì sao Đổng trưởng lão lại có nắm chắc như vậy?
Kiếm giả trung niên khó hiểu nói.
- Bởi vì lần này Thánh thành ngũ tú đều tham dự.
Đổng trưởng lão cười nói, bởi vì hắn chủ trì khảo hạch, nhân số thông qua càng nhiều, hắn lại càng có mặt mũi.
- Ngũ tú đều tham dự sao?
Vẻ mặt Kiếm giả trung niên kia khiếp sợ, chợt bừng tỉnh, nói:
- Khó trách Đổng trưởng lão vui vẻ như vậy. Ngũ tú đã có thực lực Kiếm thú, thông qua khảo hạch là chuyện nắm chắc. Nếu như có thêm một người thì sẽ là sáu. So với lần trước đó còn nhiều hơn gấp đôi nha.
- Mặc dù có thực lực Kiếm thú, nhưng mà Man Hoang Cự thú Liệt Địa cấp cũng không có dễ đối phó như vậy.
Đổng Trưởng lão vui vẻ, từ từ nói:
- Bất quá lanafn ày, trừ Ngũ tú ra còn có mấy hạt giống không tệ. Nói không chừng cũng có thể thông qua khảo hạch.
- Vậy thì cung chúc Đổng trưởng lão chủ trì khảo hạch Kiếm thú lấy được thành tích trước nay chưa từng có.
Kiếm giả trung niên nói rồi chắp tay hạ kiếm lễ, sau đó rời đi. Chỉ còn lại Đổng trưởng lão vẻ mặt vui vẻ đứng đó.
Một tiếng rống cực lớn vang vọng trong không gian, trong vùng đất bao la mờ mịt này giống như không có gì ngăn cản nó. Thanh âm giống như cơn lốc cuốn qua bốn phương tám hướng.
Thân thể Sở Mộ đang nhanh chóng chạy đi bỗng nhiên dừng lại, vểnh tai lắng nghe. Tiếng rống cực lớn kia phảng phất như tới từ bốn phương tám hướng, khó có thể phân biệt. Nhưng mà thính giác của Sở Mộ vô cùng nhạy cảm, cẩn thận phân biệt một phen, vẫn có thể phân biệt ra được phương hướng phát ra tiếng rống cực lớn kia.
- Đến từ phía Đông.
Cảm nhận, phán đoán xong, Sở Mộ điều chỉnh phương hướng, nhanh chóng chạy về phía Đong.
Ước chừng sau một phút đồng hồ Sở Mộ chứng kiến một đạo thân ảnh cực lớn phía trước, giống như là gò núi nhỏ vậy.
Lại lần nữa tới gần, hắn mới nhìn ra đây là một đầu Man Hoang bạo long, bất quá so với đầu Man Hoang Bạo Long hắn chém giết lúc mới tiến vào Man Hoang cổ vực kia còn lớn hơn nhiều. Hình thể to lớn, độ cao ước chừng quá một trăm trượng, tối thiểu cũng có một trăm hai mươi trượng.
Hình thể khổng lồ, làn da thô ráp, tràn ngập cảm giác bá đạo, cuồng dã. Cảm giác trùng kích thị giác mà đầu Man Hoang Bạo Long này mang tới cho Sở Mộ vô cùng mãnh liệt.
Khí tức Man Hoang cuồng bạo từ trong thân thể khổng lồ của đầu Man Hoang Bạo Long kia tràn ra, giống như thủy triều mãnh liệt. Từng đợt, từng đợt trùng kích, vô cùng vô tận, uy áp khủng bố phô thiên cái địa.
- Man Hoang Bạo Long Liệt Địa cấp.
Ánh mắt Sở Mộ trở nên ngưng trọng, nói ra từng chữ một. Chợt, vẻ hưng phấn hiện lên trên mặt hắn.
Một trong những phương thức phán đoán Man Hoang cự thú Toái Cương cấp và Liệt Địa cấp chính là từ chiều cao của chúng. Cao chừng một trăm trượng là một trong những tiêu chuẩn phán đoán Man Hoang cự thú Toái Cương cấp và Liệt Địa cấp.
Đương nhiên phương thức dùng độ cao để phán đoán Man Hoang cự thú cũng không phải chuẩn xác trăm phần trăm. Bởi vì có một ít Man Hoang cự thú hình thể hơi dài, mà không phải là cao. CŨng có một ít Man Hoang cự thú bởi vì nguyên do huyết mạch tương đối đặc thù, cho nên phán đoán cấp độ từ độ cao thân thể cũng không nhất định có tác dụng.
Nhưng mà đối với loại Man Hoang cự thú thông thường như Man Hoang Bạo Long trong Man Hoang cổ vực mà nói, dùng phương thức này để phán đoán vẫn có thể dùng được.
Đầu Man Hoang Bạo Long trước mắt cao chừng một trăm hai mươi trượng, hoàn toàn là Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp, lực lượng mạnh mẽ tới đáng sợ.
Chiến ý trong lòng Sở Mộ nhanh chóng hạ thấp, bởi vì hắn nhìn thấy đang có một người chiến đấu với đầu Man Hoang Bạo Long này.
- Cửu Man...
Nhìn kỹ, người chiến đấu cùng đầu Man Hoang Bạo Long Liệt Địa cấp này chính là Cửu Man trong Man Kiếm hội, là Kiếm giả nhìn như nam hài nhà bên kia. Lúc này hắn đã không còn nửa điểm ôn hòa nào nữa, mà vẻ mặt ngưng trọng, hai mắt không ngừng bắn ra quang mang lạnh lẽo, sắc bén. Trong lúc vung kiếm, phong kiếm tùy ý quét ngang, cắt lên trên mặt đất tạo thành từng đạo dấu vết.
Kiếm mà Cửu Man này sử dụng không ngờ lại là trọng kiếm trứ danh về lực lượng, hơn nữa hắn lại dùng một tay cầm kiếm. Thân thể nhảy chung quanh Man Hoang Bạo Long, né tránh công kích của Man Hoang Bạo Long, đồng thời không ngừng xuất kiếm công kích. Mỗi một kiếm đều nhắm chuẩn xác thời cơ, lưu lại từng đạo vết thương trên người Man Hoang Bạo Long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.