Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 901: Đột phá. Nguyên cực cảnh tiểu thành (Hạ)




Man Hoang thú lực không ngừng từ trong nội đan tuôn ra, tiến vào trong kinh mạch Sở Mộ, lần lượt bị THiên Hoang kiếm nguyên đánh nát. Chỉ để lại một đám tinh thuần nhất bị luyện hóa, hấp thu. Thiên Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ dưới tình huống này tăng lên từng chút một.
Cả ngày, Sở Mộ đều tu luyện, Thiên Hoang kiếm nguyên của bản thân tăng lên rõ ràng.
Luận tâm tính, Sở Mộ đã vượt quá cấp độ Nguyên cực cảnh nhập môn, chỗ kém chỉ là năng lượng chưa đủ. Nhưng mà hấp thu Thiên Hoang thạch giống như hấp thu linh thạch vậy, tương đối chậm chạp, nhưng mà lại hơn ở chỗ ổn định.
Mà bây giờ hấp thu lực lượng trong nội đan Man Hoang cự thú thì khác, từng đợt rồi lại từng đợt mãnh liệt rót vào trong cơ thể. Lực lượng mạnh mẽ mà cuồng bạo. Nếu như cường độ kinh mạch không đủ, sẽ bị loại trùng kích này làm cho tổn thương, thậm chí là vỡ tan.
Cũng may vì tu luyện Thiên Hoang kiếm thể cho nên thân thể Nguyên cực cảnh của Sở Mộ mạnh mẽ hơn bình thường gấp mười lần. Hơn nữa từ bên trong bên ngoài đều mạnh như nhau. Coi như lực lược cuồng bạo của nội đan tăng lên gấp đôi cũng có thể ngăn cản được.
Theo như lời Sở Mộ nói, mười ngày này hắn sẽ bế quan. Quả nhiên một khắc không có rời khỏi phòng, thời gian còn dư hắn đều ngồi xếp bằng trên giường. Tay cầm nội đan Man Hoang Bạo Long, không ngừng hấp Man Hoang thú lực cường bạo trong nội đan Man Hoang Bạo Long.
....
- Đi nói cho hắn biết, ta là DƯơng Liên Phong của Ngọc Kiếm bang, đặc biệt tới mời hắn gia nhập bổn bang. Lập tức gọi hắn đi ra gặp ta.
Chỗ đại sảnh của khách điếm này có một nam Kiếm giả tuổi chừng chưa tới ba mươi, người mặc trườgn bào màu tím, hai tay chắp ra sau lưng. trên mặt mang theo vài phần ngạo khí, quát tiểu nhị khách điếm.
- Ngọc Kiếm bang?
- Dương Liên Phong?
Tiểu nhị còn chưa trả lời thì người bên cạnh đã sợ hãi kêu lên một tiếng.
Ngọc Kiếm bang là một trong không nhiều thế lực nhị lưu trong Man Hoang thánh thành, luận bài danh mà nói, có thể nói là đệ nhất thế lực trong đám thế lực nhị lưu dưới Man Kiếm hội và Man Hoang lâu.
Tuy rằng như vậy nhưng không có ai hoài nghi sự cường đại của Ngọc Kiếm bang, bởi vì bang chủ Ngọc Kiếm bang là một vị Đại kiếm thú cường đại. Trong Ngọc Kiếm bang, số lượng kiếm thú có hơn mười.
Về phần Dương Liên Phong có thể nói là một trong những nhân tài kiệt xuất mới xuất hiện, danh tiếng chính thịnh. Cùng với bốn người khác tự xưng là năm người mạnh nhất dưới Kiếm thú trong Man Hoang thánh thành. Cũng là Kiếm giả không có đạt được danh xưng kiếm thú nhưng mà lại có được thực lực Kiếm thú.
Có lẽ Kiếm giả như vậy không chỉ có năm. Nhưng mà trong Man Hoang thánh thành có năm người bọn hắn sáng chói nhất. Bởi vì xuất thân, tuổi tác không có vượt quá ba mươi.
Không thể phủ nhận, bất luận một chỗ nào trong Trung ương Chủ Kiếm vực đều không thiếu nhân tài.
- Họ Sở kia thật đúng là có mặt mũi, thậm chí ngay cả Dương Liên Phong cũng bị kinh động, tự mình tới mời hắn.
Trong khách điếm, đám Kiếm giả thấp giọng nghị luận liên tục.
- Thực xin lỗi, khách quan, vị khách quan ngài bảo có nhắn lại, trong vòng mười ngày hắn sẽ bế quan, không nên quấy rầy hắn.
Tiểu nhị của khách điếm không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, thế lực khách điếm tuy rằng không bằng Ngọc Kiếm bang, nhưng mà nhân mạch lại rất rộng. Hơn nữa nơi này là Man Hoang thánh thành, coi như là Man Kiếm hội và Hoang Kiếm lâu, người của hai thế lực này cũng không dám động thủ.
Tất cả mọi người đều hiểu, coi như là Man Kiếm hội và Hoang Kiếm lâu cho dù cường đại đi chăng nữa, đó cũng là dưới tình huống không có Thánh kiếm vệ.
Phải biết rằng Thánh kiếm vệ có một ngàn người, tối thiểu một nửa thành viên có được thực lực cấp bậc Kiếm thú, ai trêu vào chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Dương Liên Phong nhíu mày một chút, trên người hắn có đủ loại quang mang gia thân, đủ loại tán thưởng, đủ loại vinh quang, lại khiến cho tâm chí hắn vốn đã cao ngạo lại càng trở nên cao ngạo hơn. Không cho phép người khác cự tuyệ htắn, nhất là người thực lực không bằng hắn.
Nhưng mà Dương Liên Phong còn chưa cao ngạo tới mức mất đi lý trí, hắn hiểu rõ, trong Man Hoang thánh thành không được động võ.
Hừ lạnh một tiếng, Dương Liên Phong hung hăng nhìn tiểu nhị của điếm, quay người bước đi. Dùng thân phận của hắn tự nhiên sẽ không so đo với một tiểu nhị, nhưng mà lại âm thầm ghi hận Sở Mộ.
....
Thời gian trôi qua từng chút một, đảo mắt Sở Mộ đã tiến vào trong phòng trọ được chín ngày. Nội đan Man Hoang Bạo Long nằm trên tay hắn đột nhiên rạn nứt, biến thành một đống bột phấn rơi xuống. Thân thể Sở Mộ run lên, một cỗ khí tức mạnh mẽ, lăng lệ tới cực điểm đột nhiên từ trên thân thể hắn bắn ra.
Cỗ khí tức này còn chưa tiêu tán thì lại có một cỗ khí tức càng thêm hung hiểm hơn từ trong cơ thể Sở Mộ dâng ra, giống như núi lửa đột nhiên bộc phát. Hai mắt Sở Mộ mở ra, hai đạo kiếm quang bắn ra ngoài, lưu lại hai dấu vết rõ ràng trong không khí.
Tu vi đột phá, Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong trải qua chín ngày bế quan, rốt cuộc cũng đột phá tới Nguyên cực cảnh tiểu thành.
- Số lượng Kiếm nguyên tăng lên gấp đôi, độ tinh thuần cũng tăng lên năm phần. Uy lực càng thêm cường hãn.
Sở Mộ tinh tế cảm nhận, sau đó vui vẻ nói. Hắn cũng không biết, trong lúc bất tri bất giác hắn đắc tội với một Kiếm giả thiên tài không biết mặt.
Trong Kiếm thú phủ, trừ Sở Mộ ra còn có trên trăm Kiếm giả, tuổi cao nhất hơn bốn mươi, tuổi thấp nhất cũng có hai mươi mấy tuổi. Nữ có nam có.
Những Kiếm giả này toàn bộ đều là người báo danh tham dự khảo hạch Kiếm thú.
Khảo hạch kiếm thú của Man Hoang thánh thành nửa năm có một lần. Tuy rằng mỗi một lần Kiếm giả có thể thông qua cực nhỏ. THậm chí có lúc còn xuất hiện ghi chép không có ai thông qua. Nhưng mà vẫn có người báo danh, mỗi một lần sẽ không ít hơn trăm người. Dù sao chỗ tốt khi đạt được danh xưng Kiếm thú quá rõ ràng.
- Là Cửu Man của Man kiếm hội.
- Còn có Diệp Vô Song của Man Hoang lâu.
- Thiên Kiếm hội Tô Tiểu Tiểu, Dương Liên Phong Ngọc Kiếm Bnag, còn có Phong Thất, Thánh Thành ngũ tú đều tới.
- Ngũ tú tuy rằng còn không phải kiếm thú, nhưng mà nghe nói thực lực bọn hắn đều là kiếm thú. Lần này thông qua khảo hạch Kiếm thú là chuyện rõ ràng.
Trong đám Kiếm giả tham gia khảo hạch kiếm thú có năm người khiến cho cơ hồ tất cả Kiếm giả chú ý. Liên tục thấp giọng nghị luận.
Sở Mộ cũng liếc mắt đảo qua, ánh mắt theo thứ tự rơi vào cái gọi là ngũ tú. Năm người này là nữ, tuổi tác đều không quá ba mươi. Một thân kiếm nguyên chấn động cho thấy tu vi bọn hắn là Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong, hơn nữa vô cùng tinh thuần, lăng lệ, sắc bén. Nói rõ công pháp bọn hắn tu luyện tương đối cao minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.