Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 897: Man Hoang thánh thành (Hạ)




Triệu Khai Minh gật đầu khẳng định:
- Trừ trở thành cường giả cấp Kiếm Vương ra còn có một loại phương pháp có thể nhận được quyền lợi tương ứng.
- Phương pháp gì?
- Sở huynh đệ có biết, đều là cường giả Tôn cấp nhưng mà cũng có phân chia mạnh yếu. Ví dụ như cấp độ kiếm ý lĩnh ngộ khác nhau, cấp bậc lĩnh ngộ áo nghĩa khác biệt. Hoặc là dung hợp áo nghĩa, uy lực kiếm kỹ.... Làm cho giữa các Kiếm Tôn với nhau cũng có khả năng xuất hiện thực lực sai biệt cực lớn.
Sở Mộ gật đầu, điểm này mỗi một vị Kiếm giả đều hiểu rõ.
- Trong Man Hoang thánh thành, có một loại khảo hạch, gọi là khảo hạch Kiếm giả săn bắn trong Man Hoang cổ vực, cũng được xưng là Kiếm thú.
Triệu Khai MInh nói ra toàn bộ hiểu biết của mình về nơi này. Tất cả đều nói rõ cho Sở Mộ biết:
- Chỉ cần thông qua khảo hạch Kiếm thú là có thể nhận được quyền lợi tùy ý ra vào Thánh thành. Không cần phải giao linh thach. Bất quá nếu như muốn ở lại trong thánh thành thì phải nghĩ biện pháp, hoặc là thuê, hoặc là mua phòng.
- Thông qua khảo hạch Kiếm thú, chỉ có quyền lợi như vậy thôi sao?
Sở Mộ nhướng mày, có lẽ quyền lợi tùy ý ra vào thánh thành không tệ, có thể tiết kiệm một số linh thạch. Nhưng mà đối với một ít Kiếm giả không thiếu linh thạch thượng phẩm mà nói, thứ này dường như không có nhiều lực hấp dẫn cho hắn.
- Đương nhiên không phải, đây bất quá chỉ là quyền lợi đầu tiên mà thôi. Quyền lợi thứ hai là mua sắm đan dược, kiếm khí và các loại bảo vật đều có ưu đãi. Mặt khác, trong Man Hoang thánh thành còn có vạn sát trận, ngộ đạo tháp... Tất cả những thứ này đều là thánh địa có thể trợ giúp tăng lên thực lực. Cũng chỉ có thông qua khảo hạch kiếm thú mới có tư cách tiến vào.
Triệu Khai Minh vừa nói, vẻ mặt vừa hâm mộ.
- Theo ngươi biết, trong Man Hoang thánh thành, người thông qua khảo hạch kiếm thú có bao nhiêu?
Sở Mộ lại hỏi.
- Ta cũng không rõ ràng lắm, bởi vì ta không có thực lực khảo hạch Kiếm thú.
Triệu Khai Minh cười khổ nói, ba Kiếm giả khác thì không nói một lời, bọn hắn không chen miệng vào được.
- Như vậy khảo hạch Kiếm thú thực lực như thế nào?
Sở Mộ lần nữa lại hỏi.
- Theo ta được biết, thực lực Kiếm Tôn bình thường căn bản khó có thể thông qua khảo hạch kiếm thú.
Triệu Khai Minh trầm ngâm một lát rồi nói:
- Dùng thực lực một kiếm có thể miểu sát đầu Man Hoang Bạo Long của Sở huynh đệ xem ra, nói không chừng Sở huynh đệ có thể thử một chút.
Man Hoang cự thú cũng có phân chia cấp độ cao thấp, phân chia giống như Kiếm giả nhân loại vậy.
Toái Cương cấp là đẳng cấp thấp nhất của Man Hoang cự thú, ý nghĩa cũng như tên, mỗi một kích đều có thể nghiền nát tinh cương. Lên trên có Liệt địa cấp, mỗi một kích có thể khiến cho mặt đất rạn nứt. Lên trên nữa chính là Phá sơn cấp, mỗi một kích có thể nghiền nát một ngọn núi. Lên trên nữa chính là Hám Tinh cấp, ý là ngay cả ngôi sao cũng có thể rung chuyển.
Đương nhiên Hám Tinh cấp cũng không phải thực sự có thể rung chuyển ngôi sao, mà chỉ là rung chuyển tiểu hành tinh. Loại lực lượng này cũng vô cùng đáng sợ.
Về phần ngoài Tinh cấp, cũng có phân chia đẳng cấp.
- Nghe nói khảo hạch Kiếm thú là một mình săn giết một đầu Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp.
Triệu Khai Minh lại bổ sung:
- Liệt Địa cấp?
Sở Mộ đột nhiên cả kinh.
Man Hoang cự thú Toái Cương cấp quả thực hắn có thể miểu sát một đầu. Nhưng mà cũng không đồng nghĩa với việc thực lực của Sở Mộ có thể hoành hành trong Toái Cương cấp. Dù sao đều là Man Hoang cự thú Toái Cương cấp, nhưng mà cũng có mạnh yếu. Đầu Man Hoang Bạo Long hắn đánh chết kia cũng không tính là tồn tại cường đại trong Toái Cương cấp.
Liệt Địa cấp so với Toái Cương cấp còn cao hơn một đẳng cấp, trên thực lực nhất định vượt xa Toái Cương cấp.
Sở Mộ không có gì nắm chắc.
- Triệu huynh, trong Thánh thành trừ một trăm Thánh kiếm vệ ra còn có thế lực khác hay không?
Sở Mộ biết, nơi có người sẽ có giang hồ. Nhất là nơi như Man Hoang thánh thành, nhất định cũng là nơi rồng rắn lẫn lộn, xuất hiện các loại thế lực, bang phái tran hđấu lẫn nhau nhất định phải có.
- Có, đương nhiên là có rồi.
Triệu Khai Minh trả lời ngay:
- Trong Man Hoang thánh thành, một trăm Thánh kiếm vệ chỉ duy trì trị an trong Thánh thành. Những thứ khác bọn họ mặc kệ, cho nên một ít Kiếm giả cường đại tổ chức thế lực, cướp đoạt tài nguyên, địa bàn trong Thánh thành. Đến bây giờ cục diện cơ bản đã được định ra. Trừ Thánh Kiếm vệ ra, thế lực cường đại nhất có hai, phân biệt là Man Kiếm hội và Hoang Cổ lâu. Ngoài ra còn có rất nhiều thế lực nhị lưu, tam lưu.... Ước chừng hơn chục thế lực. Về phần một ít tiểu đội săn giết man hoang cổ thú càng nhiều hơn.
- Giống như bốn người chúng ta thuộc về thế lực tam lưu. Phong Hỏa liệp thú đoàn.
Triệu Khai Minh lại bổ sung:
- Phong Hỏa Liệp Thú đoàn tuy rằng là thế lực tam lưu. Nhưng bên trong có trên trăm thành viên. Thành viên ngoại vi có mấy trăm, mỗi một thành viên nội vi tu vi ít nhất cũng là Nguyên cực cảnh đại thành. Một khi trở thành thành viên nội vi, có thể hưởng thụ đủ loại ưu đãi của Liệp thú đoàn.
Triệu Khai Minh cực lực đề cử Phong Hỏa liệp thú đoàn với Sở Mộ. Suy nghĩ của hắn rất đơn giản. Lôi kéo Sở Mộ, lại khiến cho Sở Mộ gia nhập Phong Hỏa liệp thú đoàn. Bởi vì lần đầu tiên Sở Mộ tiến vào trong Man Hoang cổ vực, đây là một thái điểu, hoàn toàn không biết gì về nơi này.
Hết lần này tới lần khác, thái điểu này lại có thực lực rất là cường đại, có thể miểu sát đầu Man Hoang Bạo Long cấp bậc Toái Cương kia. Triệ uKhai Minh hắn có thể lôi kéo một vị Kiếm giả cường đại như vậy gia nhập vào trong Phong Hỏa Liệp thú đoàn, địa vị của hắn tất sẽ bay lên. Cũng sẽ nhận được rất nhiều ban thưởng, chỗ tốt.
Đáng tiếc, mặc kệ Triệu Khai Minh nói thế nào, Sở Mộ đều thờ ơ. Hắn đương nhiên hiểu rõ, Triệu Khai Minh này nhất định đang muốn lôi kéo hắn. Đáng tiếc Sở Mộ không có ý định gia nhập thế lực nào.
Hắn không có định dừng lại lâu trong Man Hoang cổ vực. Một khi tu vi tăng lên tới cấp độ nhất định, lại tìm được thứ thay thế Thiên Hoang thạch hắn sẽ rời khỏi Man Hoang cổ vực. Đi tới Danh Kiếm lâu và Vạn Nguyên cung.
- Sở huynh đệ, ngươi xem, phía trước là Man Hoang thánh thành.
Sở Mộ không có tỏ thái độ gì. Triệu Khai Minh cũng không tiếp tục nói nhiều, mà để cho Sở Mộ có thời gian suy nghĩ. Lúc này Triệu Khai Minh chỉ vào bóng dáng một tòa thành trì trước mặt rồi nói.
Hai mắt Sở Mộ nheo lại, tòa thành trì kia giống như hợp lại làm một với thiên địa. Tới càng gần, hắn lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức thê lương, mờ mịt tràn ngập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.