Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 815: Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp




Nếu không phải kiếm ý của Sở Mộ đến ba thành, bị khí thế của đối phương tỏa định chắc hắn đã nhũn chân tại chỗ, hiện giờ hắn vẫn đang gánh áp lực lớn.
Sở Mộ truyền âm:
- Kiếm Vương tiền bối, lần này phải chờ vào tiền bối rồi.
Tu La Kiếm Vương trả lời một câu khiến Sở Mộ yên lòng:
- Được!
Đến bên mép đỉnh Thông Thiên sơn Sở Mộ bỗng xoay người nhìn Táng Thiên Tôn Giả và bốn trưởng lão, cười quỷ dị:
- Mấy vị không cần tiễn, hôm khác ta sẽ tự mình đến bái phỏng Táng Thiên Kiếm Môn.
Dứt lời lưng Sở Mộ mọc đôi cánh kiếm khí, bí pháp Nhất Phi Xung Thiên bộc phát, vèo một tiếng đã xa ngàn thước.
Táng Thiên Tôn Giả và bốn trưởng lão Nguyên Cực cảnh hét to:
- Đuổi theo!
Bọn họ dốc hết tốc độ, tiếng khí nổ ầm ầm, đá vụn bay đầy, đỉnh Thông Thiên sơn có thêm năm cái lỗ to, năm người hóa thành năm luồng sáng vượt qua tốc độ thanh âm đuổi theo Sở Mộ.
Táng Thiên Tôn Giả có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn bình thường, bốn trưởng lão khác trừ Cửu trưởng lão ra còn lại đều là tu vi cao sâu. Khi bọn họ dốc hết tốc độ thì nhanh đến khó tin, còn vượt qua bí pháp Nhất Phi Xung Thiên của Sở Mộ.
Chỉ ba giây ngắn ngủi Táng Thiên Tôn Giả đã đuổi kịp, giơ tay chộp, một kiếm nguyên ngưng tụ từ phía sau xé gió bay tới, khí thế sắc bén bàng bạc tỏa định Sở Mộ chặt chẽ như núi to trấn áp, áp lực nặng nề đè lên người hắn, làm thân thể hắn chìm xuống, tốc độ giảm hơn một nửa.
Bàn tay to kiếm nguyên của Táng Thiên Tôn Giả đã bao lại Sở Mộ, năm ngón nhanh chóng khép. Chỉ cần một phần trăm giây là bàn tay kiếm nguyên sẽ bắt giữ được hắn, Sở Mộ sẽ thành tù nhân.
Chợt vang tiếng nổ điếc tai, người Sở Mộ phát ra khí thế khủng bố không gì sánh bằng đâm nát bàn tay kiếm nguyên của Táng Thiên Tôn Giả. Sở Mộ như sao băng bốc cháy, với tốc độ nhanh gấp mấy chục lần lao ra, chỉ ba giây ngắn ngủi đã biến mất trong mắt Táng Thiên Tôn Giả.
Táng Thiên Tôn Giả lơ lửng trên trời cao, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm hướng Sở Mộ biến mất, cực kỳ khó hiểu:
- Chuyện gì vậy?
Rõ ràng chỉ là Kiếm Giả tu vi đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh tại sao có thể trong chớp mắt bộc phát khí thế cường đại như vậy? Thậm chí khiến gã cảm thấy run rẩy bất an.
Bốn trưởng lão từ phía sau nhanh chóng chạy tới.
- Môn chủ, có chuyện gì vậy?
- Người đâu rồi môn chủ?
Táng Thiên Tôn Giả âm trầm nói:
- Đã chạy.
Cửu trưởng lão tràn đầy khó tin hét to:
- Đã chạy? Sao có thể? Đó chỉ là một Kiếm Giả Khí Hải cảnh thì làm sao chạy thoát được?
Cửu trưởng lão bỗng cảm giác toàn thân lạnh lẽo, rùng mình, trán chảy mồ hôi lạnh.
Cửu trưởng lão rối rít xua tay phân bua:
- Môn chủ, ta không có ý đó, ta chỉ muốn nói là Sở Mộ mới có tu vi Khí Hải cảnh, không lẽ hắn có thủ đoạn đặc biệt gì?
Táng Thiên Tôn Giả lạnh lùng liếc Cửu trưởng lão:
- Hừ!
Táng Thiên Tôn Giả không nói một lời xoay người đi.
Cửu trưởng lão lau mồ hôi lạnh. Táng Thiên Tôn Giả vui buồn thất thường, ghét nhất là bị người ta chất vấn.
Ba trưởng lão khác sắc mặt khó xem nói:
- Đi thôi.
Lần này không thể giữ lại Tiêu Thiên Phong, Sở Mộ, lần sau gặp mặt rất có thể là khi hai người đột phá đến Nguyên Cực cảnh.
Thiên tài như bọn họ khi đột phá đến Nguyên Cực cảnh thì thực lực sẽ tăng vọt gấp mấy chục lần, trăm lần. Với tu vi kiếm nguyên Nguyên Cực cảnh nhập môn thì dư sức đối kháng Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tiểu thành thậm chí đại thành. Nếu cho hai người chút thời gian rất có thể sẽ có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn.
Khi đó là ngày tàn của Táng Thiên Kiếm Môn.
Các trưởng lão bắt đầu suy tính cho con đường về sau.
***
Cắt đuôi Táng Thiên Tôn Giả rồi Sở Mộ giảm tốc độ, mới rồi nhanh như tia chớp, cảm giác đó làm hắn sôi trào máu nóng, kích động mặt đỏ rực.
Mấy giây sau Sở Mộ bình ổn lại, nói:
- Đa tạ Kiếm Vương tiền bối ra tay.
Tu La Kiếm Vương lạnh nhạt nói:
- Từ lúc ngươi quyết định đi Thông Thiên Kiếm tháp thì chắc đã nghĩ đến hậu quả đúng không?
Sở Mộ bị nhìn thấu suy nghĩ trong lòng, hắn cười xòa thản nhiên thừa nhận:
- Tiền bối hiểu rõ nhất.
Tu La Kiếm Vương không để bụng:
- Tìm nơi bí ẩn chuẩn bị cô đọng kiếm phách đi.
Một ngày sau, Sở Mộ lại chiếm cứ một hang động của con yêu thú siêu giai trung giai, con yêu thú đó đã thành vong hồn dưới kiếm của Sở Mộ.
Lần này vì cô đọng kiếm phách nên rất quan trọng, Sở Mộ cố gắng chuẩn bị hoàn thiện nhất.
Lối vào cửa hang dùng các tảng đá lấp kín, đường hầm cũng bị đá che kín. Vì bảo đảm xảy không ra ngoài ý muốn Tu La Kiếm Vương còn để lại một kiếm ý trên tảng đá che lối vào, dù là Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Tôn cũng không thể phá mở, trừ phi có thực lực Kiếm Vương.
Kiếm Vương không là rau dại đi đâu cũng gặp, mỗi vị Kiếm Vương đều lớn tuổi, bình thường hay bế quan tu luyện, tham ngộ kiếm đạo.
Vào trong hang động, Tu La Kiếm Vương nói:
- Được rồi, bây giờ ngươi lấy ba mươi sáu khối Linh Thạch cực phẩm và linh căn kiếm phách ra đây.
Linh Thạch cực phẩm có giá trị cao hơn thượng phẩm, Sở Mộ có của cải hơn xa Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường mà chỉ có bốn mươi khối. May mắn Tu La Kiếm Vương yêu cầu lấy ra ba mươi sáu khối.
Ba mươi sáu khối Linh Thạch cực phẩm xuất hiện, Tu La Kiếm Vương điểm ngón tay, từng khối Linh Thạch cực phẩm bắn ra khảm vào mặt đất hang động kín. Sở Mộ phát hiện vị trí ba mươi sáu khối Linh Thạch cực phẩm khảm vào nếu kết nối lại rất có quy luật, ẩn chứa dao động đặc biệt nào đó.
- Pháp môn thượng cổ cô đọng kiếm phách mà ta có tên gọi Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp, cần ba mươi sáu khối Linh Thạch làm nền móng. Thời kỳ thượng cổ toàn chọn dùng Linh Thạch vương phẩm, nhưng bây giờ ta chỉ là thể thần hồn, không lấy ra Linh Thạch vương phẩm được, ngươi cũng không có, nên ta sửa chữa đổi thành Linh Thạch cực phẩm.
Tu La Kiếm Vương giải thích rằng:
- Ba mươi sáu khối Linh Thạch cực phẩm làm nền móng, linh căn kiếm phách làm mồi dẫn rồi thi triển Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp, kết hợp phách trong hồn phách người và kiếm ý cô đọng thành linh căn kiếm phách.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Bây giờ truyền Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp cho ngươi, hãy thể nghiệm trước đi, với ngộ tính của ngươi thì không mất bao lâu sẽ nắm giữ được.
Tu La Kiếm Vương chỉ một cái lên trán Sở Mộ, hắn cảm giác trong đầu xuất hiện các đoạn tin tức.
Sở Mộ đọc tin tức, tập trung tham ngộ Thiên Cương Ngưng Phách đại pháp thời kỳ thượng cổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.