Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2850: Giết Cửu Tinh (4)




Nếu là bình thường, công kích như vậy Độc Mục Lão Nhân đơn giản có thể đánh tan, nhưng hiện tại Tử Kiếm công kích, Độc Mục Lão Nhân tràn đầy nguy cơ, thoáng cái lâm vào khốn cảnh.
Hắn làm sao cũng thật không ngờ, một con sâu cái kiến nguyên bản không để vào mắt, vậy mà sẽ bắt lấy thời cơ vô cùng tốt, để cho mình lâm vào khốn cảnh.
Bị hai kiếm khí bạch sắc đánh trúng, không biết có bị đại thương gì không, nhưng nếu tránh né, để cho kiếm pháp của Tử Kiếm đánh trúng mình, vậy mình tuyệt đối sẽ bị trọng thương.
Tiến thối lưỡng nan, Độc Mục Lão Nhân cũng không hề che dấu, thi triển bí pháp, thực lực bạo tăng, huyết sắc kiếm quang vờn quanh toàn thân, ngạnh sanh thừa nhận Thiên Ngân Sát Kiếm Thức cùng tam đại kiếm pháp của Tử Kiếm oanh kích.
Huyết sắc kiếm quang nghiền nát.
- Huyết Ảnh thuật!
Độc Mục Lão Nhân hóa thành một thân ảnh huyết sắc, lập tức thoát thân, không có bị bất cứ thương tổn gì.
- Thiên tử giận dữ!
Tử Kiếm lần nữa bộc phát.
Thiên không phảng phất ảm đạm xuống, mây đen áp đỉnh, một vòng quang mang tử kim sắc cực lớn xé rách, từ trên trời giáng xuống, hóa thành Cự Kiếm treo trên bầu trời, chém rụng.
Cái này, là một chiêu mạnh nhất.
Độc Mục Lão Nhân nhanh chóng vạch trần che mắt, con mắt kia không giống mắt người, màu đỏ như máu, đồng tử nghiền nát.
Một nhúm hào quang từ trong mắt kích xạ ra, bắn trúng Cự Kiếm tử kim sắc, trong nháy mắt, Cự Kiếm dừng lại, bị giam cầm ở giữa không trung.
Ai cũng không dự liệu được, nguyên lai Độc Mục Lão Nhân này cũng không phải thật sự chỉ có một mắt, con mắt che giấu kia rõ ràng là một đòn sát thủ.
- Huyết Sát Tu La Kiếm!
Huyết sắc trường kiếm trong tay Độc Mục Lão Nhân đâm ra, lệ hồn gào thét, sát khí ngập trời, thi cốt chìm nổi, như Tu La hàng lâm, đoạt hồn lấy mạng, giết chóc vô số.
Không hề phòng bị, thân hình của Tử Kiếm bị huyết sắc kiếm quang xuyên thủng, xé rách.
Không có cảm giác đến thống khổ, hai con ngươi của Tử Kiếm hào quang đại tác, hóa thành hai đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt, kích xạ mà ra.
Sắc mặt của Độc Mục Lão Nhân đại biến, vội vàng chuyển dời, nhưng còn không có tránh đi, bả vai bị bắn trúng, xỏ xuyên qua, hai loại lực lượng bá đạo nhảy vào trong cơ thể.
Nắm chắc thời cơ, Sở Mộ xuất kiếm.
Mây mù hiện lên!
Kiếm Chi Chân Ý, Thứ Chi Chân Ý!
Kiếm quang ngưng tụ cực độ, xỏ xuyên qua hư không, xuyên thủng mây mù, vô thanh vô tức tầm đó, bắn giết mà đi.
Một kiếm này, không có ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực, uy lực lại không chút thua kém, hơn nữa càng thêm thuần túy.
Mũi kiếm xuyên thủng Kiếm Cương hộ thể của Độc Mục Lão Nhân, trực chỉ mi tâm.
- Mơ tưởng!
Thần sắc của Độc Mục Lão Nhân dữ tợn, mi tâm bị mũi kiếm đâm vào một chút, ngạnh sanh kháng trụ.
Vĩnh Hằng Linh kiếm giơ lên, chém rụng.
Trảm Đạo Kiếm Thức!
Huyết sắc trường kiếm đón đỡ.
Thân hình của Sở Mộ xoay tròn, buông ra Liệt Hoàng Linh Kiếm, dưới khuôn mặt mang theo lực lượng cường hoành.
Kiếm Chi Chân Ý, Chấn Chi Chân Ý!
Chấn Thiên Kiếm Thức!
Một kiếm này, không có oanh kích thân hình của Độc Mục Lão Nhân, mà oanh kích lên chuôi Liệt Hoàng Linh Kiếm, lực lượng vô cùng cường hoành bộc phát, thôi động Liệt Hoàng Linh Kiếm đâm vào mi tâm của Độc Mục Lão Nhân, lực lượng đáng sợ truyền lại, tầng tầng chấn động.
Độc Mục Lão Nhân kêu rên một tiếng, khóe miệng tràn huyết, gắt gao chống đỡ.
Cự Kiếm tử kim sắc bị giam cầm ở trên không lại run lên.
Trên thân kiếm vọt lên một đạo quang mang, chui vào trong Cự Kiếm, làm cho Cự Kiếm giãy giụa giam cầm, oanh kích xuống, tựa như thiên ngoại phi thiên.
Sở Mộ bắt lấy Liệt Hoàng Linh Kiếm, rút ra, lập tức lui về phía sau.
Cự Kiếm oanh kích, Độc Mục Lão Nhân không kịp né tránh, trực tiếp bị chém trúng.
Ầm ầm, Bạch Ngân đại địa nghiền nát, khối vụn kích xạ mà ra, khói bụi cuồn cuộn, mặt đất chấn động không thôi, tầng tầng như sóng biển, thôi động, mang đi bốn phương tám hướng, lập tức bao trùm phương viên ngàn mét.
Chấn động kịch liệt kéo dài hơn mười tức mới yếu bớt, khói bụi tiêu tán, hết thảy đều kết thúc, một cái sâu hố xuất hiện ở trong tầm mắt của chúng nhân.
Bạch Ngân thổ địa cứng rắn, mọi người đều biết, nhưng lúc này lại bị oanh kích ra một cái hố, tuy không lớn, nhưng nói rõ một kiếm kia uy lực mạnh khủng bố.
Nhưng mà, càng làm cho người khiếp sợ chính là, trong động còn đứng một đạo thân ảnh, toàn thân đẫm máu.
- Khặc khặc khặc khặc, các ngươi giết không chết ta đâu.
Tiếng cười quái dị vang lên, để cho người sởn hết cả gai ốc, một tia huyết dịch quỷ dị lưu động ở trên thân thể, nhao nhao rót vào trong cơ thể hắn.
Tử Kiếm chỉ còn lại nửa người trên, lơ lửng ở đó.
Lần nữa giơ đại kiếm lên, xung phong liều chết mà đi, chém rụng.
Độc Mục Lão Nhân bị bổ trúng, toàn thân phun huyết, huyết dịch xì ra, lại quỷ dị quẹo vào, bắn trở lại thân thể.
Chém giết điên cuồng, thân hình càng lúc càng mờ nhạt.
Một kiếm cuối cùng, toàn bộ lực lượng đều rót vào trong kiếm, thân hình phảng phất như sương mù, gió thổi qua sẽ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Đại kiếm, lại rừng rực trước nay chưa có.
Đường hoàng chính đại, bá đạo sâm nghiêm!
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.
Chém rụng, huyết dịch còn không có rót vào trong cơ thể Độc Mục Lão Nhân lập tức thiêu đốt, hóa thành một tầng hào quang huyết sắc, kháng trụ một kích cuối cùng của Tử Kiếm.
Màn hào quang nghiền nát, hóa thành vô số tinh quang vẩy ra, Độc Mục Lão Nhân thi triển Lưu Huyết Ảnh Thuật, lập tức thoát thân, nhưng vẫn bị một kiếm kia ảnh hướng đến, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Một vòng quang mang màu tử kim bay vụt về phía Sở Mộ, chui vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, biến mất không thấy gì nữa.
Sở Mộ lập tức minh bạch, Tử Kiếm này cơ hồ thiêu đốt bản thân hầu như không còn, may mà cuối cùng còn lại một điểm Chân Linh, cần phải qua thời gian rất dài dòng buồn chán, mới có thể khôi phục lại.
Độc Mục Lão Nhân đã trọng thương, thời cơ không thể bỏ qua.
Cơ bắp toàn thân chấn động, lực lượng cường hoành truyền đến bàn chân, lập tức bộc phát, phịch một tiếng, tựa hồ đại địa chấn động rất nhỏ, một vòng khí lưu vô hình khuếch tán ra.
Thân hình như mũi tên kích xạ ra, cơ hồ dán mặt đất mà xé rách trường không.
Tốc độ quá nhanh, cho người một loại cảm giác thác loạn, khó có thể nắm bắt.
Trong tích tắc, Sở Mộ liền giết đến trước mặt Độc Mục Lão Nhân, song kiếm triển khai công kích như mưa to gió lớn.
Vốn là bị Thiên Tử chi nộ đánh trúng, đón lấy lại ăn một kiếm cuối cùng của Tử Kiếm công kích, Độc Mục Lão Nhân bị thương rất nặng, một thân thực lực hạ thấp rất nhiều. Có thể nói là ở vào thời khắc suy yếu nhất, nếu để cho hắn thời gian khôi phục lại, Sở Mộ muốn giết chết hắn liền khó khăn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.