Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2831: Trấn áp (2)




Một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, có thể dựa vào khí thế, hoàn toàn áp chế Thánh cấp Thất Tinh như mình, để cho một Thánh cấp Lục Tinh tâm thần sụp đổ, đây quả thật là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai sao?
Chưởng quầy trực giác mình nhìn lầm rồi, gặp một nhân vật cực kỳ đáng sợ.
- 500 gốc Hắc Thiết chi tâm, ta không để vào mắt, nhưng mà...
Ánh mắt của Sở Mộ càng thêm sâm lãnh.
- Người đau, có ai không, có người ở chỗ này nháo sự.
Chưởng quầy lên tiếng kêu to.
Lúc này, vừa vặn có một đội Bạch Ngân vệ tuần tra qua phụ cận, nghe được chưởng quầy rống lên, lập tức thay đổi phương hướng, phi tốc chạy như điên tới.
- Ngôn chưởng quầy, chuyện gì xảy ra?
Bạch Ngân vệ chạy đến, tổng hơn mười người, do một Thánh cấp Thất Tinh trung giai suất lĩnh, chín tên đội viên Thánh cấp Lục Tinh đỉnh phong, đi vào trong cửa hàng, ánh mắt đội trưởng kia đảo qua, rơi vào trên người chưởng quầy, trầm giọng hỏi.
- Lâm đội trưởng, ngươi tới vừa vặn, người này ỷ vào thực lực của mình, ý đồ hành hung trong cửa hàng.
Ngôn chưởng quầy chỉ vào Sở Mộ lạnh lùng nói, về phần nhân viên cửa hàng kia, tâm thần sụp đổ đã hôn mê.
Ánh mắt của Lâm đội trưởng cùng chín đội viên, toàn bộ đều rơi vào trên mặt Sở Mộ, sau đó lộ ra kinh ngạc cùng khó hiểu, lại nhìn về phía Ngôn chưởng quầy.
- Ngôn chưởng quầy, cái trò đùa này không vui chút nào a.
Lâm đội trưởng lạnh lùng nói.
Trong mắt bọn hắn, Sở Mộ chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai mà thôi, mà bản thân Ngôn chưởng quầy, lại là Thánh cấp Thất Tinh sơ giai, cả hai chênh lệch vô cùng lớn, cho dù là lục đại thiên tài cũng không cách nào vượt qua, hiện tại, vậy mà nói một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, để cho một Thánh cấp Thất Tinh sơ giai thúc thủ vô sách, còn phải xin bọn hắn giúp đỡ.
Chẳng lẽ Thánh cấp Thất Tinh sơ giai này là bài trí?
- Lâm đội trưởng, ngươi nên tin tưởng lời của ta, người này tuyệt đối không đơn giản, khí thế xung kích, trực tiếp đánh tan tâm thần của nhân viên trong tiệm ta, đánh bại khí thế của ta.
Ngôn chưởng quầy nhanh chóng nói.
Nhưng mà, Lâm đội trưởng vẫn không thể tin được.
Không có tự mình nhận thức, ai cũng sẽ không tin tưởng lời như vậy.
- Nơi này là địa phương Bạch Ngân phủ thu mua Linh Dược, mà không phải địa phương tham ô Linh Dược của người khác.
Sở Mộ không chậm không nhanh nói, chỉ một câu, liền để cho bọn người Lâm đội trưởng minh bạch đại khái là chuyện gì xảy ra, lạnh lùng nhìn Ngôn chưởng quầy.
Những người bọn hắn, đối với việc tham ô này là thập phần chán ghét.
Trên thực tế, tuyệt đại đa số người đều chán ghét loại chuyện tham ô này.
- Hắn là biểu đệ của Minh Không đại nhân.
Ngôn chưởng quầy chỉ vào nhân viên cửa hàng đã hôn mê, cười khổ nói, lúc này hắn cũng không có đi giải thích cái gì.
- Minh Không đại đội trưởng!
Trong lòng bọn người Lâm đội trưởng chấn động, sắc mặt tùy theo biến hóa.
Hắn bất quá là một tiểu đội trường mà thôi, thượng diện còn có trung đội trưởng, lại lên là đại đội trưởng, tiếp theo là Phó thống lĩnh, cao nhất là thống lĩnh.
Mặc dù mình không thuộc về đội ngũ của Minh Không đại đội trưởng, không do đối phương trực tiếp quản hạt, nhưng đối phương cuối cùng là một vị đại đội trưởng, bất luận địa vị hay thực lực, đều vượt qua bản thân rất nhiều, không thể đắc tội.
- Mang đi.
Lâm đội trưởng vung tay lên, đội viên dưới tay hắn lập tức đi về phía trước, muốn bắt Sở Mộ cùng Lâm Bích Nhược.
- Cút!
Một tiếng quát khẽ, khí thế khủng bố xung kích ra, chín đội viên toàn thân trực tiếp run lên, mà sắc mặt Lâm đội trưởng thì đại biến, lập tức phóng xuất ra khí thế, lại bị đánh tan, dưới xung kích, cả người chấn động, liên tiếp lui về phía sau.
Chín đội viên đã mất đi năng lực hành động, cả đám ở dưới khí thế của Sở Mộ xụi lơ trên mặt đất, duy chỉ có Lâm đội trưởng đau khổ chèo chống, nội tâm của hắn vô cùng kinh hãi, Ngôn chưởng quầy nói dĩ nhiên là thật, một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, vậy mà khí thế có thể áp chế Thánh cấp Thất Tinh.
Phải biết rằng, thực lực của mình không phải là Ngôn chưởng quầy có thể so sánh, vậy mà cũng bị áp chế.
- Các hạ... Rốt cuộc là người phương nào?
Lâm đội trưởng gian nan nói.
Mà lúc này, nhân viên cửa hàng đã hôn mê kia tỉnh lại, chuyện thứ nhất là từ trong không gian giới chỉ lấy ra một khối ngọc, bóp nát.
- Ngươi nhất định phải chết, biểu ca ta rất nhanh sẽ đến.
Nhân viên cửa hàng này mặt mũi tràn đầy dữ tợn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
- Minh Không đại nhân sắp tới rồi.
Ngôn chưởng quầy lộ ra sắc mặt vui mừng, hắn không cách nào tưởng tượng, một Thánh cấp Thất Tinh, có một ngày vậy mà sẽ bởi vì một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai mà tâm thần bối rối.
- Các hạ, không nên tự lầm.
Lâm đội trưởng nói, kéo dài thời gian.
- Ngươi là muốn kéo dài thời gian a.
Sở Mộ một câu nói toạc ra mục đích của Lâm đội trưởng:
- Yên tâm, ta sẽ không ly khai, dám tham ô đồ đạc của ta, phải trả một cái giá rất lớn.
Lâm Bích Nhược đứng ở bên cạnh Sở Mộ, sắc mặt không thay đổi chút nào, nhưng nội tâm lại tâm thần bất định.
Người của Bạch Ngân phủ a, cái kia là quái vật khổng lồ không cách nào trêu chọc, tồn tại khủng bố, công tử nhà mình cũng dám đối kháng, thoạt nhìn không sợ chút nào, công tử nhà mình đến cùng có lai lịch gì?
Sở Mộ nói, lại để cho Lâm đội trưởng kia kinh nghi bất định.
Người này, rốt cuộc là ai?
Đến cùng có lai lịch gì?
Vậy mà để cho hắn ở trước mặt Bạch Ngân phủ, không chút e ngại.
Hắn rất lo lắng, nếu như người này thật có lai lịch hơn người, như vậy sự tình tiếp tục xung đột xuống, cuối cùng chỉ sợ sẽ tăng lên, diễn biến thành hậu quả khó đoán trước, đến lúc đó, rất có thể sẽ khơi mào Bạch Ngân phủ cùng một thế lực lớn khác xung đột.
Nếu thế lực kia là phủ thành chủ khác, hậu quả liền nghiêm trọng rồi, những người bọn hắn ở đây, đều sẽ bị liên quan đến.
Hoảng sợ, lúc này Lâm đội trưởng cực kỳ hoảng sợ, chín đội viên của hắn suy nghĩ cẩn thận mấu chốt trong đó, cả đám cũng lộ ra thần sắc hoảng sợ.
Chiến chết không đáng sợ, đáng sợ chính là bị liên quan đến, ngay cả người nhà của bọn hắn cũng sẽ phải chịu liên quan, kết cục cực kỳ thê thảm.
Lúc này, một cỗ khí tức kinh khủng hàng lâm, phảng phất như lợi kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành lăng lệ ác liệt, chém giết tới, để cho sắc mặt mỗi người đại biến.
- Biểu ca của ta đã đến, ngươi nhất định phải chết.
Nhân viên cửa hàng kia điên cuồng cười to, lộ vẻ trả thù khoái ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.