Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1394: Liên tục đạt tới cực hạn (Thượng)




Sở Mộ vừa thu vừa khống chê phong chi áo nghĩa nâng thân thể của mình đuổi theo thời gian triều tịch.
Lúc hắn đuổi tới đầu bên kia của thời gian triều tịch Sở Mộ nhìn thấy thời gian triều tịch hóa thành một điểm sau đó biến mất.
Thời gian triều tịch biến mất, Sở Mộ rơi xuống đất, bụi mù tung bay, hắn rất chật vật nhưng vô cùng vui vẻ.
Bởi vì hắn gặp thời gian triều tịch duy trì thời gian dài, cũng thu được không ít Thì Chi Sa.
Vừa nghĩ tới Thì Chi Sa, Sở Mộ cao hứng không nhỏ, liền nhanh chóng lấy Thì Chi Sa trong không gian giới chỉ ra ngoài, thần niệm chi lực tập trung đếm xem có bao nhiêu.
Có một trăm bảy mươi lăm hạt Thì Chi Sa cấp thấp, Thì Chi Sa trung cấp ít hơn, có sáu mươi hạt, thậm chí còn có mười ba hạt Thì Chi Sa cao cấp.
Sở Mộ thỏa mãn với thu hoạch lần này.
Sau khi thu tất cả Thì Chi Sa, Sở Mộ ngồi xuống, bắt đầu khôi phục lực lượng tiêu hao, sau khi khôi phục hắn tiếp tục tiến lên phía trước.
Phong chi áo nghĩa chín chuyển cực hạn, quanh người Sở Mộ có sức gió quấn quanh, phụ trợ hắn ngự không phi hành trong thời gian ngắn.
Bay lên bay lên, bỗng nhiên Sở Mộ bị lực lượng cường đại bao phủ, hắn không thể phản kháng, chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mặt mơ hồ, thân thể bị không gian này bài xích mãnh liệt.
Sở Mộ kịp phản ứng, hắn đã rời khỏi Thần Hoang Bí Cảnh.
Cho dù hắn muốn dừng lại thêm một ít thời gian nhưng không thể chống lại lực lượng Thần Hoang Bí Cảnh.
Cũng không biết hiện tại Thiên Hoang Địa Cung như thế nào?
Phải chăng ít đi những gương mặt quen thuộc, nhiều thêm những gương mặt xa lạ.
Lần này Sở Mộ xuất hiện tùy cơ trong tiểu thế giới.
Còn chưa kịp nhìn thấy cái gì, bên tai có tiếng rống đầy sát khí vang lên, ngay kình phong bén nhọn đánh tới, một cái móng vuốt sắc bén tập kích Sở Mộ.
Ý thức khẽ động, kiếm ra khỏi vỏ, hắn dựa theo bản năng chém một kiếm.
Lúc thị lực khôi phục, trước mắt là một con hoang thú nằm trong vũng máu, đầu bị Sở Mộ chém vỡ, tử trạng thê thảm.
Thì ra hắn bị truyền tống vào một hiểm địa, khá tốt chỉ là hiểm địa trung cấp, dựa vào thực lực Sở Mộ hiện tại có thể dễ dàng đi thông qua.
Ra ngoài có thể phi hành, thu kiếm vào vỏ, hắn bay lên cao sau đó bộc phát tốc độ biến mất giữa không trung.
Tốc độ gấp mấy lần vận tốc âm thanh, Sở Mộ xuyên qua không gian cực nhanh.
Không bao lâu Sở Mộ nhìn thấy Thiên Hoang Thần Sơn cực lớn, không có biến hóa gì.
Đáp xuống ngoại cung Thiên Hoang Thần Sơn, Sở Mộ có cảm giác kỳ lạ. Dường như hắn rời đi chưa bao lâu.
Làm sao có thể?
Phải biết rằng hắn tu luyện vài chục năm trong Thần Hoang Thiên Cung, vài chục năm đối với hắn là con số rât dài.
Sau khi hiểu rõ ràng, Sở Mộ ngạc nhiên.
Một tháng!
Từ khi hắn ra khỏi Thần Hoang Bí Cảnh đến bây giờ chỉ mới trôi qua một tháng?
Thật khó tin!
Chẳng lẽ vài chục năm trong Thần Hoang Thiên Cung là giả? Chỉ là ảo giác?
Lúc này tư duy của Sở Mộ không theo kịp tình hình.
- Tốc độ trong Thần Hoang Thiên Cung khác với bên ngoài.
Cuối cùng Sở Mộ đạt được kết quả mình mong muốn, bằng không cũng không có biện pháp giải thích.
Tuy tốc độ thời gian trôi qua khác nhau, nghe phi thường mơ hồ nhưng hắn tận mắt nhìn thấy thời gian triều tịch, tự mình thử lực lượng Thì Chi Sa, Sở Mộ chỉ ngạc nhiên một lúc mà thôi.
Cũng chỉ có lực lượng thời gian mới sinh ra chênh lệch lớn như thế.
Ngay sau đó Sở Mộ mừng như điên.
Thời gian vài chục năm trong Thần Hoang Thiên Cung, tính cả thời gian trong Thần Hoang Bí Cảnh trôi qua vài chục năm, so với thời gian bên ngoài hắn mới rời đi một tháng mà thôi, tương đương Sở Mộ tu hành nhiều hơn người khác vài chục năm, từ đó áo nghĩa của hắn tiến bộ thật lớn.
êếu không cso thời gian trong Thần Hoang Thiên Cung, tu hành ở bên ngoài, Sở Mộ nhất định sẽ tốn thời gian vài chục năm mới đi tới cấp độ hiện tại.
Mạnh, thật sự quá cường đại, lực lượng thời gian quá đáng sợ, cũng quỷ dị khó lường.
Mang theo tâm tình kích động. Sở Mộ quay về phòng mình, nội tâm kích động dần dần bình phục như cũ, Sở Mộ sao chép Tâm Kiếm Bí Lục, lần trơớc đạt được Tâm Kiếm Bí Lục, Sở Mộ từng đã đáp ứng giao một phần cho đệ tử ngoại cung Thiên Hoang Địa Cung Lâm Phong, trước kia không làm, hiện tại có thể làm.
Sao chép hoàn tất, Sở Mộ liền rời phòng tìm kiếm Lâm Phong.
Dầu gì cũng là đệ tử ngoại cung đệ nhất nhân, tin tức vừa phát ra đã có người hỗ trợ tìm kiếm, Lâm Phong nhanh chóng xuất hiện trước mặt Sở Mộ.
- Đây là vật Lâm Vinh nhờ ta giao cho ngươi.
Sở Mộ đưa Tâm Kiếm Bí Lục cho Lâm Phong, cũng nói thẳng.
Lâm Phong sững sờ sau đó không kịp phản ứng, bởi vì hắn nhận được tin tức Lâm Vinh đã chết.
Một hồi lâu, Lâm Phong tiếp nhận Tâm Kiếm Bí Lục sau đó hành lễ với Sở Mộ, không nói một lời quay người rời đi.
Sở Mộ cũng không nói gì, giải quyết nhân quả nho nhỏ lần này, hắn cũng không có lo lắng gì cả.
Về phần Lâm Phong có luyện thành Tâm Kiếm Bí Lục hay không, không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn, luyện thành và không luyện thành là việc của Lâm Phong, đương nhiên nếu như luyện thành, như vậy vận mệnh của Lâm Phong sẽ sinh ra biến hóa, hắn bắt đầu đi lên con đường cường giả.
Nếu không, dựa theo thiên phú Lâm Phong hiện tại, hắn chỉ đủ tư cách xưng hùng trong kiếm giả bình thường mà thôi.
Thời gian cấp bách, sau khi giao Tâm Kiếm Bí Lục cho Lâm Phong, Sở Mộ bắt đầu tiến vào mật thất bế quan tu hành.
Trong mật thất bế quan, Sở Mộ cầm Chi La Bàn, sau đó đặt Thì Chi Sa trung cấp vào trong khe rãnh.
Trên lý luận chỉ có kiếm giả Thần Ngưng Cảnh mới có thể thừa nhận lực lượng Thì Chi Sa trung cấp, kỳ thật chỉ cần thân thể và cường độ thần niệm chi lực cường đại là có thể sử dụng.
Tu vi Sở Mộ vẫn là Nguyên Cực Cảnh nhưng đã có thần niệm chi lực, Thiên Hoang Kiếm Thể đạt tới tầng thứ ba trung hậu kỳ, thuộc về cấp độ kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, đủ để thừa nhận lực lượng của Thì Chi Sa trung cấp.
Thì Chi Sa cấp thấp chỉ có tác dụng thúc dục thời gian tăng gấp đôi, Thì Chi Sa trung cấp tương đương gấp bốn lần.
Hắn có sáu mươi tám hạt Thì Chi Sa trung cấp, có thể sử dụng Thì Chi La Bàn sáu lần, tính toán thời gian trong đó, sau khi khảm Thì Chi Sa trung cấp vào Thì Chi La Bàn, thực tế nó có thể cung cấp cho Sở Mộ bốn mươi mốt tháng.
Sáu lần tương đương thời gian nửa năm, tính toán thời gian hắn sẽ có hai trăm bốn mươi sáu tháng, cũng chính là hai mươi năm.
- Thời gian hai mươi năm đủ cho ta rèn luyện tất cả áo nghĩa tới chín chuyển cực hạn.
Sở Mộ nói thầm, nội tâm kích động không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.