Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1369: Hậu Thanh Minh khiếp sợ (Hạ)




Khống chế lực lượng cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, một kiếm tiện tay đủ sức vượt qua Nhập Cảnh cực hạn, kiếm kỹ còn dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và áo nghĩa... Vào trong, tất cả lực lượng cùng bộc phát một lần, dùng lộ tuyến đặc thù và phương thức đặc biệt phóng thích ra ngoài hình thành công kích hữu hiệu, uy lực cũng càng cường đại hơn trước.
Kiếm kỹ do Nhân Kiếm Hợp Nhất tạo thành so sánh với kiếm kỹ tại đại lục Cổ Kiếm chẳng khác gì than đen và kim cương.
Mười sáu kiếm giả ra tay, mỗi người khống chế lực lượng đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, Sở Mộ kinh ngạc lần nữa.
- Chẳng lẽ thực lực top ba mươi nội cung đều đạt tới cấp bậc Nhân Kiếm Hợp Nhất?
Sở Mộ nói thầm, nghĩ tới Hoắc Lăng Quang có thực lực trong top ba mươi nội cung, như vậy hắn cũng khống chế lực lượng ở cấp bậc Nhân Kiếm Hợp Nhất?
Mười sáu người này, Sở Mộ chú ý trọng điểm Hậu Thanh Minh, bởi vì hắn mạnh nhất.
Thanh thế kiếm kỹ của Hậu Thanh Minh không cường đại bằng những người khác nhưng Sở Mộ nhìn ra uy lực của nó càng ngưng tụ.
Đều là Nhân Kiếm Hợp Nhất, cảnh giới cũng phân cao thấp, cùng một kiếm kỹ cũng có mạnh có yếu, tất cả phải xem thiên phú và ngộ tính bản thân.
Rất rõ ràng, Hậu Thanh Minh chỉ đánh ra một đạo kiếm quang màu xanh xuyên thủng hư không, bên trong kiếm quang ẩn chứa khí phách xé rách bầu trời. Chỉ cần đứng quan sát, Sở Mộ đã có cảm giác hãi hùng khiếp vía, dường như trái tim hắn bị đâm thủng.
Mười sáu người bộc phát mười sáu kiếm kỹ cùng đánh vào một chỗ trên phong cấm, lúc này gợn sóng xuất hiện trên phong cấm, toàn bộ kiếm kỹ đều tán loạn hóa thành vô số kiếm quang chẳng khác gì đom đóm trên bầu trời đêm.
Qua ba hô hấp, phong cấm rung động sau đó biến mất, phong cấm bình yên vô sự, hoàn toàn không chút tổn hại.
Không tin tà, mười sáu đệ tử nội cung lại xuất kiếm lần nữa, lúc này uy lực kiếm kỹ cường đại hơn.
Gợn sóng rung động mạnh hơn, qua bốn hô hấp liền biến mất không thấy gì nữa.
Lại thử ba lần nữa, mười sáu đệ tử nội cung buông bỏ, phong cấm này quá cường đại. Căn bản không có khả năng rung chuyển, cho dù là bọn họ có dùng toàn lực, liên thủ công kích cùng một điểm cũng không làm được gì.
Thấy bọn họ buông tha, Sở Mộ lại đi lên nghiên cứu phong cấm.
- Giả vờ giả vịt.
Trong đệ tử nội cung, Vương Trung Hải hơi có tìm hiểu phong cấm bĩu môi khinh thường lên tiếng. Giọng nói không cao không thấp, Sở Mộ cũng nghe sau đó lườm Vương Trung Hải, hắn không quan tâm.
Người khác nói người khác, chính mình làm chính mình.
- Có biện pháp nào phá giải hay không?
Hậu Thanh Minh nói, mọi người suy nghĩ.
Sở Mộ tiếp tục nghiên cứu.
Thời gian trôi qua, mọi người cũng không hiểu rõ. Chính mình tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh đã bao lâu, bọn họ bằng cảm giác chưa tới hai mươi ngày, vẫn còn thời gian.
Sở Mộ hoàn toàn đắm chìm vào nghiên cứu phong cấm, hắn đã tìm được chút da lông.
Càng nghiên cứu, Sở Mộ càng hiểu phong cấm cường đại và thâm ảo, đồng thời cũng dung hợp với phong cấm trong truyền thừa của mình, hóa cho mình dùng, tạo nghệ phong cấm của hắn tăng lên rõ ràng.
- Tính toán, nếu không thể phá giải chúng ta đi nơi khác.
Rốt cuộc có người không chờ nổi.
- Ta đi cùng ngươi.
- Ta không lưu lại nơi này lãng phí thời gian, còn không bằng đi nơi khác xem có gì khác lạ hay không.
- Cơ hội tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh chỉ có một lần, bỏ qua sẽ không có, thời gian quý giá, không thể lãng phí tại nơi này.
Không bao lâu đã có sáu người phân thành hai đội ngũ rời khỏi nơi này, cũng chia hai hướng khác nhau.
Mười người còn lại tiếp tục tìm hiểu phong ấn.
Sau khi trôi qua một thời gian ngắn, cũng có hai người rời đi.
Dần dần chỉ còn lại bốn người Thất Kiếm Lâu, một người lúc trước đã bị truyền tống ra bên ngoài.
- Đại ca.
- Chờ một chút, tiếp tục xem.
Hậu Thanh Minh lên tiếng, hắn khẳng định sau khi phá phong cấm sẽ có đại thu hoạch.
Mọi người rời đi, Sở Mộ cũng biết, tâm thần của hắn đắm chìm tìm hiểu phong cấm nên không để ý.
Phong cấm tự thành một đạo, bác đại tinh thâm, Sở Mộ nghiên cứu cảm giác mình đang rong chơi trong biển tri thức của phong cấm.
Phong cấm này là phong cấm dung hợp, hơn nữa còn là dung hợp phong cấm phòng ngự, dùng phương thức hỗn hợp thần kỳ nào đó, từ đó trợ giúp phong cấm chi đạo của Sở Mộ tiến bộ nhảy vọt.
Trong bất tri bất giác, Sở Mộ đã nghiên cứu tất cả phương diện phong cấm đạt tới cấp độ đại tông sư, đại tông sư phong cấm toàn năng, hết sức kinh người.
Đạt tới cấp độ này, muốn tìm hiểu phong cấm cũng thấy rõ vài phần, càng tìm hiểu sâu hơn.
Sở Mộ bắt đầu nếm thử phá giải phong cấm, hắn phá giải nghiệm chứng mà thôi, từ đó tăng cấp độ phong cấm bản thân mình.
- Hắn đang làm cái gì? Chẳng lẽ muốn phá giải phong cấm?
Đám người Hậu Thanh Minh nhìn thấy hành động của Sở Mộ thì cả kinh, sau đó lắc đầu.
Thời gian trôi qua, bỗng nhiêng cấm trước mặt biến mất, dường như gió thổi qua mặt hồ sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi phong cấm biến mất, một cung điện hùng vĩ xuất hiện trước mắt mọi người, còn chưa kịp phản ứng gì, cung điện trước mắt mờ nhạt sau đó biến mất.
Quang ảnh phá không bay lên cao như chim bay sang sông, trong nháy mắt biến mất không còn dấu vết lần theo.
Cơ bắp trên thân thể không ngừng rung động, lực lượng kỳ dị không ngừng điệp gia sinh ra hấp lực cường đại.
Qua ba hô hấp trong hư không xuất hiện tiếng nổ mạnh, phong vân không ngừng rung động và hóa thành vòng xoáy, không khí bị nghiền nát.
Vào lúc Sở Mộ phá tan phong cấm, cùng lúc đó các thân ảnh trong tiểu thế giới đều bị truyền tống quay về Thiên Hoang Thần Sơn.
Những người này đều là đệ tử Thiên Hoang Địa Cung tham gia Thần Hoang Bí Cảnh.
Sở Mộ phá giải phong cấm trên ngọn núi vô danh trong Thần Hoang Bí Cảnh, đám người Hậu Thanh Minh đều nhìn thấy phía sau là cung điện to lớn, bọn họ không kịp hành động, cung điện trở nên mơ hồ và biến mất, bọn họ bị lực lượng Thần Hoang Bí Cảnh truyền tống ra bên ngoài.
Phá giải phong cấm, cung điện gần ngay trước mắt, bởi vì đến giờ bị truyền tống ra khỏi Thần Hoang Bí Cảnh, đám người Hậu Thanh Minh vô cùng xoắn xuýt, mình chờ thời gian dài như vậy là vì cái gì?
Tuy Sở Mộ cũng có chút xoắn xuýt nhưng nghĩ tới mình có được một khối Thần Hoang Mật Lệnh, hắn có thể tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh lần nữa cho nên rất thản nhiên.
Sau khi bị truyền tống ra khỏi Thần Hoang Bí Cảnh, cũng không xuất hiện tại địa điểm đi vào Thần Hoang Bí, bọn họ bị truyền tống tùy cơ, nếu như vận khí không tốt cũng có thể bị đưa vào hiểm địa nào đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.