Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1011: Đông kiếm vực vinh quang (Hạ)




Khai Dương thành, Đại Khôn vương triều. Sở gia vốn chỉ là một tiểui ga tộc, không có cường giả tọa trấn, nội tình cũng không đủ thâm hậu, không có cách nào so sánh được với gia tộc khác.
Coi như trải qua nhiều năm, thực lực nhanh chóng mở rộng. Trong cả Đại Khôn vương triều, Sở gia cũng chỉ là một gia tộc bình thường mà thôi.
Chỉ là, lúc này trong Sở gia lại vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người thân phận tôn quý liên tục tới. Mặc kệ những người này thân phận thế nào, thực lực cường đại ra sao. Lúc đi vào Sở gia, thái độ của bọn hắn đều trở nên ôn hòa, khiêm tốn.
Người Sở gia đều hiểu rõ, khiêm tốn như vậy cũng không phải là đối với bọn họ, mà là nể mặt mũi của Sở Mộ. Cho dù Sở Mộ không ở đây cũng vậy.
Nhưng, Đông thánh phân điện ở Đông Kiếm Vực đã truyền ra tin tức, phàm là người tham dự Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội. Hơn nữa còn là Kiếm Tôn tiến vào top một vạn. Gia tộc của hắn đều được Bách Thánh minh che chở.
Nói cách khác, Sở gia, gia tộc mà Sở Mộ xuất thân cũng được Bách Thánh minh che chở.
Bách Thánh minh, đó là tồn tại cường đại nhất trên Cổ Kiếm đại lục. Ngay cả thập đại tông môn kiếm đạo liên thủ cũng không thể nào so sánh được với quái vật khổng lồ này. Bách Thánh minh là tồn tại khủng bố, Sở gia được Bách Thánh minh che chở. Trên Cổ Kiếm đại lục này ai có thể động được vào Sở gia cơ chứ?
Chỉ cần ngươi vẫn còn ở trên Cổ Kiếm đại lục thì không có cách nào thoát khỏi con mắt của Bách Thánh minh. Không cần biết ngươi có thân phận gì. Động vào Sở gia, chẳng khác nào là địch với Bách Thánh minh, kết quả, cuối cùng nhất định sẽ bị nhổ cỏ tận gốc.
Ai lại ngu như vậy chứ? Đi động vào một gia tộc có hậu trường cường đại như vậy. Huống chi gia tộc này vì Sở Mộ mà có tiềm lực rất lớn.
Cho nên, trong Đại Khôn Vương Triều có rất nhiều gia tộc đều lựa chọn kết giao với Sở gia. Không chỉ là gia tộc, những kiếm phái kia, bất luận là Kiếm phái hạ phẩm hay là Kiếm phái trung phẩm hoặc là Kiếm phái thượng phẩm. Vì tỏ thành ý đều liên tục đưa lễ vật tới. Vương thất Đại Khôn vương triều cũng đưa tới lễ trọng. Tứ đại Kiếm Tông cũng không có ngoại lệ, đều đưa tới lễ trọng.
Liên tục nửa tháng qua, Sở gia luôn đang thu lễ, cũng luôn mở tiệc chiêu đãi khách quý. Cả Khai Dương Thành, náo nhiệt hơn trước nay chưa từng có.
Từ trên xuống dưới Sở gia, ngựa không dừng vó bận rộn cả nửa tháng. Lâm gia là gia tộc phụ thuộc Sở gia cũng hết sức tương trợ. Còn rất nhiều người trong Khai Dương Thành cũng liên tục tới hỗ trợ. Bằng không quả thật đúng là bận tối tăm mặt mũi.
Chỉ là cho dù có như vậy, sau nửa tháng, tất cả mọi người cũng sắp mệt chết. Rốt cuộc cũng có thời gian nghỉ ngơi, thở một cái.
Mặc dù sắp mệt chết nhưng trong lòng người Sở gia lại cao hứng vô cùng. Bởi vì đây là chuyện tốt, đây là vinh quang của Sở gia. Là vinh quang vô thượng, là Sở Mộ của Sở gia bọn họ mang tới, đã được ghi vào trong gia phả của Sở gia.
Sở gia, vì Sở Mộ mà chấn hưng.
- Nếu A Mộ trở lại thì tốt.
Sở Thiên lười nhác ngồi ở trong đình viện, ngửa mặt nhìn lên trên không trung, miệng thì thào lầm bầm nói một câu. Cách đó không xa có một thiếu phụ tướng mạo xinh đẹp. Còn có một cặp phu thê nhìn qua chừng hơn bốn mươi tuổi và một đứa bé hoạt bát.
Thanh âm của Sở Thiên không lớn, nhưng mọi người đều là là Kiếm giả, có đủ thực lực nhất định, đương nhiên cũng nghe rõ.
Thiếu phụ tướng mạo xinh đẹp có chút hiếu kỳ. Bởi vì nàng chưa bao giờ gặp qua Sở Mộ. Mà đôi phu phụ kia thì lại vui mừng, lại có chút chờ mong, đồng thời cũng có ảm đạm, hết sức phức tạp. Người trung niên nhân vươn tay khẽ vỗ lên vai phụ nhân kia, miệng thở dài một tiếng, không có nói gì.
Sở gia như vậy, nói một cách tương đối, rất nhiều kiếm giả trong cả đông Kiếm Vực, thì vô cùng hưng phấn vô cùng kích động.
Cổ kiếm đại lục, Kiếm Tôn nhiều ra sao chứ? Đông Kiếm Vực tổng cộng có mười mấy người tiến vào trong một vạn Kiếm Tôn kia. Tuan trọng hơn là, Sở Mộ còn đạt được hai vinh quang vô song. Phải biết rằng, Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội chỉ có ba vinh quang vô song mà thôi.
Đối với Đông kiếm vực mà nói, Sở Mộ xuất thân từ Đại Khôn vương triều, đối với Đại Khôn vương triều mà nói, Sở Mộ là hậu bối Sở gia, nhưng mà đối với cả Cổ Kiếm đại lục mà nói, Sở Mộ xuất thân từ Đông Kiếm vực.
Vinh quang của hắn cũng là vinh quang của Đông kiếm vực.
Những điều này Sở Mộ không rõ ràng cho lắm, cũng không có đi suy nghĩ nhiều
Bởi vì lúc này hắn đã qua Thông Minh hà, ngay cả một giây đồng hồ cũng không có dừng lại. Nhanh chóng chạy như bay về phía Đại Khôn vương triều.
Chưa bao giờ có một khắc nào tâm tư muốn về nhà của hắn lại mãnh liệt như vậy. trái tim cũng đang run rẩy, linh hồn cũng run rẩy. Loại cảm giác này hắn chưa từng thể nghiệm qua.
Tốc độ cực nhanh, xé rách không trung. Thường thường, lúc người ta vừa mới nhìn thấy thì Sở Mộ đã cách đó mấy ngàn trượng, hóa thành một chấm đen nhỏ, biến mất không thấy gì nữa
Tốc độ của hắn khiến cho nhiều người cảm thấy kinh ngạc và rung động. Dù sao Đông kiếm vực không phải là trung ương Chủ Kiếm vực, Kiếm Tôn cấp, cường giả này rất ít.
Bên trong Tứ đại kiếm vực, Đông, Tây, Nam, Bắc. Thực lực Kiếm giả một khi đạt tới Nguyên cực cảnh, tuyệt đại đa số sẽ rời đi, tiến vào trung ương Chủ Kiếm vực lịch lãm rèn luyện một phen. Hoặc là ba năm, hoặc là năm năm, hoặc là mấy chục năm, nếu như không có thành tựu gì, nhất định sẽ trở về kiếm vực trước khi rời đi.
Đương nhiên cũng có một bộ phận chỉ trở về giây lát.
bất kể như thế nào, loại địa phương như Đông kiếm vực, rất không thích hợp cho các Kiếm Tôn tu luyện. Bởi vậy có rất ít Kiếm Tôn sẽ ở lại chỗ này.
Mà tốc độ của Sở Mộ quá nhanh, nhanh tới mức rất nhiefu Kiếm Tôn không thể so sánh.
Chỉ là không có ai nghĩ tới người này là Sở Mộ. Nếu như bọn họ biết rõ là Sở Mộ, không biết sẽ kích động tới mức nào nữa, thậm chí còn có người một đường đuổi theo.
Trước đó Sở Mộ cảm thấy Đông kiếm vực rất lớn, nhưng hiện tại Đông Kiếm vực lại tuyệt đối không lớn. Dưới tốc độ phi hành này của hắn, núi non, sông ngòi nhanh chóng bị vượt qua, ném lại sau lưng hắn.
Không được mấy ngày, Sở Mộ đã tiến vào cảnh nội Đại Khôn vương triều, lại phi hành, hình dáng của Khai Dương Thành đã xuất hiện trong mắt của Sở Mộ.
Lãng tử trở về, càng gần nhà càng e sợ.
Trên không trung bên ngoài Dương Khai thành, thân thể Sở Mộ dừng lại trên không trung, ánh mắt run rẩy nhè nhe, trong lòng có một loại kích động không nói nên lời. Tình cảm khác thường bị đè nén ở trong ngực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.