Kiêm Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 22: Nâng Chén Tiêu Sầu





!
Có một đồng nghiệp quan hệ không tệ với Triệu Vũ bình luận.

【 Mập Mạp (Support - BDS Mộng Long)】:"Không thể không thừa nhận những lời này rất hay, nhưng hiện tại câu này ta chôm.

【 Triệu Vũ (Sale - BDS Mộng Long) 】: "Không phải ta nói.
"
【 Mập Mạp (Support - BDS Mộng Long) 】:"Là sao chép trên mạng?”
【 Triệu Vũ (Sale - BDS Mộng Long) 】: "Câu này là tiêu đề tuyên truyền, ngươi hãy đi nghe thử một chút đi, bài hát này hay lắm, không nghe nhất định sẽ hối hận dài dài!”
Lúc này.

Có các đồng nghiệp mới tham gia bình luận.

【 Đại Ny (Lễ tân - BDS Mộng Long) 】: “Triệu Vũ ngươi là đồ phản bội, ngươi không phải là fan hâm mộ của Tiền Thiêm sao?”
【 Triệu Vũ (Long Chi Mộng bán hàng) 】: “Ngươi hãy nhập cuộc vào trò chơi này đi đã.

【 Đại Ny (Lễ tân - BDS Mộng Long 】: "Lại lên cơn nữa hả?"

Hỏa Thiêu Vân không phải ứng nghe nhạc duy nhất của Tần Châu, càng không phải là nền tảng duy nhất phát hành bài hát « Tiêu Sầu ».

Tất nhiên.

Triệu Vũ cũng không phải là thính giả duy nhất nghe xong « Tiêu Sầu » liền nhịn không được mà chia sẻ ngay cho bạn bè người thân.

Mà loại chia sẻ và giới thiệu tự phát này, có thể khẳng định không bằng hiệu quả đề xuất của các ứng dụng nghe nhạc, nhưng điều này càng giúp cho sức hút của bài hát trở nên lâu dài mạnh mẽ, còn có loại một truyền mười truyền trăm ảnh hưởng khắp nơi.

Có một khác biệt to lớn mà mọi người lúc này không để ý nhất chính là:
Có bài hát mới có tên« Tiêu Sầu » do ca sĩ mới trình bày, chỉ trong vài giờ sau khi phát hành đã lặng lẽ lọt vào top hai trăm bảng xếp hạng mùa giải.

Kể cả Lâm Trí Bạch.

Bởi vì Lâm Trí Bạch đã sớm đi ngủ.

Người đã trải qua ba năm đau đớn tra tấn mới biết rõ sức khỏe đáng quý đến mức nào, Lâm Trí Bạch tuy rằng đã bình phục, nhưng trong lòng lại sinh ra ý thức giữ gìn sức khỏe mãnh liệt và kiên định.
Giống như việc cư dân mạng mỗi ngày mở miệng ra nói nhưng ít ai làm được chính là "Đi ngủ sớm dậy sớm để có sức khỏe tốt".

Sáng thứ hai.

Sáu giờ sáng.

Lâm Trí Bạch tỉnh ngủ, vốn tưởng rằng mình là người dậy sớm nhất nhà, nhưng hắn hoàn toàn không biết trong nhà này còn có người dậy sớm hơn mình ——
Lâm Hi!
Lâm Hi chưa đến sáu giờ đã tỉnh dậy.

Đánh thức nàng ta không phải là tiếng chuông báo thức, mà là áp lực thành tích!
Có các ứng dụng nghe nhạc lớn quảng bá bài hát tại trang chủ, chỉ sau một đêm đã đủ để cho một bộ phận nhỏ người dân Tần Châu tiếp xúc với bài hát « Tiêu Sầu » , Lâm Hi rất muốn biết phản ứng ban đầu của bài hát này của đệ đệ sẽ như thế nào.

Mặc dù cái gọi là thời gian một đêm, thời gian phát hành bài hát cũng chỉ chưa tới mười giờ, lúc này hơn phân nửa nhìn không ra xu hướng gì.

"Đêm nay không biết có thể vào top hai trăm không?"
Nếu như « Tiêu Sầu » trong hôm nay có thể lọt vào top hai trăm của mùa giải, điều đó có nghĩa là tiềm năng không tầm thường, Lâm Hi có thể xin thêm tài nguyên để quảng cáo từ công ty.

Quay về với hiện thực.

Ngày hôm nay chỉ vừa mới bắt đầu.

Lâm Hi tự cảm thấy buồn cười vì sự hấp tấp của bản thân.

Trong trường hợp bình thường ít nhất cũng phải đợi đến tối mới có thể nhìn ra điều gì đó.

Coi như là đặc biệt chú ý đến đệ đệ của mình, mở điện thoại ra bấm vào ứng dụng Hỏa Thiêu Vân, Lâm Hi theo biểu ngữ quảng cáo còn treo trên trang chủ bấm vào bài hát.

Lúc này mặt trời vẫn còn chưa ló dạng
Ánh sáng trong phòng ngủ rất tối, độ sáng của điện thoại có hơi chói mắt, Lâm Hi khẽ nheo mắt lại, nhìn về phía số liệu tải về của bài hát.

Bài hát: Tiêu Sầu
Lượt tải về:237065
Phản ứng đầu tiên của Lâm Hi khi nhìn thấy số liệu này là: "Tối từ lúc phát hành là lúc tám giờ đến bây giờ, ước chừng đã được khoảng mười giờ.
Nhận được hơn hai ngàn lượt tải xuống đã là một bài hát mới của người mới, trước đó còn chưa chạy chút gì quảng cáo, biểu hiện của con số này cũng không tệ lắm! "
Khoan đã, dừng khoảng chừng là 3 giây.

Chuỗi chữ số này có phải là hơi dài hơn tưởng tượng sao?
Trái tim Lâm Hi bỗng dưng đập thình thịch, theo bản năng đếm một chút:
"Một số, mười trăm ngàn mười ngàn! "
Giọng nói của Lâm Hi đột nhiên dừng lại, phòng ngủ của nàng yên tĩnh không một tiếng động.


Sau một khắc này,
Ánh nắng bắt đầu nhen nhóm rọi vào phòng.

Lâm Hi mặc bộ đồ ngủ bằng lụa rộng thùng thình, thét chói tai nhảy nhót trên giường, hai chân trắng nõn nhảy lên đạp xuống tấm nệm mềm mại tạo nên nhiều vết lõm, bên ngoài rèm cửa sổ đã để lọt vào vài tia nắng ban mai đầu tiên.

Trời đã sáng rồi.

Phòng ngủ trong nhà cách âm quả thật cũng không tệ lắm, nhưng phòng Lâm Hi cách Lâm Trí Bạch tương đối gần.

Trong nhà có nuôi gà sao?
Nghe sát vách tường truyền đến tiếng thét chói tai loáng thoáng, Lâm Trí Bạch ít nhiều có chút bực bội, mở điện thoại ra vào Hỏa Thiêu Vân, thuận thế mở« Tiêu Sầu » ra nhìn lượt tải về, hơn hai trăm ngàn lượt tải, cũng không tệ có phải không?
Lâm Trí Bạch là người không có khái niệm.

Thẳng đến khi Lâm Hi dùng sức gõ cửa phòng hắn, sau khi bước vào liền nói một câu "Đại ân đại đức không thể báo đáp tiểu nữ chỉ có dùng kiếp sau làm trâu làm ngựa cho công tử", hắn mới ý thức được thành tích của « Tiêu Sầu » tựa hồ rất tốt.

“Đã hot rồi sao?”
“Không có, chưa phải…”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.