Khó Chơi - Ngư Sương

Chương 93: Dư luận




Lục Chẩm Thu cơ hồ cả đêm không ngủ, nằm trên giường nhìn đèn pha lê trên đỉnh đầu, màn đêm ngoài cửa sổ tối đen, có vài đám trắng, không phải vì trời sáng, mà là tuyết rơi, tới nơi này hơn nửa tháng, khi trở về thì tuyết lại rơi, Lục Chẩm Thu dựa vào cửa sổ nghĩ đến hôm đó tuyết rơi, nàng cùng Cận Thủy Lan ngồi cạnh nhau trong quán trà sữa, nàng nhìn những đôi tình nhân bên ngoài nắm tay nhau người đến người đi.
Cận Thủy Lan hỏi nàng có lạnh không, nàng nói không lạnh, Cận Thủy Lan lại vươn tay ra, để nàng che lại, nói mình lạnh.
Thật sự lòng bàn tay cô còn nóng hơn nàng.
Cái cô muốn chính là phần thân cận kia đi, ở trước mặt người ngoài, cũng có thể không kiêng nể gì thân cận, nàng thích sự thân cận này, nhưng mỗi lần đều ngượng ngùng chủ động, Cận Thủy Lan luôn như vậy, dùng phương thức không biết xấu hổ để thành toàn tâm tư nho nhỏ của nàng.
Lục Chẩm Thu nhắm mắt lại, nàng biết không thể trách Cận Thủy Lan, tất cả những gì cô làm đều là vì muốn tốt cho nàng, nhớ lại khoảng thời gian bận rộn này, nàng liền cảm thấy, đây là thời điểm hạnh phúc nhất sau khi nàng và mẹ tách ra, nhưng tại sao cô không thành thật một chút.
Suy nghĩ quanh quẩn làm nàng khó chịu, Lục Chẩm Thu đã sớm tỉnh lại, trời vẫn chưa sáng còn vài bông tuyết, nàng mang Mao Mao bắt xe, một đường trở về nhà.
Mao Mao vô cùng kích động xuống xe, lâu như vậy không trở về, nó vẫn nhớ nơi này, xuống xe rất tự giác chạy về phía đại sảnh, Lục Chẩm Thu đi phía sau theo Mao Mao vào thang máy.
Đã qua buổi sáng, Tiểu Ngư nhắn tin cho nàng, nói cô đi trước, Lục Chẩm Thu không trả lời, chỉ cầm điện thoại nhìn về phía màn hình, trên màn hình lập loè cái tên của Cận Thủy Lan.
Lục Chẩm Thu cắn răng, cúp điện thoại.
Cận Thủy Lan ngồi ở trong xe, hệ thống sưởi sung túc, cô lại cảm thấy hơi lạnh, ngẩng đầu lên, thấy người đang chờ thang máy ở đại sảnh đã đi vào trong, cô không xuống xe, chỉ hạ lưng ghế bằng phẳng, dựa vào nghỉ ngơi.
Mới nhắm mắt hai tiếng đã bị điện thoại đánh thức, khắp nơi điện thoại đều gọi tới, tựa hồ đã hẹn trước, biết cô kết thúc nghỉ phép, biên tập viên liên hệ với cô việc xuất bản, đem sách sửa đổi giao cho cô xác minh, trang web liên hệ với cô nói có nhà đầu tư muốn mua trò chơi và bản quyền truyện tranh, Kỷ Tử Bạc cũng gọi điện thoại hỏi cô khi nào đến lều, Cận Thủy Lan còn chưa trả lời, lại nhận được điện thoại của đoàn làm phim, bảo cô đi qua một chuyến.
Cận Thủy Lan nghiêng đầu nhìn tầng lầu của Lục Chẩm Thu, suy nghĩ vài giây mới lái xe rời đi, trước tiên đi đến đoàn làm phim, đoàn làm phim chính thức bắt đầu khởi quay, Cận Thủy Lan không kịp tham dự khai mạc, đến đoàn làm phim mới biết lão bản đối với một số tình tiết trong kịch bản không quá hài lòng, hơn nữa còn mời một chuyên gia có kinh nghiệm tới đây chỉ đạo, dù sao Cận Thủy Lan cũng không phải chuyên gia, lại cùng chuyên gia được mời tới thảo luận, cô căn bản không kịp nghỉ ngơi, liền bắt đầu công việc không ngừng nghỉ.
Một lần bận rộn chính là nửa tuần.
Trong khoảng thời gian đó, Cận Thủy Lan gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho Lục Chẩm Thu, Lục Chẩm Thu ban đầu sẽ không nghe cho đến hiện tại đều sẽ tiếp nhận, nhưng cũng không nói được vài câu, Cận Thủy Lan tương đối bận rộn, tranh thủ thời gian nói mấy câu liền cúp máy, có đôi khi nghĩ rất nhiều liền gọi cho Lục Chẩm Thu, nhưng đến khi nàng nghe máy lại không biết nói gì, chỉ cần nghe giọng nói của nàng liền rất thỏa mãn.
Lục Chẩm Thu vẫn tiếp tục livestream như thường lệ, bởi vì quan hệ chủ trì tiệc tối, livestream của nàng hiện tại vững vàng chiếm vị trí số 1 trong Mục giải trí, vừa mới phát sóng đã có hơn một trăm vạn nhiệt độ, có đôi khi Lục Chẩm Thu nhìn màn hình nhỏ trong điện thoại, nhìn vị trí số 1 của mình, có chút mờ mịt.
Sau khi trở về, cũng không thấy Lộc Ngôn, ngược lại từ fans của nàng nghe được một chút tin tức, nói là được một công ty khác đào đi, Lộc Ngôn tốt xấu gì cũng là người dẫn chương trình trăm vạn fans, rời khỏi Tam Thủy, tự nhiên cũng có công ty khác tranh giành, Lục Chẩm Thu không hỏi nhiều, nhưng không nghĩ đến trước khi Lộc Ngôn rời đi, vẫn là nội hàm ám chỉ nàng.
Là ở Weibo nội hàm.
[ Thật sự trêu chọc, vất vả mấy năm không bằng người ta nửa năm, tôi cũng muốn ôm đùi lão bản, cho nên trong fans của tôi, có ai là lão bản hay không. ]
1
Đại khái là bởi vì phải đi, cho nên cũng không che giấu, nói rất rõ ràng.
Nửa năm —— Lục Chẩm Thu.
Fans của cô ta đã đoán ra, âm dương quái khí: [ Cười chết rồi, người đang làm trời đang nhìn. ]
[ Đùi lão bản ôm có thoải mái không? ]
[ Thì ra sau lưng có người, tôi nói Tiểu Lộc của chúng ta tại sao đột nhiên muốn đi. ]
[ Ghê tởm, nếu tôi là Tiểu Lộc tôi cũng chịu không nổi, suy đoán một chút, Tiểu Lộc rời đi có phải là vì phá vỡ chuyện tốt của người nào đó hay không? ]
[ Có thể lắm, hai người họ đều ở cùng một phòng! ]
[ Càng nghĩ càng thấy sợ. ]
Lộc Ngôn rời đi, đại diện Tam Thuỷ đưa ra lý do rất hợp lý, không đề cập đến Lục Chẩm Thu, xem như cho Lộc Ngôn một chút thể diện, nhưng những người dẫn chương trình khác vẫn biết chuyện, cho nên sau khi sự việc xảy ra, đứng ra bênh vực cho Lục Chẩm Thu cũng không ít.
Đều là người dẫn chương trình từng tiếp xúc với Lục Chẩm Thu, tin tưởng cách làm người của nàng, trên Weibo nói giúp một hai câu.
Tiểu Ngư đặc biệt tức giận, cũng không thèm nội hàm, trực tiếp cùng Lộc Ngôn chính diện đấu đá, fans hai bên đều cảm thấy mình rất có lý, sau hội nghị thường niên, Tam Thủy mấy lần bị đưa lên hot search, cũng không phải vì hội nghị thường niên, mà là vì tranh cãi giữa người dẫn chương trình.
Lục Chẩm Thu nói không bị quấy nhiễu chính là giả, mỗi lần livestream đều có vô số tài khoản ảo nói: [ Bị bao dưỡng vui không? ]
[ Hầu hạ lão bản có thoải mái không? ]
[ Không biết xấu hổ, cho rằng đuổi Tiểu Lộc của chúng tôi đi thì cô là đệ nhất sao? ]
Vô số tài khoản ảo vẫn còn spam rất nhiều, người phụ trách nền tảng tri kỷ hỏi nàng có cần nghỉ ngơi hay không, muốn cho nàng nghỉ vài ngày, Lục Chẩm Thu thuận thế xin nghỉ vài ngày, Tam Thủy cũng bị dư luận tập kích, lần thứ hai làm rõ nguyên nhân Lộc Ngôn rời đi, hơn nữa còn gửi thông báo nếu còn bịa đặt lung tung liền gửi thư mời luật sư.
Lộc Ngôn dừng lại, nhưng fans của cô ta vẫn không dừng, nhìn thấy tin tức của Tam Thuỷ cũng không dám trắng trợn bôi đen, chỉ là âm thầm mỉa mai, chửi bới, nội hàm, Lục Chẩm Thu mỗi ngày đều nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, từ bạn bè khắp nơi, Tiểu Ngư nói: "Cậu đừng để trong lòng, những người này chính là nói bậy, Lộc Ngôn thật sự ngu ngốc, sau này tôi gặp một lần liền mắng một lần!"
Hoa Lạc cũng an ủi nàng: "Cái gì mà ôm đùi lão bản, lão bản con mẹ nó, mình không bằng người, tâm nhãn cũng quá nhỏ."
Mọi người đều nói: "Thu Thu, cô đừng khó chịu."
Lục Chẩm Thu không xuất hiện trên Weibo, livestream cũng tạm thời đóng, nàng liền ở trong thế giới của mình, mỗi ngày tiếp xúc với Mao Mao, thỉnh thoảng nhận điện thoại của bạn bè.
Thời điểm Kỷ Tử Bạc gọi điện thoại tới, nàng vừa tỉnh lại, cuộc sống trôi qua vô tri vô giác, nàng đau đầu mấy ngày, Kỷ Tử Bạc nói: "Thu Thu, [Động t.ình] sắp bắt đầu khởi công, gần đây có rảnh không?"
Lục Chẩm Thu há miệng, âm thanh rất khàn, còn chưa nói gì đã ho khan hai tiếng, Kỷ Tử Bạc hỏi: "Bị cảm sao?"
"Có một chút." Lục Chẩm Thu nói: "Không sao, lát nữa tôi uống thuốc là ổn rồi."
Kỷ Tử Bạc nói: "Được, nhớ rõ uống thuốc, đúng rồi, buổi chiều chúng ta tụ tập, vẫn là gần cái lều lần trước, cô có tới không?"
Lục Chẩm Thu không chần chừ: "Được, mấy giờ?"
"6 giờ." Kỷ Tử Bạc nhìn đồng hồ đeo tay: "Có cần tôi đến đón cô không?"
Lục Chẩm Thu nói: "Không cần, tôi bắt taxi tới được rồi."
Kỷ Tử Bạc đồng ý, cúp điện thoại.
Lục Chẩm Thu tắm rửa, đơn giản thu thập bản thân, trước tết, người khác đều vui vui vẻ vẻ, chỉ có nàng người không ra người quỷ không ra quỷ, nàng đứng trước gương chọn một chiếc áo lông màu đỏ, Mao Mao thấy nàng khó có được ra ngoài đi theo phía sau nàng, Lục Chẩm Thu khom lưng vỗ vỗ đầu nó, xách túi rời đi.
Bên ngoài gió lạnh căm căm, thật sự rất lạnh, Lục Chẩm Thu vừa đi ra đã bị thổi rát mặt, nàng kéo cổ áo lên cao, đột nhiên nghĩ đến Cận Thủy Lan luôn thích mang khăn quàng cổ cho nàng, còn chưa nghĩ kỹ, tích tích hai tiếng, taxi tới rồi, sau khi nàng lên xe liền ngậm một viên kẹo gừng, cổ họng thoải mái không ít.
Đến nơi tụ tập mới chỉ có mấy người, đều đã gặp qua trong nhóm, chào hỏi cũng không tính là xa lạ, thời điểm Lục Chẩm Thu đến liền có người chào hỏi nàng: "Thu Thu."
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái mặc áo lông màu trắng nhạt, là hậu kỳ của đoàn làm phim, hai người đã hợp tác một lần, không xa lạ gì, Lục Chẩm Thu đi qua, cô gái đưa trà sữa nóng cho Lục Chẩm Thu: "Lạnh muốn chết."
Lục Chẩm Thu gật đầu: "Lạnh thật."
"Tôi còn tưởng cô không đến, rất nhiều người không đến, trời quá lạnh." Hậu kỳ cười rộ lên sườn mặt có má lúm đồng tiền, nhợt nhạt, rất đáng yêu, Lục Chẩm Thu cười: "Kỷ lão sư bọn họ đã tới chưa?"
"Còn chưa tới đâu." Cô gái nói: "Bất quá hôm nay Cận lão sư không rảnh."
Lục Chẩm Thu ừ một tiếng.
Cận Thủy Lan quá bận rộn, nói là đoàn làm phim bên kia mỗi ngày đều họp, thường xuyên sửa bản thảo đến nửa đêm, có đôi khi gọi điện thoại cho nàng mới nói hai câu đã bị người ta gọi đi, cô rất bận rộn, còn nói tuần sau muốn đi nơi khác, Lục Chẩm Thu không hỏi kỹ.
Hậu kỳ uống một ngụm trà sữa: "Đã lâu rồi không gặp Cận lão sư."
Theo câu tiếc nuối của cô gái, Lục Chẩm Thu cúi đầu, sau hội nghị thường niên nàng cũng không gặp Cận Thủy Lan, nói là muốn bình tĩnh hai ngày, sau đó Cận Thủy Lan quá bận rộn, muốn tìm thời gian trò chuyện, cô cũng không rảnh.
Trong lúc hai người nói chuyện lục tục có người tiến vào, trong phòng thỉnh thoảng lại có thêm một hai người, Lục Chẩm Thu đang cúi đầu nhìn điện thoại, nghe được có người hô: "Trân Duyên."
Nàng ngẩng đầu lên, đối diện với Trân Duyên, hai người đều dừng lại hai giây, Trân Duyên cười chào hỏi: "Đến sớm quá."
Hậu kỳ bên cạnh Lục Chẩm Thu mỉm cười: "Càng nằm lại càng không muốn động."
Trân Duyên gật đầu, Lục Chẩm Thu cũng gật đầu với cô: "Trân Duyên lão sư."
"Xin chào." Trân Duyên mặt mang theo nụ cười, ngồi đối diện Lục Chẩm Thu, Bạch Noãn Noãn và Kỷ Tử Bạc đều chưa tới, trong phòng đang tán gẫu bát quái, không biết ai dẫn đề tài đến trên người Lộc Ngôn, có người cười nhạo: "Tôi đã nói tâm tư của cô ta không tốt, lúc trước luôn muốn phối âm cho kịch của Cận lão sư, Kỷ lão sư cũng không nói hợp tác, cô ta liền nói với bên ngoài là đang bàn chuyện."
"Người này đặc biệt biết kích động dư luận, hết lần này tới lần khác fans của cô ta đều đi ăn vạ kiểu này."
"Bôi đen cũng nổi tiếng, cô ta vì muốn nổi tiếng chuyện gì cũng làm được."
Nói đến đây bọn họ nhìn về phía Lục Chẩm Thu, nói: "Thu Thu, tôi có nghe nói chuyện khách sạn của hai người, cô ta còn bịa đặt cô cùng Mạc tổng, thật sự không biết xấu hổ."
"Đúng vậy, tôi nghe bạn bè livestream của tôi nói, bị vả mặt ngay tại chỗ, không nghĩ tới hiện tại trên Weibo còn nội hàm cô, cô yên tâm, chúng tôi đều biết đó là giả."
Lục Chẩm Thu như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, sắc mặt trắng bệch.
Hậu kỳ bên cạnh nói: "Đúng vậy, cái gì mà ôm đùi lão bản, căn bản không có bóng dáng..."
Móng tay của Lục Chẩm Thu hung hăng bóp chặt lòng bàn tay, đau đớn bén nhọn đánh úp lại, thân thể nàng căng thẳng, cắn chặt răng, có mùi máu tươi nhàn nhạt lăn vào cổ họng, khó có thể nuốt xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.