Khí Vận Hệ Thống

Chương 57: Cướp Đoạt Thê Tử






U Lâm thành.
Tần gia phân hệ, Tần Hạo nơi ở.
- Huhu, ca ca ta thật không muốn gả cho tên Liệt Dương đó.
Muội muội của Tần Hạo khóc nức nở, Tần Hạo thật đau lòng.
Thân phận của bọn họ trong gia tộc Tần gia có chút thấp, có nhiều chuyện vẫn không đến lượt bọn họ lên tiếng, dù cho thiên phú tu luyện Tần Hạo có cao nhưng y như cũ, bởi vì hắn là con thứ của thê thiếp Tần gia tộc trưởng phân hệ, nên càng là khó định đoạt số mệnh.
Hắn nhìn muội muội thở dài không thôi.
Tần Hạo đợt này trở về, trước là thăm nhà, sau là cấp tốc thông báo gia tộc chuẩn bị, Tần Vũ là vi hành đến U Lâm thành, xem xét trên dưới phân hệ sinh ý, tìm kiếm thêm thủ hạ bồi dưỡng.
Tần Vũ đã đến Nguyên Anh cảnh giới, theo tục lệ thông thường của thế gia, bắt đầu được quyền thu nạp thủ hạ bồi dưỡng thế lực riêng, lần trước hệ thống ban bố nhiệm vụ, hắn đã chú ý, lần này nhanh chóng đi qua, tiện thể thu thập Tần Hạo về dưới trướng.
Dù gì, trải qua chiến đấu Tần Vũ nhìn Tần Hạo vẫn là thuận mắt.

Tần Vũ đứng trước cổng thành day day trán, đúng là lão tặc thiên trêu ngươi, khí vận tử Liệt Dương vậy mà dây dưa thêm một cái nhiệm vụ với hắn ở ngay trong U Lâm Thành (xem lại chương 32, 35 và 38).
[Nhiệm vụ - cướp đoạt thê tử của Liệt Dương]
[… Phần thưởng: + 100 điểm khí vận, thể chất + 10 điểm, nhanh nhẹn + 10 điểm, sức mạnh + 10 điểm, + 1 nhiệm vụ phụ hảo hữu cơ duyên]
Đóng lại bảng nhiệm vụ, Tần Vũ hờ hững nhìn thành chủ U Lâm thành:
- Cung nghênh Tần thế tử đại giá U Lâm thành.
Các bậc trưởng bối các gia tộc trong thành cùng thành chủ U Lâm thành trịnh trọng đón tiếp hắn từ cổng thành.
- Đa tạ các vị trưởng bối quan tâm.
Tần Vũ một bộ lễ nghĩa chắp tay đáp lại.
Liệt Dương từ xa nhìn qua đây, hai mắt sát ý nồng đậm, thù phế 1 tay, hắn hận không thể bây giờ trực tiếp chặt cái đầu Tần Vũ xuống, nhưng bản thân thương thế vừa hồi phục, cũng chỉ mới Kim Đan kỳ đỉnh phong lấy gì đòi đánh Tần Vũ vẫn là nhịn xuống.

Tần gia phân hệ chính điện.
Bây giờ trước sân một mảng nam thanh nữ tú tề tụ, Tần Vũ cho người gọi tất cả các thiếu niên trẻ tuổi trong tộc ra để hắn lựa chọn thủ hạ.
Nhìn qua một lượt, hắn lãnh đạm nói:
- Ta nghe nói, ở U Lâm thành Tần gia cũng có một mỹ nhân, hôm nay là không đến ?
Giọng nói ẩn ẩn sự tức giận vì người trong tộc dám che dấu hắn, tộc trưởng Tần gia phân hệ vội vàng giải thích:
- Thưa thế tử, chuyện này không phải như vậy, tiểu nữ trong người không khỏe nên không tiện diện kiến người.
Tần Hạo cũng nhíu mày, lẽ nào thiếu chủ đánh chủ ý lên muội muội của hắn.
- Không khỏe?
Tần Vũ lạnh nhạt hỏi lại, Tần gia tộc trưởng phân hệ liền khẩn trương:
- Thế tử chớ vội, người đâu gọi Tần Nhược Tuyết mau đến đây.
Tần Hạo siết chặt nắm tay nhìn về phía Tần Vũ, trong lòng bất an cầu lão thiên cho muội muội hắn một con đường bình an.
Tần Nhược Tuyết quả là xinh đẹp, phong hoa nguyệt đại, nhưng chân chính mà nói so với Nam Cung Uyển Nhi, Cổ Huân Nhi các nàng, khí khái có kém một chút, nhưng tuyệt đối là đệ nhất mỹ nhân ở U Lâm thành.
Nhìn thấy nàng, Tần Vũ thuận miệng:
- Ồ … thật đẹp a!
Trên dưới Tần gia phân hệ thầm kêu không hay, mấy tháng trước bọn họ thấy Liệt Dương một đường quật khởi, muốn kết giao với Liệt gia, móc nối thâu tóm sinh ý ở U Lâm thành nên mới hứa gả Tần Nhược Tuyết cho Liệt Dương, Liệt Dương cũng để ý Tần Nhược Tuyết từ nhỏ, nên là ưng thuận gật đầu đồng ý.
Tần gia đích hệ gia tộc, nào có quản nhiều chuyện của phân hệ, bọn họ bình thường vẫn là tự sinh tự diệt, tìm kiếm con đường phát triển sinh ý, trừ phi có cường đại địch nhân, hoặc họa diệt môn mới cầu cứu Tần thế gia cao thủ, hơn nữa giang hồ cũng là nể mặt Tần thế gia sau lưng Tần gia phân hệ mà hợp tác kinh doanh sinh ý một hai.
- Những người này, và Tần Nhược Tuyết cô nương sắp xếp chuẩn bị, sau này theo ta hồi phủ tu luyện.
- Oa!
Một mảng nghị luận dưới sân, những nam thanh nữ tú được chọn một bước lên mây, phụ mẫu cũng được nhờ, thủ hạ của đích hệ thiếu chủ, thậm chí có thể là gia chủ Tần thế gia tương lai quả thực là một chuyện tốt kinh người.
Hơn nữa, bình thường phụ cấp không tệ, liền có thể chống đỡ một chi đi lên, ỷ thế dựa vào bọn hắn chủ tử đoạt đến tay lợi ích không nhỏ, nên mới xôn xao nghị luận như vậy.
Hơn nữa bọn hắn là đồn đại to nhỏ, Tần Nhược Tuyết lần này có thể làm thị nữ làm ấm giường cho Tần Vũ, dù gì Tần Vũ cũng không có ăn chay a, mà nàng đã hứa hôn cho Liệt Dương chuyện này quả thật là một hồi đặc sắc bàn tán.
- Quyết định như vậy đi!
Tần Vũ bá đạo lên tiếng, chỗ này tiếng nói của hắn ngang với lão thiên, ai dám cãi lại.
Bỗng dung.
- Chuyện này … có chút không được.
- Có gì không được ?
Trong giọng đã mang vài phần tức giận, bình thường đồ hắn muốn tới tay, người khác là cung kính dâng lên, có đâu cò kè mặc cả một hai.
- Tần Nhược Tuyết mấy tháng trước có hứa gả cho Liệt Dương Liệt gia.
Tần gia tộc trưởng phân hệ vội vàng lên tiếng giải thích.
- Đền bù qua loa là được, dù gì cũng chỉ mới hứa gả, có gì to tát ?
Tần Vũ giọng nói bá đạo giận dữ vang lên.
Cao tầng Tần gia phân hệ vội vàng giật mình:
- Tần thế tử bớt giận, nguyện nghe ngài phân phó.
[Đinh! Nhiệm vụ - cướp đoạt thê tử của Liệt Dương hoàn thành]
Tần Vũ ý vị nhấp một chung trà, liếc nhìn Tần Nhược Tuyết bối rối bên dưới, đoạn nhìn Tần Hạo đang nhìn hắn lo lắng bất an.

Tần gia phân hệ chỗ Tần Vũ nghỉ ngơi.
- Thiếu chủ, Tần Hạo đã quỳ bên ngoài hơn 2 canh giờ muốn gặp thiếu chủ.
- Cứ bảo ta đang nhập định, bảo hắn chờ.
- Dạ vâng.
Tần Hạo này vậy mà thật kiên cường lo lắng cho muội muội của mình, quỳ bên ngoài biệt viện Tần Vũ nghỉ ngơi một hơi hơn 2 canh giờ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.