Khí Vận Hệ Thống

Chương 236: Tu Nhai Lão Sư






Cát Đa nhận được pháp bảo hình phiên liền vui vẻ hẳn ra, coi như chuyến này hắn cũng không có lỗ, ít nhất cũng có bảo vật để bàn giao với trưởng bối trong nhà, củng cố địa vị của hắn.
Tự nhiên Cát Đa lại nghĩ Tần Vũ dường như là phúc tinh của hắn, lần trước mạo hiểm thám bảo, hắn và muội muội đều đạt lợi ích to lớn.
Lần này cũng vậy, lần thứ nhất hắn đến Thạch Tộc tay không đi về, lần thứ hai đi cùng Tần Vũ lại được bồi thường một kiện pháp bảo.
Cát Đa nghĩ vậy cũng không hề sai, bởi vì Liễu thần đạt được nguyện vọng của nàng nên tâm tình vô cùng vui vẻ, lại thấy hắn đi cùng Tần Vũ, liền cấp cho Tần Vũ một ít mặt mũi, nên mới có sự vụ như vậy.
Lúc này Liễu thần truyền âm cho Thạch Hạo nói:
- Thạch Hạo, con cũng đã lớn nên suy nghĩ cẩn thận hơn trước khi làm, có ngạo khí là tốt, nhưng cũng nên bớt thù thêm bạn.
Thạch Hạo trong lòng hơi khó chịu, nhưng vẫn cung kính trả lời:
- Vâng thưa Liễu thần đại nhân!
Nàng dễ dàng nhận ra trong lời của hắn, vẫn có một chút bất mãn, vì vậy mà nàng thở dài một hơi.
Hắn mà cứ như vậy không chịu sửa đổi, sợ là con đường vấn đỉnh đại đạo sẽ vô cùng chông gai, liên tiếp chọc vào họa sát thân, nếu may mắn thì một đường quật khởi, nếu xui xẻo mà nói thì chính là tự mình hại mình.
Nàng cũng không thể theo sát hắn không rời để bảo hộ, một khi thần thể nàng hồi phục, nàng sẽ rời đi, lúc đó cường địch của hắn ở khắp Trung Nguyên sẽ ào ào kéo đến, Thạch Tộc cũng không tránh khỏi liên lụy.

Không những vậy, nếu như hắn chọc phải cường giả mà chính nàng cũng không thể bảo hộ được, thì cũng chính là gây họa cho cả nàng.
Bởi vì bây giờ nàng đang bảo hộ hắn, nên hắn mới cảm thấy thuận lợi như vậy, nhưng một khi nàng rời đi, Thạch Hạo liền sẽ hiểu rõ một câu này của nàng.
Nói đoạn, nàng truyền âm cho tộc trưởng Thạch Tộc chuẩn bị nguyên liệu bày bố pháp trận, và chuẩn bị trước một số thứ trước khi nàng rời đi.
Sau hạo kiếp Hắc Ám trường dạ, cũng là lúc nàng sẽ rời khỏi Thiên Huyền Đại Lục.
Thạch Hạo bởi vì kinh mạch được chữa trị, cộng thêm sự trợ giúp của Liễu thần mà tu vi của hắn ầm ầm một đường thuận lợi đột phá đến Luyện Hư tam trọng thiên.
Cộng thêm nhục thân được bồi dưỡng bằng bí quyết của Thạch Tộc mà vô cùng cường hãn, nhục thân của hắn bây giờ có thể so với Hợp Thể trung kỳ cường giả, vô cùng ngưu bức.
Lại nói về tộc trưởng Thạch Tộc, thân thế của hắn cũng vô cùng bí ẩn, chỉ biết 500 năm trước đột nhiên xuất hiện cùng với hơn chục tộc nhân, lưu lạc đến Trung Nguyên, nương nhờ Liễu thần mà phát triển, quỷ dị ở chỗ, lão vậy mà biết cách hỗ trợ Liễu thần hồi phục thương thế, nhiều người cho rằng, thân phận của lão cũng thần bí không kém gì Liễu thần.
Việc Liễu thần và lão tộc trưởng tập trung bồi dưỡng Thạch Hạo cũng không phải vì có hảo cảm với hắn, mà đơn thuần là nhìn trúng tư chất và số mệnh của hắn, muốn tạo ra một vị cao thủ, sau này bảo hộ Thạch Tộc, nhưng mà hai người bọn họ sớm nhận ra, tên này càng lớn mạnh, tính khí càng kiêu ngạo, liên tiếp chọc phải cường địch, nhiều lần Liễu thần phải đích thân ra tay, chính vì vậy mà tốc độ hồi phục thương thế của nàng cũng bị chậm theo.
Bây giờ vô tình hắn lại trở thành một cái tai họa ngầm cho Thạch Tộc, một khi hai người bọn họ rời đi chính là một hồi tai vạ ngập trời, hắn mệnh lớn có thể đào thoát thì không nói, người hứng chịu hậu quả cuối cùng lại chính là Thạch Tộc.
Đây chính là hành sự mà không suy nghĩ trước sau, chỉ ích kỷ nghĩ cho bản thân mình, hắn chỉ vì mấy bình chân khí linh dịch liền giết người có bối cảnh, nếu không phải thần triều e ngại Liễu thần, sớm đã diệt sạch Thạch Tộc, đây không phải hắn tự mình gây họa diệt tộc cho nơi đã nuôi dưỡng, che chở cho hắn sao.
Lão tộc trưởng nhìn Thạch Hạo đang đắc ý khoe khoang chiến tích với mấy thiếu niên ở trong tổ địa, lắc đầu thở dài ngao ngán đi vào bên trong, bắt đầu lưu lại hậu đài cho nhất mạch Thạch Tộc ở đây.
Chuyện sau này cũng không còn liên quan đến lão nữa, đoạn nhân duyên này lão cũng đã làm hết sức mình, sau này tất cả là do số mệnh định đoạt.
Một năm này, Tần Vũ vẫn ở bên trong mật thất tu luyện của Tần thế gia ở Phong Vân khách điếm ở kinh đô Thương quốc, hắn phải nhanh chóng hồi phục tinh huyết bản mệnh trước khi tiếp tục hành sự ở Trung Nguyên, tránh để cho chính mình chịu thua thiệt.
Lúc này, Tần Vũ chậm rãi mở mắt, thở ra một ngụm trọc khí, rốt cuộc hắn cũng đã hồi phục hoàn toàn, không những vậy, tinh huyết của Liễu Mộc Thụ chín vạn năm còn sót lại vẫn đang không ngừng bồi dưỡng nhục thân cho hắn.
Lần này suy xét kỹ lưỡng mà nói quả thật Tần Vũ không hề lỗ, mà lại còn nhận được lợi ích vô cùng to lớn.
Tần Vũ gọi ra bảng thông tin chức năng luyện thể của hệ thống, sau khi xem xét, hắn cảm thấy vô cùng hài lòng, một giọt tinh huyết của Liễu thần đã giúp hắn tiết kiệm bao nhiêu công sức và tiền tài.
[Chức năng luyện thể]
[Sử dụng tinh huyết yêu thú để rèn luyện lực phòng ngự của thân thể]
[Đem thân thể chính mình luyện thành pháp bảo phòng ngự mạnh nhất]
[Tinh huyết yêu thú cảnh giới càng cao tiến độ tôi luyện càng nhanh]
[Đẳng cấp hiện tại : 0 (tối đa chín tầng)]
[Lực phòng ngự tăng phúc: + 0%]
[Lực phòng ngự hiện tại: + 1800 điểm]
[Tiến độ đẳng cấp hiện tại: 35%]
[Đẳng cấp 1 yêu cầu cảnh giới tối thiểu Luyện Hư kỳ nhất trọng thiên]
[Bảng quy đổi:
Luyện Hư kỳ yêu thú: + 0.01%
Hợp Thể kỳ yêu thú: + 0.03%
Đại Thừa kỳ yêu thú: + 0.5%
Độ Kiếp kỳ yêu thú: + 1% ]
Hiện tại tiến độ luyện thể đã đạt 35%, đã hoàn thành được một phần ba chặng đường, cộng thêm lực phòng ngự nhục thân cảnh giới Luyện Hư kỳ thì lực phòng ngự hiện tại của hắn đã ngang với cao thủ Hợp Thể sơ kỳ.
Vẫn có kém một chút so với Thạch Hạo nhưng cũng không đến nỗi tệ, phải biết rằng Thạch Hạo là chuyên tu nhục thể, còn hắn lại là chuyên tu chân khí, đây là hai con đường khác nhau hoàn toàn không thể so sánh.
Còn hơn một năm nữa, là hệ thống sẽ tích lũy lại “Dược dịch lĩnh ngộ thuộc tính”, cũng là lúc hắn sẽ trở về Trung Thổ bàn giao sự vụ Thiên Cẩu và tiến hành bế quan tiềm tu đột phá Luyện Hư kỳ lục trọng thiên.
Ở Thương quốc, chuyện cần làm hắn cũng đã làm xong, bây giờ cần phải chờ đợi thời cơ thích hợp để hành động, nên hắn sẽ sớm trở về Đông Tấn Quốc, tiến hành lần duyệt binh lần thứ nhất, chuẩn bị cho lần hành động tiếp theo.
Nói đoạn Tần Vũ đã bước ra ngoài mật thất tu luyện, một tên thủ hạ cung kính dâng lên cho hắn ngọc giản tình báo, Tần Vũ đọc xong có chút nhíu mày, rốt cuộc bọn ma tộc đang dự định làm chuyện gì, tại sao lại gấp gáp như vậy.
Mấy ngày gần đây, ma tộc lui tới ở phụ cận Thương quốc không ít, liên tục lùng sục khắp nơi dường như đang gấp gáp tìm kiếm thứ gì đó, đặc biệt là xung quanh chỗ bí cảnh truyền thừa của Bắc triều, nơi lần trước Tần Vũ và Bối Nhĩ La lần đầu gặp nhau.
Tần Vũ chợt nhớ ra điều gì đó, hắn nở một nụ cười quỷ dị, lại nhìn đến pháp bảo cảm ứng bí cảnh truyền thừa của Vạn Ma tông trong không gian giới chỉ, có lẽ chuyện Tu Nhai bị sát hại đã đến tai của cao tầng Vạn Ma tông, bây giờ bọn họ chắc hẳn đang vô cùng cấp bách muốn thu hồi lại cái pháp bảo cảm ứng vị trí này.

Một tên ma tộc gấp gáp báo cáo với lão sư của Tu Nhai:
- Dựa theo tình báo và thời gian Tu Nhai bỏ mạng thì chỉ có đội ngũ của tên Bối Nhĩ La là có đi vào truyền thừa bí cảnh này.
Lão nghe xong có chút đau đầu, thế lực này cũng không nhỏ, muốn ra tay cũng rất khó khăn, hơn nữa, từ chỗ này chạy về ma tộc cũng khá xa, một khi bị người phát hiện truy sát, liền vô cùng hung hiểm, lão nói:
- Tất cả nhanh chóng tập hợp, lập tức tiến về kinh đô, tìm cách bắt sống mấy tên trong đội ngũ của Bối Nhĩ La đó cho ta.
Bên này, Tần Vũ cũng hạ lệnh cho thủ hạ chuẩn bị một vài thứ, chuyện lần này quả thực hấp dẫn, hắn nở một nụ cười quỷ dị.
Nhưng hắn không hiểu tại sao, sớm không tới, muộn không tới, bọn ma tộc lại đến vào lúc này, phải chăng đằng sau còn cớ sự gì khác chăng.
Nghĩ vậy, Tần Vũ lập tức cho người đi thu thập thêm tình báo về hành động của ma tộc ở Trung Nguyên, mang cho hắn xem.
Sớm hôm sau, Bối gia đại sảnh, Tần Vũ đang căn dặn Bối Nhĩ La thời gian này tuyệt đối không được ra ngoài, chỉ ở trong kinh đô.
Bối Nhĩ La cung kính nói:
- Vâng thưa thế tử!
Nói đoạn, hắn sắp xếp thêm một vài chuyện rồi mới rời đi.
Lần trước bị bọn chúng truy sát, Tần Vũ vẫn ghi thù, bây giờ lại dám vác mặt đến địa bàn của hắn hành sự, chính là thách thức hắn, làm sao Tần Vũ có thể bỏ qua chuyện này được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.