Ngày rằm tháng 4 âm lịch, trời xế chiều, nhiệt độ cũng bắt đầu giảm xuống, gió thi thoảng thổi qua man mát từng đợt, làm xoa dịu tiết trời oi ả mùa hạ một chút.
Lúc này trên tầng cao nhất của Quỳnh Lâu, hạ nhân đi đi lại lại vô cùng tấp nập, bọn họ đang khẩn trương chuẩn bị yến tiệc chiêu đãi ân nhân của Tam công chúa, nên bọn họ vô cùng cẩn thận từng li từng tý, tránh để phật lòng Tam công chúa.
Dựa trên thông báo từ Tam công chúa, quan khách chính thức của ngày hôm nay gồm có Ngũ hoàng tử đương triều, Bối công tử bối gia, Lục thiếu hiệp và muội muội của hắn Tử Yên đến tham dự yến tiệc, còn lại, về phía Tam công chúa nàng mang theo Hứa Chử lão nhân làm đại diện mà thôi.
Những sự vụ cỏn con như thế này, bệ hạ, phụ hoàng của nàng cũng chả mảy may để tâm đến, nhưng mà đối với nàng vẫn để ý bảo hộ một hai.
Ngũ hoàng tử lúc này nhận được tin báo có chút nhíu mày, phụ hoàng hắn phái thêm hai cao thủ Hợp Thể trung kỳ trong bóng tối bảo vệ nàng.
Có lẽ là lão còn e ngại chuyện lần trước nàng bị ám sát, nên cẩn thận phái người theo bảo hộ cho nàng.
Nhưng không biết làm sao Ngũ hoàng tử lại biết được chuyện này, có lẽ hắn có tay trong ở chỗ lão.
Ngũ hoàng tử trong lòng cấp tốc tính toán rồi cười lạnh, dù gì tý nữa tặng lễ cũng là tên họ Lục dâng lên cho nàng, hơn nữa, nhân lúc hỗn loạn giết luôn hắn, chết không đối chứng lấy gì bắt bớ hắn đây.
Mặt khác, kịch hay vẫn còn đang chờ, hắn cũng không vội, cũng không hoảng, mọi chuyện vẫn nằm trong dự liệu của hắn.
Bối gia tính kế hắn, hắn cũng phải làm cho bối gia thiệt thòi một chút, tranh thủ hoàng đế để ý đến Bối gia, hắn có thêm thời gian xây dựng thế lực cho mình.
Bởi hắn biết, nếu như mạnh mẽ quật khởi sẽ bị lão và mấy vị hoàng huynh chú ý, rất khó hành động.
Ngũ hoàng tử mang theo hạ nhân bắt đầu tiến về Quỳnh Lâu.
Bên này, Bối Nhĩ La cũng đến phủ Tần Vũ, cùng hắn đên tham dự yến tiệc, lúc này Bối Nhĩ La nói với hắn:
- Lục huynh, không biết huynh đã có chuẩn bị quà gặp mặt cho Tam công chúa chưa ?
Lúc này Tần Vũ cố tình nói lớn:
- Ha ha, vừa khéo lần trước làm nhiệm vụ ở chỗ Ngũ hoàng tử đạt đến một cây trâm vô cùng tinh xảo, có lẽ là từ hoàng cung truyền ra, ta nghĩ nàng hẳn là rất thích.
Một lời này nhanh chóng truyền đến tai của Ngũ công tử, hắn nghe xong liền an tâm căn dặn thủ hạ:
- Lúc hắn lấy ra hộp ngọc dâng trâm làm lễ tặng nàng, lấy đó làm tín hiệu, liền lập tức lao vào ám sát!
Một kế này của hắn thật là độc, Tần Vũ dâng ngọc trâm liền bạo nổ, sau đó sát thủ liền tràn vào ám sát nàng cùng hắn, người ngoài nhìn vào, liền chắc chắn như đinh đóng cột là tên Tần Vũ này mưu hại nàng.
Hơn nữa, người đứng sau lưng chỉ đạo hắn chỉ có thể là Bối Nhĩ La công tử.
Còn chuyện sát thủ, vừa vặn có thêm thế thân làm loạn tình hình, phối hợp cùng Bối Nhĩ La đánh lạc hướng điều tra là tên Tứ hoàng tử.
Tên này vô cùng não tàn, chỉ khích bác vài câu đã bị sập bẫy của hắn.
Hắn hắc hắc cười trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng đạo mạo, từ từ đi vào bên trong Quỳnh Lâu.
Bên trong Quỳnh Lâu từng tiến hạ nhân vang lên:
- Ngũ hoàng tử giá đáo!
- Tam công chúa giá đáo!
- Bối công tử giá đáo!
- Lục thiếu hiệp xin mời!
- Hứa phó thống lĩnh xin mời!
Sau khi mọi người đã an tọa, Tam công chúa đích thân đứng ra cảm tạ ân cứu mạng của Tần Vũ, sau đó tuyên cáo Yến tiệc bắt đầu.
Mọi thứ diễn ra vô cùng suôn sẻ, mọi người trò chuyện oanh oanh yến yến, vui vẻ thưởng thức ẩm thực và biểu diễn ca kỹ ở Quỳnh Lâu.
Lúc này Tần Vũ giả bộ đánh mắt ra hiệu cho Ngũ hoàng tử mở lời giúp mình, tên Ngũ hoàng tử cười khẩy, rồi giả bộ thất thố nói:
- Lục huynh, ta nghe nói huynh lần trước thám bảo nhặt được ngọc trâm của tiên triều vô cùng quý giá muốn tặng cho hoàng tỷ, hay là nhân ngày vui hôm nay, liền đích thân trực tiếp tặng cho hoàng tỷ đi!
Bối Nhĩ La ù ù cạc cạc không hiểu chuyện gì, cũng phụ họa theo:
- Đúng, đúng, ta nghĩ Tam công chúa cũng sẽ vui vẻ nhận lễ của huynh, hôm nay là ngày vui mà, huynh có lòng là được!
Tam công chúa khẽ nhìn Tần Vũ, phối hợp với hắn:
- Nếu Lục huynh có lòng, tiểu muội cũng không dám từ chối!
Nàng vừa dứt lời, dưới lầu vang lên tiếng nói của hạ nhân.
- Tứ hoàng tử giá đáo!
Nàng khẽ nhíu mày, Tần Vũ cũng vậy, tên này tới đây là làm cái gì đây.
Hắn khẽ nhìn tên Ngũ hoàng tử bộ mặt khoan khoái đang ung dung thưởng thức mỹ thực kia, có chút khó hiểu, đành phải tùy cơ ứng biến vậy.
Tứ hoàng tử người chưa thấy, nhưng đã nghe giọng:
- Ài, tiệc vui như vậy tại sao hoàng tỷ lại không mời đệ tham gia a! Chẳng lẽ hoàng tỷ còn giận đệ chuyện ngày đó làm tỷ mất mặt ở yết triều ?
Chưa đợi nàng trả lời, hắn lại chọc ngoáy:
- Ồ, đây không phải Lục thiếu hiệp, uy danh đỉnh đỉnh, xả thân cứu hoàng tỷ của ta đó sao, hạnh ngộ hạnh ngộ, không ngờ một tên dân đen bây giờ lại có thể ngồi cùng mâm với hoàng thất, quý tộc chúng ta.
Mấy tên thủ hạ đi bên cạnh hắn cười haha phụ họa một tràng.
Tam công chúa nhíu mày nói:
- Tứ đệ, mong đệ cẩn trọng lời nói, dù sao Lục thiếu hiệp cũng là ân nhân của ta!
Hắn kệ nàng, ngồi xuống một bàn trống ở cạnh Ngũ hoàng tử rồi nói:
- Ồ, ta nghe thấy từ xa ngươi chuẩn bị dâng lễ cho công chúa, không phải là nhặt bậy bạ cành cây khúc gỗ gì chứ! Ha ha
Hắn lại châm chọc Tần Vũ, Ngũ hoàng tử càng đắc ý, Tứ hoàng tử nói như vậy, tên Tần Vũ chắc chắn phải lấy ngọc trâm của hắn đưa cho dâng lên cho nàng, nếu không quả thật rất là mất mặt.
Tần Vũ mặt mày cáu kỉnh nói:
- Tứ hoàng tử, ngọc trâm của ta cũng không phải là loại bình thường, là bảo vật của tiên triều, chưa chắc hoàng thất Thương quốc đã có vật này.
Tên Ngũ hoàng tử phụ họa:
- Phải, phải, ta cũng đã từng thấy qua, quả thực vô cùng tinh xảo, rất là hiếm có! Ta nghĩ huynh nên sớm lấy ra cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.
Bối Nhĩ La cũng đỡ lời cho hắn:
- Đúng vậy Lục huynh, mau tặng lễ cho công chúa a!
Tên Ngũ hoàng tử trong lòng cấp bách, đợi hắn tiến sát lên gần Tam công chúa, hắn sẽ khởi bạo, lúc đó sát thủ sẽ tràn vào, vừa hay tên Tứ hoàng tử vừa mới châm chọc hai người, thật là đúng ý hắn.
“Hắc hắc, tiểu tử ngươi còn chờ gì nữa”
Tần Vũ cũng vô cùng phối hợp đứng dậy, lấy từ không gian trữ vật, một cái hộp ngọc y hệt cái của tên Ngũ hoàng tử đưa cho hắn, từ từ đi lại phía Tam công chúa.
Nàng theo lệ, đứng dậy nhận lễ của hắn.
Ngay lúc này, đột nhiên Tần Vũ dừng lại, mở ra hộp ngọc, lấy cái châm giơ lên cho tất cả cũng chiêm ngưỡng thì sát thủ của Hồn Điện đã thủ thế sẵn sàng.
Ngũ hoàng tử vô cùng đắc ý, “cảm ơn ngươi, Lục Thiếu Du, khà khà”.
Mọi người cũng trầm trồ một tiếng, quả thật vật này vô cùng tinh xảo, tỉ mỉ, đích thực là một bảo vật hiếm có.
Tần Vũ giả bộ đắc ý nói:
- Tứ hoàng tử, ngọc trâm này chắc đủ lọt vào tầm mắt của người chứ!
Tên Tứ hoàng tử bĩu môi:
- Hừ, đúng là chó ngáp phải ruồi!
Nói rồi, Tần Vũ từ từ trao ngọc trâm cho Tam công chúa, ngọc trâm chưa kịp qua tay nàng, sát thủ đã lao ra, một tiếng rền vang:
- Sát!
Tần Vũ đã có chuẩn bị, liền hô lớn:
- Có thích khách!
Rồi hắn nhanh chóng ôm lấy eo nàng lui về phía Hứa Chử phó thống lĩnh.
Lão cao thủ hộ vệ Hợp Thể kỳ đỉnh phong cùng hai tên cao thủ Hợp Thể trung kỳ cũng đã lao ra bao bọc nàng lại, đối chọi với mười tên thích khách của Hồn Điện đang quấn lấy Tần Vũ và Mộng Nhi.
Bên dưới vệ binh mau chóng tràn lên, bỗng chốc đại yến trở nên hỗn loạn, chém giết loạn xạ.
Một vài tên thích khách cũng vây Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử lại, nhưng chỉ là để diễn trò, còn lại chiến lực đỉnh tiêm đều tập trung ở chỗ Tam công chúa và Tần Vũ.
Ngũ hoàng tử cùng Tứ hoàng tử thất thanh la lớn:
- Có thích khách! Mau bảo hộ ta!
Ngũ hoàng tử vừa giả bộ, vừa kích hoạt pháp bảo, nháy mắt hắn liền biến sắc, hắn nãy giờ liên tục kích bạo ngọc trâm, nhưng không cách nào liên hệ được với pháp bảo.
“Mẹ nó! Lũ Hồn Điện chết tiệt, một đám vô dụng”
Bối Nhĩ La một bên cũng nhanh chóng hô lớn:
- Có thích khách!
Rồi cùng thủ hạ tung mình lao vào chiến đấu cùng đám thích khách, hỗ trợ đám người Tần Vũ và Hứa Chử lão nhân bảo hộ Tam công chúa.
Tên Tứ hoàng tử sợ hãi, được thủ hạ bao bọc lại mau chóng lui đi.
Động tác khởi bạo pháp bảo của Ngũ hoàng tử đã rơi vào mắt của Hứa Chử lão nhân.
Trước khi tham gia đại yến, Mộng Nhi nàng đã nhờ lão chú ý nhất cử nhất động của hắn, nên mới phát hiện được điểm này.
Vốn dĩ Ngũ hoàng tử định giao cho thủ hạ làm, nhưng pháp trận che giấu quá phức tạp, chỉ có hắn mới nắm rõ phương thức, hơn nữa, hắn còn phải phối hợp với Tần Vũ mới có hiệu quả tốt nhất được, chính vì vậy mà phải mạo hiểm một phen.
Với hắn cũng tin chắc rằng, lúc này loạn lạc như thế này, mọi người chỉ chú ý bảo vệ Tam công chúa mà thôi.
Kế hoạch hoàn mỹ của hắn đột nhiên thất bại phút chót, hắn điên tiết nhìn về phía Tần Vũ và Tam công chúa, hy vọng sát thủ có thể giết chết hoặc trọng thương bọn họ, nhưng dường như Tam công chúa có chuẩn bị trước, đám thích khách mau chóng bị hạ gục.
Tầng cao nhất của Hồng Lâu, mặc dù có pháp trận phòng ngự Luyện Hư kỳ đỉnh phong, nhưng cũng mau chóng tan tành, gãy đổ tứ tung.
Tần Vũ nheo mắt nhìn Ngũ hoàng tử, xem xem hắn còn chiêu bài gì không, nhưng tên này cũng cẩn thận, thất bại liền lập tức rời đi, để lại đống hỗn độn này cho bọn họ.
Bối Nhĩ La nhanh chóng nhận ra điểm bất thường, đám sát thủ chiến lực đỉnh tiêm chỉ nhằm vào Tần Vũ và Tam công chúa, hẳn đây là có sự cố ý sắp xếp của người có mặt ở đây.
Hắn siết chặt thanh kiếm trong tay.
Một canh giờ sau, đám sát thủ một là bị giết chết hai là tự sát đều đã bỏ mình, Tần Vũ nhìn nàng thở dài, ra hiệu cho nàng đừng manh động.
Mộng Nhi hiểu được ý của hắn, nhẹ gật đầu.
Hứa Chử phó thống lĩnh một bên phân phó:
- Nhanh chóng điều tra xung quanh, là ai dám ngang nhiên ở kinh đô ám sát công chúa và mấy vị hoàng tử.
Tên Ngũ hoàng tử rời đi, trong lòng bực tức không thôi, kế hoạch thất bại, tên Tần Vũ kia lại thành công cứu giá nàng lần nữa, đúng là bày trò cho hắn hưởng phúc.
Hai mắt hắn đỏ ngầu, điên tiết không hiểu vì sao phút chót lại xảy ra sai lầm như vậy chứ, khốn khiếp thật, tất cả là tại đám Hồn Điện vô tích sự, có một cái pháp bảo cũng làm không nên hồn.
Kinh đô vì chuyện này mà mấy ngày nay nổi lên một hồi sóng gió, bàn tán xôn xao.
Tần Vũ cũng bị mang đến hình bộ điều tra thẩm vấn một lượt, may mắn có Bối Nhĩ La ra mặt bảo hộ, liền an an ổn ổn vượt qua.
Lúc này ở bên trong đại sảnh của đình viện Bối Nhĩ La, hắn nói với Tần Vũ:
- Lục huynh, ta nhớ huynh có nói cây ngọc trâm này là Ngũ hoàng tử đưa cho huynh ?
Tần Vũ khẽ gật đầu:
- Là Ngũ hoàng tử tặng cho ta, cũng là hắn gợi ý ta tặng quà cho Tam công chúa.
Nghe Tần Vũ nói như vậy, kết hợp thêm sự việc ngày hôm đó, Bối Nhĩ La liền chắc chắn chuyện này 10 phần hết 9 phần do tên Ngũ hoàng tử kia bày trò mưu hại hắn.
“Ngũ hoàng tử, ngươi được lắm, dám dùng thủ hạ của ta để mưu hại ta”
[Đinh! Bối Nhĩ La nghi ngờ Ngũ hoàng tử mưu hại hắn, để tâm chú ý đến Ngũ hoàng tử, điểm khí vận của Ngũ hoàng tử giảm 300 điểm]
Tần Vũ nhìn bảng thông báo của hệ thống, trong lòng thầm khen tên Bối Nhĩ La này ít ra cũng thông minh, không đến nỗi đần độn.
Bối Nhĩ La đột nhiên đứng dậy, vỗ vai Tần Vũ rồi thâm ý nói:
- Lần này may mắn, coi như huynh lại lập đại công, nhưng xin Lục huynh lưu ý giúp ta một điều, đó là hạn chế tiếp xúc cùng tên Ngũ hoàng tử.
Tần Vũ giả bộ thất thố nói:
- Là ta hại huynh rồi, ta sẽ nhớ rõ điều này!
Tần Vũ cười lạnh, tên khí vận chi tử này, tâm cơ cũng không nhỏ, ẩn giấu thật sâu, nhưng đụng phải Tần Vũ, liền bị tính kế, đưa sự chú ý của các thế lực ở kinh đô dời lên người hắn nhìn chằm chằm.
“Khà khà, bước tiếp theo chính là từ từ hạ bệ ngươi thôi”
Chuyện ngày đó, hoàng đế Thương quốc cũng nhanh chóng nhận ra điểm bất thường, cũng bắt đầu chú ý đến Ngũ hoàng tử, trước đây lão bỏ lơ hắn, bởi vì biểu hiện của hắn cũng không có gì nổi trội, nay xảy ra sự vụ như này, làm lão có chút để tâm.
Ngũ hoàng tử bởi vì kế hoạch thất bại cũng mau chóng lo lắng, bởi vì, ngọc trâm không bạo nổ, Tần Vũ nỗ lực hộ giá kịp thời, hắn cũng không thể bắt bớ Tần Vũ được, nếu như làm quá, thế lực ở kinh đô sẽ nhận thấy sự bất thường, tăng thêm sự chú ý trên người hắn.
Nhưng quả thật bây giờ, hắn cũng rơi vào thế bị động, bị người nhìn chằm chằm, đúng là xui xẻo!
Lúc này, bên trong động phủ bí mật, Ngũ hoàng tử nói:
- Khốn kiếp, các người nói với ta, pháp bảo loại này chưa từng thất thủ bao giờ, vậy tại sao hôm đó lại không thể khởi bạo, chẳng lẽ các ngươi chơi ta ?
Tên hắc y nhân bực tức nói:
- Ngũ hoàng tử, ngươi nên cẩn thận cái miệng của mình, chính ngươi hành động khinh suất lại đổ lên đầu chúng ta ? Ngươi có chắc là làm đúng theo hướng dẫn và niệm đúng chú ngũ hay không ? Ta đã nói rõ, để cho thủ hạ của ta làm, ngươi cứ khăng khăng giành lấy bây giờ còn ăn vạ ?
Ngũ hoàng tử cục súc nói:
- Hừ, để cho thủ hạ ngươi làm, có chắc là phối hợp chuẩn xác với ta, ngày đó hắn đang đi lên đột nhiên dừng lại, nếu không có ta ở tại hiện trường, các ngươi hẳn cũng đã khởi bạo ngọc trâm, kế hoạch cũng đổ bể mà thôi.
Tên hắc y nhân cười lạnh:
- Ngươi đừng nghĩ ai cũng ngu như ngươi!
Ngũ hoàng tử tức giận chửi mắng:
- Ngươi chửi ai ngu, khốn kiếp, các ngươi chuẩn bị pháp bảo sơ suất bây giờ mồm mép đổ lên người ta?
Tên hắc y nhân cũng không nhịn nữa, chưởng nát phiến đá bên cạnh, trực tiếp hăm dọa:
- Ngươi nên tự nhận thức thân phận của mình đi! Không phải điện chủ đích thân nhận ngươi làm đệ tử, liền muốn làm gì thì làm!
Nói rồi hắn đùng đùng bỏ đi, để lại Ngũ hoàng tử hậm hực ở đó.
“Mẹ nó, một lũ khốn nạn, chờ đó cho ta”
Tần Vũ đang cưỡi Ám Lôi Báo đi thưởng ngoạn thắng cảnh ở kinh đô, thì hệ thống hiển thị thông báo.
[Đinh! Mối quan hệ của Ngũ hoàng tử và Hồn Điện phát sinh rạn nứt, điểm khí vận của Ngũ hoàng tử giảm 300 điểm]
Tần Vũ vui vẻ nhìn thông báo hệ thống, cái kết quả này chính hắn cũng không ngờ tới, không biết là bọn chúng xảy ra chuyện gì, lại đến mức như thế này.
Nhưng mà hắn vẫn chưa thấy thông báo của lão hoàng đế chú ý đến tên này, có lẽ lão còn có tư tâm khác chăng.