Khí Vận Hệ Thống

Chương 209: Trưởng Lão Khách Khanh!






Mấy năm gần đây thế gia Nhân Tộc vực đang mở rộng mời chào tu sĩ trong tu chân giới gia nhập vào bên dưới trướng để mở rộng thế lực và nâng cao chiến lực, kịp thời chuẩn bị cho đại kế Bắc phạt và đón đầu Hắc Ám trường dạ.
Các thành lũy cũng được các thế gia chi ra một lượng lớn tiền tài tiến hành tu bổ lại hàng loạt, bố trí trận pháp phòng ngự tầng tầng lớp lớp ngay từ bây giờ, sẵn sàng chống đỡ trường hạo kiếp sắp tới.
Một số tu sĩ nhạy bén cũng nhân cơ hội này mà đầu nhập vào các thế lực, một số chọn làm thủ hạ trực tiếp, một số khác lại chọn phấn đấu nâng cao tu vi trở thành khách khanh.
Khách khanh là chỉ những người đồng ý làm nhiệm vụ bất cứ lúc nào thế lực cung phụng bọn họ yêu cầu nhưng lại không bị ràng buộc ở một chỗ hay giao ra bản mệnh tinh huyết như thủ hạ.
Bọn được tự do hành động, nhưng đổi lại chỉ được nhận thưởng tài nguyên theo nhiệm vụ hoàn thành, đây cũng là công bằng.
Còn đối với thủ hạ giao ra tinh huyết bản mệnh, mất đi tự do nhưng lại được cấp dưỡng tài nguyên tu luyện hàng tháng, tính ra thì vẫn nhiều hơn so với khách khanh, hơn nữa lại vô cùng đều đặn và ổn định, so đi tính lại cũng là công bằng.
Thường thủ hạ của các thế gia được thu nhận từ khi tu vi còn yếu, từ Trúc Cơ kỳ cho đến Hóa Thần cảnh giới.
Còn khách khanh cung phụng thì được mời chào từ Luyện Hư kỳ trở lên.
Cả hai đều phải trải qua khảo nghiệm thực lực, mức độ khó dễ tùy thuộc vào mỗi thế lực.
Hơn nữa, trừ lúc khách khanh làm nhiệm vụ được thế gia bảo hộ và nhân danh thế gia làm việc ra, thì những lúc khác bọn họ cũng chỉ là tu sĩ bình thường, ân oán của họ không liên quan đến thế gia.
Và họ cũng không được tham gia nắm giữ những vị trí quan trọng bên trong thế gia, nói thẳng ra là lính đánh thuê theo nhiệm vụ, mà còn bị hạn chế là chỉ được phục vụ cho một thế lực.
Mặt khác, khi đã trở thành thủ hạ của thế gia, lại nỗ lực biểu hiện xuất sắc và tinh tiến tu vi vượt trội sẽ được bên trên coi trọng, giao cho nắm giữ những vị trí chủ chốt, tài nguyên được chu cấp và quyền lực cũng tăng theo.
Vì vậy trở thành thủ hạ của thế gia đối với tán tu và tu sĩ gia tộc nhỏ mà nói vẫn vô cùng hấp dẫn.

Ở Trung Nguyên, thế gia Nhân Tộc Vực cũng cài cắm sản nghiệp của họ ở đây từ rất sớm, quy mô lớn nhỏ phụ thuộc vào năng lực của mỗi thế gia, hoạt động ở đây thường tương đối kín đáo và thu liễm một chút so với ở Đông Tây nhị vực.
Phong Vân khách điếm là sản nghiệp của Tần thế gia ở Trung Nguyên này.
Mấy trăm năm nay chậm rãi phát triển phân bổ rộng khắp Trung Nguyên một cách thần bí, dần dà, trở thành một biểu tượng của Trung Nguyên lúc nào không hay.
Phong Vân khách điếm do Lão Nhị và Lão Tam của Vô Diện Tam Quỷ đứng sau điều hành, đó cũng là lý do Vô Diện Tam Quỷ đột ngột mất tích ở Đông Vực.

Một người lui về làm quản gia ở Tần thế gia, hai người còn lại đi biệt xứ, xây dựng căn cơ cho Tần gia lão tổ ở Trung Nguyên, chờ một ngày đại kế Bắc phạt khởi động.
Cuộc gặp gỡ của Tần Vũ và Bối Nhĩ La hoàn toàn không phải là sự trùng hợp, mà là sự tính toán của hắn phối hợp với Phong Vân khách điếm, mọi việc cho đến bây giờ đều là sự sắp đặt của Tần Vũ dần dần đưa Bối Nhĩ La vào tròng.
Ngày đó Phong Vân khách điếm thông báo tin tức Bối Nhĩ La sẽ tiến về Phong Vân khách điếm ở phía Tây Nam của Thương Quốc để tuyển mộ đồng đội tiến hành thám bảo, Tần Vũ liền lập tức tiến về chỗ này, để tiếp cận với hắn.
Chuyện sau đó, đều diễn ra theo tính toán của Tần Vũ, bây giờ, hắn sẽ chậm rãi tiến về kinh đô Thương Quốc, tiếp tục bước thứ hai của hắn.
Tần Vũ cùng Chu Tư Lệ tách nhau ra, rồi mới tiến về kinh đô.
Sau mười ngày mười đêm di chuyển, Tần Vũ cùng Tử Yên đã đến Phong Vân khách điếm phân bộ ở kinh đô, hắn chậm rãi mang theo Ám Lôi Báo Luyện Hư kỳ đỉnh phong tiến vào, làm mấy tên tu sĩ ở đây xôn xao bàn tán một phen.
Tin tức một tu sĩ Luyện Hư kỳ tam trọng thiên cưỡi Ám Lôi Báo Luyện Hư kỳ đỉnh phong đến kinh đô mau chóng truyền tới tai của Bối Nhĩ La, hắn chắc mẩm trong lòng, Tần Vũ sẽ đến gặp hắn, nhưng đã ba ngày kể từ khi hắn nhận được tin báo, Tần Vũ vẫn chưa tìm gặp hắn.
Ngược lại Tần Vũ dường như đang nghe ngóng tình hình các thế lực ở kinh đô, hơn nữa, người của hoàng thất cũng đang có ý định tiếp cận hắn để mời chào.
Dù sao mời chào Tần Vũ thành công, cũng ngang với mời chào thành công hai cao thủ Luyện Hư kỳ, đặc biệt là con Ám Lôi Báo kia, nó có thể tuỳ thời bước vào Hợp Thể kỳ.
Đây tuyệt đối là một món hời lớn đáng để bọn họ đánh cược, nếu như thất bại bọn họ cũng không mất mát gì.
Tam công chúa Thương Quốc, là một vị công chúa đa mưu túc trí, mặc dù thiên phú tu luyện không được nổi trội như mấy vị hoàng huynh, hoàng đệ, nhưng về phần tâm cơ nàng lại hơn hẳn bọn họ.
Không những vậy, nàng lại là độc nữa của hoàng đế đương thời, nên rất được cưng chiều, lão cũng rất hài lòng với sự thông minh của nàng, làm bậc quân vương một nước không chỉ cần có sức mạnh, mà còn phải có mưu trí, mới có thể thu phục thiên hạ.
Chính vì vậy, nàng thường xuyên bị các vị hoàng huynh, hoàng đệ của mình chèn ép sinh sự, nhiều lần bọn họ còn ngỏ ý với phụ hoàng, đem gả nàng ra ngoài để kết thành mối hảo hữu bang giao với các nước láng giềng.
May mắn là phụ hoàng của nàng không đồng ý, quyết ý để nàng ở lại Thương Quốc, sau này còn có thể ở đằng sau màn sương, nhiếp chính thiên hạ giúp lão.
Bởi vì mấy tên nghịch tử này của lão, vô cùng vô dụng, chỉ được cái tu vi còn lại đầu óc lại vô cùng bã đậu.
Chỉ có tên con riêng của lão với tỳ nữ trong cung là tâm cơ và tu vi không tệ, nhưng xuất thân có chút không xứng với ngôi vị hoàng đế, làm lão rất là đau đầu mấy chục năm qua.
Ngay khi tin tức của Tần Vũ lọt ra ngoài, liền lập tức hấp dẫn sự chú ý của Tam công chúa, đối với món hời lớn như vậy, nàng không thể nào không nhận ra, tuyệt đối phải thu được Tần Vũ về tay mình.
Ngũ công tử, con riêng của hoàng đế, cũng bắt đầu chú ý đến Tần Vũ, hắn bây giờ khát nhân tài như khát nước giữa hoang mạc, liền lập tức cho người điều tra Tần Vũ một hai, tìm cách mời chào Tần Vũ gia nhập dưới trướng, tranh giành hoàng vị với mấy vị hoàng huynh.
Lúc này Tần Vũ đang ngồi thưởng trà ở Quỳnh Lâu, sản nghiệp của Nam Cung thế gia ở Trung Nguyên, thì một tên hộ vệ hoàng thất tiến đến bên cạnh hắn, vô cùng hống hách nói:
-Tứ hoàng tử muốn gặp ngươi, mau đi theo ta!
Tần Vũ phớt lờ hắn tiếp tục uống trà, tên này thấy vậy bực tức nói:
-Tên kia, ngươi cố ý xem thường hoàng tộc phải không?
Con Ám Lôi Báo lập tức nhe răng gầm gừ, nếu không phải có lệnh của Tần Vũ ở chỗ này không được làm loạn, nó đã xé xác tên trước mặt này.
Tần Vũ nhàn nhạt nói:
-Tại sao ta phải đi theo ngươi ? Tứ hoàng tử muốn gặp ta vậy thì phải đến đây gặp ta.
Những tu sĩ khác ở trong Quỳnh Lâu nghe hắn nói một câu này quả thật là bá khí.
Nhưng cũng thầm than Tần Vũ xui xẻ chọc vào nhị thế tổ Tứ hoàng tử, một khi không vừa ý hắn, liền rất khổ sở, bọn họ cũng đã sớm nhận ra Tần Vũ là người ở nơi khác đến đây.
Lúc này Tứ hoàng tử tức đã đi đến chỗ này, tức giận nói:
-Hảo, hảo, lần đầu tiên ở kinh đô có người thách thức hoàng uy của Hoàng Thất chúng ta.
Nói rồi một tên Luyện Hư sơ kỳ xông lên đánh về phía Tần Vũ.
Tần Vũ nhẹ nhàng rút kiếm, chém một chiêu cực nhanh, chặt đi hai tay của hắn, làm mọi người ở đây biến sắc.
“Cao thủ!”
Tên này la hét thảm thiết:
-Aaaaaa … khốn nạn ngươi dám chống lại hoàng thất!
Tần Vũ cười lạnh nói:
-Lẽ nào ngươi đánh ta, ta lại không có quyền đánh trả ?
Tứ hoàng tử nóng giận đỏ bừng mặt, hét lớn:
-Người đâu bắt hắn lại cho ta!
Thì ngay lúc này một giọng nữ tử vang lên:
-Ai dám mang động ?
Bọn họ đồng loạt hô lớn:
-Tam công chúa!
Nàng nhẹ nhàng nói:
-Hoàng thất chúng ta chưa bao giờ xử sự như vậy với tu sĩ bên trong giang hồ, bọn họ là căn nguyên của quốc gia, đệ làm như vậy là tự làm lung lay căn cơ của Thương Quốc!
Lời của nàng vô cùng sắc bén, hơn nữa lại lấy lòng được tất cả tu sĩ ở đây, hơn nữa, cũng là ra mặt thay cho Tần Vũ.
Tần Vũ chắp hai tay nói với nàng:
-Đa tạ Tam công chúa ra mặt giúp đỡ.
Tứ hoàng tử tức giận run rẩy nhưng hắn không thể động thủ với nàng được, bên cạnh nàng là Hứa Chử phó thống lĩnh cấm vệ quân ở hoàng cung.
Nàng từ tốn nhã nhặn nói với Tần Vũ:
-Lục thiếu hiệp, ta xin phép mạo muội được trao đổi với thiếu hiệp một lát.
Tần Vũ gật nhẹ đầu, nói với nàng:
-Được, mời ngồi!
Tên Tứ hoàng tử bị bơ đẹp, tức giận đến nỗi đỏ mặt tía tai, sát khí bừng bừng bỏ đi, Tần Vũ trong lòng cười lạnh.
Lúc này Bối Nhĩ La cũng đã đến, hắn chẳng thèm chào hỏi Tam công chúa, trực tiếp nói với Tần Vũ:
-Lục huynh, ài, ta nghe huynh đến kinh đô liền hận không thể ngay lập tức đến thăm huynh.
Dạo này sự vụ trong gia tộc bận bịu, mong huynh thứ lỗi.
Nói xong, hắn mới giả bộ thất thố, nói lớn:
-Bái kiến Tam công chúa, bái kiến Hứa phó thống lĩnh!
Cái này là muốn thể hiện cho Tần Vũ xem, Bối Nhĩ La ta ở kinh đô, địa vị không hề thấp hơn hoàng tộc, Tần Vũ cũng thất thố, nói với hắn:
-Bối huynh, lâu ngày không gặp! Mấy nay ta cũng bận nghe ngóng tin tức các thế lực ở kinh đô khắp nơi không tiện đến gặp mặt huynh.
Ý tứ Tần Vũ cũng rõ, đừng nghĩ ngươi gặp ta trước, liền ta phải gia nhập dưới trướng của ngươi, ngươi cũng phải bỏ ra một cái giá thật lớn mới mời được ta.
Bối Nhĩ La giọng không giận không vui nói:
-Không sao, không sao, ta tin tưởng Lục huynh sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn.
Nói rồi hắn cũng ngồi xuống bên cạnh, Tam công chúa thấy hắn, ánh mắt hiện lên một tia sát khí lạnh lẽo chớp động, nhưng nhanh chóng rồi biến mất, nhưng không thể qua mắt Tử Yên, nó liền nó cho Tần Vũ biết.
Tần Vũ cảm thấy hôm nay mọi sự sẽ rất thú vị đây.
Tam công chúa lúc này mới nhã nhặn nói:

-Lục huynh, ta trực tiếp đến đây mời chào huynh làm khách khanh cung phụng của ta, hơn nữa, ta còn có thể chu cấp thêm một phần tài nguyên đều đặn cho huynh tu luyện và lo cho tiểu muội.
Nàng trực tiếp thay đổi cách xưng hô để kéo gần mối quan hệ với Tần Vũ, quả nhiên là tâm cơ không nhỏ.
Nói rồi, trong tay nàng hiện lên một cái vòng ngọc điêu khắc tỉ mỉ, đưa cho Tử Yên, nó nhìn Tần Vũ, thấy hắn gật đầu, nó liền vui vẻ nhận lấy, đồng thời nói với nàng:
-Cảm ơn đại tẩu!
Tần Vũ vội vàng nói:
-Tam công chúa thứ tội, nàng còn nhỏ chưa hiểu chuyện.
Tam công chúa nghe tiểu la lỵ nói vậy, mặt thoáng ửng hồng, nàng nhìn kỹ tên họ Lục trước mặt, quả nhiên gương mặt anh tuấn tiêu sái, nhưng cũng không quá nổi trội, khí khái ngay thẳng chính trực, nàng từ tốn nói:
-Không sao, trẻ nhỏ không biết không thể trách tội!
Nói đoạn nàng thuận thế vuốt ve mái tóc của Tử Yên, Bối Nhĩ La một bên cũng không chịu thua thiệt liền nói:
-Lục huynh, ta cũng có thể cung phụng huynh như khách khanh, hơn nữa, còn cấp cho huynh thân phận trưởng lão khách khanh, thay mặt ta hành sự ở kinh đô.
Ở đâu cũng vậy, Đông Tây nhị vực hay Trung Nguyên, khách khanh không thể đại diện cho một gia tộc được, nhưng lại có thể đại diện cho chủ tử, điều này hoàn toàn được chấp thuận.
Tam công chúa suy nghĩ một chút liền nói:
-Ta có thể cấp cho huynh thân phận thủ vệ của ta, thay ta hành sự ở kinh đô.
Hứa thống lĩnh định nói gì đó, nhưng mà lại dằn xuống.
Chiến lực mà hắn vừa nãy thể hiện, cũng đủ để công chúa ra cái giá này, hơn nữa tổng tài nguyên chu cấp cho hắn vẫn thấp hơn tài nguyên chu cấp cho hai cao thủ Luyện Hư kỳ, tính ra nàng vẫn có lợi.
Tần Vũ mỉm cười, hắn vẫn một bộ suy nghĩ rồi nói:
-Ài, chuyện này ta vẫn phải suy nghĩ kỹ lưỡng!
Bối Nhĩ La cắn răng nói:
-Lục huynh, ta có thể cấp cho huynh một ngôi nhà nhỏ ở kinh đô để huynh có thể ở riêng với tiểu muội, hơn nữa, cũng không ước thúc huynh quá nhiều.
Tam công chúa nghe vậy, cũng đành phải từ bỏ, mặc dù Tần Vũ đáng giá để nàng đánh cược, nhưng cũng không đến mức ra đến cái giá như này, bởi vì thủ vệ hoàng thất thì phải ở trong cấm cung, nàng nói:
-Hy vọng ta và Lục huynh vẫn có thể hợp tác về sau!
Tần Vũ khẽ gật đầu với nàng, sau đó nói với Bối Nhĩ La:
-Haha, vẫn là Bối huynh đối tốt với ta nhất.
Nói đoạn, Tần Vũ thuận lợi trở thành trưởng lão khách khanh của Bối Nhĩ La, bây giờ hắn đã có một danh phận đủ để tung hoàng ở kinh đô mà không còn vướng bận gì nữa, bước tiếp theo là hạ khí vận chi tử Ngũ hoàng tử Thương Quốc!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.