Khí Vận Hệ Thống

Chương 2: Tình Tiết Quen Thuộc






Tần Vũ nhìn xấp ngọc giản tình báo trên bàn, trong lòng hắn có chút cảm khái, những mô tả về tên Khí Vận Chi Tử Diệp Hàn này quả thật giống với nhân vật chính trong mấy quyển tiểu thuyết tiên hiệp hắn hay đọc trước khi xuyên không qua đây.
Thiên phú và thực lực đột nhiên bạo tăng mạnh mẽ sau mấy năm phế vật.
Tần Vũ thở dài một hơi, chuyện này mà xử lý không khéo, lại tạo ra một cái cường địch tương lai cho hắn và gia tộc.
Đinh!
Đang miên mang suy nghĩ thì một âm thanh như tiếng chuông báo tin nhắn của máy tính vang lên, trước mặt nhảy ra một cái cửa sổ thông báo nhiệm vụ, Tần Vũ cẩn thận đọc thông tin nhiệm vụ hệ thống
[Nhiệm vụ liên quan khí vận chi tử - Diệp Hàn 3 sao]
[Phát hiện khí vận tử Diệp Hàn, kí chủ tranh chấp biểu muội với khí vận tử phát động nhiệm vụ]
[Mục tiêu: thành công cướp đoạt biểu muội của khí vận tử Diệp Hàn - Diệp Nhi (chưa hoàn thành)]
[Nhiệm vụ chuỗi tiếp theo: phế bỏ Diệp Hàn]
[Phần thưởng: + 100 điểm khí vận, + 10 điểm nhanh nhẹn, mảnh ghép mắt thần x 1]
"Hừm! Cái quái gì đây"
Phải nói là hơn 15 năm qua, hệ thống ngoài phát động mấy cái nhiệm vụ rèn luyện hoặc lấy đức phục người tẻ nhạt ra, thì chưa bao giờ phát động mấy cái nhiệm vụ như thế này bao giờ, điểm khí vận cũng là lần đầu ban thưởng làm hắn có chút ngạc nhiên.
Lại nói đến chuyện này, hơn 3 tháng trước gia gia hắn là lão tổ Tần thế gia trong lúc du ngoạn phát hiện ra Thiên Âm Thể vừa vặn phù hợp làm lô đỉnh song tu cho hắn - Thiên Dương Thể, nên quyết định thông báo cho hắn và gia tộc lập tức tiến hành đề hôn với Diệp Gia ở Ô Thái Thành.
Dù cho Tần gia là gia tộc đứng đầu ở Trung Châu nhưng tôn chỉ của gia tộc hắn bao đời nay là lấy đức phục người nên danh vọng trong giới tu tiên là cực cao, nên gia gia hắn dù biết Diệp Nhi Diệp gia có Thiên Âm Thể cũng không có ra tay cướp đoạt mà đường đường chính chính đề hôn với Diệp gia.
Về phần Tần Vũ, hắn xuyên không qua đây dù mọi chuyện còn chưa rõ, nhưng hắn biết rằng những lão cự đầu ở đây tu tiên ai cũng có tâm tư cẩn thận nên hắn cũng quyết định bản thân khi làm việc gì cũng phải cẩn thận trước sau tránh chọc phải họa sát thân.
Ở cái Trung Châu này, con cháu thế gia chết cũng không phải chuyện lạ lẫm gì, nên hắn biết rõ mình cũng không phải ngoại lệ.
Cho nên ngay sau khi nhận được tin báo từ gia gia, hắn lập tức phái thủ hạ đến Ô Thái Thành thu thập tin tức và chuẩn bị trước khi hắn đích thân đến Diệp gia.

Tần Vũ lên tiếng hỏi Lăng thống lĩnh đang đứng hầu một bên:
- Lăng thống lĩnh, những việc ghi chép trong này là sự thật sao, có khi nào là người đời đồn đại quá mức hay không?
Lăng thống lĩnh cung kính đáp:
- Khởi bẩm thiếu chủ, tuyệt đối là thực, việc này đã được Hồng Lâu xác nhận.
Khẽ thở dài, hắn nhìn Lăng thống lĩnh rồi phân phó:
- Chuyến đi này ta cần ngươi đích thân hộ tống, thiếp thân thị vệ cảnh giới tuyệt đối là Kim Đan trung kỳ trở lên, khi xảy ra va chạm tuyệt đối dốc hết toàn lực hạ sát đối phương không được khinh địch và lưu thủ!
Lăng thống lĩnh lập tức đáp lời hắn:
- Rõ, thưa thiếu chủ.
Phụ mẫu hắn là cự đầu ở Trung Châu thành, hành tẩu giang hồ, kiến nghiệp ở Nhân Tộc Vực hơn 200 năm, bạn hữu khắp nơi, danh tiếng cũng đỉnh tiêm thiên hạ, nhưng mãi đến khi 250 tuổi mới hạ sinh được Tần Vũ là con út cũng là con trai duy nhất của phụ thân hắn - Tần Ngạo Thiên.
Trước hắn còn 2 tỷ tỷ, may mắn không làm nhục mệnh Tần thế gia, cả 3 tỷ muội hắn thiên phú vô song, thể chất đều là tuyệt thế hiếm có, nên trong gia tộc hắn lại càng được coi trọng, tài nguyên tu luyện cuồn cuộn không dứt.
Dưới trướng Tần Ngạo Thiên, gia chủ Tần gia hiện tại, thuộc hạ nhiều vô kể, thân tín trung kiên lại càng không ít, Lăng thống lĩnh cùng Ám Dạ Hành là lực lượng trung kiên mà phụ thân hắn dày công xây dựng, còn Hồng Lâu lại là tổ nghiệp của ngoại tổ mẫu hắn, mà lão nương hắn lại người thừa kế trực tiếp cái Hồng Lâu này, tin tức trong thiên hạ tất phải qua Hồng Lâu.
Mà hắn, trong 10 năm qua, liên tục qua hệ thống phát động nhiệm vụ rèn luyện cùng nhiệm vụ lấy đức phục người lại càng được thân tín của phụ mẫu hắn kính trọng đến cực điểm, hết mực trung thành, nhưng mà phần thưởng của nhiệm vụ thì phải nói là phế, suốt ngày tặng điểm nhanh nhẹn và thể chất, ngoài việc chạy nhanh và hồi phục cực mạnh ra thì đúng là phế trong phế, làm hắn tức đến hộc máu.
Tần Vũ cũng vì vậy mà quyết tâm rèn luyện một thân thân thủ nhanh nhẹn vô cùng, sử dụng thân pháp để du kích từ xa, tiêu hao địch nhân rồi mới ra tay trảm sát đối phương.
Một tháng trước, khi hắn bước qua 15 tuổi cũng chính là lúc đột phá Kim Đan cảnh, ở Trung Châu thành cũng được coi là đệ nhất thiên tài.
Cùng tuổi hắn bây giờ, các thế gia chi tử khác cũng chỉ mới Trúc cơ ngũ tầng, cao nhất nhất là Trúc cơ thất tầng mà thôi.
Tuy vậy lần này đến Diệp gia hắn vẫn y như cũ, cẩn thận thu thập tình báo biết được một số thông tin quan trọng:
"Diệp Hàn, diệp gia thiếu chủ, thiếu niên thiên tài 15 tuổi đạt đến trúc cơ ngũ tầng, vượt cấp chém giết Trúc cơ đỉnh phong yêu thú, thủ thắng Kim đan sơ kỳ cao thủ"
Đọc xong thông tin này, hắn có chút đau đầu, cái kiểu này tuyệt đối là nhân vật chính của tiểu thuyết tu tiên mà hắn hay đọc lúc trước.
Ngũ tầng Trúc cơ chém giết Trúc cơ đỉnh phong yêu thú, còn nữa, phải nói ở cái Ô Thái Thành xa xôi, tài nguyên tu luyện không dồi dào như thế, mà hắn cũng đạt Trúc cơ ngũ tầng thì thiên phú cũng phải mạnh hơn đám con cháu thế gia Trung Châu không ít.
Cho nên hắn quyết định tuyệt đối mang theo 12 Kim đan trung kỳ cao thủ trở lên làm thiếp thân thị vệ (thị vệ đứng bên cạnh và hộ tống trên đường), thứ nhất là phòng bất trắc, thiên tài thế gia đi du hành lịch lãm tự dưng bị ám sát mà chết cũng không phải chuyện lại ở Trung Châu, thứ hai là nếu có giao phong với Diệp gia tuyệt nhiên là phải nghiền ép triệt để tránh để lật thuyền trong mương.
Chuyến đi lần này có Lăng thống lĩnh - Hóa Thần đỉnh phong cao thủ đi theo bảo vệ.
Mặt khác, Ám Dạ Hành cũng phái ra 5 Địa cấp sát thủ, thực lực Nguyên Anh đỉnh phong tiềm phục xung quanh người hắn để sẵn sàng hạ sát địch ngay khi có biến cố hoặc hỗ trợ hắn rút lui an toàn.
Hơn nữa, lão Thái bà lúc nào cũng đi theo bảo vệ hắn, nên hắn cũng không lo sợ, thực lực của lão Thái bà sâu không lường được.
Cái đội hình này tuyệt đối đủ để sát phạt một gia tộc ở Ô Thái Thành, phải biết rằng lão tổ Diệp Gia chỉ mới là Nguyên Anh đỉnh phong cao thủ.
"Ài! Cứ như vậy đi, hy vọng mọi sự sắp xếp thuận buồm xuôi gió."
Mười lăm ngày sau, lúc này ở Diệp gia chính điện, người của Diệp gia đang chỉnh tề chào đón Tần Vũ tiến vào.
Tộc nhân Diệp gia đồng thanh lên tiếng
- Cung nghênh Tần thế tử đại giá quang lâm!
Tần Vũ nhẹ nhàng chắp tay đáp lễ, bên cạnh hắn Tuyết di thay hắn đáp lễ cao tầng Diệp gia, đáng lẽ chuyện này phải do phụ mẫu hắn trực tiếp ra mặt.
Nhưng họ lại bế quan đột phá Luyện Hư đỉnh phong từ 2 năm trước nên không thể đi cùng hắn, một khi thành công hắn tuyệt đối có thể dựa hơi phụ mẫu hắn đi ngang cái đại lục này.
Phụ mẫu hắn vì lo chuyện sinh ý thế tục của Tần thế gia và gầy dựng hai thế lực riêng Ám Dạ Hành cùng Hồng Lâu mà bấy lâu nay trễ nãi tu luyện, gần đây mọi sự cũng dần ổn định, nên bọn họ cũng dành một chút thời gian để bế quan tu luyện, tránh để cho cao thủ cùng thế hệ bọn họ bỏ lại quá xa.
Dựa vào phụ mẫu của hắn mà nói, Tần Vũ tuyệt đối có thể đi ngang ở Đông Vực này, không ai lại muốn gây thù sát hại nhi tử của hai cao thủ Luyện Hư kỳ đỉnh phong tùy thời có thể đột pháp Hợp Thể cảnh.
Lúc này Tuyết di nhẹ giọng cất tiếng, âm thanh trong trẻo mà ẩn ẩn khí lực của Hóa Thần kỳ cao thủ, muốn nhẹ nhẹ áp bức khí thế của Diệp gia.
- Lần này đến đây, Tần thế gia muốn cầu hôn với con gái của gia chủ Diệp gia là Diệp Nhi đây, về chuyện sính lễ Tần gia tuyệt không để Diệp gia thiệt thòi.
Diệp Chiến Thiên, lão tổ Diệp gia lên tiếng, giọng trầm bổng nhẹ nhàng, đáp lời Tuyết Di của hắn:
- A! Chuyện này có hơi đường đột để lão gọi chất nữ lên đây, tiện thể ra mắt Tần công tử, sẵn hỏi ý nàng như thế nào!
Tần Vũ nhẹ nhàng gật đầu.
Một lát sau, Diệp Nhi bước vào chính điện, theo sau nàng đích thị là Diệp Hàn, ánh mắt lạnh lẽo băng hàn nhìn lướt qua người Tần gia rồi dừng lại ở Tần Vũ một lúc thì thu hồi ánh mắt lại, lãnh đạm như không.
"Hừ! Không phải là tình tiết chó má xông vào làm loạn chính điện đòi quyết đấu sao ? Chuyện này có vẻ không đúng kịch bản chút nào ! Thôi kệ ! Vậy cũng đỡ phiền phức"
Tần Vũ thấy biểu hiện của hắn như vậy, liền nghĩ nghĩ, quả nhiên Khí Vận Chi Tử ở Thiên Huyền Đại Lục này đầu óc cũng không đến nỗi tệ hại.
Tần Vũ hơn 15 năm sinh sống ở đây đã dần phát hiện ra, những thế lực hoặc lão già sống ở đây, tuyệt đối không đơn giản, không hề não tàn như trong tiểu thuyết tiên hiệp mô tả, dễ dàng bị một thằng nhóc ranh dắt mũi tính kế.
Nên hắn bấy lâu nay, đều giữ phương châm, hành sự phải hết sức cẩn thận.
Mặt khác, ở chính điện, hạng tiểu bối như Diệp Hàn dù cho có thiên tài đến đâu cũng không được làm loạn, đặc biệt là khi có cự đầu nhất đại thế gia Tần thế gia đến làm khách, điều này chính Diệp Hàn cũng nắm rõ, dù cho trong lòng sôi trào cực kỳ bất mãn.
Diệp Nhi, Diệp Hàn đồng thanh lên tiếng.
- Diệp Nhi, Diệp Hàn bái kiến Tần Vũ thiếu chủ, Tuyết Nguyệt nương!
Tuyết Di nhẹ nhàng gật đầu đáp lời bọn họ:
- Hảo!
Diệp Chiến Thiên nhìn Diệp Nhi rồi từ tốn hỏi nàng:
- Lần này Tần gia muốn đề thân với Diệp Nhi, vốn là chuyện tốt, ta cũng không muốn ép buộc con, không biết ý con thế nào?
Diệp Chiến Thiên trong lòng cũng thầm thở dài, cái này Thiên Âm thể bí mật bị người ta phát hiện rồi cũng không còn cách nào bảo toàn, hy vọng gia tộc Tần gia danh như hữu thực, chứ lão cũng lực bất tòng tâm nhìn Diệp Nhi.
Về chuyện này, Diệp Hàn cũng biết rõ, trong ngọc bội mẫu thân hắn để lại có tàn hồn của một cự đầu Luyện Hư kỳ đỉnh phong chỉ dạy hắn suốt những năm qua, tuyệt đối Tần gia đến đây chỉ vì Thiên Âm thể không lý nào một cái phách đại gia tộc như Tần gia lại chú ý một Diệp Nhi ở cái Ô Thái thành xa xôi này.
Diệp Hàn hắn cũng thật khó chịu, vốn là biểu muội từ nhỏ thanh mai trúc mã và cũng là người hắn nhắm tới song tu trong tương lai nay lại bị người ngạnh khí cướp đi làm sao không hận cho được.
Diệp Nhi thì lại khác, nàng vốn dĩ chỉ coi Diệp Hàn hắn thuần túy là biểu ca mà thôi, mấy năm trước đột nhiên tu vi hắn giảm sút đình trệ, nên nàng có quan tâm hắn hơn mọi người khác một chút, chung quy cũng là đồng cảm, chứ cũng không có phát sinh quan hệ nam nữ gì với hắn.
Chỉ có Diệp Hàn hắn là nghĩ nhiều, tự mình đa tình mà thôi.
Diệp Nhi chần chừ hết nhìn Diệp Lão tổ lại nhìn Diệp Hàn, rồi lại nhìn Tần Vũ.

Nàng có chút phát hiện Tần Vũ khí chất và thần thái tuyệt đối là thế gia chi tử, hơn nữa ngũ quan như họa, là một mỹ nam làm nàng có chút dao động.
Nàng biết chuyện này khó có thể từ chối nên cũng nhẹ nhàng đáp:
- Hết thảy nghe sự an bài của lão tổ !
Nàng trả lời xong, trong lòng cũng có chút phiền muộn, không biết gả về Tần thế gia là phúc hay họa của nàng đây, nàng chỉ mong một đời này bình an hạnh phúc mà thôi.
Diệp Hàn gấp gáp lên tiếng cắt ngang Diệp Nhi, hắn nói:
- Khoan đã! Chuyện này ta thấy cần phải xem xét lại, vốn dĩ trong Ô Thái thành có một tục lễ mà Tần gia cũng nên tuân theo!
Lão tổ nhíu mày, song bỗng chốc nhớ ra chuyện gì đó, lên tiếng nói:
- Ài, chuyện là trước giờ ở Ô Thái thành cầu hôn thê tử đều lấy tỷ võ mà nên, người cầu hôn phải chiến thắng bậc huynh trưởng của nữ nhi trong nhà mới tính là hợp lệ.
Đây cũng là truyền thống đề cao võ đạo ở Ô Thái Thành.
"Ồ, còn có chuyện như vậy.
Nơi này quả thật thú vị!"
Tần Vũ thầm nghĩ, nhưng ngoài miệng vẫn đáp:
- Thì ra là vậy, tiểu bối nguyện nghe theo ý của Diệp gia lão tổ phân phó, Tần Vũ cũng không muốn phá bỏ quy củ ở nơi đây, thông tình đạt lý mới là đạo làm việc của Tần thế gia!
Diệp Hàn trong bụng mở cờ, thầm nghĩ.
"Hừ, Kim Đan sơ kỳ mà thôi, ta không tin không thể chèn ép được ngươi !"
Hơn 4 tháng qua hắn cũng đột phá từ Trúc cơ ngũ trọng thiên lên Trúc cơ cửu trọng thiên, ẩn ẩn chuẩn bị đột phá Trúc Cơ đỉnh phong, lại thêm kinh nghiệm chinh chiến chém giết yêu thú lâu nay, Diệp Hàn hắn tuyệt đối tin tưởng mình có thể đối phó công tử bột Tần Vũ.
Nhìn Tần Vũ hắn lại cười lạnh, trong lúc giao đấu vô tình phế đi một tay của Tần Vũ hẳn là có thể làm được.
Mặc dù hắn có thể phế đan điền của Tần Vũ, nhưng chuyện này liên quan đến tồn vong gia tộc, Diệp Hàn không thể khinh suất làm càn, rừng xanh còn đó không sợ thiếu củi đốt.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.