Tần Vũ đọc thông tin được ghi chép trong ngọc giản, cũng đã nắm chắc chuyện của Tề Viễn có sự nhúng tay của Tiêu Mỹ Mỹ ở đằng sau đến 8 thành.
Tần Vũ hừ lạnh trong lòng, đám sư đệ sư muội này của hắn rốt cuộc cũng nhịn không nổi rồi sao.
Nói gì thì nói, sinh ý ở nội môn quả thật là hấp dẫn, đủ để cho đệ tử tán tu và gia tộc nhỏ điên cuồng mà làm liều.
Dù sao trong đời của bọn họ, cũng là lần đầu tiên được tiếp xúc, nắm giữ và quản lý một lượng lớn sinh ý như vậy trong tay.
Nói bọn họ buông tay nào có dễ như vậy chứ.
Thiên trưởng lão từ mấy lão bạn hữu trong tông môn, cũng nắm trong tay thực hư câu chuyện này.
Nhưng lão cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, chuyện tranh đoạt của hậu bối, lão cũng lười nhúng tay vào.
Hơn nữa, một chút chuyện này Tần Vũ tự mình xử lý không xong, thì quả thật lão có chút thất vọng.
Con cháu thế gia vốn đã làm quen với việc minh tranh ám đấu kiểu này, động tý khó khăn lại kêu trưởng bối giúp đỡ thì quả là vô dụng.
Điều lão chú ý bây giờ là thư khiêu chiến tỷ võ luận bàn của Ngụy Anh Kiệt với Tần Vũ.
Đối với mấy đệ tử ký danh này, lão cũng từng chỉ điểm một vài lần, biểu hiện cũng không đến nổi tệ.
Lần này nếu như hắn biểu hiện xuất sắc, lão cũng sẽ cất nhắc cho hắn một cơ hội thăng lên vị trí đệ tử chính thức.
Dẫu sao lão cũng cần có môn hạ dưới trướng, tên này duy chỉ có tính tình nóng nảy, còn lại cũng không đến nỗi nào.
Về phía tên họ Ngụy, từ ngày gửi chiến thư cho Tần Vũ xong, cũng nghe ngóng thái độ của lão sư.
Thấy lão sư không có đứng ra can ngăn gì, hắn cũng an tâm mà quyết đấu với Tần Vũ, mặt khác, hắn còn thấy đây là cơ hội để hắn thể hiện với lão sư, nên chuẩn bị rất là kỹ càng.
Bên này đối với Tần Vũ mà nói, hắn vẫn như cũ cẩn thận thu thập thông tin của Ngụy Anh Kiệt, tên này tuy tính tình nóng nảy nhưng một thân chiến lực cũng thuộc hàng đầu của Luyện Hư trung kỳ cảnh giới đệ tử trong thượng cổ Thanh Vân tông.
Tên Ngụy sư đệ này thông thạo thương pháp, cận chiến bạo phát lực lượng chiến đấu rất tốt, hơn nữa thân thủ cũng không tệ, trong cùng thế hệ cũng là mười người đứng đầu.
Chủ tu vũ kỹ hệ Kim, Lôi, và Thổ có thể nói lên công xuống thủ tương đối vững vàng, lúc đột kích lực lượng bạo phát cũng rất là lớn, sát thương chủ lực là hệ lôi.
Bình thường đối chiến dựa vào lực phòng ngự mạnh mẽ mà tiêu hao chiến đấu với đối phương, một đường thủ thắng, đến lúc cuối cùng mới bạo phát sức mạnh hạ gục đối thủ.
Đối với Tần Vũ mà nói, hắn chính là không sợ tiêu hao chiến đấu lâu dài, khả năng hồi phục và tích lũy chân khí của hắn vượt xa người bình thường.
Hơn nữa, du kích tiêu hao địch nhân lại là sở trường của hắn.
Trận đấu này hắn chỉ cần cẩn thận phòng thủ đối phương bộc phát lực chiến lúc cuối cùng là hoàn toàn có thể thắng.
Hoặc thậm chí có thể ép nhanh nhịp độ trận đấu, buộc Ngụy Anh Kiệt phải bộc phát sớm.
Tần Vũ dự định sẽ ép nhanh nhịp độ trận đấu.
Khả năng kiểm soát nhịp độ trận đấu của Tần Vũ rất tốt, hầu như đối chiến, trận nào hắn cũng có thể nắm thế trận trong tay, kể cả gặp cường địch.
Hơn nữa, Ngụy Anh Kiệt tính tình nóng nảy, càng có thể lợi dụng điểm này để quấy nhiễu chiến thuật và chiêu thức của hắn.
…
Tỷ võ bí cảnh thượng cổ Thanh Vân tông.
Lúc này bên ngoài, hầu như đệ tử nội môn rảnh rỗi đều đến đây xem trận tỷ võ này của Tần Vũ và Ngụy Anh Kiệt, hai vị đệ tử của Thái Thượng Lão Tổ, đối chiến với nhau chắc chắn sẽ rất hấp dẫn, bọn họ không thể nào bỏ qua trận đấu này.
Mặt khác, Tần Vũ là Hóa Thần Kỳ đỉnh phong lại dám nhận lời thách đấu của Ngụy Anh Kiệt, Luyện Hư trung kỳ cao thủ.
Ngụy Anh Kiệt thực lực ở trong cùng thế hệ cũng nằm trong hàng ngũ mười người đứng đầu.
Tần Vũ đối với trận này cũng rất cẩn thận, có thể đây là một hồi kiểm tra chiến lực của lão sư dối với hắn, nên lão mới tỏ thái độ bàng quan với việc này như vậy.
Hắn cẩn thận nhìn Ngụy Anh Kiệt trước mặt, sẵn sàng chờ hiệu lệnh chiến đấu.
Theo hiệu lệnh của trưởng lão, hai người Tần Vũ hành lễ chào đối thủ, sau đó bắt đầu chiến đấu.
Ngụy Anh Kiệt lao lên đột kích một thương để thăm dò tốc độ của Tần Vũ, Tần Vũ thấy vậy, cũng điều chỉnh tốc độ vừa phải, suýt xoát né tránh chiêu thức của đối phương.
Hắn làm như vậy là cố ý để đối phương lơi lỏng mà khinh địch, đây là đánh vào tâm lý đối phương.
Bên này Ngụy Anh Kiệt thấy vậy, cũng cẩn thận tính toán ước chừng tốc độ tối đa của Tần Vũ thêm 3 thành nữa, bởi vì dựa theo tin tức hắn thu thập được, một trong những sở trường của Tần Vũ là tốc độ.
Tần Vũ huy kiếm chém một chiêu Liệt Diệm Trảm tương đối nhanh về phía Ngụy Anh Kiệt, tên này thân thủ cũng không tệ, kịp thời lùi lại, giơ thuẫn lên chống đỡ.
Tần Vũ bỗng dưng lách sang trái, lại chém Phong Sát cuồn cuộn về phía hông của Ngụy Anh Kiệt, tên này lập tức dựng lên thổ thuẫn, lách người đột kích một chiêu về một bên của Tần Vũ.
Tần Vũ thoáng chốc di chuyển, huy Phong Bạo hòng vây hắn lại bên trong, chuẩn bị du kích tiêu hao.
Ngụy Anh Kiệt trong lòng đã sớm phòng bị chiêu này, liền cấp tốc lùi lại, lách người sang một bên né tránh phạm vi chiêu thức.
Nhưng mà Tần Vũ không để cho hắn kịp thở, đã oanh tới Lôi Đình Chi Nộ chiêu thức.
Ngụy Anh Kiệt đã lỡ đà lách người qua, chỉ kịp huy thương cản lại, Thổ Đột Thứ!
Hai chiêu chạm nhau, phong áp phần phật, nhịp độ trận đấu đã bắt đầu nhanh hơn.
Tần Vũ lướt nhanh trên không trung, gọi ra Vạn Kiếm Quy Tông, đánh về phía Ngụy Anh Kiệt.
Chiêu thức ra nhanh bất ngờ, tên này không kịp phòng bị, tế lên pháp bảo phòng ngự chống đỡ, lại dùng phương thức ta tổn 1000 địch tổn 800 mà oanh tới Tần Vũ.
Tần Vũ đợi hắn lao lên, lách người né sang một bên, gõ một chiêu Trọng Nhạc Kiếm Kỹ - Bát Trọng Thiên lên đầu mũi thương của Ngụy Anh Kiệt.
Binh khí va chạm, kêu lên một tiếng coong thanh thúy.
Ngụy Anh Kiệt giật mình, khí lực chiêu này thật lớn, tay hắn cầm thường cũng có cảm giác đau, phải biết là hai bên tu vi chênh lệch nhau của nửa đại cảnh giới.
Hắn bắt đầu nóng nảy, nãy giờ đánh tới đánh lui, còn chưa đụng được vào người Tần Vũ, bây giờ lại bị hắn làm nhục, một kiếm gõ ngay đầu thương.
Ngụy Anh Kiệt hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tình, hắn kinh nghiệm chiến đấu cũng phong phú, nên tạm thời có thể đè nén lại được.
Ngụy Anh Kiệt quét thương thành một vòng bán nguyệt, thi triển chiêu thức Giao Long Bái Vĩ thương pháp đánh nhanh về phía Tần Vũ, Tần Vũ lao vút lên trên, tay kết thủ ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên.
Bành!
Thổ thuẫn lẫn Kim thuẫn của Ngụy Anh Kiệt vỡ nát, ngay cả quang mang pháp bảo hộ mệnh cũng nhạt đi một nửa, hắn kinh hãi nhìn Tần Vũ.
Nãy giờ Tần Vũ chỉ dùng 3 thành thực lực đánh với hắn, nên uy lực và sát thương của chiêu thức còn yếu, bây giờ đã tăng lên 5 thành lập tức khác biệt.
Nếu đây không phải tỷ võ thi đấu thông thường, Tẫn Vũ đã liên tiếp oanh nát nhục thân hắn rồi.
Ngụy Anh Kiệt còn chưa kịp định hình, một chiêu Phong Sát mang theo khí tức phong, lôi, hỏa của Phong Lôi Long Diệm đã oanh tới.
Bành!
Ngụy Anh Kiệt giơ thuẫn lên chống đỡ, bị bức lui về sau hơn chục trượng, khóe miệng chảy máu.
Bây giờ hắn vô cùng nóng nảy, đột nhiên thế trận thay đổi, tiết tấu nhanh đến dồn dập, ban đầu hắn còn đinh ninh có thể phòng thủ tiêu hao Tần Vũ, nhưng bây giờ kế hoạch đổ bể.
Bên ngoài một màn sửng sốt, sao đột nhiên chiến lực của Tần Vũ bạo phát mạnh mẽ khủng bố như vậy, bọn họ theo dõi bên ngoài còn thấy áp lực, nói gì đến Ngụy Anh Kiệt.
Hai mắt đỏ ngầu, hắn gầm lên bạo phát chiến lực, lao nhanh về phía Tần Vũ.
Tần Vũ chém mạnh chiêu thức Sát Thiên về phía hắn, hắn giơ thuẫn kiên cường chống đỡ, dùng phương thức ta tổn 1000 địch tổn 800 mà lao lên.
Oành!
Hai tay hắn đau nhức kinh khủng, nhưng vẫn một mạch lao đến.
Đột nhiên sương mờ bao phủ, hắn bị mất tầm nhìn.
Thủy Hóa Độ Trạch!
Ngụy Anh Kiệt đang cố gắng lao ra phạm vi của Thủy Hóa Độ Trạch, sau lưng hắn truyền lên từng đợt cảm giác nguy hiểm ập tới, hắn vội thủ thế phòng ngự, tế lên tất cả pháp bảo bảo hộ cùng một lúc.
Bởi hắn biết một chiêu này.
Lôi Diệm Trảm Thiên!
Oành! Đoàng!
Sương mù bị phong áp dư uy của một chiêu này thổi bạt mà biến mất.
Ngụy Anh Kiệt văng mạnh xuống mặt đất, cày nát một đường, cả người thương tích, xương cốt cũng gãy vụn mấy cái liền.
Hai mắt hung quang mãnh liệt, tên họ Ngụy nghiến răng ken két nhìn về phía Tần Vũ trên không trung, lập tức kích hoạt pháp bảo tăng tốc cùng Nguyên Anh bản mệnh thần thông liều chết với Tần Vũ.
- Oa! Tên Ngụy Anh Kiệt này điên rồi, luận võ với sư huynh cùng sơn phong lại dùng cả Thần Thông Nguyên Anh bản mệnh.
Ngụy Anh Kiệt với Tần Vũ chưa ai nhận thua nên cũng không nói gì được, hơn nữa quả thật hắn cũng có quyền sử dụng Thần Thông Nguyên Anh bản mệnh.
Kim Cương Thổ Trạch lĩnh vực!
Hắn hét lớn lao nhanh về phía Tần Vũ, bên trong lĩnh vực, từng mũi thương liên tiếp lao về phía Tần Vũ ép hắn di chuyển theo lộ tuyến mà Ngụy Anh Kiệt định sẵn.
Bành!
Thổ Đột Thứ đột ngột lao lên, Tần Vũ vẫn như cá trong nước, né trái, tránh phải, lại còn súc thế chuẩn bị nghênh đón Ngụy Anh Kiệt.
Thấy vậy, Ngụy Anh Kiệt càng nóng nảy, tức tối, hắn bây giờ chỉ muốn hạ sát Tần Vũ.
Bành!
Tần Vũ vung mạnh một kiếm Lôi Đình Chi Nộ về phía Ngụy Anh Kiệt, làm hắn lui lại một đoạn, bỗng nhiên hai mắt hắn hung ác, quát lớn:
- Tiểu tử, chịu chết đi!
Đằng sau lưng Tần Vũ, mũi thương liên tiếp đâm lên, Thổ Trạch bỗng dưng cô đọng lại, hạn chế tốc độ di chuyển của Tần Vũ đến cực điểm, cảm nhận được khí tức nguy hiểm, Tần Vũ vội lao ra xa phạm vi của thần thông Nguyên Anh bản mệnh của Ngụy Anh Kiệt, đồng thời tế lên pháp bảo phòng ngự tầng tầng lớp lớp.
Xiu!
BÀNH!
Tần Vũ hộc máu văng ra xa hơn hai mươi trượng, một cái phong châm cắm lên vai hắn, một chiêu này cực kỳ nhanh, nhanh đến nỗi hắn chỉ kịp lách người né tránh, vai hắn đau nhức kịch liệt, xương cốt ở phần vai này cũng vỡ vụn.
Chân hỏa trong cơ thể lập tức bao phủ lại đầu châm, hạn chế độc dược lan tỏa.
- Trời ơi, tên Ngụy Anh Kiệt này điên rồi, lại còn dùng một kích toàn lực của Đại Thừa kỳ bát trọng thiên ám toán sư huynh của hắn.
Ngụy Anh Kiệt muốn gọi phong châm quay lại nhưng đã chậm, Tần Vũ thao tác cực kỳ nhanh gọn, dùng hệ thống cưỡng ép đưa vào trong kho, hắn hoảng hốt, một khi phong châm này đến tay sư phụ, hắn chỉ còn con đường chết.
Nếu như sinh tử giao đấu thì không nói, cái này luận võ thông thường, lại ra chiêu tàn độc như vậy, chính là muốn hạ sát huynh đệ đồng môn.
Liệt Chấn bên ngoài xem thấy một màn này, cũng lo lắng không thôi, phong châm bị Tần Vũ dùng phương thức thần bí gì đó giữ lại, chuyện này xử lý không khéo là một hồi tai họa cho Liệt thế gia.
Bên ngoài xôn xao không thôi, một chiêu này uy lực và sức công phá khác biệt, lập tức bị những đệ tử cùng trưởng lão tu vi cao cường trong tông môn nhận ra.
Cái này đã vi phạm nguyên tắc thi đấu đã được quy định rõ, luận võ thông thường chỉ dựa vào bản thân thực lực, mượn nhờ ngoại lực và công kích của cao thủ mà hạ gục đối thủ đều bị nghiêm cấm.
Trong sinh tử giao đấu thì không nói, có thể dùng hết thủ đoạn để bảo mệnh và hạ sát đối thủ.
Nhưng đây là luận võ thông thường, đến điểm là dừng, thần thông Nguyên Anh bản mệnh cũng đem ra dùng, bây giờ đến cả một kích toàn lực của cao thủ Đại Thừa kỳ cũng mang ra ám toán Tần Vũ.
Chưa kể chiêu này quả thực độc ác, nhắm thẳng vào tâm mạch của Tần Vũ, nếu như hắn vừa rồi không kịp né tránh, sợ là đã bị trọng thương hoặc trực tiếp bị chấn nát tâm mạch.
Thiên trưởng lão từ xa quan sát, hừ lạnh một tiếng, cái tên nghịch đồ họ Ngụy này thật là làm lão thất vọng.
Tần Vũ lập tức lui ra xa, lập tức khởi lên pháp trận Luyện Ngục Đại Trận mà hắn đã bố trí nãy giờ, vốn định không dùng, chỉ phòng trường hợp cấp bách.
Tên này đã hung ác như vậy, thì Tần Vũ cũng không nương tay, trực tiếp vây Ngụy Anh Kiệt lại ở bên trong đại trận, tên này vô cùng hoảng hốt, Nguyên Anh bản mệnh của hắn ở bên trong đại trận này liên tục bị thương tổn, hắn vội vàng thu lại thần thông Nguyên Anh bản mệnh.
Ngụy Anh Kiệt lúc này thủ thế chuẩn bị liều chết xông ra ngoài.
BÀNH!
Đang loay hoay chống đỡ bên trong, Tần Vũ đã chém một kiếm Lôi Diệm Trảm Thiên về phía hắn.
Ngụy Anh Kiệt bây giờ pháp bảo phòng ngự cùng nội giáp phù lục đã tiêu hao gần hết, ngạnh kháng chống đỡ chiêu này, hai tay bị chấn nát, xương ngực vỡ vụn đập mạnh xuống đất, hắn vội vàng lao đi, còn chưa kịp la lên hai chữ nhận thua, thì Phật Nộ Hỏa Liên đã bạo nộ trước mặt.
Bành!
Hắn văng mạnh vào lại bên trong đại trận, Phong Sát điên cuồng chém loạn trên thân thể hắn, hắn đau đớn gầm thét, vội vàng la lớn:
- Ta nhận thua!
Tần Vũ lật tay, thu lại đại trận.
Bỗng nhiên Ngụy Anh Kiệt đột ngột lao lên, áp sát Tần Vũ khởi bạo hơn mười cái Lôi Chấn Phù Luyện Hư trung kỳ.
ĐOÀNG!
May mắn Tần Vũ không lơ là phòng bị, kịp thời lùi lại né tránh một chiêu ám toán kia.
Thiên trưởng lão từ xa thở dài thất vọng, cái tên họ Ngụy làm lão thật mất mặt, tài nghệ không bằng người lại còn làm trò đê hèn như vậy, mất hết cả danh dự của sơn môn lão.
May mắn Tần Vũ thể hiện vô cùng xuất sắc, ít nhất đệ tử thân truyền của lão cũng không làm lão thất vọng.
Trưởng lão tỷ võ bí cảnh lúc này đã lao vào bên trong, khống chế Ngụy Anh Kiệt, Tần Vũ thấy thế cũng thu kiếm lại, cúi người hành lễ với lão:
- Đa tạ trưởng lão ra tay tương trợ!
Lão lao vào là muốn cứu cho tên Ngụy Anh Kiệt một mạng chứ không phải cứu Tần Vũ.
Ngụy Anh Kiệt thì hừ lạnh, hắn cũng định ám toán Tần Vũ thêm lần nữa, nhưng mà hắn không biết rằng, nếu vị trưởng lão này không lao vào cứu viện, bây giờ nhục thân hắn chắc chắn đã bị một kiếm kia chấn nát.
Một chiêu Liệt Diệm Trảm vừa nãy súc thế trong tay Tần Vũ, nếu mà chém ra, nhục thân của tên họ Ngụy chắc chắn tan nát.
Lão lao vào chỉ là cứu vãn tình thế mà thôi, nếu như thật sự Tần Vũ chấn nát nhục thân của Ngụy Anh Kiệt mà nói, cũng không tốt lắm cho danh tiếng Tần Vũ hắn.
Huynh đệ đồng môn cùng một sư phụ tương tàn, không phải là chuyện tốt đẹp gì.
- Được rồi, ta tuyên bố trận này Tần Vũ thắng.
Tần Vũ hai mắt sát khí nồng đậm nhìn về phía Ngụy Anh Kiệt, tên này gian trá cực điểm, luận võ thông thường mà lại muốn ám sát hắn, chuyện này Tần Vũ sẽ không bỏ qua dễ dàng.
Bên ngoài cũng xôn xao nghị luận, tên Ngụy Anh Kiệt dù gì cũng là đệ tử ký danh của Thiên trưởng lão, vậy mà hết lần này đến lần khác ra tay đê hèn như vậy, hơn nữa đối thủ còn là sư huynh của hắn, thật là hết nói nổi.
Nhìn một màn vừa nãy, nào có giống luận võ tỷ thí thông thường, cái này là chân chính mà nói là mưu sát sư huynh của hắn.
Tiêu Mỹ Mỹ thở dài, kết quả trận đấu nàng đã đoán ra từ lâu, ngay mà khi Tần Vũ đột ngột bạo phát tốc độ và uy lực vũ kỹ, nàng đã nhận ra Ngụy Vô Kiệt không thể nào thắng được trận này.
Thậm chí Tiêu Mỹ Mỹ còn cảm giác rằng Tần Vũ còn chưa tung ra hết sức mạnh của hắn.
Nàng siết chặt bàn tay, lần này cũng chỉ còn nàng và Quách Khải sư huynh chống đỡ.
Trận này thua quyền kiểm soát sinh ý của Ngụy Anh Kiệt cũng rơi vào tay Tần Vũ.
Nàng thâm ý liếc nhìn về phía Mặc Lâm, rồi yểu điệu đi tới.