Khí Vận Hệ Thống

Chương 143: Nhất Mạch Thần Tiễn 1






Sau khi trảm sát xong mấy con yêu thú, Tần Vũ thu lại xác của bọn chúng.
Sau này, có thể dùng để làm nguyên liệu chế tạo, hoặc có thể mang đi bán hoặc trao đổi nguyên liệu mà hắn cần.
Xác của yêu thú Hợp Thể kỳ đỉnh phong rất có giá trị, đặc biệt là thuộc tính kịch độc của mấy con yêu thú này không phải muốn cầu là được.
Đoạn đường tiếp theo, lão Thái bà bảo hộ bọn họ thuận lợi tiến vào bên trong trung tâm của Tử Vong Hàn Đàm.
Trước mặt Tần Vũ dần dần hiện lên cả mộtrừng cây Hàn Độc Thụ, hắn nheo mắt nhìn về phía trung tâm, nơi Hàn Độc Thụ 5000 năm tuổi đang độc chiếm một vùng rộng lớn.
Lão Thái bà, gõ nhẹ gậy gỗ xuống đất, một làn sóng chân khí cấp tốc lấy lão làm trung tâm lan tỏa ra bốn phương, tám hướng xung quanh.
Mấy con yêu thú cảnh giới Đại Thừa kỳ cấp tốc né tránh, trốn ở xa quan sát về phía bên này.

Lão bà bà chậm rãi nói:
- Thiếu chủ, làm nhanh thôi!
- Ân
Tần Vũ mau lẹ đáp lời lão, sau đó hướng về Hàn Độc Thụ 5000 năm tuổi chặt xuống mấy nhánh cây to liên tiếp, thẳng đến khi hắn đã chặt hết những nhánh cây tuổi thọ 5000 năm tuổi trở lên thì mới dừng lại.
Tần Vũ cung kính nói với lão Thái bà.
- Đã xong, chúng ta đi thôi.
Lão Thái bà gật nhẹ đầu, sau đó trực tiếp mang bọn họ rời đi.
Sau khi ra khỏi Tử Vong Hàn Đàm, Tần Vũ nhanh chóng tiến về Hồng Lâu ở thành gần nhất, đưa nguyên liệu cho thủ hạ mang về Trung Châu thành, để lão tổ mang đi nhờ người chế tạo bảo tiễn cho hắn.
Còn bốn người Tần Vũ lại tiếp tục lên đường tiến ra vùng biên giới của ma tộc và nhân tộc.
Lần này có lão Thái bà bảo vệ, hắn không việc gì phải sợ cao thủ của ma tộc nữa, trực tiếp quay lại tìm kiếm bảo vật và dị hỏa ở đây.
Bảy ngày sau đó, qua một hồi tìm kiếm chung quanh, Tần Vũ cũng xác định được trận pháp che giấu của thủ hạ bố trí.
Trừ những nơi lộ liễu và quá lớn như Tử Vong Hàn Đàm, vách Thiên Nộ hoặc vùng đất khô cằn quá lớn lần trước, thủ hạ Tần gia không thể nào che giấu đi, vì tu sĩ đã chú ý để mắt đến, thì những nơi còn lại, nếu như thông tin chưa truyền ra ngoài, bọn họ sẽ trực tiếp sử dụng trận pháp che giấu đi, đợi Tần Vũ đến thu hoạch.
Tần Vũ dựa trên phương thức phá giải được ghi chép trong ngọc giản, nhanh chóng phá giải trận pháp, mang bốn người bọn họ tiến vào bên trong.
Bây giờ trước mặt Tần Vũ xuất hiện một cái truyền tống trận.

Chỗ này là một bí cảnh truyền thừa, thủ hạ của Tần gia dựa trên thông tin thu thập được nghi ngờ là của nhất mạch thần tiễn Dương Tiễn, cái tên này cực kỳ nổi tiếng ở thời thượng cổ, và thần khí Nhật Nguyệt Tinh Cung cũng là của lão.
Ngày đó, lão đối chiến với ngoại tộc bị thương nặng khó có thể qua khỏi, liền cùng huynh đệ Tiên Sơn đi về động phủ, lo chuyện hậu sự và sắp xếp cho gia quyến, nhưng mà không ngờ trên đường trở về bị ngoại tộc tập kích, thương thế lúc trước còn chưa kịp chữa trị, nhục thân bị đánh nát, nguyên anh bản mệnh đành phải trốn chạy.
Sợ thần khí rơi vào tay kẻ thù, lão mới đưa cho người huynh đệ của thượng cổ Tiên Sơn mang theo chạy đi về phía bắc, cẩn thận bảo quản, khi nào gặp người có duyên thì đưa cho người đó sử dụng, còn hắn thì đánh lạc hướng địch nhân, vì bọn chúng muốn đoạt lấy Nhật Nguyệt Tinh Cung thần khí của lão.
Nhưng mà có điều mà lão không ngờ tới, ngay khi tin lão nằm xuống vừa lan ra, kẻ thù của lão cùng với ngoại tộc ồ ạt đuổi giết tới gia tộc của lão, gia quyến của lão cũng chỉ có lác đác vài người chạy trốn được, nhưng mà sống chết ra sao cũng không rõ.
Chính vì vậy mà thượng cổ Thanh Vân tông mới ban thần khí cho Tần Vũ, dù gì thế hệ này, người có tư cách giữ thần khí của lão cũng chỉ có hắn.
Còn con cháu của lão, bọn họ cũng đã tìm kiếm mấy nghìn năm này, vẫn là vô vọng không hề có một chút manh mối.
Nhắc đến thần khí này, chính thê của lão, còn giữ một cây cung thần khí cấp bậc, Sơn Hà Tinh Cung, vốn cùng với Nhật Nguyệt Tinh Cung là một cặp, sau khi tộc nhân bị truy sát, tung tích của thần khí này cũng mất dấu theo.
Ngày đó nếu như hai phu thê lão không phải tách nhau ra, thì khó có ai có thể hạ được lão, bởi vì hai cây cung này cùng lúc phối hợp có thể thi triển ra Mạn Thiên Tiên Vũ và Truy Tinh Tiễn uy lực cực kỳ khủng bố, là nỗi khiếp sợ của ngoại tộc ngày đó.
Tần Vũ trong lòng cảm khái không thôi, một đời oanh oanh liệt liệt, đứng trên đỉnh tiêm của đại lục vì một trận chiến kia mà bỏ mình.
Có thể tưởng tượng được trận chiến ngày đó khốc liệt nhường nào.
Tu sĩ ở Thiên Huyền Đại Lục phải bỏ cơ nghiệp ở phía nam chạy nạn về phía bắc lần nữa trùng tu kiến nghiệp.
Tần Vũ đang miên man suy nghĩ, lão Thái bà chợt lên tiếng:
- Nhanh chóng tiến vào, có người vừa mới xông vào đây!
- Ân!
Tần Vũ cùng Tử Yên trực tiếp xuyên qua truyền tống trận đi vào bên trong.
Kim Mao và lão Thái bà bị hạn chế cảnh giới nên không thể tiến vào, còn tiểu la lỵ, Bàn Cổ Chân Long nhất tộc của nó có thể đi xuyên qua trận pháp, lẫn che giấu triệt để khí tức nên đại trận của bí cảnh cũng không cảm ứng được nó.
Tần Vũ vừa tiến vào bên trong, liền cảm khái không thôi, bí cảnh truyền thừa của nhất mạch thần tiễn Dương Tiễn vậy mà không thua kém thượng cổ tông môn là bao, bố trí vô cùng bài bản, hơn nữa cũng rộng lớn vô ngần.
Hẳn là gia tộc bọn họ đã chuẩn bị trong thời kỳ thượng cổ đại chiến để bảo vệ truyền thừa của gia tộc truyền lại cho con cháu thế hệ sau.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, con cháu thế hệ sau nhất mạch của lão có lẽ đã tuyệt tích hết cả rồi, một gia tộc thần tiễn uy danh đỉnh đỉnh thiên hạ, sau một hồi đại chiến lưu lạc đến cỡ này, quả thật là thảm khốc.
Đứng từ vị trí vừa nãy truyền tống vào đây, Tần Vũ bắt đầu quan sát, xác định phương hướng và lộ tuyến trước khi hành động, bên trong này tình hình chưa có nắm rõ, nên hắn cũng không dám xông loạn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.