Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 150: Mafia




Có lẽ gia đình cô là nhân vật có tầm quan trọng đối với đất nước này. Pluti đã giải thích mọi thứ mà cậu không biết về đất nước cô cho cậu khi còn ở trên xe. Nào là giai cấp và nhiều thứ khác, khá là khác xa với đất nước cậu, nếu ở đất nước cậu gồm công tước, đại công tước các thứ, thì nơi này lại không có và chỉ tồn tại duy nhất là chính phủ.

Nhưng cha cô thì lại không làm việc cho chính phủ mà còn là đối ngược lại, cha cô là gangster, nắm đầu của một băng đảng làm việc trong bóng tối,Mafia. Không hẳn là đối lập lại chính phủ, mà có thể nói cha cô cũng không ít thì nhiều đã giúp chính phủ. Nếu chính phủ là kẻ giữ gìn chặt tự nơi có ánh sáng, thì băng đảng Mafia của cha cô là những kẻ nắm giữ nơi ánh sáng mặt trời không chiếu xuống.

Dù cho băng đảng Mafia có giết bất kì ai đi chăng nữa, nếu đó không phải là một nhân vật quá tầm quan trọng đối với chính phủ, họ cũng không dám đụng tới băng đảng lớn nhất thành phố này.

Mặc dù cảm thấy cô gái này tin tưởng mình quá đáng khi kể mọi thứ về cha mình cho bản thân nghe, cô bé không sợ cậu là Trung cộng được cài vào sao?

Sau khi đi tới được cửa nhà, các người cận vệ chỉ cúi đầu và rời đi bốn phía, để lại hai người.

'Cánh cửa thậm chí còn không có tay cầm, không lẽ cánh cửa này cần để đạp ra?'

Nhưng không, phía bên phải có một chỗ để đặt thứ gì đó vào, Pluti đặt bàn tay mình vào đó một lúc thì cánh cửa tự động mở ra khiến cậu quay sang cô với đôi mắt hiếu kỳ.

"Đây là cửa nhận diện, chỉ những người thuộc về căn nhà này mới có, cậu cần đưa tay mình vào cho nó kiểm chứng văn tay và cả DNA nữa, để tránh những kẻ có khả năng giả mạo người khác ấy mà."

Có lẽ, nếu so với cô gái này, cậu chỉ đáng để cầm đá mà đập với nhau tạo lửa, cả hai đất nước của hai người khác nhau tới mức cứ tưởng cậu vừa tiến hoá không chừng.

"Xin chào cô chủ!"

Hàng chục những tên mặc áo vest đen cúi đầu xuống chào Pluti khi cô bước vào, khi được cô cho phép ngẩng đầu,họ đưa đôi mắt nhìn cậu, vì cả đám đều mang kính đen nên cậu cũng chả thấy rõ mắt họ.

"Vị ra đây là khách mà ông chủ nói tới. Xin mời cả hai đi theo hướng này, ông chủ đang đợi."

Hai cô người hầu đã đứng ở hai bên cửa tự bao giờ cất tiếng, dẫn cả hai đi về trong.

Một cái bàn cực kì dài, đủ cho cả 30 người ngồi, tuốt mị ở đằng xa, một người đàn ông trông có vẻ không quá già, tầm 35 tuổi, mặc bộ vest trắng đỏ đang ngồi ở đó thưởng thức ly rượu vang đắt tiền của mình cùng với điếu xì gà, đứng kế bên là một ông già mang đồng phục của một quản gia nhưng ánh mắt và khí thế mà ông ta tỏ ra chẳng khác gì sát thủ,khi thấy con mình cùng chàng trai lạ bước vào, ông đặt ly rượu xuống, rít một hơi xong đặt qua một bên.

"Plu, con không có gì để nói với ta à?"

"Con xin lỗi !" Cô cúi đầu xuống, xin lỗi cha mình.

"Đang có khách, chúng ta tạm không bàn tới chuyện đó, ý ta là muốn con cho ta biết thằng nhóc với mái tóc trắng bệch này là ai?"

"Vâng. Đây là Ougi ạ, cậu ấy là người ngoại quốc, lần đầu đến đây chơi nên con đã dẫn cậu ấy đi khắp nơi.."

"Con đang chọc cười ta à? Ta đã bảo cấm con ra ngoài rồi, còn đi với kẻ lạ?"

"Con xin lỗi.."

Thở dài với cô gái nhỏ của mình, gã đưa đôi mắt đáng sợ về phía cậu, không chỉ mỗi đôi mắt của hắn, xung quanh cậu, từ trên tầng 1 tầng 2 tầng 3 cũng có những ánh mắt sát ý nhìn xuống cậu.

"Plu, tránh xa kẻ đó ra."

"Hả? Nhưng ba, cậu ta không phải kẻ xấ--"

"Xấu hay tốt gì do ta quyết !"

Ba cô quát lên, khiến cho sợ hãi đứng sang một mình, chỉ còn lại cậu và gã, mắt đối mắt.

"Nhóc, ngươi tiếp cận con gái ta với mục đích gì?"

Mặc dù ông biết, không phải do cậu ta tiếp cận con mình, thậm chí cậu cũng đã giúp khéo cho đám cận vệ để đem cô về, tuy nhiên, với ánh mắt của cậu, nó không giống ánh mắt của một cậu nhóc thông thường, giết quá nhiều người để có thể khiến ông biết được, đôi mắt đó là đôi mắt của kẻ giết người, thật không ngờ có ngày con ông lại kề cạnh với một kẻ xác nhân.

Cậu muốn trả lời thành thực nhất có thể, cậu cũng chẳng có gì phải giấu cả, nếu quá nguy hiểm thì chuồng thôi.

"Cháu chẳng tiếp cận cô ấy vì mục đích gì cả, chúng cháu chỉ là bạn thôi, tình cờ gặp nhau, tình cờ trở thành bạn thôi ạ."

"Thế để ta đổi câu hỏi.
-Cậu là sát thủ được băng đảng nào thuê tới? Có phải vì đại tiệc tối nay?"

Lúc này ước gì cậu có thể tua ngược thời gian và từ chối lời mời tới ăn ban nãy, ăn gì thì không biết chứ cậu thấy bản thân mình sắp ăn đạn hơn, chẳng biết lý do gì ông ta lại tra hỏi cậu nhiều đến thế.

"Cháu không phải sát thủ, cũng không được thuê từ băng đảng nào cả, còn bữa tiệc tối nay thì cháu còn không biết. Nếu chú cứ coi cháu là sát thủ, tại sao không tra xét khắp người cháu?"

Đưa cái liếc mắt tới lão quản gia bên cạnh, lão bước đến chỗ cậu, còn những bóng đen núp khắp nơi thì đã trang bị sẵn súng ống để tránh những trường hợp hiếm có thể xảy ra.

Sau khi kiểm tra khắp người, lão quản gia lắc đầu với ông chủ của hắn, sau đó bước về lại phía bên cạnh.

"Thế cho ta xin lỗi nhé nhóc, haha! Có trách ta cẩn thận thì hãy trách tại đôi mắt của nhóc thôi !"

"Thấy chưa, con bảo cha rồi !"

Pluti bím môi nhìn cha mình.

"Ta biết rồi, chỉ đang thử độ cứng của thằng nhóc thôi. Nhưng vẫn chưa hết đâu, thằng nhóc này ắt không tầm thường."

"Ra đây !"

Với một tiếng gọi của ông chủ, một tên vệ sĩ cao to đen hôi bước ra.

"Nhóc, trông có vẻ nhóc không tầm thường gì, ta đã nghe các vệ sĩ đi chung xe kể, có lẽ nhóc đến từ Việt Bản nhỉ? Sẽ không phiền nếu thử một tí sức chứ, tuy nói là thử tí sức, nhưng gã này không nương tay đâu, một đấm là nhập viện đấy" Gã đàn ông vừa rít điếu xì gà vừa cười.

"Xem ra cháu không còn sự lựa chọn nào khác."

Biểu diễn năng lực của mình cũng không phải là ý tệ, dù sao nếu cậu để lại ấn tượng xấu trong mắt gã kia thì không biết hắn sẽ làm gì.

Không một tiếng thông báo, tên vệ sĩ đen lao đến chỗ cậu vung ra một đấm thẳng vào mặt cậu.

Lách người sang một bên, cậu đấm thẳng một đấm không quá mạnh vào bụng gã khiến gã ngã ra đằng sau, tiếp tục đứng lên, khi hắn định lao đến chỗ cậu, một bàn tay chặn đứng hắn lại, không ai khác là ông chủ hắn.

"Để ta hỏi nhóc một câu. Nhóc đến từ Việt Bản?"

"Vâng."

"Có phải nhóc đến từ học viện Delinma không?"

Cởi chiếc áo khoác mình ra trong khi gật đầu để gã có thể thấy được biểu tượng học viện trên áo.

"Quả nhiên, thậm chí còn hạ gục được cả một vệ sĩ, chắc hẳn tài năng của nhóc không phải dạng tầm thường? Ta cũng đã được vệ sĩ bảo rằng nhóc biết xài phép thuật?"

"Vâng."

"Vậy thì cuối cùng ta đã hiểu. Nhóc có phải học class S không?"

Có vẻ ông ta cũng biết về ngôi trường của cậu, dù sao thì nó cũng là ngôi trường được sánh đầu thế giới về khả năng sản xuất ra những con người tài năng mà, nhưng ông ta tò mò thì phải nói rằng cậu muốn giết quách đi cho xong.

"Vâng."

"Hả!? Cậu học lớp S ư? Thế mà tớ lại đi khoe những ma thuật thấp kém của mình cho một con người tài năng đấy.."

Pluti như muốn hét lên, nhưng vì có cả cha mình ở đây và trong ông ta rất nghiêm túc nên buộc cô phải để câu hỏi đó lại phía sau và quan xét hai người.

"Thế có lẽ, hiệu trưởng đã giao cho nhóc một nhiệm vụ tuyệt mật gì đấy và bất nhóc đến đây?"

Cậu thật không hiểu ông ta nghĩ cái vẹo gì luôn, nhưng điều đó cũng hợp lý, bởi lẽ cậu đã được Arin nói với mình, ngoài cô ta thì còn 7 kẻ rất mạnh đang đi làm nhiệm vụ tuyệt mật cho trường, có lẽ ý ông ta là như thế. Thấy thế cậu cũng phải giả vờ gật đầu.

"Thế nhiệm vụ như nào rồi? Nếu nhóc tò mò vì sao ta biết thì tân cũng là người quen của hiệu trưởng nhóc đấy."

"Hoàn thành. Đang trên đường tiện tay về thì cháu dạo quanh phố tình cờ gặp Vladimir-san(họ Pluti) chứ không có ý xấu gì đâu ạ."

"Nhìn vào ánh mắt của nhóc, chắc hẳn đã giết người rồi nhỉ?"

"Vâng."

Dù sao thì đây cũng là gangster, giết người như quét cỏ chứ không phải đồn cảnh sát nên cậu cũng chẳng lo gì. Trong khi đó Pluti há hốc mồm ra, không  ngờ cậu lại có thể đi giết người, mặc dù cô chưa giết ai, nhưng thấy xác chết, nhìn băng đảng cha mình giết người cũng khá nhiều khiến cô không xin ra nỗi sợ với những kẻ giết người, chỉ là người họ giết là người như thế nào thôi. Nếu họ đi giết những người không tội tình gì thì thật đáng thương, cô căm ghét những hạng người đó, nhưng cô có linh cảm Ougi chắc chắn không phải trong số hạng người đó.

"Được rồi, để đền đáp màn hỏi đáp ban nãy, tối hôm nay cậu sẽ được đặc cách làm bạn trai con gái ta và có nhiệm vụ bảo vệ nó !"

Ông cười bắn lên,còn kèm theo đó những ánh mắt sát ý khi cậu được đặc cách làm bạn trai tiểu thư chứ không phải họ.

"Hả Papa!?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.