Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 145: Yuji - Ayato.




Nói là lo lắng thì ai cũng lo lắng khi tiến tới trận đấu của mình cả không chỉ riêng Yuji. Nhưng không như chị cô, cô có một tính cách nhút nhác hay lo sợ về những điều xa lạ mà mình không biết đã từ khi sinh ra rồi.

Nói xa thì cũng phải nói gần. Người mà thân thuộc với cô, dù sống chung với nhau biết bao năm trời nhưng cô vẫn mang trong mình một cảm giác xa lạ đối với người đó,người đó như không muốn nói đến cô vậy, mặc dù cậu ta cũng đã làm vậy với nhiều người. Vô cảm nhưng tốt bụng, thích giúp đỡ người khác như chỉ trong thầm lặng, đó cũng là cậu trai mà cô vô cùng yêu quý, cô đã thích thầm cậu trai này biết bao nhiêu là năm trời nhưng vẫn rất sợ phải thổ lộ.

Vì dù cho cô dũng cảm đến mức đi thổ lộ, chắc chắn cậu trai kia cũng sẽ từ chối thôi, sau đó cả hai cũng không có lấy cơ hội đến nói chuyện như những người bạn thông thường nữa là.

Nhưng dù vậy, cô vẫn nuôi hi vọng một ngày nào đó có thể nói hết ra cõi lòng.

Và thời khắc này, dù cho chàng trai kia có lẽ không thể thấy những gì cô thể hiện, nhưng cô vẫn muốn chứng minh bản thân mình. Cô không muốn những sự cố gắng, luyện tập của cô và chàng trai kia bỏ ra chỉ là vô nghĩa. Những năm tháng trước cô đã sống dưới sự chở che của nhiều người rồi.

Bây giờ là lúc cô vực dậy, cho mọi người thấy thành quả của bản thân.


Extralia Ayato. Một cô gái cũng như cô gái Yujin đã đối mặt ban nãy, cô sinh ra đã đứng giữa vạch đích của quyền lực và sức mạnh. Dù sao cha cô cũng là Đại công tước, một danh hiệu cao quý. Tuy vậy khác với những giới quý tộc quyền lực khác. Họ tỏ ra kiêu ngạo đối với những kẻ thấp kém hơn mình, dù cho ngang cả mình. 

Nhưng cô không làm vậy, cô là một cô gái hiền hậu, dam dang, tốt bụng với người khác nên ai trong lãnh thổ gia đình cô cai quản  điều yêu quý cô. Khác với cô gái Yujin đã đối mặt, cô được những đội ngũ pháp sư dạy học cho mình từ thứ hai đến thứ tư, thứ năm đến thứ bảy là để cho cô học những môn bình thường, luật lệ quý tộc, cách giao tiếp, nhưng còn chủ nhật, cô được riêng Thánh Kiếm rèn luyện cho cô, vì thế nên mỗi chủ nhật nào cô cũng rất mệt mỏi.

Nhưng, những lòng tốc bụng đấy chỉ là vẻ bề ngoài. Nếu khoảng 30 quý tộc, thì sẽ có 3 đến 5 kẻ là người tốt, nhưng trong đó không có cô, cô là một quý tộc quyền quý chính hiệu, không biểu lộ quá nhiều về bản thân, tỏ ra tốt bụng để được mọi người có cái nhìn tốt đẹp ở bên ngoài, nhưng bên trong là biết bao sự sỉ nhục, khinh bỉ cô dành cho họ.

Biết bao nhiêu kẻ biết được mặt tối của cô đều có giấc ngủ không bao giờ êm đềm cả, những kẻ nào tiết lộ sự thật về cô còn thảm thương hơn. Nhưng cho dù họ tiết lộ kiểu gì đi nữa, vẻ bề ngoài của cô, lớp phòng vệ mặt tối của cô luôn được ngưỡng mộ đến mù quáng.

Thứ mà cô để trong mắt bấy giờ chỉ là danh vọng, đó cùng là lý do cô thân thiết với Reinhard, một kẻ rất mạnh nhưng lại ngu ngốc với cái lý tưởng bảo vệ công lý của hắn.

"Thế chúng ta sẽ bước tiếp đến với Round đấu thứ 2 ! Trận đấu giữa Hexorita Medisa Yuji và Extralia Ayato !"

Khán đai vang lên, đồng lúc đó cả hai thí sinh cũng điều bước ra sàn đấu và đứng đối diện nhau.

"Hãy chiến đấu hết sức nhé Yuji-san ! "

"u-ừ.."

"Vậy, cuộc chiến của cả hai xin được phép-----"

Cả hai vào tư thế chuẩn bị, Yuji giữ chặt cây gậy phép của mình trong tay cùng với những dòng câu lệnh mà cô chuẩn bị cất ra. Trong khi đó kẻ thù của cô, Ayato thì là trường phái đơn kiếm một thanh kiếm dài, cô vào tư thế chiến đấu như của một hiệp sĩ hoàng gia, đứng thẳng người, đưa thanh kiếm về phía kẻ địch.

"Bắt đầu !"

Khi tiếng còi vang lên, Ayato nhanh chóng lau đến tấn công liên hồi vào Yuji, bởi khi đánh nhau với một pháp sư, cách cơ bản để chiến thắng là không cho pháp sư đó niệm phép.

Nhưng Yuji cũng biết điều đó, tất nhiên hầu hết mọi pháp sư đều biết điều đó nên việc đầu tiên họ sẽ phải giữ khoảng cách hoặc bảo vệ mình bằng lá chắn, nhưng Yuji thì không.

Cô đọc những dòng pháp thuật trong khi đưa cây thanh trượng phép về phía người đang lao đến.

"Cắt gió !" 

Một ma thuật pháp cấp 2 lao đến chỗ Ayato, tuy có hơi bất ngờ khi một con người rụt rè như Yuji lại chọn phương pháp tấn công thay vì phòng thủ nên cô đã không kịp lấy kiếm đỡ. Tuy vậy cô vẫn có thể né được nó bởi vì nó chỉ là một dấu cắt gió nhỏ,

Sử dụng ma thuật lv thấp để có thể nhanh chóng thi triển, thứ Yuji muốn là chặn sự tiếp cận của Ayato chứ không phải tấn công cô, nhưng sau đòn đó mới là đòn tấn công thật sự.

"Cắt gió !"

Cũng là cắt gió nhưng lần này là lv 3 với 3 cơn gió cùng những nhét cắt vô hình lao chỗ Ayato vừa đáp khiến cô không kịp né, nhưng cô vẫn có thể đỡ được với thanh kiếm dài của mình, thanh kiếm có thể truyền ma lực.

Tiếp đến là những ngọn giáo gió lao đến liên tục khiến Ayato chỉ có thể đỡ và né mà không thể tấn công, đó cũng là lúc cô nghĩ mình nên trở nên nghiêm túc nếu muốn chiến thắng.

Truyền ma lực vào thanh kiếm, một ngọn lửa bùng lên, cô chém thẳng nó về phía Yuji, đó là một cách tấn công dạng xa của các kiêm sư pháp thuật. Có lẽ nó sẽ khiến Yuji buộc phải đỡ nó bằng niệm lá chắn, đó là lúc Ayato lao đến tấn công vào cô vì lá chắn được phân làm hai loại, loại dùng để chắn những đòn phép thuật, loại dùng để chắn những đòn tấn công vật lý. Còn nếu muốn đỡ cả hai, cô phải dùng một lượng lớn ma lực lẫn câu chú niệm rất lâu, nên trong trường hợp này, Ayato biết chắc rằng Yuji chỉ có thể dùng lá chắn phép để chặn đòn đó, sau đó cô tấn công Yuji bằng những đòn vật lí áp sát.

Nhưng, Yuji không hành động theo những gì cô suy nghĩ, hay nói đúng hơn là làm cô bất ngờ.

Một lá chắn nước bao bọc lấy Yuji, nó vừa giúp cô đỡ lấy ngọn lửa đó, vừa giúp cô tránh những đòn tấn công vật lí của Ayato, mặc dù những đòn tấn công tù thanh kiếm có thể xuyên pha lớp lá chắn nước đó, nhưng nó làm chậm tiến độ ra đòn của cô khi cô đâm qua khiến Yuji dễ dàng né được.

Đồng lúc đó, khi lửa với nước va chạm nhau, một luồng khói bóc lên che mắt tầm nhìn của Ayato với Yuji.

"Thuỷ đạn !"

Một loạt những viên đạn nước lao đến chỗ Ayato khiến cô không lường trước được, nó chắc chắn sẽ va vào cô và gây ra thương tổn không nhẹ.

Tuy vậy, khi nó chỉ cách cô một khoảng, một lá chắn phép được dựng lên khiến Yuji vô cùng bất ngờ.

Rõ ràng Yuji thấy, Ayato không có lấy bất cứ cơ hội nào để niệm lá chắn kháng phép cả, thậm chí dù cho niệm từ đầu, lá chắn không phải là vô hình, chỉ những Paradise mới có thể dựng lên những lá chắn quanh mình mà không để cho người khác biết.

Nhưng cuối cùng Yuji cũng đã hiểu, đó là một vật phẩm ma thuật, chiếc vòng cổ Ayato đeo trên cổ mình đang phát ra một ánh sáng ấm áp, chính nó đã bảo vệ cô ra khỏi đòn tấn công của Yuji.

Mặc dù có lẽ không công bằng, nhưng cô cũng không nói gì, vì chính cô cũng đang đeo hai chiếc hồi ma lực và gia tăng ma lực nên không thể trách.

Nhếch môi, Ayato gia tốc lao đến tấn công thẳng vào Yuji, cô lao rất nhanh khiến Yuji không thể nào vận phép kịp được, khoảng cách của cả hai đang dần rút ngắn.

Yuji biết, bản thân mình vẫn chưa đủ tự tin, bản lĩnh để có thể tham gia giải đấu này, biết thế thì từ đầu cô đã từ chối đăng ký.

Tuy vậy, trong phút cuối, một ký ức đã lướt qua cô.

-----------------*-----------------

"Cô sẽ không bao giờ có thể sánh bằng chị mình được nếu cô cứ khóc nhè như thế này, cô biết chứ- Yuji?"

"V-Vâng.."

Với đôi mắt lo sợ của đứa bé 12 tuổi, kèm với ánh mắt vô tình của Ougi, cô như càng lo sợ thêm.

Ougi thở dài như muốn lắc đầu chịu thua với cô, đứa con gái như cô, có lẽ chỉ giỏi trong việc cai quát thư viện, những công việc cô đơn thôi, tập luyện ma thuật ở thời điểm nhỏ là quá khó khăn đối với cô, cậu đã không định kích thích lượng ma lực bên trong để cô có thể sử dụng phép thuật thế đâu, nhưng chỉ là tại cậu quá nuông chiều cô em cứng đầu của mình quá thôi. Nhìn thấy Yuji vẫn còn đang ngồi lượm nhượm, cậu thở dài mà ngồi cạnh cô bé.

"Cô nói gì? Con bé này ư!?"

Đôi lúc, Ougi cứ như độc thoại một mình khiến Yuji trở nên khó hiểu.

'Tôi hiểu rồi.' -Ougi.

"Nghe này Yuji, đây là một canh bạc, nó không đánh đổi thứ gì của nhóc cả, chỉ là nếu nhóc có thể.."

Cậu không muốn nói thêm, đây là một canh bạc quá nguy hiểm, 'thứ này' chỉ được bộc phát thực sự khi cô bé trưởng thành một cách thảm thương, nhưng nếu cậu kích thích nó, có lẽ nó sẽ mai không thức tỉnh.

"Ougi-nii-chan?"

Cậu đã vô thức rơi vào suy nghĩ khiến một con nhóc phải gọi dậy.

"Mặc dù em hỏng hỉu anh nói gì hít-- Tuy nhiên nếu.. nếu có thể khiến em có thể ở cạnh onee-chan, xin anh.."

Xoa đầu cô bé, nếu đây là điều cô bé muốn, cậu cũng chẳng còn cách nào.

"Nhưng, nó rất rủi ro, vì thế anh có câu muốn hỏi nhóc."

"Là gì ạ?"

"Nhóc có thèm khát sức mạnh không? (Nhóc có muốn gánh team không?)"

Đôi mắt của Ougi lúc này đối với Yuji cứ như một con quỷ dữ, nhưng cũng như một bà mẹ giúp con mình đạt lấy mong muốn vậy. Với một đứa nhóc nhỏ, thì tất nhiên câu trả lời sẽ là---

"Có ạ !"

"Anh muốn nói với nhóc rằng. Dù cho nhóc có thua cuộc, thất bại thế nào đi nữa, nhóc vẫn phải cố gắng đứng dậy, chiến đấu cho đến khi nhóc thật sự biến mất, đó cũng là cái giá phải trả cho sự [Phục Sinh] "

--------------------------- Suy nghĩ của Yuji.-----

'Em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi,em xin lỗi'

'Em biết có lẽ vẫn còn quá sớm.. Em biết anh sẽ giận rất nhiều.. Trách rất nhiều.. Nhưng anh sẽ thông cảm cho em thôi nhỉ..'

'Vả lại em đã không thể nào nhớ được bản thân đã được anh và những người khác chở che bao nhiêu..'

'Có lẽ nó rất giống với em, được che chở để trở nên mạnh hơn, thất bại để tái sinh thành một thực thể mạnh hơn..'

"Anh biết em quá nhỏ để được biết, vì thế chúng ta sẽ lập giao ước với nhau---"

"Em chỉ có thể sử dụng nó 3 lần trong mười hai năm, nhưng chỉ khi anh cho phép. Nếu em còn cố gắng sử dụng có thêm một lần nào trong mười hai năm, sợi xích của anh sẽ xích lấy con phượng hoàng tham lam."

"Và một nghiêm cấm nữa. Không được sử dụng nó ở chốn đông người, thứ sức mạnh này là thứ khiến ai cũng tham lam."

---------- ---------------------

'Mặc dù em không hiểu những gì anh nói, nhưng em xin lỗi anh..'

'Nếu mà mình có thể, có thể chỉ kiềm nén nó lại thì..'

Thanh kiếm Ayato vừa đưa tới ngực của Yuji

"Có lẽ đây là lúc cậu đầu hàng được rồi đấy Yuji-sa---"

Khi nhìn vào đôi mắt của Yuji, Ayato ngay lập tức ngất đi mà chẳng ai rõ lý do vì sao. Trong khi đó, có một Paradise đang tỏ ra vô cùng nguy hiểm với một cô gái vừa có hai đôi cánh ánh vàng lóng lánh phía sau chỉ trong một cái chớp mắt.


-==============


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.