Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 139: Giải quyết gấu + hái thảo dược và..




Con quái thú này khó xơi hơn một số con quái thú cậu đối mặt khi trước nhiều, không phải tại vì nó quá mạnh, mà tại vì kĩ năng, ma thuật, các khả năng của cậu đều bị hạn  chế lại, cậu không còn khả năng mạnh mẽ như trước nữa, nhưng nó không đồng nghĩa với việc cậu sẽ bị đánh bại ở đây.

Khi nó vừa biểu diễn ra khả năng của mình, cũng là lúc điểm yếu của nó xuất hiện. Mặc dù cậu không chắc chắn đấy có  phải điểm yếu của con quái thú này không, nhưng theo kinh nghiệm thì có lẽ cậu tin chắc là vậy, đó chính là chiếc sừng của nó.

Chiếc sừng đã không còn đỏ rực nữa mà đã trở lại bình thường, nhưng sức mạnh của con quái thú vẫn tăng khá nhiều và cả khả năng đặc biệt ném đuôi của nó. Nhưng có một số thứ cậu vẫn cần kiểm chứng.

Vào tư thế sẵn sàng, cậu đang đợi khoảng khắc con gấu tấn công. Nó lặp lại đòn tấn công ban nãy, ném thẳng chiếc đuôi mình về phía cậu. Ngay lập tức, cậu lao đến trước người nó, vừa để né đòn tấn công, vừa nâng rìu lên, chém thẳng vào giữa ngực nó sau đó phóng lên cành cây xung quanh.

Đòn tấn công chỉ bằng sức tay, không thêm một tí sức mạnh ma lực hay sức mạnh gia tăng, chỉ bằng sức mạnh thuần tuý, cơ thể của cậu là cơ thể rồng, nên sức mạnh tay không của cậu thôi cũng đủ để phá vỡ 1 tảng đá, nhưng có một sự thật cậu mới nhận ra ban nãy khi chém nhát đầu tiên rằng, cái cơ thể này của cậu có lẽ chẳng phải cơ thể rồng, chỉ là một cơ thể bình thường nhưng có điều cậu không bị mất đi sức lực(độ trâu bò) ở thế giới này thôi.

Chỉ là một đòn tấn công bình thường, tuy vậy cây rìu lại rất bén, nhưng lớp gia giữa ngực nó thì khác, chúng rất dày, ăn một nhát của cậu, lớp da giữa ngực nó cũng chỉ chảy một ít máu,bản thân nó cũng chẳng gào hét gì.

Lại một lần nữa, chiếc sừng trên đầu nó lại phát sáng, vết thương giữa ngực nó nhanh chóng trở lại như cũ, thậm chí sức mạnh của nó lại càng gia tăng, nó tiếp tục nhanh chóng tấn công thêm một lần nữa, cậu nhanh chóng né đi, còn cành cây nơi cậu từng đứng thì ngã sụp, nó bồi liên tục nhiều cú khác đến chỗ cậu, né từ lược này đến lược khác mà không đáp trả, cậu chìm vào nghi ngờ về suy nghĩ của mình.

"Có lẽ nhiêu đây thông tin là đủ, nhưng chưa chắc chắn được.. Có lẽ phải thử thôi.."

Theo cậu, chiếc sừng giúp nó hồi phục mọi vết thương, gia tăng sức mạnh, chiếc đuôi thì để tấn công, giữ khoảng cách với kẻ địch. Chiếc đuôi có hai vai trò, một để tấn công, còn thứ hai là bảo vệ chiếc sừng khỏi kẻ địch, không cho chúng chạm chiếc sừng, vì nếu chúng cắt được chiếc sừng đi, đồng nghĩa với việc con gấu sẽ không còn khả năng hồi phục. Tuy nhiên vẫn có điều cậu thắc mắc, liệu con gấu hạn chế sức lực của mình bằng việc ngừng di chuyển để tăng khả năng cho chiếc đuôi và cái sừng? Có lẽ hai thứ này đã ngốn rất nhiều sức lực của con gấu.

Và như thế, mục tiêu đã định, đó là chiếc sừng có con gấu.

Hít một hơi thật sâu, cậu bắt đầu đáp trả. Phóng thật nhanh đến chỗ chiếc sừng con gấu, nó có lẽ đã phát hiện được việc cậu biết khả năng chiếc sừng, hay đơn giản nó chỉ ngu si tấn công cậu liên tục khi cậu tiếp cận nó.

Vừa né thật nhanh những đòn từ chiếc đuôi, cậu vừa kéo khoảng cách của cả hai lại gần nhau, đến một mức độ nhất định, con gấu bắt đầu sử tay nó tóm lấy cậu nhưng không được, lấy tay nó làm vật lấy đà, cậu phóng thẳng lên và cắt đứt chiếc sừng nó đi, sau đó nhanh chóng phóng về giữ khoảng cách.

Chiếc sừng bay khỏi đầu nó rơi xuống đất, kèm theo là những đợt máu bắn ra liên tục từ chỗ chiếc sừng.

"Grarrr!!!"

Nó gầm lên, nắm chặc lấy chỗ chiếc sừng vừa bay đi, đôi mắt nó đầy hận thù điên cuồng chạy đến cậu.

'Quả nhiên mất sừng chỉ làm nó mất đi khả năng phục hồi, mình mong chết quách đi pha đó cho đỡ phiền mà..)

Không còn nhiều thời gian để than phiền bởi con gấu đang gào hét chạy tới chỗ cậu, chiếc đuôi của nó điên cuồng đập phá mặt đất chỗ cậu, cậu tránh né liên tục tìm cách tấn công vào điểm yếu thứ hai của nó là chiếc đuôi, hoặc tấn công một đòn chí tử vào đầu nó.

Có lẽ tấn công vào đầu nó có vẻ khó khi nó đang điên cuồng như thế, đến mức này có lẽ cậu chỉ còn cách trốn vào rừng và làm Việt Cộn-- à nhầm, chỉ còn nước trốn vào rừng chờ nó khinh suất và tấn công từ đằng sau, chặt phách chiếc đuôi nó đi.

Nhưng cách này cũng vô dụng khi chiều rìu và bộ đồ của cậu đang có mùi máu, nên cậu chỉ còn cách đấu trực diện nó thôi.

Liên tục né những đòn tấn công từ chiếc đuôi, vừa đề phòng việc nó điên cuồng lao đến, cậu lạch lách xung quanh người nó,phóng lên những cành cây cố tìm một cơ hội tấn công. Và sau một hồi thì cơ hội đấy cũng tới, khi cậu nhanh chóng phóng lên cành cây phía sau nó, nhanh chóng nhảy bật tới thẳng chiếc đuôi đang loay hoay, đưa một nhát thẳng vào phần đầu chiếc đuôi.

*Xẹtttt*  *Garrrrr!!!*

Chặt phanh cái đuôi nó lìa khỏi cơ thể, con gấu cũng cảm nhận được nổi đau đó và kêu gào lên, ngay lúc nó không thể ý, từ đằng sau nó, cậu nhảy bật lên cho thẳng nhiều nhát rìu vào đầu nó vì không gì đảm bảo một nhát là đủ.

*Garrr! Garrr!!!*

Liên tục gào hét trong vô vọng, con gấu dần mất đi ý thức của mình và ngã xuống đất. Chiếc thẳng đã thuộc về cậu.

Nhưng không có thời gian nữa vì cậu vẫn còn việc để làm, nhanh chóng lấy lông trên lưng con gấu, đủ để làm một chiếc áo giữ ấm, cùng lúc đó cậu cũng lấy một ít thịt mà có lẽ sẽ ăn được về.

Bỏ đống thịt vào bao, sau đó lấy lông đắp lên, cậu không muốn thảo dược của cô ta bị dính máu chút nào, kiểu gì cũng sẽ nổi đoá lên, sau đó cậu nhanh chóng rời khu vực này và đi một cách cẩn thận, có lẽ mùi máu sẽ thu hút một số loài động vật, để tránh chạm mặt cậu phải đi nhẹ nói khẽ.

Thảo dược ở đây cũng không mấy khác gì thế giới của cậu, có một số loại thảo dược giống như thế giới cậu nhưng theo cậu thì loại thảo dược ở đây tốt hơn vì hình dáng của nó khá phát triển, có lẽ vì đây là một nơi thiên nhiên chăng?.

Cậu cũng cố nhớ một số loại thảo dược chưa gặp qua, biết đâu nó sẽ có lợi cho cậu sau này.

Sau khi thu nhập xong, cái bao sau lưng cậu cũng trở nên đầy và nặng hơn, cậu chợt nhớ ra rằng, bình thường đã mù đường, may là có em cậu,Sages*, Yujin,Yuji hay Zin. Còn lúc này, trong khu rừng mà do mãi kham khảo, đi nhặt thảo dược lung tung mà cậu không chú ý đến lối về.

"Vấn đề thì mãi mãi là vấn đề.."

Cố gắng tìm kiếm cách về, đồng thời cậu vô tình ngược nhìn lên trời.

"Đúng rồi?"

Nhìn xung quanh bầu trời, cậu cuối cùng cũng tìm được lối ra.

Nơi này bị chia cắt thành hai nơi khác nhau, nếu cậu muốn tìm về, chỉ cần nhìn lên bầu trời cố gắng tìm nơi có những đám mây xám, đen, hay nơi có tuyết rơi là được.

Chạy theo hướng đó, cuối cùng cậu cũng đến lại nơi mà khi nãy giết con gấu.

"!!?"

Nhưng một bất ngờ lại tiếp tục xảy ra, xác con gấu ban nãy, chỉ còn lại bố xương không và một lượng máu ít xung quanh bộ xương, có thứ gì đó không ổn đã xảy ra, một cảm giác rung tợn chảy qua dây thần kinh cậu như kêu cậu nhanh chóng trở về.

"Thế giới này, nếu đúng là như vậy, thế giới này có lẽ là ----*** ****"

---------------------

*Sages  là em bên trong main.

Yujin Yuji là bộ đôi chị em thuở nhỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.