IMI - Thực Nghiệm Đảo

Chương 79: Cọp không răng vẫn có thể tát người




Bên dưới thác nước đã đóng băng.
Frozen đứng đối mặt với Tường đã được gần hai phút, ánh mắt hai người đều thẳng tắp đối diện nhau, sâu không thấy đáy.
Kị sĩ ở xa muốn xông lên giúp đỡ nhưng hắn đứng ngoài rìa cánh đồng băng cũng đã lạnh vãi linh hồn, mặc dù băng đã tan dần do thủy nguyên tố bị quang nguyên tố xua tan. Thế nhưng nhiệt độ cỡ này, người thường như Linh chắc chắn không chịu nổi. Còn phải bảo vệ cô gái, hắn cũng muốn hét lên là đừng giết nếu không muốn có một con bé điên khùng trả thù, nhưng tình cảnh này, người ta tin được mới lạ. Thật sự là hết cách.
Lại nói, đối với King của Trường Sinh Đảo, cái hoàn cảnh cỡ này chắc hẳn vẫn chưa đủ bức hắn vào tuyệt lộ chứ !? Từ lúc gặp mặt đến giờ chưa đầy một tiếng, con hàng mặt lạnh này liên tiếp chấn động tâm thần hắn hết lần này đến lần khác, hắn không tin gã này đã dám ra tay giải quyết con dơi kia, lại không giữ lại chút gì đó. Em gái băng lam pháp sư kia, lúc này nổi lòng tham có vẻ hơi sớm, chỉ sợ sắp ăn quả đắng rồi.
Đứng trong lồng khí bảo vệ của hắn, Linh nắm chặt hai tay, cảm giác có chút hồi hộp, nhưng tuyệt đối chẳng sợ hãi hay lo lắng gì. Số lượng người chết dưới tay Tường từ khi lên đảo không phải là ít, lần nào chiến đấu hắn cũng đều có vẻ sắp chết đến nơi, nhưng nếu nghĩ đây là cơ hội xông lên, thì tuyệt đối là một tràng bi kịch.
Cái gã thiếu niên thô cứng như tảng đá, nhìn qua chẳng hề có chút tinh tế gì kia, đối với chiến đấu và sống còn có khả năng phản xạ và bộc phát kinh người. Tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ gì. Trên thực tế, từ khi lên đảo, người duy nhất sống sót sau khi đấu tay đôi với Tường chỉ có gã thanh niên tóc xoăn mặc giáp điện tử nào đó. Còn lại đều đã thành dinh dưỡng cho hòn đảo này rồi.
Ngoại trừ Claude đang cuống quít sưởi ấm cho Trung Thành sắp thành đá cục, hồn nhiên không để ý gì tới hoàn cảnh xung quanh. Mấy người còn lại đều chăm chú lặng yên muốn ngừng thở.
Tường và Frozen vẫn còn ghìm nhau, từ lúc gặp mặt đến giờ, bọn họ chưa thể hiện ý đồ hữu hảo một lần nào, trên hòn đảo này nếu không thể cộng tác, sớm muộn cũng sẽ có lúc phải đâm cho nhau một đao, dẵm lên lưng đối phương để tiến bước. Bất kể thủy nguyên tố dày đặc như muốn đóng băng không gian, hay quang nguyên tố bá đạo xua tan tất cả, đều không thể dung hợp lại với nhau. Muốn cộng tác vốn đã chẳng phải dễ dàng gì. Hơn nữa một đòn cuối cùng của Tường, tuyệt đối không có thiện ý nhắc nhở Frozen tránh ra khỏi vùng ảnh hưởng, đối với hắn, kết quả tốt nhất là tiện tay xử lý luôn cái uy hiếp tiềm tàng này.
Đối phương không thân thiện, hắn cũng chẳng phải lương thiện, sớm muộn cũng phải giải quyết, cả hắn lẫn đối phương đều ngầm hiểu, đây là thời cơ giải quyết tốt nhất.
Nhìn qua thì có vẻ Tường đang thiệt thòi, nhưng Frozen cũng chẳng khá khẩm hơn, một đường chạy giết chật vật, vất vả lắm mới tìm được một nơi có thủy nguyên tố tụ tập, nào ngờ phát uy chưa được mấy phút đã bị người ta xua tan lĩnh vực. Hơn nữa không hiểu làm cách nào để đối phương có thể can thiệp vào dòng mana mình dùng để khống chế nguyên tố, sau đó cải tạo cánh đồng băng thành vùng khuếch đại ánh sáng cho hắn. Đối với người có tự tin tuyệt đối như Frozen, cái khả năng có thể can thiệp vào lĩnh vực cô ta am hiểu nhất, vốn là không thể chấp nhận. Nếu như để đối phương khôi phục lại, tiếp tục bày ra cái khả năng khiến người căm phẫn ấy, mình sẽ mất đi quyền chủ đạo trong nhiều chuyện. Tốt nhất là giải quyết ngay lúc này.
Tuy không có nhiều thủy nguyên tố để sử dụng đại hình ma thuật, nhưng quanh người vẫn tụ tập được một chút, dùng để cận thân chiến đấu hẳn cũng không quá tệ hại. Hơn nữa quang nguyên tố đã bắt đầu phân tán, nơi đây lại là một nhánh sông, chậm nhất là mười phút nữa, nguyên tố sẽ khôi phục cân bằng. Lúc đó thì không có gì phải kiêng dè nữa cả.
Đột nhiên tiếng băng nứt vỡ phát ra từ khắp nơi trên cánh đồng băng.
Từng cột băng cao nhất, hay đến những gai băng nhọn hoắt nho nhỏ bên dưới cùng phát ra những tiếng lách cách khe khẽ nhưng đồng loạt.
Rồi những tiếng răng rắc vang lên khắp nơi. Các vết nứt mới đầu còn mờ nhạt trên các trụ băng, nhưng rất nhanh lan rộng. Cuối cùng toàn bộ đều sụp đổ. Bắt đầu từ những trụ băng cao nhất rồi như hiệu ứng dây chuyền, các gai băng bên dưới cũng lần lượt gãy vỡ.
Cả cánh đồng băng dưới ánh mắt không thể tin tưởng được của Frozen lần lượt sụp đổ, khí lạnh nhanh chóng biến mất, mặt băng dưới chân cũng bắt đầu trở lên ẩm ướt, đây là dấu hiệu băng bắt đầu bị tan chảy.
“Ngươi làm như thế nào !?” Frozen cắn răng khiếp sợ nói.
“Đảo ngược trận pháp của ngươi.” Tường thản nhiên đáp như thể việc này chẳng liên quan gì đến hắn vậy.
“Ngươi thật nguy hiểm.” Frozen cười có chút bất đắc dĩ, nhìn lại vị trí của Tường, đúng là trung tâm của cánh đồng băng. Đến lúc này cô ta dám chắc chắn tên này đã chủ đích đi đến trung tâm trận pháp ngay từ đầu. Cái trận pháp này đã bị phá hỏng nói lên rằng, dù nguyên tố xung quanh có tụ tập lại đầy đủ như trước, Frozen muốn tạo ra một cánh đồng băng nữa, với tình trạng tiêu hao cực lớn hiện tại, coi như là không thể nào rồi. Việc chờ đợi không còn ý nghĩa gì nữa.
Trận pháp là chìa khóa để chuyển hóa năng lượng cube sau đó vận hành nó theo ý muốn các pháp sư, nhưng nó cũng cần có mana để khởi động, cái khó hiểu ở đây là Frozen nhìn thiếu niên tóc trắng này từ đầu đến chân cũng chẳng có chút dao động nào của mana cả.
Khó hiểu – thâm sâu – khó dò.
Loại người này nếu không phải là bạn thì tốt nhất là nên tiêu diệt càng sớm càng tốt.
“Cũng vì thế mà ta càng lúc càng muốn giết ngươi.” Dứt lời, đôi cánh bằng sương vỗ nhẹ một cái, cả cơ thể Frozen về phía Tường như cục nam châm tìm được nửa còn lại của mình vậy.
Tường bình tĩnh dịch chuyển cơ thể sang bên cạnh với một biên độ rất nhỏ, nghiêng đầu qua một bên tránh đường kiếm của Frozen đâm thẳng tới, hai tay cầm chắc cây gậy vung lên với tất cả sức lực còn lại, cộng thêm kỹ xảo phát lực đặc biệt, cây gậy lập tức thân mật tiếp xúc với vùng bụng Frozen.
Cận chiến với hắn, tuyệt đối là tìm tử lộ.
“Ngươi mất bình tĩnh rồi.” Tiếng nói lạnh băng như có như không vang lên trong đầu Frozen, rồi gần như ngay lập tức, một cảm giác đau đớn từ vùng bụng truyền tới, làm cô không kìm được mà thổ ra một ngụm máu tươi, cả cơ thể bị bắn văng ra xa rồi nằm đó bất động.
“Wow, home run.” Kị sĩ đưa tay đặt lên chân mày làm tư thế nhìn xa kinh điển, mồm huýt sáo một cái khen ngợi.
Cảnh này nhìn thật sự rất sướng.
Không có ánh sáng, không có chân lý, chỉ dùng chút tàn lực. Giống như một con cọp bị nhổ hết răng nanh, những tưởng chẳng còn khả năng uy hiếp gì, bất ngờ vồ ra một trảo, làm gã thợ săn ôm hận toi cơm.
Một phút mất cảnh giác, tấn công vội vã, Frozen bị Tường dùng một gậy đánh văng đi như một con diều đứt dây rồi nặng nề rơi xuống mặt băng, làm phát ra hàng loạt tiếng nứt vỡ lách cách. Lớp băng lúc này đã yếu đi rất nhiều.
Tư thế của Tường lúc này cũng có phần giống một vận động viên bóng chày vừa thực hiện một cú đón bóng tiêu chuẩn, chỉ còn thiếu nước buông gậy chạy về base nữa thôi. Ít nhất trong mắt Robert, dáng này rất chuẩn.
“Mau ra xem cậu ấy thế nào.” Linh bực mình đánh một cái vào đầu tên lưu manh này nói với giọng lo lắng.
Kị sĩ trừng mắt nhìn lại, nhưng cô gái chẳng buồn để ý đến hắn nữa, ánh mắt lo lắng tập trung vào thân ảnh mệt mỏi đang chống gậy thở dốc không ngừng ở xa kia.
Dõi theo ánh mắt Linh, Robert mới ý thức được sự việc nghiêm trọng.
Cơ thể Tường lại một lần nữa đầy máu, đôi mắt lạnh băng lúc này càng thêm vô hồn, khuôn mặt vẫn bình thản như vậy dù đã chuyển sang màu trắng bệch, không còn chút huyết sắc. Dường như hắn không hề cảm thấy bất cứ sự đau đớn gì từ cơ thể đang kiệt quệ dần dần kia. Máu từ những vết thương vốn đã khép miệng nhưng do vận động mạnh lại rách ra, thấm đỏ cả mặt băng bên dưới.
Kị sĩ nhún chân một cái, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Tường, hắn hỏi với giọng không chắc:
“Sếp, ngài không sao chứ !? Đừng có toi nha, ta còn muốn rời khỏi hòn đảo chết tiệt này lắm đó, hơn nữa con bé điên khùng kia mà nổi giận thì không ai chịu nổi đâu đấy !” Mặt Robert lúc này nhăn nhó như đang thấy cha già của mình lúc lâm chung vậy.
À không, lúc cha già lâm chung, Robert vẫn còn đang tý tởn ở Hawaii giỡn chơi với các chị gái xinh đẹp tươi mát. Hắn thề với vua kị sĩ trên cao (nếu ngài có thật) là cha già chết hắn cũng không gấp như lúc này.
“Này, bớt nói gở đi được không !? “ Linh trừng mắt với Robert rồi đỡ lấy Tường để hắn nằm trên lòng mình, hỏi với giọng lo lắng:
“Cậu... không sao chứ !?”
Tường nhìn cô gái đang luống cuống tay chân, không biết nên làm như thế nào vì sợ động vào sẽ làm vết thương của hắn càng thêm nghiêm trọng hơn, hắn chợt thấy có chút cảm giác khó hiểu. Dường như từ rất lâu trước đây, cũng có người đối xử với hắn như vậy thì phải.
Hắn cũng từng nằm trong lòng một ai đó như vậy.
Từ rất lâu rồi.
Tuy vậy, hắn cũng không còn sức để trả lời cô nữa, cặp mắt hững hờ vẫn kiên cường mở ra từ trước đang dần dần nặng nhọc cụp xuống. Hắn đã sử dụng tất cả chút sức lực cuối cùng còn sót lại, bây giờ ánh sáng để chữa trị vết thương cũng không còn.
Thương thế mấy ngày nay được ánh sáng chữa trị qua loa, vốn không thể bài trừ tận gốc, lúc này đồng loạt bộc phát biến hắn thành huyết nhân. Cơ thể có vẻ cũng đã tới giới hạn cuối cùng, đôi mắt ảm đạm, không còn câu thông được với chân lý, hắn cũng chẳng tính nổi, nếu cứ để tình trạng này tiếp tục, có khi nào hắn sẽ chết thật không.
Có lẽ, lần này không xong rồi.
“Tiêu rồi, hơi thở đang yếu dần, sếp à, xin ngài đừng chết chứ, em còn vợ dại con thơ đang chờ ở nhà đó, này... có chết cũng để lại chút gì đó đi đã chứ !?” Robert hoảng hốt, ngồi xuống bên cạnh thiếu niên đang thoi thóp dần trong lòng cô gái, vò đầu bứt tóc nói, thiếu chút nữa thì nước mắt cũng rơi ra.
“Má ơi, Frozen…” Claude sợ hãi ngây người. Frozen nằm bất động đằng xa khiến hắn thất thần hồi lâu, rồi lảm nhảm như thằng đần. Từ khi quen biết đến bây giờ, chưa bao giờ hắn hình dung được cảnh cô nàng tự tin kiêu ngạo này sẽ nằm một đống như thế kia, xung kích thị giác khiến hắn chấn động không nhỏ.
Ở xa xa Trung Thành nhìn em gái khuôn mặt khẩn cấp lo lắng, không buồn để ý xem tên lưu manh bên cạnh đang liên tục vò đầu bứt tai kêu cha kêu mẹ làm trò mà không khỏi lắc đầu. Anh trai tý nữa thì thành đá cục mà em gái yêu quý đang ở đằng xa nước mắt rơm rớm lo cho thằng quái nào thế kia.
Hắn khó khăn cử động cơ thể đang cứng ngắc của mình, quay sang Claude vẫn còn đang há hốc mồm vì một màn Frozen bị đánh bay như quả bóng rồi nằm dài một đống ở đó, thở dài rồi nói với giọng tiếc hận:
“Lò sưởi à, sau này lấy vợ, nhớ đừng sinh con gái nhé !”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.