Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 917: Vị đại nhân này (1)




- Đáng chết, nhân loại, ngươi chọc giận chúng ta, ta muốn xé nát các ngươi và nhấm nháp.
Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương đồng thời nổi giận gầm lên, trong hai mắt bắn ra huyết quang và lao tới chiến đấu với Đông lão và Lý Tuấn.
Oanh!
Màn sáng bao phủ hạn chế hai Yêu Vương trong khu vực nhỏ hẹp, chúng ra sức kháng cự, từng khối kim cương nện lên người chúng, nện chúng máu me đầm đìa.
So với Thanh Phong, thực lực Đông lão mạnh hơn đâu chỉ một bậc, dưới huyền bảo của hắn tấn công, hai đầu Yêu Vương không trụ được liền lui về phái sau.
Tùy tiện một khói kim cương nện xuống cũng làm lục phủ ngủ tạng của chúng quay cuồng, miệng phun máu tươi.
- Đáng giận, nhân loại này là cường giả.
Sau một phen giao thủ, Sư Hổ Yêu Vương và Ưng Cưu Yêu Vương đều khiếp sợ không nói thành lời.
Rống!
Lúc này bản thân chúng không ngừng lui về phía sau, thương thế trên người càng ngày càng nặng, đột nhiên Sư Hổ Yêu Vương nổi giận gầm lên một tiếng, nó há to miệng và hội tụ yêu lực khủng bố sau đó phun ra ngoài.
Cùng lúc đó Ưng Cưu Yêu Vương thét dài, trong miệng nó cugnx bắn ra hào quang màu đỏ, năng lượng cường đại xuyên thấu hư không, vô số cánh chim rậm rạp chằng chịt không ngừng nổ tung trên bầu trời.
Hừ!
Đông lão vung tay lên, Viên Hoàn Huyền Bảo thúc dục thiên mạc ngăn cản hai Yêu Vương tấn coog.
Tiếng nổ mạnh vang lên và truyền ra xa, sóng xung kích khủng bố càn quét chung quanh, những nơi đi qua mọi thứ trên mặt đất hóa thành bột mịn.
Bụi mù tràn ngập, kình khí tung bay.
Sương mù bao phủ chung quanh, thiên mạc không ngừng chấn động nhưng nó vẫn sừng sững bất động.
Hai đại Yêu Vương thấy thế lập tức chấn động, đây là công kích manh nhất của chúng nhưng lại bị Võ Vương nhân loại ngăn cản?
- Đáng giận, Võ Vương nhân loại quá mạnh mẽ, nhanh đi thông báo cho Tạp Lỗ đại nhân.
Hai đầu Yêu Vương sợ hãi không nhỏ, chúng không ngừng vỗ cánh bỏ chạy thục mạng.
- Không thể nhìn chúng rời đi.
Đông lão thấy thế vội vàng hét lớn, hắn lập tức động thủ.
Theo lời hai Yêu Vương nói lúc trước, hiển nhiên nơi này là lãnh địa của Yêu tộc cường đại, nếu như chúng truyền tin tức quay về, tất cả đệ tử thậm chí kể cả bọn họ cũng lâm vào nguy hiểm to lớn.
Đông lão cũng không nhận cho rằng bằng vào mấy Võ Vương bọn họ có thể đối kháng với thế lực Yêu tộc trong vô tận sơn mạch.
Khi Đông lão truy kích, hai đại Yêu Vương không ngừng gào thét tức giận, vết thương trên người không ngừng đổ máu.
- Chúng ta tách nhau ra chạy.
Hai Yêu Vương nhìn nhau, chúng quyết định thật nhanh và bỏ chạy sang hai hướng khác nhau.
Đông lão nhướng mày, hắn đưa ra quyết định thật nhanh.
- Lý Tuấn, ngươi đuổi bắt Ưng Cưu Yêu Vương, ta đi đánh chết Sư Hổ Yêu Vương.
Hắn vừa dứt lời, Đông lão đã lập tức truy kích Sư Hổ Yêu Vương.
Cơ hội tốt.
Ưng Cưu Yêu Vương thấy thế, trong mắt của hắn bắn ra hào quang hưng phấn.
Nó sợ nhất chính là Đông lão truy kích nó, hiện tại phát hiện truy nó là tên Võ Vương khác, trong lòng lập tức hiểu ra, đây là cơ hội duy nhất nó có thể đào tẩu.
Bá!
Nghĩ tới đây Ưng Cưu Yêu Vương tăng tốc độ của mình lên tới mức tận cùng, hóa thành một đạo hào quang màu đen xuyên qua bầu trời.
- Muốn đi?
Lý Tuấn khẽ quát một tiếng, trường thương trong tay tỏa ra hào quang sáng ngời, hắn dùng toàn lực đâm về phía trước.
XÍU...UU!!
Trường thương màu đen hóa thành thiểm điện vạch phá trường không, lập tức đi tới trước mặt Ưng Cưu Yêu Vương.
Lý Tuấn rất rõ ràng, tuyệt đối không thể thả Ưng Cưu Yêu Vương chạy trở về, một khi chạy trở về, khi đó sẽ có tai nạn lớn ập lên bọn họ.
Tốc độ Ưng Cưu Yêu Vương nhanh hơn nữa cũng không nhnah bằng tốc độ công kích của hắn, chỉ cần chặn đường đối phương, chờ đợi các đạo sư khác vừa tới, hoặc là chờ Đông lão quay về, Ưng Cưu Yêu Vương hawnrr phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng làm Lý Tuấn không nghĩ tới là, đối mặt với công kích của hắn nhưng Ưng Cưu Yêu Vương không tránh không né, trên cánh chim màu đen tỏa ra hào quang cầu vồng màu đen, vô số quang cầu hội tụ cùng một chỗ và hóa thành cột sáng màu đen oanh kích Lý Tuấn.
Không ngờ là thủ đoạn đồng quy vu tận.
- Không tốt.
Lý Tuấn dừng lại, huyền nguyên giáp bảo hộ bản thân và điên cuồng ngăn cản cột sáng màu đen bắn tới.
Phanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Lý Tuấn há miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn lui về sau hơn trăm mét mới có thể dừng lại.
Bản thân Ưng Cưu Yêu Vương càng thê thảm, lúc này không có phòng ngự nên cánh của nó bị trường thương xuyên qua, máu tươi bắn tung tóe nhưng nó không quan tâm, thân thể hóa thành hào quang màu đen tiến vào trong núi rừng.
- Đáng giận.
Lý Tuấn đứng lặng giữa không trung, sắc mặt tái nhợt.
Đổi sang bên khác, Sư Hổ Yêu Vương đang bị Đông lão truy sát.
- Đáng chết, Võ Vương nhân loại lại truy kích ta.
Nội tâm Sư Hổ Yêu Vương vô cùng tức giận.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Từng viên kim cương nện lên người nó, miệng vết thương chằng chịt, nó gào thét thảm thiết.
Nó kiệt lực ý đồ phản kích nhưng Đông lão không cho nó cơ hội.
Phốc phốc!
Một đạo kim sắc cầu vồng quang xẹt qua, đem nó cánh phải, chém rụng tiếp theo phiến huyết nhục.
Trốn, trốn, trốn!
Trong nội tâm Sư Hổ Yêu Vương lúc này chỉ có suy nghĩ điên cuồng bỏ chạy thục mạng, yêu vân khủng bố trên người nó bao phủ quanh thân.
Hai cánh không ngừng đập mạnh, trong thân thể bắn ra yêu khí màu đen, bên ngoài có huyết khí cuồn cuộn, trong nháy mắt tốc độ của nó tăng lên ba thành.
- Sư Hổ Yêu Vương đúng là khó chơi.
Đông lão nhíu mày hừ lạnh và theo sát phía sau.
Tuy sức chiến đấu của hắn mạnh hơn Sư Hổ Yêu Vương nhưng yêu thú Yêu Vương đều có được huyết mạch chi lực, một khi huyết mạch chi lực bộc phát, các phương diện của Yêu Vương tăng lên ba thành, tốc độ cũng giống như vậy.
Hết lần này tới lần khác tốc độ không phải là sở trường của Đông lão, cho nên chỉ có thể truy kích như thế mà thôi.
- Khá tốt huyết mạch chi lực của yêu thú bộc phát chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn, nếu không đúng là nhìn nó chạy thoát rồi.
Thời điểm Đông lão không ngừng truy kích.
XÍU...UU!!
Phương xa có một đạo hào quang bay tới còn mang theo huyền nguyên bạo động.
- Đông lão.
Một tiếng thét to vang vọng thiên địa.
Đôi mắt Đông lão sáng ngời.
- Dược lão, ngăn cản gia hỏa này cho ta.
Người tới chính là Dược lão.
- Tốt.
Tuy không rõ xảy ra chuyện gì nhưng Dược lão căn bản không có hỏi thăm, hắn vung tay tạo thành tấm chắn bằng huyền nguyên ngăn cản con đường Sư Hổ Yêu Vương tiến lên.
- Xong đời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.