Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1161:




- Các hạ làm cái gì vậy, lão phu lấy ra vật liệu, không phải là vì đan dược, mà là vì cảm tạ các hạ chữa trị tôn tử của lão phu, còn đan dược này, ngươi vẫn là lấy về đi.
Lâm Bác liên tục xua tay.
Diệp Huyền cười nói:
- Lâm Bác trưởng lão, ngươi đừng vội từ chối, hai bình đan dược này, một bình là cho tôn nhi ngươi Lâm Thiên, ta nhìn hắn ngăn ngắn mấy tháng thời gian, liền đột phá một cấp, đồng thời có xu thế xung kích Vũ Vương, tuy có duyên cớ tích lũy lâu dài sử dụng một lần, nhưng đột phá quá nhanh, đối với căn cơ của hắn sau này vẫn sẽ có chút ảnh hưởng, một khi dùng Trùng Vương Đan này của ta, chẳng những có thể để hắn thuận lợi đột phá đến Vũ Vương cảnh, hơn nữa có thể tiêu trừ hiện tượng căn cơ bất ổn, làm cho tu luyện của hắn sau này, không đến nỗi gặp phải bình cảnh quá lớn.
- Cái gì, Trùng Vương Đan?
Nghe được danh tự này, Lâm Bác có chút sững sờ, nghe tên đan dược này, làm sao giống như bản tăng cường của Trùng Tôn Đan vậy?
Nhớ lúc đầu một viên Trùng Tôn Đan, là đấu giá được năm loại vật liệu bát giai, mà Trùng Vương Đan này, cấp bậc cao hơn Trùng Tôn Đan ròng rã một cấp, chẳng phải là càng khuếch đại?
Lâm Bác hữu tâm từ chối, nhưng vừa nghĩ tới công hiệu của Trùng Tôn Đan, trong lòng hắn do dự.
- Chuyện này... Vậy như thế đi, Trùng Vương Đan này lão phu liền nhận, còn một bình đan dược khác, các hạ vẫn là lấy về đi.
Quan hệ đến tương lai cháu mình, Lâm Bác mặt già đỏ ửng, từ chối làm sao cũng nói không ra, liền nhận lấy Trùng Hoàng Đan, nhưng bình đan dược thứ hai, hắn nói cái gì cũng không thể lấy.
Diệp Huyền cười nói:
- Bình đan dược thứ hai, các hạ liền càng không thể cự tuyệt, ngươi tu luyện hẳn là Hỏa hệ công pháp, hơn nữa trong công pháp này, còn mang một tia Kim hệ sắc bén, điều này có thể làm cho lực công kích của các hạ càng thêm tập trung cùng có lực bộc phát, thế nhưng Hỏa hệ cùng Kim hệ công pháp thời gian dài kết hợp, sẽ tổn thương nghiêm trọng huyền mạch của võ giả, huyền mạch của các hạ căn cứ ta quan sát, đã có một chút tổn thương, Dung Huyền Đan này của ta, vừa vặn có thể chữa trị huyền mạch tổn thương của các hạ.
- Cái gì?
Nghe được Diệp Huyền nói, ánh mắt Lâm Bác không còn cách nào dời ra chỗ khác, công pháp tu luyện của hắn chính như Diệp Huyền nói, có hai loại đặc điểm của Hỏa hệ cùng Kim hệ, hơn nữa cũng như Diệp Huyền nói, vì duyên cớ này, huyền mạch trong cơ thể hắn so với võ giả cùng cấp có tổn thương rất lớn.
Mấy năm qua, hắn tìm kiếm biện pháp giải quyết, nhưng vẫn không thể tìm tới một biện pháp có thể chân chính chữa trị, không nghĩ tới Diệp Huyền không chỉ liếc mắt nhìn ra vấn đề trên người hắn, còn lấy ra đan dược có thể giải quyết.
Lấy trình độ nóng nảy của Huyền Quang Các trong khoảng thời gian này, Lâm Bác cũng không nhận ra Diệp Huyền nói lừa người.
- Chuyện này... Này, vậy lão hủ từ chối thì bất kính.
Lâm Bác đỏ mặt, không nỡ giao đan dược Diệp Huyền cho ra, mà cẩn thận từng li từng tí thu lại.
Diệp Huyền cười ha ha.
Mà thời điểm đám người Diệp Huyền chuẩn bị vật liệu, Lý Như Thành cũng tới Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp.
Hồn Sư Tháp.
Như một lợi kiếm, đứng vững ở trung tâm Thiên Đô Phủ, cao vút trong mây.
Giờ khắc này ở trong một gian phòng, một lão giả đối diện một khối Hồn Tinh cẩn thận nghiên cứu.
Từ đằng xa có thể nhìn thấy, ở dưới lão giả điều khiển, mặt ngoài của khối Hồn Tinh kia dĩ nhiên sáng lên một vầng sáng mông lung, những vầng sáng này hiện bảy màu, lại biểu hiện ra nhiều loại hồn lực gợn sóng tuyệt nhiên không giống.
Một luồng hồn thức mạnh mẽ đến đủ để hình thành bão táp, ở bốn phía Hồn Tinh hình thành một kết cấu đặc thù, phân tích số liệu bên trong.
Một lúc lâu, lão giả mới dừng lại điều khiển, xoa xoa mồ hôi trán.
Đúng lúc này, một chiếc đèn ở trước mặt lão giả đột nhiên không hề có một tiếng động sáng lên.
- Là ai tìm ta?
Lão giả hơi nhướng mày.
Người này chính là Hồn Sư Tháp Tả Viễn tháp chủ, hắn bây giờ đang đứng ở trong thí nghiệm, thủ hạ bình thường biết thói quen của hắn, đều rất rõ ràng thời điểm hắn đang luyện chế, không thích nhất là bị quấy rầy.
Nhưng hiện tại đèn báo hiệu sáng lên, bình thường chỉ có trong Hồn Sư Tháp xảy ra đại sự gì, mới sẽ phát sinh tình huống như thế.
Hắn nhấn nút bấm, rất nhanh một tên nam tử trung niên trên người mặc áo quản sự, vội vã đi vào.
- Chuyện gì?
Tả Viễn trầm giọng hỏi.
- Tháp chủ đại nhân, Vinh Dương phó tháp chủ phái người đến Hồn Sư Tháp, yêu cầu từ trong kho hàng điều vài vật liệu, thuộc hạ không làm chủ được, vì lẽ đó bẩm báo tháp chủ, kính xin tháp chủ xét duyệt.
Tả Viễn vốn tưởng rằng là Hồn Sư Tháp phát sinh đại sự gì, lại không nghĩ rằng, dĩ nhiên chỉ là Vinh Dương cần thuyên chuyển vật liệu.
Tả Viễn đầu tiên là tâm trạng buông lỏng, nhưng rất nhanh lại nhíu mày.
- Vật liệu gì, cho ta nhìn một chút.
Vinh Dương là Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, thân phận địa vị cực cao, vật liệu phổ thông căn bản không cần đi qua hắn phê chuẩn, nếu quản sự thông báo đến mình, như vậy thuyên chuyển vật liệu tất nhiên hết sức đặc thù.
Chờ Tả Viễn tiếp nhận tờ khai, hai mắt của hắn bỗng dưng trợn tròn, lộ ra một chút giận dữ:
- Vinh Dương hắn lại muốn thuyên chuyển vật liệu quý giá như vậy, là chuẩn bị dùng làm gì? Vinh Dương hắn ở đâu? Dẫn hắn tới gặp ta!
Trung niên quản sự liền đáp:
- Tháp chủ đại nhân, hiện nay Vinh Dương đại sư ở khu tây thành, giúp hắn tới lấy vật liệu chính là Lý gia trưởng lão Lý Như Thành.
Tả Viễn cau mày:
- Lý Như Thành? Chuyện này cùng Lý gia lại có quan hệ gì?
- Là như vậy...
Quản sự kia đối với sự tình khu tây thành cũng có nghe nói, liền giải thích cặn kẽ một hồi.
- Cái gì? Cùng một thiếu niên so đấu, Vinh Dương quả thực là hồ đồ.
Sắc mặt của Tả Viễn có chút khó coi, Vinh Dương này đường đường Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, dĩ nhiên cùng một thiếu niên so đấu Luyện Hồn Sư, một khi tin tức truyền đi, Hồn Sư Tháp hắn chẳng phải là muốn trở thành trò cười cho người khác.
Quản sự kia cẩn thận nói:
- Tháp chủ đại nhân, Vinh Dương phó tháp chủ cần vật liệu...
Tả Viễn suy nghĩ một chút nói:
- Ngươi trước hết để cho Lý Như Thành đưa vật liệu tới cho hắn, chờ hắn giải quyết sự tình, lại để hắn tới gặp ta.
Tả Viễn bình thường không quản lý sự vụ của Hồn Sư Tháp, bởi vậy Hồn Sư Tháp đại đa số sự tình đều do Vinh Dương đến xử lý, cho nên đối với Vinh Dương xin, hắn cũng không tiện từ chối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.