Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 909: Thủ đoạn ra hết (2)




Oanh ầm!
Một đạo ảo ảnh xẹt qua, xiềng xích màu đen linh hoạt trực tiếp xuyên qua một tảng đá cao mấy trượng, cả tảng đá trong khoảnh khắc đã chia năm xẻ bảy rồi vỡ nát.
So với Độc Tài Chi Kiếm, xiềng xích màu đen trong tay Lữ Phong còn linh hoạt hơn nhiều, đồng thời lại có thể phát động tấn công từ phía xa xa, Diệp Huyền nhất thời đỡ trái đỡ phải, không ngừng né tránh.
Vốn hắn đã chuẩn bị lợi dụng nham thạch và cây cối ở chung quanh để ngăn cản xiềng xích màu đen tấn công. Thế nhưng lạicăn bản vô dụng, bởi vì bất kể là nham thạch hay là cây cối, ở dưới xiềng xích màu đen này, tất cả đều yếu đuối giống như đậu hũ, trong khoảnh khắc đã chia năm xẻ bảy, căn bản không có cách nào kiên trì được một chớp mắt cả.
May mà Lăng Hư Chi Vũ của Diệp Huyền so với linh kỹ phi hành của Lữ Phong còn linh hoạt hơn rất nhiều, có thể lần lượt né tránh Lữ Phong tấn công.
- Phải nghĩ ra một biện pháp, nếu cứ tiếp tục như thế, ta tất sẽ bị rơi vào trong thế bị động.
Diệp Huyền cau mày trầm tư.
Không tới thời khắc mấu chốt, hắn cũng không muốn thả ra Kim Lân.
Bởi vì Kim Lân thân là huyền thú Yêu Vương, khí tức trên người quá mức đặc thù, một khi bị các đạo sư của Lam Quang học viện phát hiện ra, tất nhiên sẽ tạo ra chấn động rất lớn.
Không chỉ là vấn đề đạo sư của Lam Quang học viện, ở bên trong Vô Tận sơn mạch này, thân phận của huyền thú Yêu Vương cũng khá là đặc thù.
Diệp Huyền rất rõ ràng, huyền thú yêu thú bên trong Vô Tận sơn mạch, đại đa số đều chia làm từng trận doanh một. Một khi phát hiện ra có huyền thú Yêu Vương ngoại lai tiến vào, hậu quả khó có thể dự đoán ra được.
Quan trọng nhất đó là, Diệp Huyền không rõ Lữ Phong và Huyền Cơ Tông làm sao có thể liên lạc được với nhau. Vạn nhất chuyện bên cạnh hắn có huyền thú Yêu Vương lại bị Lữ Phong truyền đi. Như vậy hắn sẽ không chỉ phải đối mặt với Huyền Cơ Tông truy sát, mà là toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên truy sát.
Trong lúc bay lượn né tránh, trong đầu Diệp Huyền không ngừng xuất hiện từng ý nghĩ, đột nhiên, ánh mắt của hắn đột nhiên sáng ngời.
Có rồi!
Phanh!
Thân thể của hắn đột nhiên từ trên không hạ xuống bên dưới.
- Muốn dùng rừng làm nấm mộ của mình sao? Nực cười.
Lần lượt tấn công, lần lượt tay trắng trở về cũng đã khiến cho trong lòng Lữ Phong thầm giận không thôi. Nhìn thấy Diệp Huyền nhảy vào trong rừng rậm phía dưới, hắn không chút do dự mà mau chóng trực tiếp đuổi theo. Đồng thời còn điều khiển Tù Ma Tỏa Liên, điền cuồng truy kích Diệp Huyền.
Oanh ầm!
Một khỏa nham thạch cao bằng mấy người bị xiềng xích màu đen xuyên thủng, chia năm xẻ bảy.
Sưu sưu!
Tiếp theo lại có một cây đại thụ mấy người vây quanh ôm mới xuể bị xiềng xích màu đen dễ dàng xuyên thấu qua, nhẹ nhàng giật lại một cái đã hóa thành bột mịn.
- Chết tiệt, tốc độ linh bảo phi hành của Huyền Diệp kia sao lại nhanh như vậy chứ? Nếu như không phải có linh bảo phi hành kia thì tiểu tử này đã sớm chết ở dưới xiềng xích của ta rồi.
Trong tài liệu mà Phó tông chủ cho hắn, linh bảo phi hành của Huyền Diệp chính là kiệt tác từ tay Lục Ly đại sư, thủ tịch luyện khí đại sư của Hạo Thiên đế quốc mà ra, là linh bảo cấp bảy, uy lực phi phàm.
- Hừ, chờ ta đánh giết tiểu tử này, như vậy kiện linh bảo phi hành kia sẽ là của Lữ Phong ta a.
Lữ Phong nở nụ cười dữ tợn.
Đúng lúc này...
Sưu sưu sưu!
Ba đạo lưu quang màu đen đột ngột từ dưới thân Lữ Phong bắn lên, tốc độ của ba đạo lưu quang này rất nhanh, khiến cho Lữ Phong căn bản không kịp phản ứng. trong chớp mắt đã đến đến vị trí cách trước người của hắn mấy mét.
- Cái gì?
Lữ Phong giật nảy mình, dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra được. Trong quá trình truy kích Diệp Huyền lại đột nhiên xuất hiện ba đạo lưu quang này, trong lúc vội vàng, hắn vội vàng thu hồi xiềng xích màu đen trở lại.
Phanh Phanh Phanh!
Xiềng xích màu đen ngập trời không ngừng xoay tròn, linh hoạt kinh người. Từ một cái sợi xích dài truy kích lại tạo thành xiềng xích đầy trời để phòng ngự, chỉ dùng thời gian vẻn vẹn trong chớp mắt, xiềng xích hung ác tàn nhẫn không ngừng xoay tròn, trong nháy mắt đã chắn lại ba đạo quang mang kia ở trước mặt của hắn.
- Hừ, Thần Linh đồng thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Thân thể của Diệp Huyền vốn bắn xuống lại đột nhiên đình trệ, đôi mắt hắn đột nhiên hóa thành màu xanh, một luồng gợn sóng vô hình từ bên trong phóng thích ra ngoài, đi vào trong thân thể của Lữ Phong.
Vừa nãy, ở bên trong quá trình chạy trốn, hắn đã đem ba cái diệt huyền phi đao lặng lẽ ẩn dấu ở trong rừng núi, chờ sau khi Lữ Phong đi qua thì mới đột nhiên xuất hiện tấn công.
Bây giờ hồn lực của hắn đã đạt đến lục phẩm, diệt huyền phi đao ở dưới hồn lực lục phẩm của hắn gia trì đã đủ để dễ dàng giết chết đại đa số Võ Tônlụcgiai tam trọng.
Mà vì đề phòng Lữ Phong phản ứng lại, cho nên ngay khi thúc dục diệt huyền phi đao thì đồng thời Diệp Huyền cũng ngay lập tức sử dụng tới Huyễn Cấm Chi Nhãn.
Quả nhiên, Lữ Phong bị Huyễn Cấm Chi Nhãn tập trung, hắn chỉ cảm giác đầu óc của mình đột nhiên trở nên trì trệ, cả người trong chớp mắt đã mất đi sự khống chế.
- Không được, đây là đồng thuật gì vậy?
Trong lòng Lữ Phong giật nảy mình, đối với đồng thuật, không phải là hắn không biết, trong bảo khố của Huyền Cơ Tông cũng có vài loại đồng thuật.
Thế nhưng đại đa số đồng thuật, tác dụng đều là dùng để quan sát và phân tích. Chỉ là đồng thuật sản sinh ra tác dụng trong thực chiến chính diện đã ít lại càng ít.
Nhưng hôm nay, đồng thuật của Diệp Huyền chỉ vẻn vẹn liếc mắt nhìn hắn thì đã làm cho linh hồn của hắn giống như chìm vào vực sâu vô tận. Loại mức độ công kích đến từ tinh thần kia khiến cho cả người hắn đổ mồ hôi lạnh tràn trề, ngay cả quyền khống chế thân thể trong nháy mắt cũng đã biến mất.
Không chỉ như thế, xiềng xích màu đen trong tay hắn trong nháy mắt trúng đồng thuật cũng đã mất đi khống chế, diệt huyền phi đao biến thành ba đạo lưu quang, trong nháy mắt xuyên qua từng tầng cách trở của xiềng xích màu đen, mạnh mẽ đâm về phía vị trí hai mắt và trái tim của hắn.
- Đáng chết!
Thời khắc mấu chốt, Lữ Phong cố gắng thức tỉnh tinh thần lại, miệng gầm lên giận dữ một tiếng.
Ầm!
Một đạo sương mù màu đen nồng đậm ở trên người hắn vọt lên, bên ngoài thân thể của hắn lập tức được bao trùm lên một tầng khải giáp màu đen dữ tợn, thậm chí ngay cả đầu hắn cũng bị khải giáp màu đen dữ tợn bao trùm.
&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.