Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 829: Ra oai phủ đầu (1)




Nhìn bóng lưng Diệp Huyền dần dần biến mất, mặt Trương Liệt đỏ lên, cũng dần dần khôi phục lại sự bình tĩnh.
- Thật có tính cách. Không hổ danh là người đứng đầu sát hạch lần này.
Ánh mắt Trương Liệt có hào quang lóe lên:
- Trải qua ta phân tích nhiều phương diện, độ cao của bia lưu danh học viện tại Lam Quang, có quan hệ vô cùng quan trọng. Bao năm qua tới nay, võ giả đạt tới sáu ngoài mươi thước, chỉ cần nửa đường không ngã xuống, cuối cùng đều có tám mươi phần trăm, trở thành Võ Vương thất giai; đạt tới bảy mươi thước, lại có tám mươi phần trăm sẽ trở thành vì Võ Vương thất giai đỉnh phong. Thậm chí có ba phần tỷ lệ, trùng kích tới Hoàng Vũ Cảnh bát giai.
- Nói như vậy, đạt được ngoài tám mươi thước, chỉ cần không ngã xuống, có hơn tám phần mười tỷ lệ, sẽ trở thành Vũ Hoàng bát giai. Huyền Diệp đạt được vị trí tám mươi tám thước, thậm chí đại biểu cho thành tựu cuối cùng của hắn, ở trong Vũ Hoàng, cũng chưa chắc là người yếu.
- Tám phần mười xác suất trở thành Vũ Hoàng bát giai. Cho dù hắn đắc tội Huyền Cơ Tông, cái xác suất này, cũng đáng giá để ta theo.
- Cơ hội như vậy, mỗi một khóa cũng không có khả năng đều có thể gặp được. Hết lần này tới lần khác, ở thời điểm Trương Liệt ta nhập học lại gặp phải. Điều này nói rõ, đây là cơ hội lão thiên gia cho ta.
- Không quan tâm như thế nào, ta đều phải theo Huyền Diệp này.
- Thiên phú của người này cao như thế, tất nhiên là hạng người tâm chí kiên định. Phải chứng minh một chút, Trương Liệt ta đối với hắn là hữu dụng.
Trong ánh mắt lóe lên một tia ánh sáng kiên định, Trương Liệt xoay người, nhanh chóng biến mất.
Diệp Huyền rất nhanh liền sắp đến gian phóng ký túc xá số 457 của La Thành.
- Ha hả, tất cả đều ngồi vững cho ta. Lhông cho phép có một chút nước nào sóng ra ngoài. Nếu có ai ngồi không vững, người này lại là tấm gương của các ngươi.
- Còn dám điên cuồng với mấy người chúng ta sao? Học viên mới chính là học viên mới. Nhớ kỹ, các ngươi tới nơi này phải học tập trước hết, chính là phục tùng như thế nào.
- Ha ha ha, Lang ca, nhìn đám tiểu tử này, ở địa bàn của mình quen kiêu ngạo. Tiến học viện Lam Quang, thật sự còn cho rằng mình là nhân vật lớn. Hiện tại vừa lúc để cho bọn họ biết một chút, tiến vào học viện Lam Quang, cũng không tính là gì cả.
- Tiểu tử này, ngươi còn dám trừng mắt. Có phải trong lòng vẫn dự định đi tới học viện tố cáo chúng ta hay không? Tố cáo đí. Cho dù ngươi có tố cáo, học viện tuy rằng không cho phép đệ tử lén đánh nhau, nhưng chỉ cần không phải gây ra chuyện gì lớn, trên cơ bản cũng sẽ không trừng phạt gì cả. Chỉ có điều tiếp theo, chuyện ngươi phải đối mặt, lại chỉ có kết cục càng bi thương hơn thôi.
- Ha ha ha.
Diệp Huyền còn chưa có tiến vào trong viện của La Thành, liền nghe được từng âm thanh truyền ra.
Một giọng nói trong đó đặc biệt kiêu ngạo, ác thanh ác khí cười hắc hắc, dương dương đắc ý nói:
- Không nghĩ tới trong lần này, còn có một kẻ không phục, bị chúng ta giáo huấn đủ thảm. Có khả năng hắn cho rằng mình đến từ đại đế quốc, lại nổi bật như thế nào. Hắn cũng không suy nghĩ một chút, có thể đi vào học viện Lam Quang, có người nào sẽ là người bình thường. Đừng nói đến từ một đế quốc, cho dù là thế lực lớn đứng đầu, cũng không đáng kể chút nào.
- Nhìn dáng vẻ của hắn, hình như rất không phục. Cho hắn thêm chút màu sắc một cái.
Ầm ầm ầm!
Trong nhà truyền ra tiếng công kích rất nhỏ. Càng có vài tiếng kêu rên vang lên.
Nghe được tiếng kêu rên này, sắc mặt Diệp Huyền nhất thời biến đổi.
Tiếng kêu này giống như là… tiếng của La Thành a...
Ầm!
Ban đầu, Diệp Huyền chuẩn bị gõ cửa tiến vào. Nhưng lúc này, hắn lại không có chú ý được nhiều như vậy. Hắn trực tiếp một cước đá văng cửa lớn của viện này.
Chỉ thấy trong đình viện, ba gã thiếu niên đang ngồi xổm trong góc, trên đầu đội một chậu rửa mặt. Bên trong chậu rửa mặt đầy nước. Trên gương mặt bọn họ, đầy vẻ khuất nhục.
Diệp Huyền liếc mắt một cái liền nhận ra, ba người này đều là học viên mới mới nhập học lần này.
Mà ở một góc khác, một người thanh niên toàn thân chật vật đang nằm trên mặt đất. Hai người thanh niên quyền đấm cước đá ở trên người hắn, khiến toàn thân hắn máu tươi đầm đìa. Nhưng trên gương mặt hắn trước sau vẫn vô cùng quật cường, hai tròng mắt lộ ra sự phẫn nộ.
Người thanh niên này không phải La Thành thì còn là ai.
- Dừng tay cho ta.
Diệp Huyền thấy thế, đột nhiên quát lạnh một tiếng. Trong con ngươi của hắn bắn ra vẻ giận dữ.
Hai võ giả đang động thủ chợt ngừng tay lại, nhìn qua.
trong đình viện ở, còn có hai vẫn chưa động thủ võ giả, ánh mắt sắc bén, cũng giống như kiếm giống nhau bắn tới.
- Ngươi là ai? Vì sao tự tiện xông vào chỗ ở của chúng ta?
Giọng nói này ồm ồm, chính là người trước đó được gọi là Lang ca.
- Diệp thiếu.
La Thành ở trong góc vô cùng chật vật. Vừa nhìn thấy Diệp Huyền, hắn lại lập tức mở miệng kêu lên. Đồng thời trên mặt hắn lộ ra vẻ xấu hổ. Hiển nhiên là đối với dáng vẻ của mình bây giờ, hắn cảm thấy hết sức mất mặt.
Mà ba người học viên mới đang đội chậu nước nữa, trong tròng mắt cũng lộ ra thần sắc khác thường.
- Hai người các ngươi lại có thể quen biết. Xem ra ngươi là tìm đến người đi?
Lang ca này lưng hùm vai gấu, nhìn qua cao lớn thô kệch. Nhưng con ngươi của hắn lại lóe ra ánh sáng vô cùng. Hắn quan sát Diệp Huyền từ trên xuống dưới, thoáng hiện ra vẻ nghi ngờ hỏi:
- Tiểu tử này, ngươi lại có thể không có việc gì. Lẽ nào ký túc xá của ngươi cũng không có học viên cũ ở hay sao?
Diệp Huyền quét mắt nhìn hiện trường, liền biết có chuyện gì đã xảy ra. Hắn thản nhiên nói:
- Bọn họ đều ở đó. Chỉ có điều bọn họ tương đối hòa ái dễ gần.
- Ha ha ha, hòa ái dễ gần. Tiểu tử này, ngươi là tới kể chuyện khôi hài sao?
- Lang ca, nói thừa với hắn làm cái gì. Nhìn bộ dạng của hắn, cũng là học viên mới trong lần này. Nếu như hắn đã tới nơi này, lại cùng nhau giáo huấn là được.
- Đoán chừng, đám học viên cũ ở chỗ ký túc xá của hắn là đám phế vật. Vậy để cho chúng ta tới giúp bọn họ giáo huấn học viên mới một chút đi.
Hai học viên cũ động thủ đối với La Thành trước đó, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức lại nhào tới.
Hai người này một trái một phải, toàn thân tản ra sát khí dao động. Tu vi trên người bọn họ đều là ngũ giai nhị trọng. Trong lúc bọn họ giơ tay nhấc chân, lại có một khí tức vô cùng kinh người, lộ ra ngoài.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.