Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 966: Trấn An Thương Gia




Sau khi Diệp Trạch Đào gọi điện tiến hành an bài một số chuyện, quả nhiên Dương Thăng Hải vì chuyện của thư ký đã ngã bệnh và nói sẽ đến thành phố khám bệnh.

Rất hỗn loạn, rất nhiều người sẽ không ngờ đến tỉnh Cam Ninh lại có một số thay đổi, theo Dương Thăng Hải rời đi, toàn bộ sự việc đã trở nên khó mà phân biệt được.

Lúc này Diệp Trạch Đào vẫn ngồi trong phòng của Trần Hỉ Toàn.

Diệp Trạch Đào phát hiện một số tình huống mới, sau khi xảy ra một số chuyện như thế, sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với các thương gia đến đầu tư ở đây, ít nhất mọi người sẽ tạm ngưng hợp đồng.

Xem ra không khí bắt đầu căng thẳng lên rồi.

Thấy được sự thay đổi ở tỉnh Cam Ninh, Trần Hỉ Toàn cũng không thể ngồi yên và mời Diệp Trạch Đào tới, chính là muốn hiểu rõ thêm về một số tình hình.

Tuy rằng thương trường có liên quan đến chốn quan trường, rất nhiều chuyện họ cũng không thể hiểu rõ.

Sau khi tỉnh Cam Ninh đã xảy ra một số chuyện như thế, khó trách những người đến đầu tư cũng có chút nghi ngờ.

Vợ ba của Trần Hỉ Toàn là Lâm Tinh U rót ly nước trà cho Diệp Trạch Đào xong thì ngồi một bên mỉm cười nhìn hai người.

- Chú em, tình hình ở tỉnh Cam Ninh tôi cũng không hiểu được, tôi đã nghe được một số lời đồn đại rằng Dương Thăng Hải sắp ngã xuống, sau khi ông ta ngã thì chú em cũng đứng không vững, chú nói một chút về chuyện này xem, chú cũng không ở đây nữa thì chúng ta đầu tư làm gì!

Diệp Trạch Đào liền mỉm cười nhìn Trần Hỉ Toàn nói:

- Tôi không tin ông anh nhìn không ra sự việc!

Trên mặt liền hiện ra vẻ tươi cười, Trần Hỉ Toàn nói:

- Tôi biết chú em cũng chắc chắn sẽ có chút thủ đoạn, tuy nhiên sự việc ở tỉnh Cam Ninh này rất phức tạp, tôi lo lắng cho chú làm không được, chú xem Bí thư Dương của các chú, bị người ta quậy đến nỗi ngã bệnh rồi!

Đây cũng chính là điểm quan trọng, người ta đều nói rằng Dương Thăng Hải chính là chỗ dựa của Diệp Trạch Đào, Dương Thăng Hải ngã xuống, Diệp Trạch Đào có thể ổn định không đúng là chuyện khó nói. Dù sao Diệp Trạch Đào cũng chỉ mới là một Phó Chủ tịch thành phố mà thôi.

Lâm Tinh U cũng nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp, bạn bè của chúng tôi hai ngày nay thường xuyên được người ta mời đi ăn cơm, một số lời nghị luận trong bữa tiệc cũng rất bất lợi đối với cậu. Nói rằng không phải ai cũng có thể khiến cho tỉnh Cam Ninh phát triển, sau này cậu có thể ở lại khu kinh tế mới Giáp Hà hay không cũng khó nói, nếu cậu rời khỏi. Đối với các nhà đầu tư, lãnh đạo ở tỉnh cũng không chào đón lắm!

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Hiện nay chắc chắn có một số Chủ tịch vẫn còn nghi ngờ trong lòng?

Trần Hỉ Toàn khẽ gật đầu nói:

- Đích thực là tình huống này, chú cũng biết đấy, việc buôn bán của mọi người chính là hoà khí sinh tài, hiện tại tình hình ở tỉnh Cam Ninh đã trở nên như thế, ai cũng không dám khinh động!

Lâm Tinh U nói:

- Đa số chuyện này là do mọi người ủng hộ Chủ tịch thành phố Diệp mà đến đây, đương nhiên cũng có suy nghĩ hình thành một lực lượng lớn, nhưng tình hình bây giờ xem ra. Nếu phía Chủ tịch thành phố Diệp xảy ra chuyện gì, thì mọi người tiếp tục ở lại đây cũng có chút lo lắng!

Lời nói đã rõ ràng rồi, sự đồn đại ở mọi phía chỉ có một nội dung, tiếp theo Dương Thăng Hải sẽ ngã xuống, sau đó Diệp Trạch Đào cũng sẽ bị ép phải rời khỏi. Chỉ cần phát hiện ra tình hình như thế, những người đã ủng hộ Diệp Trạch Đào cũng sẽ trở thành tầm ngắm của các lãnh đạo ở tỉnh Cam Ninh, đến lúc đó tất nhiên sẽ bị trói buộc!

Sau khi Lâm Tinh U nói cho Diệp Trạch Đào biết thì Diệp Trạch Đào đã hiểu, từ những chuyện kia mà ra, hành động bịa đặt cũng đã được bắt đầu rồi. Như thế muốn doạ những người đến đầu tư phải bỏ đi!

Nghĩ lại cách làm của một số người ở tỉnh Cam Ninh, Diệp Trạch Đào vẫn rất tức giận, phát triển tỉnh Cam Ninh là một việc có lợi cho nhân dân, còn một số người không muốn thấy tỉnh Cam Ninh phát triển để ôm chặt lợi ích trong tay họ.

Đương nhiên Diệp Trạch Đào cũng hiểu được ý nghĩ của mọi người nên nói:

- Đúng vậy, cục diện hiện giờ chính là một số người có dụng tâm dựng lên, chính là muốn mọi người thấy được tình hình như thế, nếu tiếp tục đầu tư không những không được ủng hộ, ngược lại còn có thể bị đả kích!

Trần Hỉ Toàn nói:

- Chú nói đúng mọi người đang lo lắng như thế, không sợ chú chê cười xem ra mọi người chính là lực lượng của chú, nếu chú bại trong chuyện này thì mọi người càng không dám đầu tư!

- Chủ tịch thành phố Diệp không phải mọi người không muốn ký hợp đồng, trong lòng đang có rất nhiều nghi vấn!

Quả nhiên là tình huống mà mình nghĩ tới, từ tình huống này có thể thấy được, đối phương tạo ra thế cục loạn này chắc chắn là có tác dụng, ít nhất cũng khiến cho mọi người cảnh giác với kết quả không lường trước được.

Nhìn nhìn Trần Hỉ Toàn Diệp Trạch Đào nói:

- Tình hình ở tỉnh Cam Ninh tôi không nói anh cũng không rõ ràng, hiện nay dù làm gì cũng vô dụng thôi, nếu đã vô ích thì phải bắt đầu từ gốc rễ mà đi lên, hiện tại rất loạn, vậy thì cứ để cho chuyện này loạn càng thêm loạn sẽ tốt hơn!

Lúc này Trần Hỉ Toàn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi nói:

- Có lời giải thích của chú em tôi đã yên tâm, nếu thật sự như thế tin rằng sau này việc thu hút đầu tư ở tỉnh Cam Ninh sẽ tốt hơn!

Lâm Tinh U cười nói:

- Nghe nói tỉnh Cam Ninh cũng có nhiều khu vực không tệ, tôi cũng muốn đến đó tham quan.

- Chị nói không sai thật ra hiện giờ tỉnh Cam Ninh có hoàn cảnh đầu tư không tốt, chúng ta cần phải mở rộng ra, đã có điều kiện như thế thì phát sinh ra một sự tình cũng không được coi là đáng sợ, đáng sợ chính là chuyện này vẫn còn đang tồn đọng! Không phá thì không xây được, tin rằng một thời gian sau tỉnh Cam Ninh sẽ trở thành một môi trường thu hút mọi người!

Trần Hỉ Toàn suy nghĩ một chút nói:

- Thật ra chúng ta vẫn có thể làm một số việc trong chuyện này đấy!

Diệp Trạch Đào liền nhìn về phía Trần Hỉ Toàn.

Trần Hỉ Toàn nói:

- Lương của cán bộ là từ lợi ích, mà bên trong lợi ích chủ yếu vẫn là sự việc giữa các thương gia!

Diệp Trạch Đào hiểu được ý tưởng của Trần Hỉ Toàn liền nói:

- Việc này không gây ảnh hưởng đến mọi người mới được!

Trần Hỉ Toàn cười nói:

- Nếu mọi người muốn gây sự thì chúng ta cũng nên thúc đẩy họ một chút, lấy một số tài liệu cán bộ ra để rửa sạch chốn quan trường này một lần, tôi sẽ thu xếp một chút về phương diện này, tin rằng sẽ thu được một ít gì đó.

Quả nhiên là có một con đường!

Nghe được cách nói chuyện này của Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào mới phát hiện bước tiếp theo mình càng phải đi nghiên cứu chuyện giữa chốn thương quan.

Đối với Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào cũng là người đáng tin, lúc này cũng muốn hắn càng thêm nắm chắc nên nói:

- Ông anh, tôi chỉ có thể nói cho anh biết, lần này không phải tôi thực hiện, cấp trên sẽ phái toàn bộ lực lượng xuống đả kích, đã đến lúc không thể nào không chỉnh đốn lại tỉnh Cam Ninh!

Diệp Trạch Đào có thể nói ra lực lượng cấp trên, Trần Hỉ Toàn đương nhiên biết là lực lượng nào, nếu như tình hình đúng như lời Diệp Trạch Đào đã nói thì lực lượng kia sẽ rất lớn!

- Chú em tôi hiểu rồi, chú làm chuyện của chú đi, tôi đã giữ vững tâm lý rồi, ván cờ lần này có chút lớn, tôi sẽ giúp chú ổn định mọi người!

- Ông anh hiểu được là tốt rồi, cũng không cần ký hợp đồng gấp đến vậy, để cho mọi người thấy được sự do dự của chú cũng tốt, chỉ sợ không ai nhảy ra!

Trần Hỉ Toàn cười ha hả rồi tiễn Diệp Trạch Đào ra ngoài.

Sau khi tiễn Diệp Trạch Đào Trần Hỉ Toàn vào nhà, vợ ba của anh ta nói:

- Anh Trần, anh cho rằng Chủ tịch thành phố Diệp bọn họ có bao nhiêu phần trăm thắng?

Trần Hỉ Toàn nghiêm túc nói:

- Anh đã nhìn chú em Diệp lớn lên đấy, mỗi lần hắn đều phản kích rất thành công trong thế yếu, là một nhân vật rất lợi hại! Nếu hắn đã nói lực lượng phía trên thì chắc chắn sẽ là một lực lượng hùng hậu đang đến, yên tâm đi, anh đã buôn bán nhiều năm như vậy chưa từng nhìn lầm qua, điều này đối với chúng ta mà nói cũng không có tổn thất!

Lâm Tinh U khẽ gật đầu nói:

- Anh nói cũng đúng, lần này cũng là một cơ hội đối với Chủ tịch thành phố Diệp, có thể vì chuyện này để hắn tiến thêm một bước cũng nên!

Trần Hỉ Toàn lắc đầu nói:

- Anh cảm thấy không phải là tình hình này, em có nghiên cứu qua con đường phát triển của Diệp Trạch Đào chưa, sao anh càng ngày càng thấy giống như tập đoàn chúng ta đang nuôi dưỡng nhân tài bên trong vậy!

Lâm Tinh U liền cười nói:

- Lúc tập đoàn chúng ta bồi dưỡng nhân tài, chỉ cần là nhân tài được coi trọng, đều đưa y đến công tác ở một địa phương gian khổ nhất, cứ cho y đến những địa phương khác học hỏi, người ngoài thì thấy công ty chúng ta đối xử với y không công bằng, còn thực tế như vậy mới có thể không ngừng rèn luyện, không những có thể phát huy tiềm năng của y mà còn có thể tiến thêm một bước thử tâm chí của y, chỉ có trong hoàn cảnh như thế mà vẫn có thể tràn đầy niềm tin hướng về phía trước, như thế mới là nhân tài của tập đoàn chúng ta!

Trần Hỉ Toàn liền mỉm cười nhìn về phía Lâm Tinh U.

Lâm Tinh U chỉ lên trên nói:

- Không phải anh muốn nói hắn vẫn còn ngày đó đấy?

Trần Hỉ Toàn cười cười nói:

- Chuyện này phải xem chú Chủ tịch thành phố Diệp của chúng ta rồi, chỉ có hắn đã trải qua biết bao nhiêu khổ luyện mà vẫn không ngã xuống, hắn mới có được ngày nay, cơ hội rất khó được, chúng ta có thể hình thành quan hệ như vậy rất không dễ dàng, lần này phải nghĩ biện pháp giúp chú em Diệp mới được, kiếm một số người đưa tư liệu ra ngoài, chính là muốn làm cho tỉnh Cam Ninh càng náo nhiệt càng tốt!

Lâm Tinh U nghiêm túc nói:

- Việc này anh yên tâm, chắc chắn chúng ta có thể giúp!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.