Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 927: Rất Có Triển Vọng




Không thể phủ nhận rằng những ý tưởng của Trần Hỉ Toàn có tính đổi mới rất lớn, lập tức đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người.

- Chủ tịch thành phố Diệp yên tâm, bất kể ra sao tôi cũng sẽ đầu tư một chút qua đó.

Một đại diện của xí nghiệp ở Thảo Hải nói.

Mọi người đều có vẻ có ý muốn đầu tư.

Tuy rằng không biết mọi người có tâm lý gì, Diệp Trạch Đào rất vui mừng khi được mọi người ủng hộ, vì hiện đang có một số quan lớn ủng hộ nên bản thân có chút lo lắng.

Mỗi một người muốn phát triển đều phải có một nhóm người ủng hộ, cuối cùng Diệp Trạch Đào đã thấy được nguồn tài nguyên trước kia của mình đang lớn dần.

- Các bạn, tôi không nói vòng vo nữa, tình hình khu kinh tế mới ở Giáp Hà không tốt nhưng không có nghĩa là sau này cũng thế, Trung ương ủng hộ rất nhiều cho việc xây dựng cơ sở khu kinh tế mới ở Giáp Hà, chỉ cần khu kinh tế mới ở huyện Lục Thương có chính sách thì khu kinh tế mới ở Giáp Hà cũng có, mặt khác tôi cũng muốn biểu hiện thái độ, nếu tôi phụ trách khu kinh tế mới ở Giáp Hà thì chắc chắn sẽ làm cho khu kinh tế mới phát triển, mong mọi người một lần nữa ủng hộ tôi!

Lời nói của Diệp Trạch Đào rất thật lòng, hiện giờ Giáp Hà là hai bàn tay trắng, dựa vào mọi người nên đã tỏ rõ niềm tin mạnh mẽ của hắn.

Thấy Diệp Trạch Đào như vậy, mọi người âm thầm gật đầu, một con người làm việc trước tiên chính là phải có niềm tin, ở phương diện này Diệp Trạch Đào đã có niềm tin rất mạnh, nghĩ đến Diệp Trạch Đào có quan hệ rộng rãi, không ai có thể hoài nghi sự phát triển của Diệp Trạch Đào ở Giáp Hà.

Lệ Vô Kỵ đã có rất nhiều lợi ích ở Thảo Hải liền cười ha hả nói:

- Chủ tịch thành phố Diệp, tôi tin tưởng chính sách của Trung ương. Càng có niềm tin vào năng lực của anh, càng khỏi nói, lần này tôi muốn mở một câu lạc bộ giải trí tại khu kinh tế mới ở Giáp Hà, một khách sạn lớn!

Việc đầu tư rất lớn, có người liền cười nói:

- Ông Lệ, câu lạc bộ giải trí của ông có thể thu hồi vốn không, hiện nay ở đó không có bóng người!

Lệ Vô Kỵ cười ha hả nói:

- Muốn đầu tư vào khi khu kinh tế mới ở Thảo Hải đã phát triển, chắc chắn sẽ không có nhiều người. Còn bây giờ, mọi người xem xem có bao nhiêu người!

Lời này được nói ra, tất cả mọi người gật đầu.

Giang Triều Vĩ nói:

- Anh Diệp, tôi không có nhiều tài sản, nghe nói anh phụ trách phần du lịch, tôi dự định phái người đến chỗ anh khảo sát một chút, tranh thủ ở phương diện này làm một số chuyện!

Bây giờ y lại xưng hô là anh Diệp!

Trong lòng Diệp Trạch Đào bỗng vui lên. Chẳng trách Giang Triều Vĩ lại phát triển nhanh đến thế, hoàn cảnh xã hội đã khiến y thay đổi rất nhanh!

- Triều Vĩ, tin rằng thành phố Lan Phong vẫn còn rất nhiều tiềm năng du lịch đấy.

Mọi người anh một lời tôi một câu, không ngờ vốn đầu tư cũng đã được hai tỷ đấy.

Khi nghĩ đến dự án khu công nghiệp nạp mễ của Trần Hỉ Toàn, Diệp Trạch Đào phát hiện lần này cuộc hành trình ở thành phố, có hiệu quả tốt hơn mức bình thường.

Mọi người ra về với nhiều tâm trạng khác nhau, sau khi Trần Hỉ Toàn hướng nhìn Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào tiễn mọi người ra về, sau đó liền đến một căn phòng riêng.

Trần Hỉ Toàn sớm đã ngồi đó chờ Diệp Trạch Đào.

- Ông anh, tôi cũng không biết nên nói sao cho phải, trước đến giờ đều do anh mạnh mẽ ủng hộ!

Diệp Trạch Đào rất hiểu mặc dù mọi người ủng hộ mình, dù sao khu kinh tế mới ở Giáp Hà không được xem là một nơi sáng lạng. Dưới tình hình như thế, Trần Hỉ Toàn lại muốn làm dự án này lớn mạnh thì sự ủng hộ liền rất lớn.

Khẽ mỉm cười Trần Hỉ Toàn nói:

- Thật ra tôi vẫn đang tìm kiếm một cơ hội buôn bán lớn hơn nữa, lần này sau khi thấy tình hình ở Giáp Hà tôi đã có suy nghĩ cho người đến khảo sát khu kinh tế mới ở Giáp Hà, việc này không chỉ là giúp cậu thật ra cũng đang giúp bản thân mình.

Diệp Trạch Đào nói:

- Nói thật nếu muốn phát triển khu kinh tế mới ở Giáp Hà, chuyện này rất có khả năng, hiện nay có dự án của anh được coi là đầu tàu, đủ sức để kéo dậy sản nghiệp lớn nhỏ, đây không phải là vấn đề dự án mà là vấn đề về việc điều chỉnh sản nghiệp!

Trần Hỉ Toàn gật đầu nói:

- Chuyện này tôi không có nói suông, hiện nay trong nước và nước ngoài đầu tư vào đây rất nhiều, chúng ta chỉ có thể tập hợp lực lượng mới có thể xông lên, làm một khu công nghiệp như thế không chỉ có lợi cho tôi, đối với mọi người cũng rất có lợi, mọi người đều ủng hộ!

Thương nhân là người có lợi nhiều nhất, Diệp Trạch Đào suy nghĩ một chút nói:

- Chuyện cụ thể tôi sẽ phái người của Chính phủ đến bàn bạc cùng anh.

Trần Hỉ Toàn mỉm cười nói:

- Như vậy rất tốt, chỉ cần chính sách ủng hộ như vậy là đủ rồi, đến lúc đó không chỉ là xí nghiệp trong nước, các xí nghiệp ở nước ngoài cũng sẽ đến đây.

Nói đến xí nghiệp nước ngoài, Diệp Trạch Đào đang trầm tư, nếu khu kinh tế mới ở Giáp Hà vẻn vẹn chỉ có các xí nghiệp trong nước thì khả năng phát triển sẽ rất yếu, thích hợp dẫn đến cạnh tranh thì mới có lợi cho sự phát triển sản nghiệp trong nước.

Lúc này Trần Hỉ Toàn còn nói thêm:

- Ông em, tôi biết cậu mới đến Giáp Hà, uy tín vẫn chưa đủ, cũng có rất nhiều người không muốn đến Giáp Hà để công tác, sau khi tin tức về dự án này của chúng ta được công bố, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đầu tư vào.

Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói:

- Như vậy cũng tốt, có thể cho tôi dùng một nhóm nhân viên có gan khai thác không.

- Ông em, tôi đã suy nghĩ, công nghiệp công nghệ nano có thể trở thành sản nghiệp đầu tiên của cậu, mặt khác dù sao về phương diện năng lượng cũng là một sản nghiệp lớn nhất thế giới, tập đoàn của vợ cậu chắc chắn sẽ có một lượng tài nguyên lớn ở phương diện này, hoàn toàn có thể đưa công nghệ nano vào kết hợp, cứ như thế sẽ tạo thành hai sản nghiệp khổng lồ, còn nữa, không phải trong nước đang muốn đẩy mạnh phát triển dân tộc sản nghiệp ở huyện Lục Thương sao? Xem tình huống hiện giờ, việc cạnh tranh ở huyện Lục Thương rất kịch liệt, vì sao anh không làm một công nghiệp nano ở Giáp Hà, có thể cho tạo hướng mới cho Giáp Hà, tin chắc rằng sản nghiệp nano ở đây sẽ thu được thành quả rất lớn.

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Dù sao ông anh cũng xuất thân từ người buôn bán, đầu óc đúng là rất nhanh nhạy!

Trần Hỉ Toàn liền cười nói:

- Ông anh này các năng lực khác đều không có, chuyện xuất thân từ người buôn bán thì tôi không chịu đứng phía sau người khác!

Hai người đều cười phá lên.

Không thể không nói lời đề nghị của Trần Hỉ Toàn lập tức mở ra suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, trước kia Diệp Trạch Đào cũng chỉ đơn giản nghĩ đến dự án thu hút đầu tư, bây giờ mới phát hiện lợi dụng một số thương nhân trong nước đi kêu gọi các lực lượng khắp mọi nơi, một lần sử dụng lực lượng của họ, sẽ đưa đến hiệu quả rất cao nếu như chỉ có một mình mình.

- Ông anh, có bạn bè có khả năng trong lĩnh vực này không, tôi muốn đến chào hỏi họ một chút?

Trần Hỉ Toàn liền mỉm cười nói:

- Xem ra cuối cùng ông em đã hiểu, không tệ, làm việc phải quyết đoán, không làm thì không làm, đã làm thì phải làm cho lớn! Ông em, nếu đổi một người khác căn bản không thể làm lên chuyện này được, cũng chỉ có cậu thôi, anh phải hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của cậu, lực ảnh hưởng của cậu không chỉ vẻn vẹn ở trong Chính phủ, còn có ở giới thương nhân!

- Tôi không có sức ảnh hưởng lớn như anh nói!

Diệp Trạch Đào không ngờ tới Trần Hỉ Toàn nói khả năng của mình lớn đến thế.

Trần Hỉ Toàn liền cười nói:

- Ông em, người làm ăn nói chuyện làm ăn, cậu phải biết rằng, cho dù có giao tình nhưng cũng không thể cầm tiền của mình đi mạo hiểm, rất nhiều người đều cho rằng tôi đang mạo hiểm, ngay cả các thân tín trong đội của tôi đều cho rằng tôi mạo hiểm, nhưng tôi vẫn tiếp tục làm, cậu cho là vì sao?

Diệp Trạch Đào liền trầm tư.

Trần Hỉ Toàn nghiêm túc nói:

- Bởi vì tôi tin vào năng lực và nhân phẩm của ông em!

Đây là đạo lý nào!

Diệp Trạch Đào hướng nhìn Trần Hỉ Toàn rồi nhìn ra ngoài một hồi, lúc này mới âm thầm gật đầu, coi như hắn đã hiểu được suy nghĩ của Trần Hỉ Toàn, rất nhiều người đều đặt niềm tin lên người mình, Trần Hỉ Toàn cũng không ngoại lệ, trước hết mình là người coi trọng chữ tín, sau đó mình vẫn là một người trọng tình trọng nghĩa, hôm nay đối phương giúp mình mình đã thiếu người ta một ân tình, về sau nếu mình phát đạt chắc chắn sẽ chiếu cố đến họ, đây là một hành vi cộng hưởng.

Tuy rằng ở phương diện này có một số thành phần buôn bán vận tác bên trong, nhưng nghe Trần Hỉ Toàn biểu đạt như thế Diệp Trạch Đào rất cảm động, cho thấy rằng Trần Hỉ Toàn đang muốn trợ giúp mình.

- Ông anh, tình nghĩa này tôi xin nhớ!

Trần Hỉ Toàn liền mỉm cười nói:

- Thật ra tôi rất xem trọng dự án này đấy, Tây Bộ muốn khai thác phát triển lớn, chính sách Quốc gia chắc chắn sẽ lớn hơn nữa, tôi tin ánh mắt của mình!

Khi nói chuyện, Trần Hỉ Toàn đem phần phương án đã làm xong đưa cho Diệp Trạch Đào nói:

- Chúng tôi đã sớm làm xong phương án khu công nghiệp kỹ thuật nạp mễ rồi, tôi cảm thấy nếu như có thêm phương án khu công nghiệp như tôi vừa mới nói, ba phương diện đều phát triển, Giáp Hà chắc chắn sẽ phát triển rất nhanh!

- Sau khi tôi có suy nghĩ này, tôi cũng đã có liên hệ với những xí nghiệp trong và ngoài nước, hiện nay đã có mười hai Doanh nghiệp tỏ vẻ như muốn đầu tư vào nước ta, mặt khác còn có sáu xí nghiệp ở nước ngoài cũng có ý, đầu nhập khoảng vài tỷ.

Giọng nói của Trần Hỉ Toàn nghe có vẻ điềm đạm đấy, Diệp Trạch Đào cũng biết vì muốn làm sản nghiệp công nghệ nano này, công sức của Trần Hỉ Toàn chắc chắn rất lớn.

Không thể nói lời cảm kích này vì ân tình quá lớn!

Diệp Trạch Đào hướng Trần Hỉ Toàn khẽ gật đầu. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Trần Hỉ Toàn cười nói:

- Việc này tôi đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể triển khai!

Diệp Trạch Đào thở dài nói:

- Tôi còn đang lo lắng vấn đề phát triển, xem ra bây giờ công việc tôi làm đã lạc hậu rồi!

Trần Hỉ Toàn liền cười ha hả nói:

- Người mong đợi không ít, cho dù hôm nay mọi người đã đến, như vậy cũng có không ít người mong đợi, nhưng nếu sau khi bọn họ biết sự phát triển của ba ngành công nghiệp thì một sự đầu tư lớn sẽ đến, ở phương diện này tôi chắc rằng công việc cơ bản của các anh sẽ đuổi kịp, đừng có nghĩ rằng hiện tại chưa có dự án nào được làm!

Đây là tất cả việc chỉ điểm của Trần Hỉ Toàn!

Diệp Trạch Đào nói:

- Anh nói đúng, tôi sẽ ra sức ở phương diện này!

- Phát triển sản nghiệp dân tộc trong nước cũng không thể đơn độc đấu, sau khi hợp sức với nhau, lại thêm một số lực lượng ở nước ngoài, tổng hợp với nhau sức chiến đấu sẽ càng thêm hùng mạnh.

Hôm nay coi như Trần Hỉ Toàn đã dạy cho mình một bài học rồi, muốn phát triển khu kinh tế, những điều mình nghĩ trước kia chỉ là đơn độc tranh đấu, hiện tại một phương hướng hoàn toàn mới đang được đặt ra trước mắt Diệp Trạch Đào, từ chính sách chủ đạo để tập hợp sản nghiệp của các nước có tương quan để tập thành một hợp lực, bổ sung thêm vào nguồn tài nguyên tạo thành một sức mạnh công kích ra ngoài, uy lực của nó sẽ rất mạnh đấy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.