Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 815: Trần Đại Tường rào trước rất đúng lúc





Cuộc họp đến đây, đã rất rõ ràng, theo sự thay đổi về các mặt trong thành phố , Trần Đại Tường trước khi lên làm bí thư thư cần biết rõ, phải hiểu rõ hơn một chút về ý nghĩ của mọi người.
Đều là người kỳ cựu trong giới quan trường, mọi người cũng biết, cuộc họp này đã không phải là cuộc họp bình thường, là một loại hội nghị chia phe phái, Trần Đại Tường đã đem lực lượng của hắn lộ ra, nếu không theo hắn, bước tiếp theo rất có thể liền bị lực lượng lớn kia đả kích.
Xem số thành viên còn sót lại của cuộc họp, ai cũng không biết bước tiếp theo sẽ bổ sung người như thế nào đến, đến lúc đó lực lượng của Trần Đại Tường nếu vượt qua Thi Minh Cương, thành phố Cừ Dương này thật sự thay đổi.
Cuộc họp này thật sự là không dễ tiến hành!
Xảy ra một vài việc như vậy, các ủy viên thường vụ thành phố Cừ Dương này có lẽ bất an, cũng không ai biết bước tiếp theo sẽ phát sinh chuyện như thế nào nữa, đặc biệt bước tiếp theo bộ máy Thành ủy một lần nữa bổ sung, thành phố Cừ Dương sẽ có thế lực mới thay thế, lúc đấy cân bằng lợi ích chắc chắn bị phá bỏ, không đứng theo phe nào cũng không được rồi, không đứng ở phía có thế lực mạnh nhất thì đồng nghĩa với việc bị cho ra rìa trong việc phân chia lợi ích.
Nhìn mọi người đều không nói gì, Trần Đại Tường và Ngụy Lệ Cầm liếc mắt một cái, Ngụy Lệ Cầm liền khẽ mĩm cười nói:
- Lần này tuy rằng việc diệt trừ xã hội đen đã lôi ra được một đám phần tử cặn bã, tuy nhiên, mọi về cơ bản cũng đã khá ổn định rồi, đại đa số cán bộ cũng không có vấn đề quá lớn. Đương nhiên, việc mà Ủy ban Kỷ luật làm trong chuyện này tin tưởng cây ngay không sợ chết đứng. Chúng ta chỉ cần đoàn kết cùng với Thành ủy, cũng sẽ không có vấn đề gì lớn
Lời nói này của Ngụy Lệ Cầm được mọi người vừa lòng nhất.
Diệp Trạch Đào cũng là thấy không vui trong lòng, Ngụy Lệ Cầm này đúng là vì giúp Trần Đại Tường mà ngay cả sĩ diện cũng không quan tâm, ý là muốn nói chỉ cần đi theo Trần Đại Tường thì sẽ không có vấn đề sao?
Trần Đại Tường hiện tại đã thay mặt Thành ủy rồi ư?
Hôm nay, cuộc họp này vẫn luôn là cuộc diễn xướng của Trần Đại Tường và Ngụy Lệ Cầm, nên cũng ép mọi người tới mức có một cảm giác không thể nào mà thở được.
Hơi thở Lục Thành Trung cũng có chút không ổn định, hắn hiểu được ra được, Trần Đại Tường bây giờ đang muốn lôi kéo người. Nếu đi theo Trần Đại Tường, rất có thể được Bí thư Vi ủng hộ, bước tiếp theo có khả năng thăng chức rất nhanh. Lúc muốn nói mấy câu, nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào đang ngồi mà không nói lời nào, cũng nhịn xuống.

Lần đó sau khi cùng Diệp Trạch Đào gặp mặt, Cố Lâm Cao đặc biệt tới cửa một lần, những điều phân tích được về thế lực che chắn hung mạnh của Diệp Trạch Đào vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Lục Thành Trung, hắn cũng cảm nhận được chính mình chút quá khích rồi, trong lòng liền nghĩ, hay là xem một chút đi. Để xem Diệp Trạch Đào rốt cuộc là có thể có thực lực cùng Trần Đại Tường đối đầu hay không.
Lần trước Lục Thành Trung tỉnh táo trở lại, cũng cảm thấy mình nóng nảy một chút, trong lòng cũng bất an, bây giờ đối với việc cuối cùng đứng ở bên nào cồn do dự.
Không chỉ một mình Lục Thành Trung, không ít người đều đang có ý nghĩ như vậy, hôm nay tình hình rất rõ ràng, Trần Đại Tường muốn tranh thủ quyền nói chuyện, trong thành phố, người có sức ảnh hưởng tới những lời nói của hắn chỉ có một mình Diệp Trạch Đào.Thật ra đây chính là một loại tranh giành giữa Trần Đại Tường và Diệp Trạch Đào
Nghĩ đến lúc Phương Siêu Minh bị rời thành phố Cừ Dương, lại nghĩ đến lúc lực lượng Phùng Gia lớn như vậy đều bị đánh hạ , mọi người đều không thể lại cho rằng Diệp Trạch Đào thành người không có tài cán gì.
Một vài ánh mắt đúng là vô tình hay cố ý nhìn về phía Diệp Trạch Đào vẫn đang mải miết ngồi đó ghi chép.
Đừng nhìn vị trí của Diệp Trạch Đào cũng không cao. Mọi người nhưng lại rất tự nhiên nhìn nhận anh là nhân vật đứng số hai chỉ sau Trần Đại Tường.
Đều là nhân vật có bối cảnh đặc biệt, hiện tại chính là đấu đá về thủ đoạn!
Trần Đại Tường hôm nay chơi mánh khóe đẹp, tất cả khả năng bộc lộ ra ngoài, thậm chí chuyện về Vi Hoành Thạch kia đã nói lên Vi Hoành Thạch ủng hộ Trần Đại Tường bao nhiêu, tại thời điểm mấu chốt như thế, Vi Hoành Thạch lại đến, chuyện Vi Hoành Thạch có thể có lợi cho sự phát triển của mọi người đúng là một chuyện vô cùng lớn.
Không suy xét tới lực lương của của Trần Đại Tường, mọi người cũng phải suy nghĩ một chút đến Vi Hoành Thạch nữa!
Phòng hội nghị rất yên tĩnh, tất cả mọi người đang băn khoăn, không có người nào phá vỡ yên tĩnh này.
Cũng tới lúc rồi!
Trần Đại Tường cảm nhận được hôm nay việc rào đón này rất đúng. Nên nói đều nói hết rồi, còn thiếu đúng việc lấy một việc mà thử nghiệm những việc của mình làm có thu được hiệu quả hay không thôi.
Trong lòng của Trần Đại Tường thậm chí có sảng khoái, nếu thử nghiệm thành công, chính mình hoàn toàn dìm Diệp Trạch Đào xuống, như vậy thực sự địa vị của mình mới xem như hoàn toàn trội lên. Cũng không biết Diệp Trạch Đào còn có thủ đoạn như thế nào nữa.
Lúc nhìn Diệp Trạch Đào đang vùi đầu viết chữ ở chỗ kia, khóe miệng Trần Đại Tường lộ ra nụ cười.
Diệp Trạch Đào đúng là bắt được một vài nhược điểm của mình, chẳng qua, mấy thứ ở tỉnh Ninh Hải đó, đã qua một thời gian lâu như vậy, cho dù là Diệp Trạch Đào có lôi ra, sức uy hiếp đối với mình cũng không lớn, hơn nữa, sau khi âm thầm xử lý, những chuyện kia cũng đã xử lý được khá ổn hiện tại cũng sẽ không quá ảnh hưởng tới địa vị của mình .
Còn nói mình có một vài nhược điểm cố ý lộ ra, Diệp Trạch Đào cũng sẽ không nói ra, suy cho cùng chính là liên quan đến Vi Hoành Thạch, kỳ thật, cái gọi là nhược điểm này đều rất giả tạo, cũng không có bằng chứng, nếu Diệp Trạch Đào nói ra, cũng chính là đấu đá giữa những người kẻ mạnh trong thành đấu tranh,mình cũng không có liên quan quá lớn tới mình.
Là tới lúc mình nắm trong tay cục diện rồi!
Trần Đại Tường có cách nghĩ của chính mình, chính là nhất định phải mượn lực lượng của Vi Hoành Thạch phát triển, Vi Hoành Thạch đã nổi giận, bởi vậy, mình dù sao cũng phải làm một ít việc vừa ý với Vi Hoành Thạch.
Nghĩ tới đây, trên mặt Trần Đại Tường lộ ra nụ cười, liền hướng về phía Diệp Trạch Đào nói:
- Trạch Đào, cậu cũng nói vài lời đi chứ.
- Ừ, vừa rồi Chủ tịch Trần đã đem tất cả tình hình nói rõ hết rồi, tôi không ý kiến, chúng ta phải đoàn kết cùng với Thành ủy để triển khai công tác, chỉ có đoàn kết mới có thể có được tiến bộ. Hiện tại Thành ủy đang khuyết thiếu, tin rằng Tỉnh ủy nhất định sẽ cử cho chúng ta bộ máy tốt. À, trong thành vẫn còn có vài người có thể tiến bộ, chúng ta cũng không nên đoán quá nhiều, phải tin tưởng tổ chức cấp trên, điều kiện tiên quyết để phối hợp chuẩn bị tốt bộ máy Thành ủy không , điều chúng ta phải làm chính là làm tốt công việc của chính mình
Diệp Trạch Đào ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ vô cùng nghiêm túc trong lời nói.
Có ý nghĩa!
Mọi người nghe được lời mà Diệp Trạch Đào nói, liền biết Diệp Trạch Đào cố ý nhấn mạnh chỗ khuyết thiếu của vị trí Bí thư Thành ủy , Trần Đại Tường nói đoàn kết cùng Thành ủy , lời của hắn ý biểu lộ bí thư là hắn Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào cũng là dùng lời giống vậy đến nói rõ chưa xác định chọn người làm Bí thư, trong chốc lát xoay ngược ý tứ của Trần Đại Tường.
Càng quan trọng hơn vẫn là Diệp Trạch Đào nhấn mạnh một câu, đó là bí thư cũng không nhất định là Trần Đại Tường kia, người có tư cách vẫn còn có người khác, ví dụ Ngụy Lệ Cầm kia, cô giống cũng có tư cách mà!
Li gián !
- Ha ha, Trạch Đào nói không sai, việc chúng ta hiện tại cần phải làm là làm tốtcông tác của mình, Thành ủy để cho tôi tạm thời chủ trì một vài công việc, tôi suy nghĩ một chút, không ít nghành đều tồn tại vấn đề ghế trống, lần trước Trạch Đào trong cuộc họp thường ủy cũng nêu ra một vài phương án có liên quan điều chỉnh phân công quản lý đơn vị cán bộ ở sở Trạch Đào, lần trước nói để mọi người bàn xem sao , vì để công việc có thể tiến hành thuận lợi, nhằm vào phương án mà Trạch Đào đề ra, tôi cùng với Trưởng ban Đồ đã kết hợpt, tổng kết lại, lại tăng lên một vài nhu cầu nghiên cứu nhân sự cấp bách, nhân hội nghị này, mọi người sẽ bàn và quyết định việc này một chút đi.
Người nghiên nhân sự trên diện rộng ?
Các ủy viên thường vụ đều có chút ngạc nhiên, Trần Đại Tường rốt cuộc muốn làm gì, đưa ra một thứ như vậy quấy rầy dòng suy nghĩ của mọi người?
- Ha ha, mời Trưởng ban Đồ nói rõ một chút vềphương án đi.
Trần Đại Tường mỉm cười hướng về phía Đồ Lan Vĩ gật gật đầu.
Chẳng lẽ nói Đồ Lan Vĩ đã theo phe Trần Đại Tường rồi sao?
Mọi người cũng đều nhìn về hướng Đồ Lan Vĩ.
Lúc đầu mười ba ủy viên thường vụ, sau khi Thi Minh Cương, Tần Lệ Quyên, Vi Chính Lợi, Phương Siêu Minh bốn người xảy ra đủ loại chuyện, chỉ còn lại chín ủy viên thường vụ, Triệu Hành Lâm và Lục Thành Trung rõ ràng đều là thuộc về những người gắn bó với Thi Minh Cương, bây giờ đến bản thân họ khó giữ nổi, hẳn là sẽ ngả theo một phía, Đồ Lan Vĩ, Tào Thiên Sơn vẫn cũng trung lập, cứ như vậy, lại mất đi bốn người, chỉ còn lại năm người, Doãn Tiểu Hoa từ ở tỉnh mới đến, tuy rằng cùng Diệp Trạch Đào nói chuyện khá nhiều, lại nhìn không rõ thái độ, cho nên suy nghĩ thật kỹ, hai bên Diệp Trạch Đào và Trần Đại Tường tương đương, lực lượng của Trần Đại Tường dường như lớn hơn một chút, cho nênTrần Đại Tường mới nóng lòng mượn cơ hội này để lôi kéo một nhóm người, hiện tại khác rồi, Đồ Lan Vĩ nếu theo phía Trần Đại Tường, lực lượng đối lập lập tức sẽ xảy ra chuyển biến lớn.
Đồ Lan Vĩ rõ ràng cảm nhận được ánh mắt ánh mắt hướng tới của mọi người, hắn có nỗi khổ không nói nên lời, Trần Đại Tường này đã đặc biệt tìm tới chính mình, nói đến nội dung điều chỉnh cán bộ hơn nữa yêu cầu giữ bí mật, vào tình hình trước mắt, Trần Đại Tường cũng là Phó bí thư, hắn cũng không tuân theo bất kỳ nguyên tắc gì của tổ chức, mình làm Trưởng ban tổ chức , chuyện này thật đúng là không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài, cho nên, hai ngày này vì việc này mà cũng gần gũi với Trần Đại Tường hơn một chút.
Trần Đại Tường muốn lừa mình lên trên chiến tuyến với hắn đây!

Đồ Lan Vĩ cũng biết, hiện tại mình bất kể như thế nào cũng không thể có sơ xuất gì, không nhìn được phía trước, quyết không thể có hành động bất kỳ nào.
Nhìn qua ánh mắt của mọi người, đồ Lan Vĩ đeo kính lên, biểu hiện rất là nghiêm túc nói:
- Phương án là do Chủ tịch Trần chỉ thị làm, nói thật, việc này làm có chút gấp gáp, để bảo đảm tính công bằng, tôi xin nói rõ trước ,lần này trong chuyện thảo luận nhân sự, tôi cũng không tỏ thái độ rồi, tôi ủng hộ đại đa số ý kiến của các đồng chí.
Ồ!
Diệp Trạch Đào liền nhìn về phía Đồ Lan Vĩ.
Lúc bắt đầu Diệp Trạch Đào cũng cho rằng Đồồ Lan Vĩ này theo phe Trần Đại Tường rồi, bây giờ khi nghe hắn nói như vậy, Diệp Trạch Đào đã hiểu, Đồ Lan Vĩ cũng chưa theo phe ai, việc này nhiều ít có vẻ như là ép buộc, Trần Đại Tường đang dùng thủ đoạn bịp bợm mà.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Đồ Lan Vĩ, Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, Đồ Lan Vĩ này cũng rất khôn khéo dùng cách không tỏ thái độ để biểu thị lập trường trung lập của hắn.
Trần Đại Tường cũng không nghĩ tới Đồ Lan Vĩ sẽ có thái độ như vậy, nhíu mày, mình dùng bao nhiêu sức lực muốn làm việc này, thật không ngờ đồ Lan Vĩ còn không có quyết định, cứ như vậy, thủ đoạn của mình liền rơi vào khoảng không!
Đồ Lan Vĩ dường như cũng không có nghĩ những chuyện khác, tiếp tục nói:
- Tiếp theo, tôi sẽ đem phần danh sách điều chỉnh cán bộ nói rõ một chút, lần này cán bộ điều chỉnh chủ yếu là thị thuộc các phòng, cục, trong huyện tạm thời không đề cập tới!
Mọi người chấn động, biết rằng nội dung chính bắt đầu được bàn đến rồi đây.
Rốt cuộc sẽ có hướng phát triển gì đây?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.