Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 756: Lái xe mới của Diệp Trạch Đào.





- Chuyện của Phó cục trưởng có phải là do anh làm không?
Quách Thu Vân vẻ mặt khó hiểu trở về nhà, nhìn thấy Lý Duy đang nấu ăn, bèn lớn tiếng nói.
Vừa nghĩ tới việc Lý Duy không ngừng làm bị thương lãnh đạo của mình, tâm tình của Quách Thu Vân trở nên vô cùng phức tạp.
Hôm nay vừa đến công ty mới biết, người Phó cục trưởng muốn chỉnh mình nghe nói trên đường đột nhiên bị đám nhân viên không rõ phục kích, hạ thể bị đá cho bị thương, bây giờ vẫn còn ở trong viện.
Những người đột nhiên xuất hiện này cũng không rõ tung tích gì, xuất hiện một cách đường đột, đánh người xong liền biến mất.
Sau khi biết chuyện này, người Quách Thu Vân nghĩ đến đầu tiên chính là chồng mình, lần trước Cục trưởng Cục lâm nghiệp bị đánh cho nổ hạ thể, lần này cũng là chuyện tương tự, chỉ có chồng của cô mới có thể gây ra chuyện như vậy.
Lý Duy nhìn về phía vợ nói:
- Không ai có thể tùy ý làm tổn thương em.
Một câu nói như thế làm cho trong lòng Quách Thu Vân cảm động, người đàn ông này luôn âm thầm bảo vệ cho mình như thế.
Quách Thu Vân tựa vào người Lý Duy, hai tay ôm lấy Lý Duy, Quách Thu Vân nói:
- Anh thật tốt với em.
Nói xong lời này, nghĩ lại chuyện lần này Lý Duy làm rất rõ ràng, lại nghĩ chuyện như thế nhất định sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến mình, tâm trạng của Quách Thu Vân càng không được tốt.
Nhìn vợ tâm trạng phức tạp như thế, Lý Duy thầm thở dài một tiếng, bây giờ vợ mình cũng dần dần thay đổi rồi, mình có thể bảo vệ cho cô ấy cả đời như thế sao?
Hơn nữa Lý Duy cũng nhận ra được, theo thời gian trôi qua, vợ mình càng chịu nhiều ảnh hưởng của xung quanh, có chút không cam lòng cảnh bình lặng, mình có thể không thay đổi, nhưng cô ấy thì sao? Cô ấy chẳng lẽ mãi mãi cũng không thay đổi?
Trong lòng Lý Duy lúc này lại dấy lên môt khát vọng quyền lực, nếu như trong tay mình có quyền thì sao có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy. Có đôi khi sống bình thường cũng cần phải dùng tiền và quyền thế để xây dựng nên!
Biểu hiện của Lý Duy ở thành phố Cừ Dương cũng không đơn giản. Bởi vì năng lực hơn người, một vài quân nhân xuất ngũ ở bên cạnh anh ta đang dần mạnh lên, mọi người đều đoàn kết giúp đỡ lần nhau.
Khối lực lượng này cũng đang dần lớn mạnh lên. Nếu không khống chế sẽ có thể hình thành một thế lực xã hội đen rất hùng mạnh.

Vì việc này, Lý Duy vẫn luôn rất rối rắm. Anh ta có lúc cũng tự hỏi, chẳng lẽ mình lại đi vào con đường xã hội đen.
Ở tỉnh Tây Giang này không có người cần đến mình.
Tâm trạng Lý Duy vốn rất bình tĩnh, nhưng vợ mình lần lượt bởi vì dung mạo mà gặp chuyện, vẻ bình tĩnh của Lý Duy đã dần biến mất.
Lần này Phó cục trưởng Cục lâm nghiệp bị đánh bị thương, đồng thời Lý Duy cũng đưa tài liệu chọc ghẹo phụ nữ của ông ta lên lên Ủy ban Kỷ luật thành phố, Lý Duy tính toán mượn việc lần này để đánh một ván bạc.
Cố ý đánh trọng thương hạ thể của Phó cục trưởng, chính là muốn nói cho mọi người biết người này bị thương là có quan hệ với mình. Đưa tài liệu lên chính là để cho cấp trên biết chuyện này là do mình gây ra, xem xét có nên xử lý Phó cục trưởng kia hay không.
Nếu cấp trên thật sự bỏ qua, vậy cũng chỉ có thể đi theo con đường xã hội đen, chính mình đòi lại công bằng.
Trong lòng nghẹn lại, Lý Duy vỗ nhẹ vào vai vợ nói:
- Đừng lo, mọi chuyện sẽ qua thôi, mau ăn cơm đi.
Lý Duy cũng không biết lúc này Diệp Trạch Đào vẫn đang quan tâm tới tình hình của anh ta, trong khi vị Phó cục trưởng Cục lâm nghiệp nằm viện, Diệp Trạch Đào đã nghe được báo cáo của Trần Vũ Tường.
Phương Minh Dũng còn hai ngày nữa sẽ rời đi, lái xe trên đường về thành phố, Trần Vũ Tường nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp, Phó cục trưởng Cục lâm nghiệp bị đánh bị thương hạ thể, mọi người xôn xao là do Lý Duy làm.
Trần Vũ Tường kể từ khi biết đến chuyện Diệp Trạch Đào để ý tới Lý Duy, ngay cả cục lâm nghiệp nơi vợ Lý Duy làm cũng rất chú ý, biết được chuyện này rồi liền trực tiếp nói với Diệp Trạch Đào.
Phương Minh Dũng đang lái xe nói:
- Chủ tịch Diệp, Phó cục trưởng kia đùa giỡn vợ của Lý Duy không thành, bèn mượn cớ đẩy cô ta xuống huyện.
Diệp Trạch Đào chau mày, Lý Duy cho dù là bất mãn lớn như thế nào cũng không thể đánh người được.
Dường như biết được suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, Phương Minh Dũng nói:
- Lý Duy là một người làm việc rất điềm tĩnh, chỉ trừ khi vô cùng tức giận, lần này tôi đoán rằng anh ta có lý do của mình.
- Ồ, là như thế nào?
- Chủ tịch thành phố Diệp, một người không ngừng bị đàn áp, thời gian dài cho dù là tính tình thế nào cũng không thể nhẫn nhịn được.
Diệp Trạch Đào nghe nói như thế cũng kinh hãi, hắn nghe ra được ý tứ của Phương Minh Dũng, Lý Duy, con người này, nếu như mất đi sự quản thúc thì khả năng gây hại là cực lớn, nếu như đi tới bước đường cùng, cho dù cuối cùng bị bắt lại thì khả năng gây tổn hại cũng không ít.
Trần Vũ Tường nhìn thoáng qua Phương Minh Dũng, trong lòng chợt chấn động, liền nghĩ tới điểm mấu chốt. Phương Minh Dũng là người của địa phương đó, Phương Minh Dũng không ngừng nhắc tới Lý Duy, không nhẽ Lý Duy cũng là từ nơi đó xuất hiện.
Sau khi suy nghĩ như thế, Trần Vũ Tường thật sự kinh hãi, Chủ tịch Diệp chú ý tới một người lái xe như vậy, nhất định có đạo lý riêng. Không ngờ rằng, cục Dân chính này còn có sự tồn tại một nhân vật lớn mạnh như thế.
- Trần Vũ Tường, cậu nghĩ Ủy ban Kỷ luật có tin báo cáo về Phó cục trưởng kia không?
Diệp Trạch Đào trầm tư một lúc, suy đoán một chút về hành động của Lý Duy.
Về mặt này, Trần Vũ Tường có chút hiểu biết, sau khi gọi một cuộc điện thoại, bèn nói với Diệp Trạch Đào:
- Chủ tịch Diệp, hôm qua Ủy ban Kỷ luật thành phố nhận được báo cáo về việc Phó cục trưởng chọc ghẹo phụ nữ.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, hắn đã hiểu được kha khá ý tưởng của Lý Duy rồi.
- Trần Vũ Tường, thông báo cho Lý Duy của Cục dân chính, tôi muốn gặp anh ta.
Diệp Trạch Đào tính toán gặp Lý Duy.
Trần Vũ Tường nhanh chóng gọi điện thoại cho Cục dân chính.
Nhận được điện thoại của Trần Vũ Tường, Cục trưởng Cục dân chính Tăng Diễm Hoa giật mình, chuyện xảy ra ở Cục lâm nghiệp cô đã nghe nói, đầu tiên liền nghĩ tới tình hình bà xã của Lý Duy nhất định là xảy ra chuyện gì, việc này rất có thể là do Lý Duy làm, Lý Duy thật khiến Tăng Diễm Hoa đau đầu.
Chủ tịch thành phố Diệp muốn gặp Lý Duy?
Việc này khiến cho Tăng Diễm Hoa có chút khó hiểu, chẳng lẽ chuyện của Phó chủ tịch cục Lâm nghiệp là do Chủ tịch thành phố nhúng tay vào? Không thể nào, Chủ tịch thành phố không hề quản lý Cục lâm nghiệp, cũng không phân công quản lý Cục dân chính.
Tuy nhiên, Tăng Diễm Hoa cũng hiểu rằng, Diệp Trạch Đào là Uỷ viên thường vụ Thành ủy, hắn muốn gặp một người rõ ràng là một chuyện lớn.
Ngẫm nghĩ một chút, Tăng Diễm Hoa gọi một cú điện thoại tới bộ phận lái xe, để họ thông báo cho Lý Duy đến phòng làm việc của Diệp Trạch Đào.
Việc này khiến cho bộ phận lái xe bàn tán náo nhiệt.
Ai cũng biết Diệp Trạch Đào có lai lịch và thế lực rất hùng mạnh. Một Chủ tịch thành phố mà lại muốn gặp một người quá bình thường như Lý Duy khiến ánh mắt của mọi người nhìn Lý Duy cũng có chút thay đổi.
Lý Duy lúc này cũng sững sờ, anh ta biết Diệp Trạch Đào là Chủ tịch thành phố, Diệp Trạch Đào sao lại muốn gặp mình chứ?
Tâm trạng nghi hoặc, Lý Duy đi tới phòng làm việc của Diệp Trạch Đào.
Thật ra điều khiến Lý Duy kỳ lạ nhất đó người lái xe của Diệp Trạch Đào cũng ở trong phòng làm việc.
Thật ra, Lý Duy đã sớm nhìn thấy cảm giác mạnh mẽ trên người Phương Minh Dũng, anh ta có cảm giác mình và Phương Minh Dũng là một loại người, chỉ có điều Phương Minh Dũng so với mình có khả năng yếu hơn một chút.
Mời Lý Duy ngồi xuống, Diệp Trạch Đào nhìn về phía Lý Duy nói:
- Chuyện của Phó cục trưởng Cục lâm nghiệp là do anh làm phải không?
Diệp Trạch Đào vừa đến đã hỏi chuyện này, hai mắt chăm chú nhìn Lý Duy.
Người luyện Ngũ Cầm Hí, ánh mắt của Diệp Trạch Đào cũng thực sự lợi hại.
Lý Duy vốn không định trả lời chính diện, trong lúc đó liền cảm thấy được sự lợi hại trong ánh mắt của Diệp Trạch Đào, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Bị khí thế hùng mạnh của Diệp Trạch Đào áp đảo, sự kiêu ngạo cất giấu trong lòng Lý Duy lập tức trào lên, trầm giọng nói:
- Đúng thế, là tôi sai người làm.
Nói ra những lời này, Lý Duy cảm giác như được giải phóng, những buồn bực chất chứa trong lòng hoàn toàn được giải phòng, bèn nói thêm:
- Chuyện tố cáo cũng là do tôi sai người làm.
Nếu như Lý Duy giấu diếm chuyện này thì Diệp Trạch Đào có thể sẽ xem nhẹ anh ta vài phần, nhưng bây giờ nghe Lý Duy thừa nhận làm việc này, Diệp Trạch Đào ngược lại thấy yên tâm, đây mới là người mà mình muốn tìm, một người dám làm dám chịu.
- Minh Dũng, cậu nói thân phận của cậu cho anh ta nghe.

Diệp Trạch Đào nói với Phương Minh Dũng.
Nghe Phương Minh Dũng nói về thân thế của mình, ánh mắt Lý Duy sáng lên.
Phương Minh Dũng nói:
- Trung đội trưởng thường xuyên nhắc tới anh, cũng đề cử anh tới chỗ Chủ tịch thành phố Diệp.
Lý Duy nghe xong Phương Minh Dũng giới thiệu, đặc biệt nghe thấy trung đội trưởng tiến cử mình tới chỗ của Diệp Trạch Đào, đột nhiên xúc động muốn khóc, cảm giác xúc động không ngừng.
Khó khăn lắm mới bình tĩnh được tâm trạng của mình, Lý Duy nói với Diệp Trạch Đào:
- Tôi đắc tội với một Phó chủ nhiệm.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Trung Quốc là đất nước có thể chế, bất kể người như thế nào, đều phải nói tới chữ pháp luật. Thế này đi, Phương Minh Dũng sắp trở về trong quân đội, nếu anh đồng ý thì lái xe giúp tôi.
Hả!
Lý Duy thực sự không ngờ Diệp Trạch Đào lại thẳng thắn như thế, căn bản cũng không để ý tới vị Phó chủ nhiệm kia.
Ánh mắt bèn nhìn Diệp Trạch Đào một lúc, Lý Duy gật đầu nói:
- Được, từ hôm nay tôi sẽ đi theo Chủ tịch Thành phố.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Tốt lắm, về chuẩn bị đi, ngày mai sẽ đến làm thủ tục chuyển giao với Phương Minh Dũng.
Nghe Lý Duy trong lúc nói chuyện nói tới việc sắp xếp nhân viên, Diệp Trạch Đào cũng có suy nghĩ về Phương Minh Dũng, biểu hiện của Lý Duy không hề đơn giản như bên ngoài, quả nhiên lời nói rất mạnh mẽ.
Diệp Trạch Đào thậm chí còn có một cảm giác, dùng Lý Duy còn tốt hơn dùng Phương Minh Dũng, dù sao Phương Minh Dũng còn có sự quản thúc của kỷ luật quân đội, không giống với Lý Duy, lại lăn lộn trong xã hội bao nhiêu năm như vậy, anh ta hiểu được sự quan trọng của ô dù, đi theo mình sẽ trở thành một người trung thành nhất. Chắc chắn vị Phó chủ nhiệm kia trêu chọc Quách Thu Vân cũng sẽ bị Lý Duy phế ngay lập tức.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.