Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 635: Có người nhìn trúng Tô Thiến Ảnh





Khi nói chuyện, thấy một phụ nữ trung niên rất có khí chất cán bộ đi tới.
Đi cùng chính là Cao Đại Phú.
Phụ nữ kia đến bàn này, liền cười nói:
- Chị Triệu đã đến trước rồi, tôi có chuyện đến muộn chút!

Triệu Hương Lăng bắt tay với cô, nói với Diệp Trạch Đào:
- Con chào hỏi dì Ngô của con một chút đi.

Diệp Trạch Đào vội hô một tiếng
- Dì Ngô.
Người phụ nữ này nhìn Diệp Trạch Đào, lập tức niềm nở hẳn ra, hai tay nắm lấy tay Diệp Trạch Đào nói:
- Là Trạch Đào sao, cô có nghe chị Triệu nói đến con.

Triệu Hương Lăng nói với Diệp Trạch Đào:
- Dì Ngô của con gọi là Ngô Mẫn, đảm nhiệm chức Phó Giám đốc Bộ văn hoá của công ty văn hoá Thị Trường.

Diệp Trạch Đào mới biết được hoàn cảnh của người phụ nữ này.
Trương Phong kia đứng ở một bên với dáng vẻ rất thành kính.
- Phó Giám đốc Ngô, có phải cô nên nói vài lời không?
Cao Đại Phú có chút kích động nói.
Có thể mời được Ngô Mẫn đến đây, anh ta cảm thấy lễ ra mắt này đã được thăng lên vài cấp bậc cao hơn, muốn mời Ngô Mẫn phát biểu một chút.
Ngô Mẫn khoát tay chặn lại nói:
- Các cậu cứ theo trình tự của các cậu làm là được rồi, chúng tôi ngồi đây xem là được rồi.

Ít nhiều có chút tiếc nuối, lúc này Cao Đại Phú kia mới chịu rời khỏi nơi này.
Lại có một chút người đến, rõ ràng Ngô Mẫn vì nể mặt Triệu Hương Lăng mà đến, tỏ ra có chút khiêm tốn.
Toàn bộ quá trình cũng không có nhiều ý tưởng mới, ngoài mời một số người nổi tiếng đang ồn ào ở đây, Diệp Trạch Đào cũng là lần đầu tiên tham gia buổi lễ ra mắt như vậy, vẫn cảm thấy rất mới mẻ.
Hôm nay Tô Thiến Ảnh đúng là rất nổi bật, cô xuất hiện với trang phục dạ hội được thiết kế bằng tơ lụa màu đỏ tươi làm nổi lên thân hình của cô, vừa sáng lưng vừa sáng ngực, Diệp Trạch Đào mới phát hiện, bộ ngực của Tô Thiến Ảnh rất có phân lượng.
Không ngờ khoác lên thân hình bộ trang phục này, toàn bộ các cô gái đều biến thành yêu tinh!
Diệp Trạch Đào cảm thán một tiếng.
Theo sự xuất hiện của Tô Thiến Ảnh, trong số những khán giả đến đây cũng rất ngạc nhiên, rất nhiều người là vì Tô Thiến Ảnh mà đến.
Thấy dáng đi trên sân khấu của Tô Thiến Ảnh rất tao nhã, bộ dạng tràn đầy tự tin, lại nhớ tới bộ dạng bất an trước kia của cô, Diệp Trạch Đào âm thầm lắc đầu, nếu như nữ minh tinh không có một chỗ dựa vững chắc ở phía sau, cũng khó lăn lộn trong làn giải trí này!
- Trạch Đào, con xem, hôm nay Thiến Ảnh thật sự rất xinh đẹp phải không?


Triệu Hương Lăng cười tủm tỉm nói với Diệp Trạch Đào.
- Đúng vậy, dáng người rất tao nhã.
Diệp Trạch Đào không thể không khen một tiếng, hôm nay là Tô Thiến Ảnh làm cho Diệp Trạch Đào có vài phần kính trọng.
Triệu Hương Lăng vui mừng hẳn lên, nói:
- Thiến Ảnh là một người rất nỗ lực, cũng là người rất nghe lời, cẩn thận, đứa con như vậy rất hiếm thấy, người đàn ông nào cưới được đứa con gái này đúng là hạnh phúc.

Diệp Trạch Đào cũng không biết rõ lắm về Tô Thiến Ảnh, nghe được Triệu Hương Lăng nói như vậy, chỉ có thể nói phụ thêm:
- Chắc là như vậy rồi.
Lúc này đến lượt Tô Thiến Ảnh nói chuyện, chỉ nghe cô nói, tiêu chuẩn tiếng phổ thông, tài ăn nói rất tốt, nói chuyện cũng biết cách nhấn mạnh, giọng nói cũng rất êm dịu.
Khó trách cô lớn của Lưu Mộng Y từng chọn cô làm con gái nuôi, đúng là một cô gái không tệ có rất nhiều tố chất!
Không ngờ Diệp Trạch Đào lại nhớ đến chuyện Lưu Vũ Giang kia người phụ nữ đã nhận Tô Thiến Ảnh làm con gái nuôi, Tô Thiến Ảnh này đúng là người không đơn giản!
Lúc này Ngô Mẫn mỉm cười nói:
- Chị Triệu, lần này Thiến Ảnh diễn kịch truyền hình hẳn là lại càng nổi tiếng thêm, em xem rồi, diễn thật đúng là rất tốt, đặc biệt là Thiến Ảnh, sự diễn xuất đã được nâng cao lên rất nhiều.

Triệu Hương Lăng thở dài:
- Nghề nghiệp này của cháu nó cũng không phải là một kế sách lâu dài, thời điểm thích hợp thì nên thay đổi một chút mới đúng, cứ đi lòng vòng bên trong, tôi cũng rất lo lắng!

Ngô Mẫn nói:
- Chị Triệu nói phải, quan trọng còn phải xem chính bản thân cô ấy, tuy nhiên, đã có quen biết trong giới này, nếu muốn mở một công ty, cũng được lắm đó!

- Mở công ty?
Trương Phong ngồi ở một bên, sau khi nghe được những lời này, ánh mắt dường như trở nên linh động hẳn lên, nếu có thể kết hợp với nhau, có lẽ sự nghiệp của mình chắc chắn sẽ có bước nhảy vọt, càng nghĩ càng thấy chuyện này cần thao tác rất lớn, hoàn toàn có thể hợp tác với Tô Thiến Ảnh để mở một công ty điện ảnh và truyền hình, chỉ cần công ty này được dựng lên, ngoại trừ được Diệp Trạch Đào ủng hộ, còn có được mẹ nuôi của Tô Thiến Ảnh ủng hộ, thật sự là như vậy, coi như mình có một chỗ dựa vững chắc.
Chuyện này nhất định phải suy nghĩ kỹ càng một chút, đúng là một chuyện rất có khả thi!
Diệp Trạch Đào không có nghĩ nhiều như vậy, ngồi ở đó xem lễ ra mắt, nhìn một đám minh tinh cổ vũ lẫn nhau trên sân khấu, cảm thấy rất thú vị.
- Mẹ nuôi, dì Ngô, anh Diệp!

Sau khi Tô Thiến Ảnh hoàn thành xong chương trình của mình, đi đến bàn của bọn Diệp Trạch Đào đang ngồi, lúc đứng trên sân khấu đã thấy được bọn Diệp Trạch Đào đến, Tô Thiến Ảnh vội đến đây chào hỏi.
Chiếc váy dài kéo lê dưới mặt đất của Tô Thiến Ảnh đã tôn lên thân hình quyến rũ của cô, đứng ở đó thật sự là rất lộng lẫy.
- Thiến Ảnh, rất xinh đẹp, mau đến ngồi cạnh mẹ nuôi.
Tâm trạng của Triệu Hương Lăng rất vui.
Rất là nhã nhặn đến ngồi cạnh Triệu Hương Lăng, Tô Thiến Ảnh quay đầu nói với Diệp Trạch Đào:
- Cám ơn anh Diệp cũng đến tham gia!

Tô Thiến Ảnh rất hiểu hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, cô biết, thậm chí năng lực của Diệp Trạch Đào còn vượt hơn mẹ nuôi.
- Em là em gái nuôi của anh mà!
Diệp Trạch Đào liền nói một câu.
Ánh mắt Tô Thiến Ảnh sáng lên, Diệp Trạch Đào cũng đồng ý với mình, đây là chuyện tốt.
- Dì Ngô bộn bề trăm việc cũng đến tham gia, cám ơn dì Ngô.

Không thể không nói, dù sao Tô Thiến Ảnh là người có kinh nghiệm, nói chuyện làm việc đều rất khéo léo.

Ngô Mẫn mỉm cười nói:
- Bộ kịch truyền hình này rất hay.

Ngồi cùng với Tô Thiến Ảnh, mũi có thể cảm nhận được mùi hương thơm ngát, khi nhìn đến Tô Thiến Ảnh, mảnh trắng như tuyết kia đã tiến vào mí mắt, đặc biệt nơi có khe rãnh thật sâu, điều này khiến trong lòng Diệp Trạch Đào cũng có chút kích động, không ngờ Tô Thiến Ảnh lại có phân lượng như vậy!
Vội khẩn trương xoay đầu qua, Diệp Trạch Đào hít sâu một hơi mới có thể ngăn chặn ý nghĩ xấu của mình. Đúng lúc này, Cao Đại Phú vội vã đi tới, chần chừ một chút, nói với Tô Thiến Ảnh:
- Tiểu Tô, những vị khách quý ở bàn bên kia yêu cầu cô qua bên đó ngồi tiếp bọn họ đó.

Hôm nay những người đến đây không ít, theo hướng Cao Đại Phú chỉ, Diệp Trạch Đào nhìn thấy ở giữa quả nhiên có một số anh công tử ngồi đó.
Những công tử này Ngô Mẫn cũng mặc kệ, đây chính là không nể mặt cô, không ngờ ngay trước mặt cô dám kêu Tô Thiến Ảnh đi tiếp khách!
Mặt trầm xuống, Ngô Mẫn nói:
- Cao Đại Phú, ông có ý gì đây?

Cao Đại Phú có chút xấu hổ, ông ta không dám đắc tội cả hai bên, Ngô Mẫn này là Phó Bộ trưởng đủ để uy hiếp đến sự sinh tồn của công ty ông ta, nhưng, bên kia lại là những người ông ta càng không thể trêu chọc, những người này toàn là con ông cháu cha, Cao Đại Phú này có chút đổ mồ hôi.
Tô Thiến Ảnh biết có mẹ nuôi và Diệp Trạch Đào ngồi đây, cô sẽ không bị thiệt, liền nhìn Triệu Hương Lăng.
Hừ một tiếng, Triệu Hương Lăng nói:
- Thiến Ảnh, con cứ ngồi ở đây, ta muốn xem, ai có lá gan lớn như vậy!

Triệu Hương Lăng cũng là vợ của một Uỷ viên Bộ chính trị, bình thường không nổi nóng không có nghĩa là cô ta dễ chịu, hôm nay vất vả lắm mới có thể kêu Diệp Trạch Đào đến đây ngồi cùng Tô Thiến Ảnh, cô cũng không muốn Diệp Trạch Đào hiểu lầm Tô Thiến Ảnh.
Cao Đại Phú chần chừ một chút, đành hướng về bàn kia đi tới.
Lúc này Diệp Trạch Đào nói:
- Cao Đại Phú này không ra làm sao, Thiến Ảnh, đổi qua công ty khác đi.

Tô Thiến Ảnh nói:
- Đã ký hợp đồng rồi!
Hôm nay Ngô Mẫn cảm thấy anh ta không nể mặt mình, Cao Đại Phú này đã đánh mất thể diện của cô, trầm giọng nói:
- Ông ta muốn cản trở? Ta nghĩ ông ta không muốn làm rồi!

Khi còn đang nói chuyện, thì thấy các công tử bàn bên kia đã nổi giận, không ngờ Cao Đại Phú lại bị một anh công tử mắng.
Thấy tình hình bàn mình, Diệp Trạch Đào đã hiểu, Ngô Mẫn chỉ là một cấp Phó Bộ trưởng, đối với những anh công tử có cha chú là những cán bộ cấp bộ mà nói thì chẳng có một chút ít lực uy hiếp nào cả, hơn nữa Triệu Hương Lăng, bình thường rất khiêm tốn, hiện tại lại mặc bộ đồ rất đơn giản, tất nhiên sẽ bị người khác khinh thường.
Lại nói đến mình, thành phố lớn như vậy, nhưng cũng không phải ai cũng biết, có thể những anh công tử này đã không nhận ra mình rồi!
Chịu sự ảnh hưởng của ánh sáng sân khấu, đúng là không có bao nhiêu người nhận ra Diệp Trạch Đào.
Lúc này Trương Phong ngồi cạnh Diệp Trạch Đào mới nhỏ giọng nói:
- Anh Diệp, những người bàn đó cha chú đều là người có thế lực!

Diệp Trạch Đào lại nhìn thoáng qua những người bàn bên kia, bởi vì ánh sáng sân khấu cũng không đủ sáng, cũng không thể nhìn rõ được, hỏi:
- Anh quen thuộc tình hình ở thành phố, nói cho tôi biết chút đi.

Trương Phong vội nói:
- Cầm đầu là một người tuổi còn trẻ, đúng rồi, chính là người đang mắng Cao Đại Phú gọi là Tôn Khôn, là con thứ hai của Chủ tịch Tỉnh Tôn Tường Hồng, đang công tác ở Bộ ngoại giao, nghe nói rất có tiềm năng phát triển.

- Tôn Tường Hồng!
Diệp Trạch Đào sửng sốt, liền nhìn lại bàn bên kia.
Lúc này đèn tối sầm lại, cũng không thể nhìn rõ.
Trương Phong nói thêm:
- Bàn bên kia của bọn họ còn có hai người là công tử của Phó Thứ trưởng là bạn thân của Tôn Khôn, ngoài ra còn có ba người có cha chú đang làm ở Bộ.

Sắc mặt của Ngô Mẫn hơi thay đổi, cô cũng không ngờ sẽ là những người như vậy, nếu chọc đến đám người trẻ tuổi này, nếu không tốt đụng phải những nhân vật lớn sau lưng họ, đây cũng là chuyện rất khó xử.
Lúc này Tô Thiến Ảnh không có nhìn mẹ nuôi, mà nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Cười cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Hoá ra là con của Tôn Tường Hồng, cũng không phải là chuyện gì lớn lắm!

Trương Phong còn nói thêm:
- Anh Diệp, bên đó có một người là con của Thứ trưởng Bộ thương mại gọi là Lâm Ý Siêu, nghe nói ba cậu ta đang muốn đi đâu đó để đảm nhiệm chức Chủ tịch Tỉnh.

Diệp Trạch Đào bỗng vui, lại đụng đến Bộ thương mại, bí thư Hạo Vũ đang muốn xử lý Bộ thương mại, như vậy chắc chắn có người sẽ phải va vào nhau đây!
Ngô Mẫn hỏi:
- Đó là con của Lâm Đại Sâm?

Trương Phong vội nói:

- Đúng vậy, đúng vậy, ba cậu ta gọi là Lâm Đại Sâm.

Ngô Mẫn liền nói với Triệu Hương Lăng:
- Nghe nói thật sự muốn đi đâu đóđể đảm nhận chức Chủ tịch Tỉnh.

Triệu Hương Lăng bình tĩnh nói:
- Không cần biết ông ta là ai, Thiến Ảnh, nghi lễ ra mắt đã sắp kết thúc, sau khi kết thúc chúng ta về đi.

Tô Thiến Ảnh khôn khéo nói:
- Được ạ.
Lúc này Cao Đại Phú kia bị mắng lại đến, đến đây lúng túng nói:
- Tiểu Tô, cô đi xã giao một chút được không, công ty cần!

Lúc này Trương Phong nói với Cao Đại Phú:
- Tôi nói anh Cao đây, anh có phân biệt được không!

Cao Đại Phú cười khổ nói:
- Đạo diễn Trương, anh không biết, mở công ty không có dễ dàng đâu, chỉ là ngồi nói chuyện thôi, không có chuyện gì đâu.

Giờ đây Diệp Trạch Đào lên tiếng, nói với Cao Đại Phú:
- Tiểu muội nhà chúng tôi đến công ty của ông là để diễn kịch, không có đảm đương luôn người tiếp khách, ai không hài lòng, thì kêu y qua đây!

Vốn trong lòng Diệp Trạch Đào đã không vui, vừa lúc nghe thấy có người Tôn gia ở đó, đã muốn kiếm chút chuyện.
Cao Đại Phú cũng không biết tình hình của Diệp Trạch Đào, sắc mặt có chút không tốt lắm, trầm giọng nói với Tô Thiến Ảnh:
- Tiểu Tô, người ta chờ, qua đó xã giao một chút là được!

Tô Thiến Ảnh lắc lắc đầu nói:
- Cao tổng, tôi nghe anh của tôi!

Có thái độ của Diệp Trạch Đào, Tô Thiến Ảnh rất bình tĩnh.
- Cô!
Cao Đại Phú nhìn thoáng qua Ngô Mẫn, đúng là không dám nổi giận, ông ta biết Ngô Mẫn cũng là một người có thể uy hiếp đến sự tồn vong của công ty ông ta.
Thấy Cao Đại Phú lại đi qua đó, Diệp Trạch Đào biết rằng chuyện này chỉ mới bắt đầu.
Không ngờ đến đây rồi mà cũng có chuyện như vậy!
Diệp Trạch Đào cũng có chút nhận thức về một số quy tắc trong làng giải trí, liền nhìn thoáng qua Tô Thiến Ảnh, thầm nghĩ chẳng lẽ minh tinh thật sự cũng có những quy tắc nguy hiểm sao?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.