Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 569: – Lão Hoa vẫn luôn quan tâm





Luyện một lượt bộ Ngũ Cầm Hí, giống như nước chảy mây trôi vậy, Hoa Uy đứng ở nơi đó hít một hơi thật sâu, cảm thấy toàn thân mọi nơi đều có một cảm giác sảng khoái, lúc đó mới nhìn về phía Điền Lâm Hỉ đứng bên cạnh cười ha ha nói:
- Cảm giác cảm ngộ của Đồng chí tiểu Diệp đối với tôi có sự dẫn dắt rất lớn đấy!
Điền Lâm Hỉ cười nói:
- Cũng chỉ có ông mới có thể cảm giác rõ cảm giác của hắn mà thôi, tôi có lẽ là không thể được!
Hoa Uy càng cười lớn tiếng hơn nói:
- Ông đó, vấn đề lớn nhất của ông đó chính là không thể tịnh tâm xuống, không có việc gì cũng vẫn lo lắng, dày vò, có việc rồi thì lại càng lo lắng dày vò hơn!
Cũng chỉ có Hoa Uy mới có thể ở trước mặt Điền Lâm Hỉ nói những lời này.
Lúc Hoa Uy nói ra câu nói này, ngược lại Điền Lâm Hỉ lại cảm thấy rất vui mừng, điều này nói rõ là Hoa Uy đối với chính mình vô cùng tin tưởng.
Câu nói này làm cho vẻ mặt già nua của Điền Lâm Hỉ liền đỏ lên.
- Cậu hai nhà cậu gần đây thật sự không tệ!
Hoa Uy nói một câu nói như vậy.
Điền Lâm Hỉ liền lắc đầu nói:
- Thằng nhóc đó tuỳ tiện bị người ta làm bia đỡ đạn.
Hoa Uy liền cười nói:
- Ông đó!
Đi qua bên kia từ tay của cảnh vệ nhận lấy một khăn lau mặt nóng chà xát mặt một cái ngồi xuống.
Hoa Uy nói:
- Mỗi một người đều phải đi trên một con đường của mình, ông không thể vĩnh viễn khống chế bọn họ lại, trên tổng thể cũng không tệ đó, gần đây đề xuất ra tư tưởng huấn luyện binh lực cũng được lắm đó.
Tâm trạng của Điền Lâm Hỉ liền trở nên không tệ.
- Bây giờ khắp nơi đều không yên ổn, một số quốc gia đã có tư tưởng như vậy, quân đội mới là căn bản đó!

Hoa Uy nghiêm túc nói.
- Lãnh đạo cũ, bây giờ quần chúng đối với quân đội của chúng ta cũng lo lắng lắm, bây giờ nhà nước tốn một lượng lớn tiền để nuôi binh lính. Thu nhập hàng tháng của các quân quan cũng đã năm sáu ngàn một tháng rồi, mọi người lo lắng đó chính là nhiều tiền như vậy sẽ làm cho tâm hồn yên vui rồi, sẽ làm mất đi loại tâm huyết liều chết, sức chiến đấu của quân đội như thế này thì rốt cuộc được bao nhiêu lớn!
Hoa Uy có vẻ rất nghiêm túc nghe, khẽ gật đầu một cái, nhưng mà, trước mắt thật sự cũng không có biện pháp tốt hơn nào cả, cũng không thể nào không để cho các quan quân nuôi gia đình!
Điền Lâm Hỉ tiếp tục nói:
- Lần trước tôi có đến quân đội quan sát, nói thật lòng, rất lo lắng, một số quan quân ăn đến nổi toàn thân đều là thịt béo, chạy vài bước đã thở hổn hển rồi. Tôi còn nghe nói, có một số người buổi tối còn phái người đi ra ngoài đường mua đồ nướng ăn nữa. Phương thức huấn luyện binh lính mới phải coi trọng, chúng ta phải khiến binh lính của chúng ta có niềm tin, chứ không phải dưỡng lão các binh lính già!
Hoa Uy biết rằng con trai của Điền Lâm Hỉ đề xuất ý tưởng huấn luyện binh mới đó hẳn là xuất phát từ chuyện này, nói:
- Những sự việc mà cậu nói quân ủy rất coi trọng, vẫn luôn đang nghiên cứu, yên tâm đi. Tuy rằng quân đội của chúng ta vẫn còn tồn tại vấn đề này, vấn đề kia, nhưng bất luận là bất kì người nào muốn khiêu chiến với chúng ta, chúng ta đều có lòng tin tiêu diệt được bọn họ!
Nói tới đây, trên mặt của Hoa Uy tản ra hào quang nói:
- Trung Hoa đã đứng lên rồi, quốc gia cường thịnh thêm nữa chúng ta cũng không sợ!
Nhìn thấy bộ dạng quyền thế như thế này của Hoa Uy, Điền Lâm Hỉ dùng sức gật đầu nói:
- Trung Hoa không thể bẽ mặt được!
Nhấp một ngụm nước trà, đột nhiên Hoa Uy nhìn về phía Điền Lâm Hỉ nói:
- Đồng chí tiểu Diệp bây giờ như thế nào rồi?
Biết rằng đang hỏi thăm đó chính là Diệp Trạch Đào.
Sắc mặt Điền Lâm Hỉ liền nghiêm chỉnh lại nói:
- Thật không thể ngờ được huyện Lục Thương đó là một huyện thành nhỏ lại loạn thành ra như thế này!
Hoa Uy nói:
- Làm sao rồi?
- Ôi, Trạch Đào thiếu chút nữa mạng cũng không còn rồi!
Ánh mắt Hoa Uy liền ngưng lại nói:
- Ông nói một chút.
Tuy rằng Điền Lâm Hỉ cũng không thể nào ảnh hưởng đến sự việc ở huyện Lục Thương, nhưng cũng âm thầm phái người đến Lục Thương. Đối với tình hình ở huyện Lục Thương cũng có tìm hiểu nhiều, liền đem các hạng mục công tác đã làm sau khi Diệp Trạch Đào đến huyện Lục Thương toàn bộ đều tỉ mỉ nói một lần.
Hoa Uy lẳng lặng nghe, tâm trạng cũng không quá nhiều thay đổi.
Đợi sau khi Điền Lâm Hỉ nói xong, Hoa Uy khẽ gật đầu nói:
- Thoát khỏi nghèo khó mới là công việc quan trọng nhất của huyện Lục Thương, chỉ có tập trung tư tưởng vào hạng mục công tác thoát khỏi nghèo khó nêu trên, huyện Lục Thương mới có thể phát triển lớn mạnh.
Điền Lâm Hỉ nói:
- Tính mạng con người cũng không còn rồi, có bản lĩnh to lớn thêm nữa cũng đi đứt!
Hoa Uy trầm tư một chút, nói với Điền Lâm Hỉ:
- Như vậy đi, người của tôi ở đây cậu giúp tiểu Diệp chọn một người để cho anh ta làm tài xế đi, quan hệ thôi, chỗ này thì không thay đổi làm gì, ở một nơi khác tìm thêm một người.
Ánh mắt Điền Lâm Hỉ liền sáng lên nói:
- Vẫn là lãnh đạo cũ biết quan tâm người!
Hoa Ủy cười cười cũng không nói nhiều lời nữa.
Điền Lâm Hỉ sớm đã phấn chấn rồi, nhân viên cảnh vệ của Hoa Uy ai mà không tồn tại sự hùng mạnh, để cho người của ông ta đi làm cảnh vệ cho Diệp Trạch Đào. Việc này đã biểu hiện rõ ràng sự coi trọng cao độ của Hoa Uy đối với Diệp Trạch Đào, Hoa Uy đối với người đệ tử này của mình thật sự rất xem trọng đấy!
Sau khi Điền Lâm Hỉ rời khỏi, Hoa Uy nhìn về phía thư ký đứng ở phía trước nói:
- Các cậu đã tìm hiểu được tình hình ở tỉnh Tây Giang là như thế nào rồi?
- Bây giờ cơ bản đã đi vào quỹ đạo rồi, vẫn còn một quá trình.
Khẽ gật đầu, Hoa Uy cũng biết rằng không thể nào nhanh như thế này mà giải quyết xong.
- Tình hình của đồng chí tiểu Diệp như thế nào?
- Vị đồng chí này vô cùng xuất sắc, sau khi đến huyện Lục Thương, vẫn đứng vững trong sự áp lực và cám dỗ, trong một khoảng thời gian rất ngắn đã đề ra biện pháp giải quyết. Đặc biệt là trong thời điểm tình hình ở trong huyện rất phức tạp, hắn ta còn tới xã và thị trấn, thông qua triển khai một chút ít dự án, xây dựng tổ chức Đảng. Lực lượng ngưng tụ của tổ chức Đảng ở bên trong xã và thị trấn đang được phát triển, chúng tôi tìm hiểu được niềm tin tưởng của quần chúng ở các thôn trong huyện Lục Thương đối với tổ chức Đảng đang ngày càng tăng dần lên.
Nghe đến đây, Hoa Uy gật gật đầu.
Những sự việc âm mưu quỷ kế ông ta cũng không coi trọng, điều đáng mừng nhất đó vẫn là Diệp Trạch Đào có thể đem lại cho quần chúng sự quan tâm của Đảng, làm cho quần chúng đã có lòng tin đối với tổ chức Đảng.
- Một cán bộ lãnh đạo, nếu trong lòng của anh ta đã có niền tin rồi, thì nhất định có thể đem niềm tin đó truyền bá ra ngoài! Bây giờ bộ phận Đảng viên của chúng ta đang khóac trên người đó chính là lớp da của Đảng, trong lòng sớm đã mất đi niềm tin! Đối với các đồng chí trong lòng đem chính mình xem là Đảng viên, thì chúng ta càng thêm quan tâm, thêm sự bảo vệ!
Nói tới đây, nhìn về phía thư ký đã nhiều năm theo mình nói:
- Cậu xem xem cậu, theo tôi nhiều năm như thế này rồi, dù sao cũng phải cho cậu một chút ít cơ hội mới phải, thế nào, đến tỉnh Tây Giang đảm nhiệm vị trí một Chủ tịch Tỉnh được chứ?
Thư ký của Hoa Uy có vài người, đây có thể xem là thư ký riêng của Hoa Uy, theo trong thời gian dài nhất, người cũng đã gần năm mươi rồi.
Nghe thấy câu nói của Hoa Uy như vậy, ông ta tỏ ra rất bình tĩnh nói:
- Đối với cuộc sống hiện nay tôi rất vừa ý!
Hoa Uy cười ha ha nói:
- Đi đi, tôi sẽ mở lời cho.
Thư ký Vương Khánh Long tuy rằng không có biểu hiện thay đổi quá lớn, nhưng lúc đi ra ngoài cũng cảm thấy toàn thân cực kỳ sảng khoái, cuối cùng cũng đã được ra ngoài chủ quản một phương rồi!
Ông ta cũng biết rằng, mình đến tỉnh Tây Giang có một nguyên nhân rất quan trọng đó chính là Hoa Uy không muốn thấy tỉnh Tây Giang tiếp tục loạn như thế này nữa.
Lúc nghĩ đến Diệp Trạch Đào, trong lòng Vương Khánh Long suy nghĩ, chính mình ít nhiều gì cũng được thơm lây từ thằng nhóc con này!
Diệp Trạch Đào cũng không biết đến sự thay đổi ở nơi này, bây giờ ở huyện Lục Thương có quá nhiều sự việc cần hắn ta xử lý.
Lần nữa mở cuộc họp hội nghị thường vụ huyện ủy, người ngồi ở trong phòng hội nghị nhỏ càng ngày càng ít đi rồi.
Nhìn những người ngồi ở nơi này, Diệp Trạch Đào thầm than một tiếng, xem ra cấp trên lại phải điều chỉnh bộ máy từ đầu một lần nữa rồi!
- Các đồng chí, để cho đồng chí Lưu Định Khải báo cáo một chút đi!
Xảy ra nhiều chuyện như vậy, giống như cái đèn kéo quân vậy, các ủy viên thường vụ đều có chung một cảm giác thở không ra hơi.
Lưu Định Khải tỏ ra rất nghiêm túc nói:
- Sự việc thiết bị theo dõi ở trong huyện Lục Thương đã khiến cho hai cấp tỉnh và thành phố coi trọng cao độ, đều phái đến các đồng chí kinh nghiệm phong phú đến huyện Lục Thương, Cũng trong thời điểm quan trọng này, sự việc Bí thư Diệp ở nửa đường bị Lư Dũng âm thầm ám sát lại được truyền đến, Sở tỉnh lập tức đưa ra chỉ thị phê duyệt, yêu cầu kỳ hạn phá án!
Nói đến đây, ánh mắt của mọi người liền chú ý đến Diệp Trạch Đào ngồi ở nơi này cũng không có biểu hiện quá lớn, suy nghĩ tình huống nguy hiểm trong lời truyền đó. Trong lòng mọi người đều cảm thấy khiếp sợ, nếu là đổi lấy một người khác, đoán chừng kết cục lần này chính là xe hư hỏng người tử vong, sinh mạng Diệp Trạch Đào này cũng thật mạnh mẽ!
Ánh mắt của Cam Lệ Bình nhìn về phía Diệp Trạch Đào so với những người khác càng không giống, đi theo vị lãnh đạo phát triển hùng mạnh như thế này, cô ta tin tưởng rằng không gian phát triển của chính mình còn có thể sẽ càng lớn hơn nữa.
Cố Lâm Cao cũng thầm hít một hơi, cũng may chính mình quyết định nhanh chóng, bằng không đã có thể thật sự sẽ có một kết quả khác rồi!

Nhìn thấy tình hình hiện tại của Diệp Trạch Đào, Cố Lâm Cao hoàn toàn tin tưởng, ở tương lai không xa, chắc chắn Diệp Trạch Đào sẽ thay thế được Cảnh Quốc Ninh để nắm toàn huyện này trong tay.
Lưu Định Khải tiếp tục nói:
- Trải qua công tác các cấp, toàn bộ vụ án bây giờ đã có báo cáo phá án. Trước tiên là Tào Hân Hân đã chịu mở miệng, mọi hành vi của cô ta đều là do Cảnh Quốc Ninh sai khiến, có được lời khai của Tào Hân Hân. Tiêu Hùng Lâm đó cũng mở miệng rồi, đối với hành vi áp dụng biện pháp gắn thiết bị theo dõi các lãnh đạo trong huyện đều là Tiêu Hùng Lâm giúp Cảnh Quốc Ninh tiến hành. Vụ án cháy nổ và vụ án giết người đều là do Cảnh Quốc Ninh sai khiến, ngoài ra, Cảnh Quốc Ninh đã bị bắt ở sân bay, có rất nhiều vụ án lớn ở trong huyện Lục Thương cũng đã trồi lên trên mặt nước…
Cùng với những lời của Lưu Định Khải, sắc mặt của các ủy viên thường vụ cũng thay đổi theo.
Khiếp sợ!
Ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ!
Tuy rằng biết Cảnh Quốc Ninh khống chế được Lục Thương, nhưng cũng không thể ngờ sẽ xảy ra sự việc như thế này. Cảnh Quốc Ninh đó hoàn toàn chính là hoàng đế thổ địa ở huyện Lục Thương, hành động của ông ta có quá nhiều âm mưu đen tối.
- Các đồng chí, Bí thư Tỉnh ủy và Bí thư Thành ủy đều đối với việc này đưa ra chỉ thị phê duyệt quan trọng, phải xét xử nghiêm ngặt coi trọng, bất kể là đề cập đến ai, nhất định phải điều tra đến cùng!
Diệp Trạch Đào đập bàn một cái lớn tiếng nói.
Lúc này Diệp Trạch Đào đã tỏ ra mạnh mẽ cứng rắn.
Khúc Lập Toàn nói:
- Bí thư Diệp, việc này về mặt ảnh hưởng không phải quá lớn sao?
Cảnh Quốc Ninh xảy ra chuyện, ông ta và Thượng Bảo Vệ là người kinh ngạc nhất, có rất nhiều sự việc đều có bọn họ tham gia, cố lấy dũng khí, Khúc Lập Toàn nói một câu nói như thế này, mục đích đó chính là muốn tận dụng mọi khả năng không để sự việc này mở rộng thêm.
Khúc Lập Toàn nghĩ thế, nhưng Thượng Bảo Vệ lại có một suy nghĩ khác, ông ta cũng có thể coi như là một người đa mưu túc trí, trong lòng đang suy nghĩ, ở trong thời điểm này, nếu chính mình biểu hiện ra ngoài ý nghĩa đầu quân về phía Diệp Trạch Đào, liệu Diệp Trạch Đào đó sẽ thả cho mình một đường sống không?
Nghĩ đến đây, Thượng Bảo Vệ liền nói:
- Chúng ta phải nhanh chóng đoàn kết xung quanh huyện ủy lại, chỉ có như thế này, toàn huyện mới có thể có một cục diện lập lại trật tự, có Bí thư Diệp dẫn theo mọi người làm việc, tôi tuyệt đối tin tưởng rằng công tác trong huyện sẽ bước lên một bậc thang mới!
Nhìn thấy bộ dạng này của ông ta, các ủy viên thường vụ cũng ngạc nhiên một hồi, lão già này da mặt cũng thật sự dày đấy!
Diệp Trạch Đào cũng không có biểu hiện thay đổi quá lớn, nhìn nhìn hai người nói:
- Trước tiên hai người hãy nói rõ ràng chuyện của mình cho cấp trên rồi hãy nói chuyện đi!
Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy người của Ủy ban Kỷ luật thành phố đi vào.
Lúc nhìn thấy Phó bí thư Ủy ban Kỷ luật thành phố vẻ mặt nghiêm nghị đi vào, Khúc Lập Toàn và Thượng Bảo về cùng nhìn nhau, bọn họ biết rằng Cảnh Quốc Ninh nhất định cũng đã khai bọn họ ra rồi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.